Chương 8: Chém giết- tinh thần người lính; bố cục bắt đầu
Dị Hạ Loạn Thiên
Hải Âu Xanh
2,466 Chữ
09:09 25/07/2021
Giang Hải huyện, một nơi nào đó đã bị tàn phá nặng nề. Một đám thủy tộc đang săn giết những kẻ thiếu may mắn, tiếng la ó, tiếng xin tha, mùi bài tiết khắp nơi. Từ đằng xa một thiếu niên đang nhìn hết thảy, đôi mắt xích hồng, bàn tay nắm chặt móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay.
Thiếu niên nước da găm đen, gương mặt bình thường, dáng người nhỏ con, trên thân một bộ diêm dân trang phục màu đất. Nhưng ánh mắt có thần thái vô cùng, thiếu niên tên Triệu Lý Thủy, là một tên diêm dân sống ở Giang Hải huyện.
Hôm đó là một ngày gió nổi, trời đen nên hắn không ra đồng muối, vì thế mới thoát được một kiếp nạn, nhưng thủy tộc tiến công quá nhanh, thân nhân của hắn đều không may mắn mà thoát khỏi, tất cả đều táng thân miệng cá.
Triệu Lý Thủy lúc này tức giận nhưng không thể làm gì cả, hắn chỉ là phàm nhân mà thôi. Dường như không nhìn nổi nữa, hắn khẽ thấp người rồi bò xa nơi này, sau lưng tiếng kêu la như từng hòn đá ném xuống sông hiện lên từng gợn sóng trong tâm khảm hắn.
Viên Hải huyện lúc này đã triệu tập đủ số binh lính, quận chủ Tiền Hải quận nhanh chóng phát biểu cổ động sĩ khí:
-CÁC TƯỚNG SĨ, CÁC DÂN BINH, ta biết trong số các ngươi có kẻ không muốn tham gia, có kẻ sợ hãi tử vong. Nhưng phía sau các ngươi là người thân của mình đang chạy trốn, nếu các ngươi cũng chạy theo thì ai là người cản lại cơn sóng dữ? Vì thế, nghe theo lệnh của ta: THÀ CHẾT KHÔNG LUI”.
Hơn năm vạn binh lính, dân binh từ khắp các huyện của Tiền Hải quận huyết dịch chảy mạnh, tâm tình kích động đồng thanh: “Thà chết không lùi! Thà chết không lùi”.
Đoàn quân nhanh chóng di chuyển đến chiến trường, quận chủ Tiền Hải quận lúc này mới nói với đám người Thanh Vân cư sĩ: “Ta biết các vị chưa muốn xuất lực, nhưng nếu có thủy tộc Khí Hải cảnh mong các vị cùng ta tru sát”. Người sau nghe vậy gật đầu hiểu ý.
Chiến tranh bắt đầu rồi, từng hàng quân chủng được sắp xếp thành từng hàng với nhau, có xe pháo, có cung thủ, có kỵ binh nhưng nhiều nhất vẫn là bộ binh. Từ xa nhìn lại, một bức tường nước cao mất chuc trượng, bên trên đó lít nha lít nhít thủy tộc vũ khí ầm vang, nhưng tuyệt nhiên không một tiếng la hét, đây là đám thủy tộc cấp thấp dĩ nhiên đa phần chúng sống dưới nước nên chẳng cần thanh quản làm gì cả.
Đám binh sĩ nhìn thấy số lương như vậy cũng tim đập chân run, quận chủ Tiền Hải quận biết phải ra tay liền quay đầu: “Mong các vị cùng ta chặn đứng cơn sóng này”. Dứt lời liền phi phân liên trước. Đám người cũng nhao nhao chạy theo.
Khí Hải cảnh khác với Khai Nguyên ở chỗ có thể điều động, hay nói đúng hơn là cộng hưởng với nguyên khí xung quanh bản thân, nó giống như trong thân thể bọn họ có chưa Nguyên khí nhưng chỉ có thể lưu chuyển bên trong cơ thể, có vào mà không có ra. Nhưng có thể thông qua cộng hưởng để phát huy nguyên kỹ.
Nguyên kỹ nói dễ hiểu là hình thái cụ thể của nguyên khí, thông qua hình thái và thuộc tính nguyên khí khác nhau tạo nên hiệu quả khác biệt. Nhưng nguyên kỹ chỉ có thể bên trong khí hải của tu sĩ. Vì thế mới sinh ra cộng hưởng để lượng nhỏ nguyên khí tự do trong thiên địa rung động cùng tần số với nguyên kỹ của bọn hắn mà có hình thái và tác dụng tương tự.
Quận chủ Tiền Hải quận nhanh chóng cộng hưởng nguyên khí, đám người phía sau cũng thành thật giúp sức. Nhanh chóng từng nguyên kỹ được hình thành nhưng vẫn chưa phóng xuất, kẻ nhìn người hiểu ý, tất cả đều gắng sức tập trung tất cả nguyên kỹ vào cùng một chỗ, số lượng nguyên kỹ tiếp tục được tăng thêm, hình cầu nguyên kỹ càng ngày càng lớn nhưng cũng càng mất ổn định.
“Nhanh” một người lên tiếng, “Nhanh” đám người đồng thanh. Hình cầu nguyên kỹ nhanh chóng lướt đến thủy tộc. “Tất cả che tai lại, nằm xuống”. Lời vừa dứt, một trận bạo tạc nổ ra, nguyên kỹ va chạm với nguyên kỹ tạo thành vụ nổ, nguyên kỹ va chạm với thủy tộc phóng xuất uy năng. Tất cả chỉ diễn ra trong vài hơi thở nhưng cơn sóng kia bị chấn động làm mất kết cấu mà đổ ầm xuống, bọt nước tung tóe, thủy tộc lả tả khắp nơi.
Nhưng nếu đơn giản vậy thì đã không gọi là hải triều, trong nồng đậm bọt nước từng tiếng bước chân ầm ầm tiến lên, có cự giải, có ngư quái, có bạch tuộc,… tất cả đều chạy không đội hình mà tiến lên.
“Pháo thủ tấn công, cung thủ chuẩn bị” ầm ầm ầm, từng đợt pháo kích nổ vang trời, từng viên đạn pháo vừa chạm đất đã nổ một trận xung kích, máu thịt thủy quái văng khắp nơi. Đúng vậy đây là nguyên kỹ được định hình thành vật cố định.
Sau một đợt khai pháo, thủy tộc vẫn không có dấu hiệu ít đi, nhưng ngọn lửa đạn pháo đã lan khắp một mảng địa hình, thiêu cháy bất cứ kẻ nào trong phạm vi. “Băn tên” hiệu lệnh tiếp tục được đưa ra, hàng ngàn mà tính mũi tên được phòng lên trời vẽ lên một hình vòng cung rồi gia tốc về phía thủy tộc.
Phập..phập…phập từng mũi tên găm vào đầu, ngực, chân đoàn quân như điên loạn đang tiếng lên, kẻ trước ngã xuống, kẻ sau đạp lên mà bước tiếp, khung cảnh đồ sộ vô cùng. Mưa tên cứ rơi, thủy tộc vẫn tiến tới, không ngừng, không ngừng.
Thấy khoảng cách đã đủ, quận chủ Tiền Hải quận rống lên: “Bộ binh xuất chiến, giết sạch”. Hơn bốn vạn binh lính gầm lên chạy lên, kẻ sau xô người trước, đây là con đường một hướng, chỉ cần ngươi xoay mũi chân chắc chắn phải chết bởi gót sắt của đồng đội.
Quận chủ cũng phi thân lên trước tay cầm trường đao, gương mặt nghiêm nghị, khí tức bình ổn mà chiến. Khiên va chạm với vảy, đao kiếm đối gai nhọn, cứng rắn đôi càng. Trong nháy mắt tiếng rống giận, tiếng chửi rủa vang khắp chiến trường: “ĐT MẸ MÀY” “CON C MÀY” “BỌN SÚC VẬT” cứ một tiếng chửi là một lần đao chém xuống, một lần gào lên là một kích phi ra. Mùi máu nhanh chóng lan tỏa khắp chiến trường.
Quận chủ Tiền Hải quận đao uy lẫm lẫm, cộng hưởng nguyên khí vào trường đao khiến nó như hổ thêm cánh, đại sát tứ phương. Hắn chỉ có thế sử dụng các đơn giản như vậy để tấn công chứ tuyệt không dùng nguyên kỹ.
Tuy nguyên kỹ trong khí hải, khi sử dụng chỉ là cộng hưởng xung quanh nhưng tiêu hao cũng không phải là nhỏ. Nó giống như một đứa trẻ điều khiển một người trưởng thành đang ngủ say vậy, tuy rất dễ dàng di chuyển nhưng khi muốn cầm tay người trưởng thành đập mạnh xuống đất thì đứa trẻ đó cũng phải tốn sức mất công.
Mặc dù như vậy nhưng thủy tộc chết trong tay hắn cũng không phải số ít, huyết dịch luy luy khắp thân thể hắn, từng đao bổ xuống là một đám thủy tộc mất mạng.
“hộc hộc” tiếng thở dốc từ cổ họng của đám binh sĩ, mặc dù bọn họ cũng tu hành, nhưng chỉ là Khai Nguyên tầng một, cùng lắm là tầng hai mà thôi, tư chất không tốt lại không có thủ đoạn đặc thù thì gánh nặng cơm áo gạo tiền khiến bọn họ không thể đi lên mà mãi chìm trong vũng bùn phàm nhân. ( Phàm nhân là khái niệm để chỉ kẻ có tu vi Khai Nguyên tầng một, hai. Có một chút cường thân kiện thể nhưng vẫn bị tổn thương sâu sắc từ phàm binh).
Tuy vậy nhưng đợt tiến công này cũng đã đến hồi kết, đám thủy tộc cảm nhận được sợ hãi sinh lòng rút lui, những tên tu vi cao cũng chưa ra mặt, hôm nay thăm dò đến đây là đủ.
Chiến đấu tuy thảm thiết nhưng dù sao cũng nghiêng về một bên đồ sát, đám binh sĩ chỉ có kẻ bị thương, chết hơn trăm người. Với sự đánh đổi như vậy mà đẩy lùi được thế công của mấy chục vạn thủy tộc, đây cũng là đáng giá.
Lui về thành nghỉ ngơi, trong phủ quận chủ, đám người Thanh Vân cư sĩ liên tục chúc mừng chiến thẳng hôm nay, quận chủ cười cười nhưng trong lòng thì không. Đám dòi bọ này, trong lúc hắn chém giết thì từ xa đứng nhìn. Đến cả Thanh Vân cư sĩ cũng khoanh tay đứng nhìn, hắn uất nhưng không nói thành lời. Đây là quy tắc ngầm ở Tiền Hải quận bao năm nay a.
Doanh trại, đám binh sĩ vừa nướng thịt thủy tộc vừa đàm tiếu. Một tên tân binh lúc này mới hỏi: “Các đại ca, tại sao các vị đại nhân trên kia lại không chém giết thủy tộc vậy?”. Đám ma cũ lúc này mới haha cười lớn: “Ngươi mới vào nên không biết, ta ở đây bốn năm nên cũng dò hỏi được một chút”. Đám người nghe vậy liền chăm chú lắng nghe.
“Thực ra bọn họ đang chờ Khí Hải đại quái, giết đám binh tôm tướng cua này không có lợi ích đó, ngoại trừ cho chúng ta ăn thay quân lương thì cũng chỉ có vậy. Còn Khí Hải đại quái nha, một thân bảo vật nha, máu thịt tăng chất lượng nguyên khí, nếu có vảy, giác dùng luyện bảo hay bán đi cũng có đại lợi ích. Hơn hết, đây là thông lệ a, chỉ khi Khí Hải đại quái xuất hiện thì các đại nhân kia mới ra tay .
Lại nói Triệu Lý Thủy lúc này đang gặp đại cơ duyên đầu tiên của đời mình. Trần Nhược Trí đang bình thản tính bước đi tiếp theo thì thấy một kẻ có khí cơ đặc biệt. Đúng vậy, Đạo Đài mới nhận ra khí cơ này.
Ngay lập tức hắn xuất hiện làm Triệu Lý Thủy giật mình định quay đầu chạy trốn thì phát hiện ra hai chân cứng như đá. Lúc này mới sợ hãi xin tha.
“Không sợ, ta với ngươi có duyên nên muốn làm giao dịch thôi”. Trần Nhược Trí nói xong liền thả lỏng Triệu Lý Thủy ra, người sau mất khống chế liền xụi lơ xuống đất, lắp bắp hỏi: “Đại nhân có thể giúp ta sao? Ta… ta muốn báo thù, muốn đốt hết bọn thủy quái dơ bẩn đó trả thù cho người thân ta”. Trần Nhược Trí biết sao hắn cảm nhận được khí cơ của hắn đặc biệt rồi, kẻ này là cơ duyên của hắn.
Trầm ngâm một lúc hắn hỏi lại: “Ta có thể giúp ngươi nhưng ngươi có gì để trả giá?”. Đúng thế, đạo của hắn là có vay có trả, không có chuyện hắn giúp không, cũng không có chuyện hắn bắt kẻ khác cống vật cho hắn.
“Ta, ta không có gì cả… ta nguyện làm nô tài cho ngài sai khiến”. Triệu Lý Thủy lắp bắp cầu xin.
Trần Nhược Trí nghe vậy cười to: “Nô tài thì không cần, như vậy đi, ta giúp ngươi gội rửa kinh mạch, bài trừ tạp chất, nâng cao tư chất, đổi lại ngươi giúp ta ba việc, thế nào”.
Triệu Lý Thủy nghe vậy mừng như điên: “Ta đồng ý, ba trăm việc cũng đồng ý”. Hắn biết khả năng của người trước mặt to lớn vô cùng.
Thế giới này tu luyện không phải nhờ công pháp như mấy bộ tiểu thuyết kia. Muốn tu luyện, chỉ cần có tư duy là đủ, có tư duy có thể câu thông thiên địa, dẫn dắt nguyên khí vào tử phủ nên gọi Khai Nguyên. Nhưng vào tử phủ phải vòng quanh cơ thể mới có thể tồn trữ trong đó. Vì thế tư chất quan trọng vô cùng, kẻ tư chất tốt, kinh mạch sạch sẽ, không ẩn tạp chất thì tốc độ lưu chuyển của Nguyên khí sẽ nhanh, ngược lại sẽ chậm.
Hơn nữa kẻ tư chất thấp khi nguyên khi đi quanh cơ thể có khả năng mắc lại ở một số bộ vị, điều này càng khiến tư chất của bọn hắn thấp đi, càng khó tu hành. Vì thế Triều Lý Thủy nghe Trần Nhược Trí có thể gội rửa kinh mạch thì vui vẻ không thôi, chỉ thiếu gọi hắn là ông nội. ừm, cái này Trần Nhược Trí cũng không cần.
Dừng lại một chút, đợi Triệu Lý Thủy bớt kích động Trần Nhược Trí mới nói tiếp: ‘Ba việc ta muốn ngươi làm cũng đơn giản thôi. Vào một ngày đẹp trời nào đó, không phải do ngươi nhưng lại là ngươi, hẳn là của ngươi nhưng lại của ta, không phải của ta nhưng ngươi đi lấy. Nếu được thì giao dịch thành công”.
Trần Lý Thủy nghe khá mông lung nhưng vì báo thù hắn chấp nhận tất cả: “Được, ta đồng ý cả ba”. “Tốt, đây là khế ước, ngươi ký hay điểm chỉ cũng được, nhớ nhỏ máu lên trên. Ngươi ta mỗi người giữ một bản”. Sau đó Trần Nhược Trí sử dụng Thủy linh vật gội rửa kinh mạch của hắn, một chút ám thương hắn xóa bỏ, một chút tật bệnh cũng loại trừ, xong việc để lại một Triệu Lý Thủy đang vui như tết khi tốc độ lưu chuyển Nguyên khí của hắn nhanh vô cùng. Ví như trước kia hắn đi xe bò thì bây giờ cưỡi tên lửa vậy.
Cầu kim phiếu, ủng hộ hay cmt đều được, tác giả ăn gió nằm sương chúc các bác đọc vui vẻ!!!
Hải Âu sải cánh bay theo gió, lướt đến nhà ai có nón xanh. >_<