Dị Thế Tà Quân – Chương 1237: Ngươi không dám sao? – Botruyen

Dị Thế Tà Quân - Chương 1237: Ngươi không dám sao?

– Cụ thể là phải hợp tác như thế nào!? Nói mau.

Quân Mạc Tà lúc nãy hắn đã nghĩ được hơn mười biện pháp, nhưng vẫn cảm thấy,
biên pháp nào cũng không thể dùng, cho dù có tác dụng cũng không vượt qua được
hậu quả có khả năng sẽ có hơn hai vạn siêu cấp chiến lực bị thương nặng.

– Nền tảng của phương pháp này chính là ngọn lửa màu đen của ngươi.

Cửu U thập tứ thiếu tron mắt chứa đựng thâm ý.

– Cách này không thích hợp lắm đâu! Ngọn lửa màu đen kia quả thật không có gì
là nó không đốt được, không có gì có thể cản trở, nhưng tốc độ của nó thật sự
rất chậm. Cho dù là với độ cao vài thước, nhưng chờ chúng nó rơi xuống, dựa
vào thực lực của các cao thủ bên dị tộc cũng đủ thời gian bay ra xa vài dặm so
với vị trí ban đầu rồi.

Quân Mạc Tà đối với đề nghị của Cửu U thập tứ thiếu không đồng ý.

Quân đại thiếu gia làm sao không muốn dùng Hỗn Độn Hoả tiêu điệt địch cơ chứ,
nếu có thể dùng cách này đối phó với đám người bên dưới, đào một cái hố to cho
tất cả rơi xuống Hồng Quân Tháp hóa thành băng đá, sau đó cho Hỗn Độn Hoả theo
sau thiêu đến họ hồn phi phách tán.

Nhưng tình hình thực tế lại không cho phép làm như vậy.

Thứ nhất là vì, Thổ Lực và Hỗn Độn Hoả của bản thân còn chưa đạt đến mức có
thể bao trùm phạm vi rộng như vậy. Cho dù có Hồng Quân Tháp giúp đỡ, cũng
không được. Thứ hai, nếu sớm dùng đến sức mạnh của Hồng Quân Tháp, thì ít nhất
trong khoảng thời gian một ngày mình không thể giúp gì cho trận chiến!

Nếu trong vòng một ngày không thể giúp đỡ… Trong giờ phút quan trọng như vậy,
hắn là linh hồn của toàn quân, sao có thể ngồi không không làm gì hết được
chứ? Sẽ tạo thành hậu quả không thể quay về ác liệt đến cỡ nào, Quân Mạc Tà
ngay cả tưởng cũng không dám tưởng.

Thứ ba…cho dù là có Hồng Quân Tháp trợ giúp, cũng không thể đẩy tốc độ của Hỗn
Độn Hoả lên nhanh hơn. Nếu mình đến cuối cùng vì tiêu hao sức mạnh quá độ mà
không thể nhúc nhích, nhưng lại không tạo được quá nhiều tổn thất cho đối
phương, vậy đây quả đúng là rất ngốc nghếch…

– Ngươi hiểu sai ý ta rồi, ý của ta là ngươi dùng hết sức rải đám lửa xuống
dưới, sau đó ta dùng thần khúc thổi một khúc Thiên Lý Truy Hồn Kiếm, lấy sức
mạnh linh hồn đẩy tốc độ của đám lửa lên, để đám lửa quỷ dị đó rơi xuống đúng
ngay khi đội hình của bọn họ tập hợp đầy đủ, nếu có thể làm được như vậy, có
thể khiến bên dị tộc bị tổn thất lớn, nếu vận khí tốt, một trận này có thể
tiêu diệt mười phần chiến lực của họ.

Cửu U thập tứ thiếu thản nhiên nói.

– Đương nhiên, điều kiện tiên quyết để tăng tốc độ, ngươi phải để Cửu U lực
của ta tạm thời đạt được sự thừa nhận của ngọn lửa kia mới được.

Hắn híp mắt nói:

– Ta có thể nhìn thấy, ngọn lửa kia, bản thân nó đã có sẵn linh tính, nếu ta
không được đến sự chấp nhận của nó, cho dù là ta, cũng bất lực.

Quân Mạc Tà cười khổ, thầm nghĩ con mắt nhìn vật của ngươi quả thật rất chuẩn…

– Phương pháp của ngươi quả thật là biện pháp duy nhất có thể thực hiện lúc
này.

Quân Mạc Tà quyết định thật nhanh, xác định phương pháp

– Truyền chân khí Cửu U độc môn của ngươi vào cơ thể của ta, để ta tự mình
khống chế, thu lấy sự chấp nhận của ngọn lửa.

Thật sự là không thể kéo dài thêm nữa, nếu cứ tiếp tục kéo dài thêm, một khi
liên quân rơi vào tình trạng sức cùng lực kiệt, đối phương mới bắt đầu tấn
công toàn diện, nếu cứ đứng suy nghĩ hoài thì có thể trễ mất.

Nhưng phương pháp mà Quân đại thiếu gia đưa ra, ngược lại khiến Cửu U thập tứ
thiếu kinh sợ đến nhảy dựng!

Vị Tà Chi Quân Chủ này rốt cuộc là loại người nào vậy? Không hề có chút phòng
bị người khác hay sao, sao lại dễ dàng tin người như thế ???

Phải biết rằng, đem cái gọi là “Cửu U chân khí” truyền vào cơ thể Quân Mạc Tà,
việc này nói thì rất đơn giản dễ dàng. Nhưng nếu Quân Mạc Tà thật sự không hề
bố trí phòng vệ tùy ý “Cửu U chân khí” tiến vào ở trong cơ thể, như vậy, chẳng
khác nào Quân Mạc Tà đem sinh mệnh của mình hoàn toàn giao cho Cửu U thập tứ
thiếu, tùy y xử lý! Nếu thật sự làm như vậy thì, quả thật đúng là giống như
người ta làm đao mình làm cá tùy người ta chặt chém ra sao thì chặt chém như
thế đó!

Đến lúc đó, Cửu U thập tứ thiếu không cần dùng quá nhiều sức, chỉ cần trong
đầu vừa nghĩ, Tà chi quân chủ Quân Mạc Tà ngươi cho dù là cái gì thiên đại bản
sự, cũng không trốn được kết cục hồn phi phách tán ảm đạm!

Nhưng nếu đến phần kế tiếp, chân khí Cửu U sau khi truyền được vào trong cơ
thể Quân đại thiếu gia, chỉ có buông tha cho tất cả các trạng thái chống cự,
dòng khí bên ngoài này mới có thể do Quân Mạc Tà khống chế hoàn toàn! Cái này
lại biến thành Cửu U thập tứ thiếu buông tha cho tất cả các bức tường phòng
thủ, đem sinh mệnh, công lực, tu vi toàn bộ giao cho Quân Mạc Tà!

Chỉ cần Quân Mạc Tà nghĩ thoáng qua, vậy Cửu U thập tứ thiếu sẽ vạn kiếp bất
phục!

Trong toàn bộ quá trình, cho dù là bên nào nghĩ thoáng qua một ý tưởng xấu xa
nào đó, thì bên kia chắc chắn là không thể tránh khỏi cái chết.

Kỳ thật quan hệ lợi hại trong toàn bộ biện pháp này, Quân Mạc Tà sao lại không
rõ chứ, nhưng ở tình huống như thế Quân đại thiếu gia đã hết cách, nếu muốn
Hỗn Độn Hoả nhận công lực bên ngoài điều khiển, nhất định phải trải qua quá
trình như vậy!

Hỗn Độn Hoả tuy không giống Viêm hoàng huyết nhân tính hóa, không biết suy
nghĩ không thể nói chuyện, nhưng bản thân nó cũng có linh tính, có năng lực
nhận biết của chính nó.

Nhận sự điều khiển của người tạo ra nó, đó chính là thiên tính của loại lửa
này, hoặc có thể nói đó chính là một loại bản năng, nếu muốn nó nhận sự khống
chế của một lực lượng khác, tuyệt đối sẽ khiến nó phản đối kịch liệt, đây cũng
là một loại bản năng!

Cho dù là tạm thời khống chế, làm xong sẽ giải trừ, cũng không được!

Tin rằng chỉ cần một chút vô ý, có thể đốt cháy sạch sẽ chân khí của Cửu U
thập tứ thiếu. Nếu thật sự như vậy, Cửu U thập tứ thiếu sẽ rất là bi kịch rồi,
cho dù là Cửu U thập tứ thiếu, cho dù là nhận được độc môn bí kĩ Cửu U chân
khí của Cửu U đệ nhất thiếu, cũng không thể chống lại được Hỗn Độn Hoả, loại
tiên thiên căn nguyên chi hỏa này.

Quân Mạc Tà nói xong những lời này, ngẩng đầu lên, đúng lúc này, ánh mắt của
Cửu U thập tứ thiếu cũng sâu kín nhìn qua, bốn mắt chạm nhau, đều thấy nội tâm
giãy dụa sâu bên trong của đối phương!

Cái gì gọi là kẻ mạnh?

Kẻ mạnh, là phải có được tính tự chủ tuyệt đối!

Điểm này, nhất là khi kẻ mạnh đối mặt với an toàn sinh mệnh của bản thân và an
toàn của thân nhân, đều hoàn toàn không hề có con đường nào có thể cò kè mặc
cả!

Vì thứ mà bọn họ bỏ cả đời đuổi theo, chính là điều này!

Không có một kẻ mạnh nào, dám đem sinh mệnh của mình đặt vào trong tay người
khác, để người ta muốn làm gì thì làm! Cho dù là phụ mẫu hay huynh đệ ruột
thịt của mình, thậm chí là người yêu mình nhất, cũng không được!

Nhưng hiện tại, giờ phút này, liên quan đến đại cục toàn bộ thiên hạ đã bức
hai vị cường giả đến tình trạng này.

Mà điều châm chọc nhất chính là, hai người bị buộc đến tình trạng này, lại là
hai người đối với cái gọi là an nguy của sinh linh thiên hạ hoàn toàn thờ ơ
không quan tâm!

Quân Mạc Tà đối với sinh linh của thiên hạ cho đến bây giờ vốn không hề có
nghĩa vụ gì cả, lại càng sẽ không hy sinh vì toàn bộ sinh linh của thiên hạ.

Còn về phần Cửu U thập tứ thiếu, đối với cái gọi là sinh linh của thiên hạ
hoàn toàn không có ý tốt, thậm chí, trong lòng hắn hoàn toàn không có khái
niệm sinh linh thiên hạ!

Cái gì mà sinh linh thiên hạ chứ… Đâu có thứ gì liên quan đến ta đâu?!

Nhưng bây giờ, lại muốn hai người như vậy dùng sinh mệnh của mình làm tiền đặt
cược, làm thử một lần!

Hơn nữa không thể không làm, không thể không đặt!!

Loại chuyện này, nếu lúc trước nói cho Quân đại thiếu gia hoặc Cửu U thập tứ
thiếu, nói bọn họ nhất định vì chuyện này do dự, hai người tuyệt đối sẽ cười
nhạt, sinh linh thiên hạ? An nguy đại lục? Mấy thứ này thì lien quan ta cái
rắm?!

Cho dù là đến giờ phút này, Quân đại thiếu gia vẫn như cũ không muốn làm như
vậy, nhưng hắn hiểu được, nếu lúc này không quyết định thật nhanh, bên dị tộc
hoặc sẽ bằng vào chiến lực ưu việt của đội quân cảm tử vạn người này xé rách
hàng phòng ngự của liên quân đại lục! Chiến cuộc cũng đã đến hồi không thể trì
hoãn nữa!

Không nói đến việc Quân Mạc Tà thống hận dị tộc như thế nào, cho dù là không
hận không thù, nhưng hắn cũng không thể thừa nhận được!

Bởi vì đằng sau đang chiến đấu đẫm máu, là huynh đệ là người yêu của Quân Mạc
Tà!

Một khi bị người dị tộc đột phá, nhất định phải dẫm lên thi thể những người
này, mới có thể tiến lên!

Quân Mạc Tà có thể không cần sinh linh thiên hạ , có thể không cần an nguy đại
lục, nhưng không thể không cần bọn họ! Ngược lại, là vô cùng để ý!

Cho nên hắn không thể không làm!

Nhưng Cửu U thập tứ thiếu không có lý do gì để không thể không làm!?

Hai người, bốn con mắt, lẳng lặng nhìn chăm chú đối phương, hai bên đều không
chớp mắt.

– Ngươi sợ?

Trên mặt Quân Mạc Tà lộ ra một nụ cười quỷ dị, chậm rãi nói.

– Hoặc là, danh chấn đại lục thiên hạ đệ nhất cao thủ Cửu U thập tứ thiếu, sợ
trong lúc lòng ta có tà niệm vĩnh viễn bị gạt bỏ! Chỉ trong một đêm, cái tên
Tà chi quân chủ sẽ thay thế Cửu U thập tứ thiếu, trở thành truyền kỳ rung động
nhất toàn bộ đại lục Huyền Huyền! Sinh mệnh của ngươi, sẽ làm cho cái tên của
ta vĩnh viễn lưu truyền trên bia đá vinh quang!

Cửu U thập tứ thiếu cũng nở nụ cười quái dị, âm u nói:

– Không sai, những lời của ngươi quả thật rất đúng, nhưng trước lúc ngươi có
cơ hội thực hiện điều đó, có thể bản công tử sẽ trước có ý tưởng, như vậy, đệ
nhất kỳ tài vạn năm mới có được, một trong số ít những người có thể uy hiếp
bản công tử sẽ ngã xuống và bị thiêu cháy chỉ trong một ý tưởng của ta! Tốc độ
tiến cảnh của ngươi, thật sự rất kinh người. Nếu cho ngươi thời gian, chỉ cần
một khoảng thời gian ngắn ngươi có thể đạt đến ngang tầm ta, đây cũng không
phải chuyện bất ngờ gì! Thậm chí, có một ngày không xa, ta có thể chết dưới
tay thằng nhóc ngươi! Bây giờ, ta chỉ cần nghĩ thoáng qua một cái, thì đã có
thể tiêu diệt một kẻ thù cực mạnh ở tương lai rồi! Ngươi nói ta làm hay không
làm?

Cửu U thập tứ thiếu âm trầm nói, cơ thể hơi hơi tiến lên, làm ra một động tác
cực kỳ áp bức.

– Nhóc ngươi sợ hay không sợ?

Hai người bốn mắt vẫn như cũ nhìn nhau, ánh mắt của hai người đều giống nhau
như băng tuyết rét lạnh vô tình!

Nhưng, ngay sau đó, đột nhiên, hai người cùng một lúc phá lên cười ha hả!

Cửu U thập tứ thiếu ít khi thoải mái cười to, Quân Mạc Tà cũng ít khi cười đến
như vậy nhẹ nhàng vui vẻ sảng khoái.

Những ý tưởng theo như lời chính Quân Mạc Tà nói, trong lòng thật sự muốn làm
như vậy sao?

Không thể phủ nhận, trong lòng Quân Mạc Tà, quả thật cũng từng có ý tưởng này
qua!

Nếu không cần tốn quá nhiều sức, không cần trả bất kỳ giá nào mà có thể giết
chết Cửu U thập tứ thiếu, đó là quang vinh cỡ nào a? Lại là uy thế cỡ nào a?

Huống chi, Cửu U thập tứ thiếu kiệt ngạo bất tuân, vốn là một thanh kiếm sắc
bén treo trên đầu, không biết khi nào thì nổi điên, hắn sẽ không hề bận tâm
chém thẳng xuống! Mà một khi hắn nổi điên, trên nhân gian này, người nào có
thể chạy khỏi tay của Cửu U thập tứ thiếu chứ, chỉ sợ vươn năm ngón tay ra thì
đã có ba ngón cụp xuống!

Những lời của Cửu U thập tứ thiếu là sự thật sao? Hắn cũng nghĩ như vậy sao?

Đồng dạng không phủ nhận, những lời của Cửu U thập tứ thiếu cũng là sự thật,
trong lòng hắn, ý tưởng này, thật sự là có!

Tốc độ tiến cảnh của Quân Mạc Tà nhanh như vậy, trước sau cũng chỉ mất khoảng
thời gian một năm không đến hai năm ngắn ngủi, thì đã đạt đến cấp cao nhất của
thánh quân! Như vậy, với cảnh giới trước mắt của Cửu U thập tứ thiếu, tin rằng
tuyệt đối không phải là chuyện khó khăn gì!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.