Dị Hạ Loạn Thiên – Chương 6 : Hai Mĩ Nhân Điên Đảo – Botruyen

Dị Hạ Loạn Thiên - Chương 6 : Hai Mĩ Nhân Điên Đảo

Chương 6 : Hai Mĩ Nhân Điên Đảo
Dương vật từ từ đi vào hạ thể Thanh Vân, mày liễu hơi nhíu lại, cổ họng nàng hơi run lên, âm mũi lên cao xuống thấp chập trùng như tiếng đàn nhị. Cúc Tình Y thấy người tình bị đau bèn cúi người xuống, liếm láp cây giả dương căn, nước miếng, dịch nhờn hòa quyện vào nhau tỏa hương kích thích vô cùng.

Trần Nhược Trí thấy quá lâu rồi, thân thể hơi khum xuống, hai tay giữ lấy mông Thanh Vân, phập mạnh một tiếng, hòa cùng vào đó là tiếng nỉ non vì đau đớn của Thanh Vân: “Đau chết ta rồi,Tình Y, muội đâm mạnh quá, a…a”.

Cúc Tình Y hơi ngạc nhiên, nhưng đang trong cơn kích dục nàng sao có thể suy nghĩ nổi, trườn người đè lên Thanh Vân mà hôn hít, một bên cầm dương cụ giả ra vào âm hộ Thanh Vân, dường như cây giả căn này có sức sống vậy, tiết tấu của nó nhanh hơn tay nàng rất nhiều. Thanh Vân thì sướng rồi, dương cụ ra vào liên tục lúc nông lúc sâu, lúc nhanh lúc chậm khiến nàng chảy nước liên hồi.

Lại nói Trần Nhược Trí ra vào âm hộ của Thanh Vân, cái cảm giác bót chặt là hắn không thở được, mỗi lần đưa vào là một lần dương vật được ôm ấp, được ép chặt từ bốn phía. Dù Thanh Vân trong cơn kích tình dịch nhờn rất nhiều nhưng vẫn là chưa đủ để cự vật thuận tiện đi vào.

Đang nhấp nhả liên hồi thì cặp mông trắng ngần của Cúc Tình Y lắc lắc trước mắt hắn, dâm tính nổi lên, tức thì hắn nhấc bổng hạ thân Cúc Tình Y lên, áp sát vào miệng, chiếc lưỡi thô nhám quét qua quét lại hai cánh hồng tươi, mùi vị xử nữ theo dịch nhờn đi vào chóp mũi hắn, đê mê vô cùng.

Cúc Tình Y đang mút cặp vú của Thanh Vân thì thấy hạ thân mình bị nhấc lên, dương căn giả cũng rời khỏi tay, rồi một cảm giác sung sướng từ âm hộ truyền đến khiến nàng chỉ kịp a một tiếng sau đó hòa vào tiếng rên rỉ của Thanh Vân. “Thanh Vân tỷ, tay tỷ sướng quá, a, muội không chịu được a”. Một dòng bạch dịch từ âm hộ phun thẳng vào miệng Trần Nhược Trí, càng kích phát dục vọng của hắn.

Thanh Vân vừa làm quen với tiết tấu ra vào của cây dương căn giả thì đột nhiên nó nhanh vô cùng, từng lần đút vào như chọc thẳng cổ tử cung của nàng, từng lần rút ra không kịp cho nàng suy nghĩ đã thẳng tiến không lùi a. Trần Nhược Trí hai mắt nhắm lại theo bản năng, dưới hông càng thêm lực.

“A…a…a” hai thanh âm đồng loạt cất lên rồi hòa vào nhau, hạ thân Trần Nhược Trí như muốn dán vào âm hộ Thanh Vân, trong khi nàng giật giật liên hồi phóng từng đợt dịch thủy ra ngoài, dịch thủy nhiều đến mức ướt đẫm hạ thể của nàng, của hắn, còn bắn lên bụng thành từng vũng nước nhỏ nhớp và dính.

Sau khi lên đỉnh, thân thể Thanh Vân mềm hẳn xuống, Trần Nhược Trí cũng thả Cúc Tình Y xuống chờ một vòng mới. Cúc Tình Y nhìn sư phụ của mình gương mặt hồng lên vì thỏa mãn, đôi mặt nhắm nhiền, hơi thở gấp gáp thì biết nàng sướng đến như nào. Cúi người cắn vành tai Thanh Vân, tay trái day day âm hộ nàng như muốn vắt kiệt dòng dịch thủy.

“Thanh Vân tỷ, đến lượt muội nha” giọng nói ngọt ngào, dính như như mật ong khiến Trần Nhược Trí thích thú không thôi, tức thì đút ngay cây dương vật vào miệng Cúc Tình Y.

Trong mắt Thanh Vân lúc này chỉ thấy Cúc Tình Y cầm cây dương căn còn dính dịch nhờn của nàng cho vào miệng, vừa đút vào kéo ra vừa phát ra tiếng sụp sụp như húp mỳ. Mị nhãn như tơ, phát âm không rõ tiếng: “N ..ước của tỷ n..gọt quá, ngầy ng..ậy nữa nh…a”. Dứt lời liền liếm xuống tinh hoàn.

Nằm đó một lúc, Thanh Vân có hơi hồi sức nhưng cảm giác dưới hạ thân như có ba ngón tay ra vào khiến nàng bủn rủn không thôi, ưm môt tiếng, chắc do vừa rồi ra nhiều qua. Thanh Vân tự nhủ.

Ngồi dậy trở mình thì cảm giác đó lại biến mất, ừm, suy đoán của nàng không sai nha. Hơi nghiêng đầu nhìn về phía Cúc Tình Y, nàng bây giờ dâm đãng không tả. Một tay cầm dương căn giả liếm láp, một tay bóp bầu vú bên phải biến dạng liên tục, nhũ hoa đỏ hồng cứng lên mặc xoa nắn, hạ thể bừa bộn một mảnh dâm thủy.

“Tình Y, để ta giúp muội”. Thanh Vân vừa nói, nàng vừa đè Cúc Tình Y xuống, xoay người nàng lại thành thế sáu chín, chiếc lưỡi nhỏ xinh đi vào hai mảnh đào nguyên trơn bóng, hương khí ngập tràn. Cúc Tình Y khẽ run lên, bàn tay ôm mông Thanh Vân mà dán sát vào môi mình, há một ngụm lớn nuốt cả dịch thủy của tình nhân lẫn bạch dịch của Trần Nhược Trí vào miệng.

“Ưm, nồng quá, ngậy quá”. Thanh âm Cúc Tình Y vang lên cùng với tiếng ực ực, tiếng nhóp nhép nơi cửa mình của cả hai. Thanh Vân cũng không chịu thua kém, đầu lưỡi của nàng duỗi ra hết sức chạm vào một tầng ngăn cách, ngón tay trắng ngà, thon như búp măng quệt một chút dịch thủy mà bôi nơi hậu đình.

Cúc Tình Y đang chìm vào bể dục vọng chợt cảm thấy dị vật đi vào hậu môn mình, dị vật chạm nghe vào hậu đình, xoa xoa một chút chọc sâu vào trong. “Ư” Cúc Tình Y mày liễu hơi nhíu, bụng nhỏ khẽ hóp lại, lỗ nhị co rúm theo nhịp vào ra của dị vật.

“Thanh Vân tỷ, đừng trêu muội, ư….”. Tuy nói như vậy nhưng hông của Cúc Tình Y không tự chủ mà hẩy lên tiếp từng đợt đi vào của dị vật. Trần Nhược Trí lúc này cũng không đợi chờ gì nữa, quỳ bên cạnh hạ thân của Cúc Tình Y, đầu rùa miết lên xuống liên tục càng kích thích nhiều dâm thủy nhiều hơn nữa.

Thanh Vân thấy âm hộ Cúc Tình Y đã đủ ướt liền cầm cây dương vật giả cọ cọ nơi cửa mình. “Ta cho vào nha, Tình Y” “Ưm, nhẹ thôi đó, muội sợ đau”. Trần Nhược Trí thấy vậy đành im lặng, đây là dương căn của hắn đó, vậy mà Thanh Vân kia nói như nó là của nàng vậy. Bỏ qua suy nghĩ mới lóe lên, cây dương vật đã ép chặt bên ngoài âm hộ.

Hai mép tiểu huyệt bị chèn ép sang hai bên như biểu thị thứ này to quá, ta nuốt không nổi. Cúc Tình Y cảm nhận có thứ đang vào nơi tư mật của mình thì dừng liếm láp để cảm nhận. To quá, nàng thầm nghĩ, a nha, không vừa đâu, tiểu huyệt căng quá, muốn nứt đôi ra vậy: “Thanh Vân tỷ, không được, nó to quá, muội không vừa đâu”. Vốn Thanh Vân định vào từ từ giúp Cúc Tình Y cảm nhận từng chút một cảm giác của người phụ nữ nha. Nhưng nghe vậy liền dùng sức mà cắm mạnh vào trong.

Trần Nhược Trí đang nâng nâng từng giây phút với từng thớ thịt bao chặt quy đầu thì thấy Thanh Vân dùng sức mà ấn dương vật của hắn vào, mỉm cười nhìn vào nơi liên kết của hắn và Cúc Tình Y đã giàn dụa nước miếng, dâm thủy. Hơi khom người lấy lực theo bản năng, “A…đau quá, rút ra đi, xin tỷ”.

Tiếng kêu thất thanh của Cúc Tình Y đánh dấu một cuộc hoan lạc tiếp tục phần bỏ dở. Thanh Vân nghe tiếng kêu đó, nàng thấy đau thay cho người tình nha. Hạ thể ép mạnh vào miệng của Cúc Tình Y, đôi tay xoa nắn cặp mông, bản thân thì mút liếm hột le cùng cấy dương vật giả giúp Cúc Tình Y giảm cơn đau.

Hành động của nàng quả không sai, chỉ một lúc sau những lần vào ra của dương vật, từng tiếng nỉ non đi sâu vào lòng người, như đánh thức bản năng sâu thẳm nhất của nhân loại: “A..nha, nữa nữa đi, mạnh lên nha”. Tiếng bạch bạch của da thịt vang lên dồn dập như không muốn tiếng rên dừng lại, tiếng nhóp nhép của âm hộ, tiếng thở hổn hển không ra hơi.

Vừa dập, tay Trần Nhược Trí vừa bóp lấy bóp để cặp vú của Thanh Vân, một tay cầm tóc nàng giựt về trước để cô ả ngửa cổ lên. Trước mắt hắn là một mĩ phụ xinh đẹp, đôi mắt dại đi vì xúc cảm nơi hạ thân, nơi khóe môi còn vương một chút dâm thủy. Quá đẹp đi.

Hắn không chịu được mà cúi người gặm lấy hai cánh môi gợi cảm ấy, hai chiếc lưỡi như đang chơi đuổi bắt. Hết quấn quýt lại dời xa, hết khoang miệng hắn lại sang khoang miệng nàng, một dòng lấp lánh tràn ra ngoài kéo dài mãi mà hạ nơi nhũ hoa căng cứng vì tình dục.

Cúc Tình Y lúc này vừa sướng vừa tê dại, “Thanh Vân tỷ” của nàng mạnh quá, từng đợt đi vào như muốn phá nát tiểu huyệt nhỏ bé, lúc vào thật sâu chạm đến cửa tử cung, lúc chỉ vào lưng chừng làm nàng muốn hẩy người lên cho dương vật vào sâu thêm nữa.

Nàng cũng rất tâm lý nha, biết Thanh Vân tỷ đang miệt mài làm mình sướng nha, nên nàng cũng phải để nàng sướng cùng đó. Hai tay banh rộng khe mông của Thanh Vân, Cúc Tình Y đưa đầu lưỡi từ hậu đình đi xuống dâm huyệt, liếm liếm bên ngoài liền cố gồng người lên mà đưa lưỡi vào sâu bên trong, vừa thổi vừa mút.

Nghe tiếng rên hài lòng của Thanh Vân, Cúc Tình Y biết nàng làm đúng rồi càng gồng người cao hơn nữa, nàng đâu biết làm vậy thì cây dương vật kia càng vào được sâu hơn nơi âm hộ nàng. Từng đợt xúc cảm như đê vỡ ào ào đổ vào tâm trí nàng, tần xuất ra vào càng nhanh hơn, người nàng như muốn điên lên vì sung sướng vậy. “Nhanh, nhanh vừa lên, nha nha”.

Trần Nhược Trí mở van xả lũ đưa hết bạch dịch vào tử cung của nàng, Cúc Tình Y lúc lên đỉnh cũng không như Thanh Vân, nàng ré lên một tiếng, hơi giật giật nửa người dưới nhưng không có gì chảy ra cả. Có lẽ dương vật của hắn lớn quá đi.

Rút dương cụ khỏi âm hộ Cúc Tình Y, bàn tay nắm tóc của Thanh Vân dời nàng xuống dưới, như mèo thấy mỡ vậy, Thanh Vân há miệng nuốt lấy cự vật nhớp nháp.

Đêm đó là một đêm dài, Trần Nhược Trí tiếp tục ra thêm một lần nữa vào tử cung hai nàng, lấy gối kê dưới mông tránh bạch dịch chảy ra rồi biến mất như chưa từng tồn tại. Trên giường hai mĩ nhân đang đê mê nằm trên, hai chân dạng ra, một chút bạch dịch theo nhịp thở hơi tràn ra ngoài, cạnh đó là hai đóa hoa máu như khẳng định lần điên cuồng này là thật.

Trở về nơi trọ của Lan Vũ, ngồi trong thùng tắm thư giãn để nàng hầu hạ. Trần Nhược Trí hỏi Lan Vũ: Ngươi nghĩ như vậy là đủ Ngô Quy Nhất kia trả nợ chưa?”.

Lan Vũ đang dùng khăn mà xoa từng thớ thịt trên người hắn cũng không dừng lại mà nói: “Lan Vũ thấy chưa được nha, công tử cứu hắn một mạng thì một lần lên đỉnh vu sơn sao đủ!”.

Ừm, hắn gật đầu, sau đó mặc lại y phục trở về Ngô phủ, chuyện vui vẫn chưa kết thúc nha.

Cầu góp ý, còm men để có động lực.!!!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.