Dị Thế Tà Quân – Chương 151: Bắt đầu kiểm tra Đường mập mạp – Botruyen

Dị Thế Tà Quân - Chương 151: Bắt đầu kiểm tra Đường mập mạp

“Ngày mai!” Đường mập mạp gật đầu như gà mỗ thóc. Mắt nhỏ lóe lên quang mang,
nói: “Tam thiếu gia, hảo huynh đệ của ta, toàn bộ ta đều nhờ ngươi đó, lúc
trước ngươi đã đáp ứng ta rồi mà.”

Mập mạp một câu hảo huynh đệ lại một câu ta ta ngươi ngươi, quả thực trông hắn
lúc này như muốn bổ nhào qua ôm Quân đại sát thủ một cái! Bộ dạng rất kích
động.

“Mập mạp, ngươi đừng làm ra hành động buồn nôn đó nữa, yên tâm đi. Chỉ cần làm
theo lời của ta, bảo đảm rất an toàn.” Quân Mạc Tà chán nản an ủi mập mạp, vài
ngày nay Quân đại thiếu gia luôn bị hắn bó chân bó tay rất bức xúc.

Hắn đã sớm sai người đi đã điều tra toàn bộ chuyện về Chu lão thái giám rồi.
Người này ngoại trừ là huyền công cao cường, lai lịch thần bí, ngoài ra nổi
danh là một người thiết diện vô tư, lão đối với bất luận kẻ nào cũng không hề
vì tình riêng mà nể nang. Mà người này làm việc lại rất cẩn thận tỉ mỉ, không
hề cẩu thả qua loa. Cho nên vô luận là sự tình gì Hoàng Đế bệ hạ rất an tâm
đều giao cho lão, mà lão thái giám thực sự không phụ sự tín nhiệm của Hoàng Đế
bệ hạ, cho tới bây giờ cũng chưa từng xảy ra sai sót gì.

Trừ điều đó ra, Chu lão thái giám có lẽ là bởi vì thân thể không trọn vẹn cho
nên quanh năm suốt thánh tích cóp mà thành tật xấu: thích sạch sẽ!

Thích sạch sẽ cũng không phải là một loại bệnh, rất nhiều người như vậy. Đơn
giản chỉ thích sạch sẽ hơn người thường mà thôi, vô luận là thế nào cũng không
coi là đam mê không tốt, thế nhưng vị Chu lão thái giám này lại cực kì thích
sạch sẽ, đã đạt tới tình trạnh phi thường thích sạch. Tựu đơn giản như nói tắm
rửa, vô luận là xuân hạ thu đông, vô luận bận rộn cỡ nào, mỗi một ngày đều tắm
hai lần, mỗi lần tắm xong lại đổi quần áo một lần.

Dọc theo đường đi, thậm chí chỉ cần người khác chạm vào một thân cây, lão sẽ
lập tức không dám tựa vào thân cây đó nữa. Tật xấu này của hắn ngay cả Hoàng
Đế bệ hạ cũng không làm gì được. Nghe nói có lần bệ hạ ban thưởng ghế ngồi, vị
lão thái giám này lại ung dung móc một chiếc khăn trắng tinh từ trong tay áo
ra, phủi sạch mặt ghế một lần sau đó mới tạ ơn ngồi xuống. Vừa ngồi không đủ
ấm chỗ đã phải đi, vì bệ hạ đã phân phó xong rồi, cứ thế từng việc một lại
khiến Hoàng Đế bệ hạ càng thêm sửng sốt.

Về phần đồ vật riêng tư của lão, kẻ khác đừng nghĩ tới việc động vào dù là vật
không quý giá gì, chỉ cần người khác động qua lão liền bỏ đi ngay, người nào
vô ý chạm vào lão liền phải trả một cái giá rất đắt, chạm tay chém tay, chạm
chân chặt chân, vô luận là bộ phận nào không cẩn thận chạm vào lão liền đừng
nghĩ tới chữ “Nguyên vẹn”.

Hoàng Đế bệ hạ tuệ nhãn như đuốc, người tận dụng ưu điểm này của lão, giao
trách nhiệm cho Chu lão thái giám phụ trách việc vệ sinh hoàng cung, để Chu
lão thái giám nắm quyền khiến đám cung nữ thái giám trong cung kêu khổ thấu
trời. Thế nhưng hiệu quả lại hiển hiện rõ ràng, từ khi Chu lão thái giám phụ
trách việc này, cả Thiên Hương hoàng cung đều sạch bóng, tuyệt đối có thể nói
là nơi sạch nhất đại lục!

Chuyện Chu lão thái giám thích sạch sẽ căn bản không phải là chuyện bí mật gì,
thật sự có quá nhiều người biết, trong đó có không ít người lĩnh giáo qua, cho
nên tất cả mọi người đều cố gắng né tránh lão gia hỏa này, miễn cho bản thân
xúc phạm vào chỗ cấm kị của lão biến thái. Vô luận người nào bị lão nhắm trúng
kết quả cũng không tốt lành gì. Quân Mạc Tà khi nghe thấy chuyện này, căn bản
không chút nào cảm thấy khó khăn. Thế nhưng lần này Quân Mạc Tà muốn làm theo
phương pháp trái ngược, phá hư vĩnh viễn là phương pháp nhanh hơn so với xây
mới!

Với trình độ làm việc chăm chỉ như Chu lão thái giám mà nói, chỉ cần thân thể
Đường Nguyên không có mao bệnh gì, nhất định sẽ được báo lên; mà người được
báo lên lại dựa vào sự thông đồng của đám quan lại, Đường gia lão gia tử đã
sớm dự liệu hết thảy như thuận lý thành chương vậy.

Cho nên nếu muốn mập mạp bị đào thải, cũng chỉ có thể gian lận trên người lão
thái giám. Mà muốn đánh vỡ tâm ý niệm của lão, tự nhiên cần phải đáng vào tính
xấu của lão.

“Mập mạp, ngày mai trước một canh giờ, khi ngươi đi vào cung để Chu lão thái
giám kiểm tra hãy ăn thứ thuốc này vào. Sau đó đến lúc đó cứ như vậy, như vậy,
hết thảy đều làm như thế…” Quân Mạc Tà nháy mắt.

“Có được hay không đây…Thứ này cũng quá buồn nôn đi…” Đường Nguyên cầm lấy
viên dược hoàn, nháy mắt có phần do dự.

“Ta đây sẽ không xen vào nữa, dù sao chủ ý ta cũng cho ngươi rồi, ngươi tự
mình nghĩ đi. Đến tột cùng là muốn tiêu dao khoái hoạt hay dập đầu như một con
sâu hãy tự mình chọn đi.” Quân Mạc Tà hừ hừ hai tiếng nói.

“Đừng!” Đường Nguyên nắm chặt dược hoàn trong tay, cơ mặt phì nộn vặn vẹo một
hồi, sau đó nói: “Ta bất chấp tất cả.”

“Dũng sĩ a, cứ dũng cảm mà đối mặt đi.” Quân Mạc Tà vỗ vỗ bờ vai của hắn, vẻ
mặt đầy thâm tình thắm thiết nói: “Ta sẽ chúc phúc cho ngươi, ngươi sẽ thành
công thôi. Ta sẽ luôn ở sau lưng dùng tinh thần yên lặng cầu phúc cho ngươi.

“Nếu như khi ta bị đáng, ngươi có thể thay cái mông của ta thì thật là tốt.”
Đường Nguyên ai oán nói tiếp: “Sau lần này phỏng chừng lão gia tử sẽ lột da ta
mất, vì làm cho chuyện này xuôi xuống, nhà ta đã mất không ít tiền a…”

“Ta chỉ có thể nói… Ta thật sự rất đồng cảm với ngươi: “Quân Mạc Tà thở dài
một hơi, vẻ mặt thất tình [ bao gồm 7 trạng thái tình cảm: hỉ, nộ ai, cụ; ái,
ố, dục ] nói: “Việc này chúng ta sẽ nói sau, lúc đó ta sẽ gặp ngươi. Ờ, đừng
quên, trước khi quay về, ngàn vạn lần đưng quên một sự kiện, tuyệt đối không
nên ăn sáng đấy.”

Đường Nguyên trịnh trọng gật đầu nói: “Ta nhớ rồi.”

Đường mập mạp rời đi, thẳng đến khi không còn cái bóng, Quân Mạc Tà mới cười
đến nỗi khom lưng ngồi chồm hổm trên mặt đất không thể đứng lên được…. Đối
với chuyện phá hoại lần này, Quân Mạc Tà có mười phần nắm chắc.

Nhưng Quân Mạc Tà tuyệt đối không ngờ tới, Đường mập mạp trong chuyện này đã
làm ra một chuyện phi thường đặc biệt, gọi là sự kiện Ô Long khiến chuyện này
được coi là một truyền kì trên Huyền Huyền đại lục, khiến ngàn vạn người hăng
say bàn tán, mà cái tên Đường Nguyên cũng bởi vì chuyện này mà lừng danh thiên
hạ, trở thành một tên “Danh nhân!” Trăm phần trăm. Đợi cho đến khi Quân đại
thiếu gia hiểu ra, cũng không biết nói gì, chỉ có mồ hôi, mồ hôi, mồ hôi như
thác nước đổ xuống.

Đường Nguyên lê thân hình mập mạp cuồn cuộn ra khỏi Quân gia, vừa ra khỏi cổng
liền đụng phải Quân Chiến Thiên lão gia tử mang theo đám tùy tùng trở về, song
phương đối diện, Đường Nguyên thấy trốn không thoát, cũng biết thân thể mình
chính là mục tiêu quá rõ, không thể che dấu, đàng tiến lên hành lễ bái kiến.

“Mập mạp, ngươi lại tới tìm Mạc Tà nhà ta à, không phải là tới tặng lão bà đó
chứ?” Quân lão gia tử trừng mắt nói tiếp: “Lại có chủ ý quỷ quái gì thế? Gần
đây Mạc Tà không có tới gặp ngươi thế nhưng lại tiến bộ rất nhiều!”

Đường Nguyên liền hoảng hốt, sao có thể nói câu dọa người thế chứ! Lão đường
đường là một nhâm quốc công lão gia, vậy mà ngày nào khi gặp kẻ vãn bối như ta
mở miệng cũng là câu này a? Nhất thời hắn không biết trả lời ra sao, lắp bắp
mãi mới thốt ra lời: “Không có, không có.” Vô ý thức hắn lại dấu tay ra đằng
sau.

Quân lão gia tử lại nói: “Không có gì à? Lão phu là hổ sao? Ngươi sao lại có
bộ dạng này?” Lão gia tử nghi ngờ nói tiếp: “Trong tay ngươi cầm cái gì thế?
Duỗi tay ra cho lão phu coi coi.”

“Không có, không có gì mà…” Đường Nguyên lập tức khẩn trương đến độ muốn
khóc, liên tục lắc đầu, từng bước một lùi lại phía sau, đột nhiên đạp phải cái
gì đó, bịch một tiếng, thân thể mập mạp ngã chỏng vó lên trời lăn vài vòng
trên mặt đất.

Quân Chiến Thiên lão gia tử cười to nói: “Trông bộ dạng của ngươi kìa, chẳng
lẽ bằng vào thân phận của lão phu còn đi cướp đồ của ngươi hay sao?” Lão không
thèm để ý tới Đường Nguyên nữa, cười dài một đường đi vào.

Đường Nguyên lau mồ hôi lạnh đứng lên, thần hồn còn chưa ổn định, lúc này mới
phát hiện dược hoàn trong tay đã biến mất, chắc là khi ngã xuống nó liền văng
ra. Chuyện này không phải là đùa, hắn trực tiếp bò trên mặt đất tìm tòi, cuối
cùng cũng tìm được, một hồi giật mình, cả kinh, quýnh lên, toàn thân đổ mồi
hôi lạnh. Đường Nguyên lúc này có chút mơ hồ, đối với lời nói lúc trước của
Quân Mạc Tà cũng không nhớ rõ lắm, hắn vắt hết óc suy nghĩ hồi lâu cho tới khi
về đến cổng nhà mới nghĩ ra: nghìn vạn lần đừng quên ăn sáng trước lúc đi nhé!

Ài, sau khi nhớ ra chuyện này hắn cũng không còn cảm xúc để ăn cơm nữa. Thế
nhưng tam thiếu gia đã nói như vậy, tất nhiên là có đạo lý của hắn. Ta cũng
chỉ phải cố mà ăn sáng thôi. Nghĩ như vậy, lại sau khi một hồi vận động, bụng
hắn bắt đầu rột rột kêu. Sáng sớm hôm sau cái bụng của Đường Nguyên đã được
nhét đầy biến thành tròn ủng, hắn ợ một cái sau đó đi theo lão cha, một đường
trên xe ngựa đi tới hoàng cung khiến hắn ngã trái đổ phải. Đường Thượng Thư
một đường đi tới hoàng cung liên tục ngó nghiên có điểm an tâm. Lão vì ngăn
chuyện ngoài ý muốn cho nên mấy ngày nay vội mời rất nhiều người tới kiểm tra
thân thể con mình, vững tin lần này không có chuyện ngoài ý muốn, trừ thân thể
con mình hơi có chút mập mạp ra, những thứ khác căn bản là ổn cả. cho nên
Đường thượng thư đại nhân tự tin mười phần. Béo một chút thì sợ gì? Tục ngữ
nói, quân tử không nặng thì không uy! Đường thượng thư luôn bắt ép đứa con
cưỡi ngựa để giảm cân, thế nhưng đây là lần đầu tiên lão thấy thân thể béo núc
của đứa con bây giờ thuận mắt cỡ nào! Một đường nghĩ ngợi đã đi tới hoàng
cung, Đường mập mạp lúc này sống trong cảnh chờ đợi, căn giờ đúng theo thời
gian mà Quân Mạc Tà nói nhét viên thuốc vào bụng; cảm giác cuống họng hơi khô,
hắn liền đoạt lấy một túi nước, ừng ực mà nốc vào, lúc này mới cảm thấy có
điểm thoải mái. Lần tham gia tuyển chọn này, tất cả có chín người, trong đó có
bốn người là các đại gia tộc đề cử, còn năm người còn lại có đủ loại quan lại
đề cử. Muốn mạnh mẽ thắng được đám người này quả thực không dễ, Đường thượng
thư lần này vì tiền đồ của đứa con cho nên có thể nói là đã dùng hết tiền gốc!
Thế nhưng lão lại không biết, đưa con của mình đang vì chuyện này mà đau đầu,
hơn nữa người bạn tốt Quân Mạc Tà lại giúp hắn nghĩ ra một kế hoạch tuyệt vời
để phá hoại. Nếu là bị hai người này thực hiện thành công, Đường thượng thư
lần này có thể mất cả gốc rồi… Hiện tại có vẻ không phải là “Nếu là” nữa,
Đường thượng thư lần này nhất định là lỗ cả gốc a…

Phương pháp kiểm tra của Chu lão thái giám cực kì khoa học, từ bên này đi vào,
từ bên kia trở ra, căn bản không có chạm mặt cùng với đám người tới khảo thí,
cho nên nguyên một đám người đi vào. Tất cả mọi người đi theo đều mang tâm
trạng khẩn trương. Nghe nói lần trước Mộ Dung Thiên Quân tuy đã được thông
qua, thế nhưng sau hơn một tháng lại phát hiện hắn đi chữ bát… Chuyện này
mọi người đều biết. Đến tột cùng sao lúc kiểm tra lại không phát hiện ra Mộ
Dung Thiên Quân dáng đi hình chữ bát? Mọi người càng nghĩ càng lệch tâm, càng
nghĩ càng rung động, có người lập tức còn cảm thấy cao hứng giống như thỏ tử
hồ bi. Nếu như bị một tên thái giám đùa bỡn, còn kém chút nữa bị tàn phế, cũng
không được oán hận a! Nếu chuyện này được truyền ra ngoài, đây chính là thiên
đại bê bối nha…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.