Phần 23 : (17/03/2017).
Con Liên dịu dàng đặt đầu lên ngực của thằng Trung … Nó nghe nhịp tim của anh Hai nó đập thật mạnh, thật nhanh. Nó thấy lòng thật yên ắng, bây giờ nó biết mình không còn bị trói buộc vào cái ám ảnh tình dục với anh Hai của nó nữa. Nó đã lấy lại được tự do trong tâm trí. Bây giờ nó có thể trở lại vị trí của đứa em gái ngoan ngoãn.
Con Liên cười nhỏ :
– Anh Hai, em không muốn anh kể chuyện của hai đứa mình cho bất cứ ai, nhất là con Phượng. Đây là kỷ niệm độc nhất của hai anh em mình.
– Được rồi … mà anh cũng muốn em đừng kể cho ai biết chuyện của anh và Má Phượng cho người khác.
– Phải công nhận anh giỏi thật mà cũng dâm đãng thật. Làm chồng của cả hai mẹ con ! mấy ai làm được chuyện đó ?
Thằng Trung cười hì hì :
– Làm chồng luôn của em gái mình !
Con Liên đưa tay véo vào gò má thằng Trung.
Con Liên tò mò hỏi :
– Anh định sẽ xử lý ra sao với cô Thão đây ? em tò mò muốn biết.
– Má Phương muốn tiếp tục ở lại đây, không đi sang ở với vợ chồng anh. Lâu lâu anh về thăm là được rồi.
– Cô Thão coi như là vợ bé của anh ?
– Đúng như vậy.
– Anh định có con với Cô hay không ?
– Sao em lại hỏi vậy ?
– Tại vì em thấy Cô rất mết anh … mà người đàn bà nào khi yêu một người đàn ông đều có ý tưởng muốn có con với người mình yêu thương.
– Anh không biết … nhưng mà … ai cha ! nếu có thì sẽ rắc rối lắm trong các mối liên hệ với Phượng, với con của vợ chồng anh.
Con Liên cười khúc khích :
– Ai biểu anh dan díu, dâm ô với hai má con người ta làm gì !
Thằng Trung ôm con Liên vào lòng mà vuốt ve :
– Còn em thì sao, em muốn có con với anh hay không ?
Con Liên lúng túng :
– Anh thật là kỳ cục … em không bao giờ nghỉ đến chuyện đó. Với lại, em đã có chồng, và em đã mang thai với chồng em rồi.
– Giả dụ … giả dụ thôi nhe ! nếu em chưa có chồng thì em có chịu về làm vợ anh, và sanh con cho anh không ?
Con Liên làm thinh một lúc trước khi rút đầu vào ngực anh Hai nó mà ngập ngừng nói :
– Nếu như vậy, và nếu anh thật sự thương em và nếu anh năn nỉ em … thì em sẽ bằng lòng … em sẽ chịu có con với anh.
Nó nói ra điều đó một cách thành thật vì nó chưa bao giờ cảm thấy sung sương như bây giờ, được nằm trong lòng thằng Trung. Khi thằng Trung xâm chiếm khe lồn nó hồi nảy, nó đã thấy muôn ngàn ngôi sao trong đầu và rồi khi thằng Trung ra khí trong miệng nó thì nó lịm người đi vì hạnh phúc! Đây là lần đầu tiên nó có cảm nhận sâu đậm như vậy, ngay cả với chồng nó, nó cũng chưa bao giờ bị chấn động sâu xa như vậy.
Nhưng rồi nó lại lắc đầu :
– Nhưng mà … đó là nói giả dụ thôi … chứ anh chỉ là người tình của em một lần duy nhất này mà thôi. Với lại … cũng là đến giờ mình phải về rồi, đừng để hai người vợ của anh trông chờ.
Thằng Trung kéo con Liên xích hơn vào lòng :
– Em thương, trước khi ra về … cho anh vào « thăm » em lần cuối nhe ! anh vẫn còn thèm …
– Anh vừa làm tình rồi, không đủ sao ? với lại thằng cu của anh mất hết khí thế rồi, anh à.
– Chỉ cần em chịu cưng chìu hắn một chút là hắn sẽ thức dậy ngay cho em xem. Anh năn nỉ em đó.
Con Liên tình tứ nói :
– Anh không cần năn nỉ đâu, em cũng còn thèm đây.
Nói xong, con Liên trườn người xuống mà sung sướng hé miệng ngậm con cu vào miệng…
Đúng như thằng Trung nói, chỉ cần con Liên nút vài phút là con cu rục rịch chuyễn động …
Thằng Trung mừng rỡ, leo lên người em gái nó rồi nhẹ nhàng nắm con cu mà đút vào khe lồn. Lần này cả hai không hấp tấp chút nào, họ làm tình với nhau thật chậm rãi, vừa nhìn nhau âu yếm.
Con Liên thầm thì :
– Anh yêu của em … cho em gọi anh như vậy một lần nhe !
– Bây giờ thì anh là người yêu của em. Em là người tình của anh.
– Em sung sướng được làm người tình của anh, em sung sướng được anh đụ em như một bà hoàng.
– Ngày mai thì khác, nhưng bây giờ em thuộc về anh, anh cũng thuộc về em. Anh hạnh phúc vô cùng vì anh cảm nhận thật rõ là anh được nằm sâu trong bụng em.
– Em nghe anh đang phập phồng trong bụng em. Em quả thật là may mắn, hôm nay tất cả những gì mà em mơ ước đều đang được anh thực hiện với em.
Rồi nó đưa hai tay ra ôm siết lưng của anh Hai nó mà thầm thì :
– Mình chỉ còn vài phút nữa trước khi trở về thực tại. Em muốn nói hết những gì em có trong lòng. Anh có muốn nghe không ?
Thằng Trung luồn hai tay dưới đít Con Liên để hẩy mông đít lên cho con cu vào thật sâu trong lồn em gái nó, rồi bồi hồi nói:
– Anh muốn …
Con Liên âu yếm hôn vào gương mặt thằng Trung rồi run run nói :
– Anh yêu, nếu mình lùi được vào qua khứ vài năm thì anh sẽ đối xử ra sao với em ?
Thằng Trung cảm động nói :
– Nếu anh biết được ước mơ của em thì ngay từ lúc em còn nhỏ, anh sẽ dám liều mình mà dẩn em đi trốn thật xa để được sống bên em.
– Anh có nhớ lúc em mới có 12 tuổi, trong những trò chơi của hai đứa mình, có lần anh đã chạm vào chỗ kín của em ?
– Anh nhớ chứ, anh còn nhớ là anh ngạc nhiên vô cùng vì thấy em dù còn nhỏ nhưng đã có lông chim rồi.
– Rồi sau đó em đã có cơ hội được anh ôm để chỉ em nhạy đầm. Anh đã áp con cu cương cứng vào bụng em. Từ lúc đó em đã bị ám ảnh muốn được làm người tình của anh. Em dấu ước mơ đó nhưng nó cứ lớn dần trong em. Khi anh cưới con Phượng em đã thầm ganh tỵ với nó, đáng lý ra thì anh phải cưới em. Rồi khi Phượng sanh con cho anh thì em cũng ganh vì người sanh con cho anh phải là em. Nhưng cuộc đời của em không xảy ra như em muốn, em lấy chồng mà người đó không phải là anh…
– Anh không ngờ là em có mối thâm tình với anh từ lúc nhỏ. Nếu được làm lại từ đầu thì anh sẽ dẫn em đi thật xa để được ở bên em.
Con Liên thích thú nói nhỏ :
– Anh nói tiếp cho em nghe nhanh đi. Mình không còn thời gian nữa rồi.
– Em yêu, anh sẽ dẫn em đi trốn đến một nơi mà không ai biết anh em mình. Em còn nhỏ quá nên anh phải giữ gìn cho em, dù vậy anh cũng sẽ chỉ cho em hết những trò chơi tình dục để mình vui vẻ với nhau ….
Con Liên véo vào ngực thằng Trung :
– Thấy chưa, bản chất của anh là một tên dâm tặc cho nên dù nói là giữ gìn cho em nhưng cũng không thể cầm lòng mà dụ dỗ em làm chuyện người lớn với anh.
Thằng Trung cúi xuống hôn lên núm vú của con Liên rồi cười :
– Chính em đã thừa nhận là từ lúc mới 13 tuổi em đã bị ám ảnh thèm được làm người tình của anh mà ?
– Thôi nói tiếp cho em nghe câu chuyện …
– Rồi khi em lớn lên thì anh sẽ cưới em làm vợ, anh sẽ sung sướng được hái trinh tiết của em. Mình sẽ làm tình suốt ngày suốt đêm … như bây giờ … anh đang đụ em đây …
Con Liên hỗn hễnh :
– Nữa đi anh yêu, em sướng lắm …
Thằng Trung chậm lại, giọng lạt đi :
– Em yêu của anh … anh gần ra rồi đó, em có cảm nhận không ?
– Anh là người chồng yêu của em. Em hạnh phúc vô cùng. Em đang chờ anh đây. Cho em hết đi …
Thằng Trung kêu lên một tiếng dài, trút hết những thương yêu dồn nén vào sâu trong người con em nó … con Liên sung sướng mỡ rộng khe lồn ra mà tiếp đón … hai dòng khí quấn quít hòa trộn vào nhau …
Cuộc tình bất ngờ và chợp nhoáng với em gái nó đã làm thằng Trung chấn động đến thấu tim gan. Nó phải mất mấy tháng trời mới tìm lại được thăng bằng trong tâm hồn. Phần Con Liên thì tuy là phụ nữ nhưng nó lại mạnh mẽ hơn : sau khi được giải tỏa nổi ám ảnh da diết từ mấy năm nay thì nó trở lại vai trò thực tế của nó một cách bình tĩnh, vai trò của người vợ, của người mẹ, của đứa em gái.
Thời gian lẳng lặng trôi qua …
Gia đình của thằng Trung vẫn được êm ấm, hài hòa. Đúng ra thì phải nói là HAI gia đình của thằng Trung vì nó chia sẽ thời gian giữa gia đình bên Đức và gia đình bên Việt Nam.
Lâu lâu thằng Trung lại về Việt Nam để chăm lo cho gia đình thứ hai của nó : cô Thão. Thấy ở tỉnh nhỏ dù sao cũng bất tiện, khó tránh khỏi dị nghị, đàm tiếu nên thằng Trung biểu Má con Phượng nên dọn lên Sài-Gòn mà ở. Nó mở một công ty kinh doanh để tiện việc đi đi về về.
Nhưng rồi những câu chuyện tình của thằng Trung bị đi vào một khúc quanh một cách thật bất ngờ và buồn thảm …
Con Liên lâm bệnh phải vào nhà thương điều trị.
Được tin, Mẹ thằng Trung hấp tấp bay về Việt Nam. Rồi trong một dịp đi mua sắm cùng Má con Phượng cũng là sui gia của Bà, cả hai bị tai nạn giao thông thảm khốc và tử vong ! Cả gia đình bị sốc nặng với tai ương này. Con Phượng mất má, Dì Ba mất chị, con Liên thì mất mẹ, và thằng Trung thì mất cùng lúc cả Mẹ lẫn vợ của mình. Không khí sầu thảm bao quanh gia đình trong suốt một thời gian dài …
Cũng vì sự mất mác đó mà bịnh tình con Liên bị xấu đi thêm.
Hôm đó con Phượng nói với thằng Trung :
– Anh à, em vừa nhận được tin của Vũ, chồng Liên. Hình như tình hình bịnh lý của Liên không khả quan chút nào. Liên mong muốn được gặp anh.
Về lại Việt Nam, vào bịnh viện, thằng Trung nhìn em gái nó mà không khỏi bị sốc vì thấy con Liên ốm đi nhiều, gương mặt tiều tuỵ xanh xao. Nó càng bàng hoàng bất ngờ hơn khi con Liên nói thẳng với nó là mình bị một căn bịnh hiễm nghèo không rõ căn nguyên !
Thằng Trung ứa nước mắt :
– Không được, thế nào cũng có cách chửa được mà. Anh sẽ lo cho em.
Con Liên cười buồn :
– Không đâu anh à, các bác sĩ rất rõ ràng. Anh đừng lo, em đã chấp nhận điều này rồi mà.
Thằng Trung bật lên khóc làm em nó phải ôm nó vào lòng mà vỗ về. Thằng Trung như kẻ mất hồn, bao nhiêu chuyện xấu dồn dập ập đến làm nó không biết phải trở tay ra sao.
Con Liên nhỏ nhẹ tiếp :
– Em gọi anh về bên em vì bây giờ em còn một ước mơ, anh có chịu giúp em thực hiện ước mơ đó hay không ?
Thằng Trung quẹt nước mắt :
– Anh sẽ làm tất cả những gì trong tầm tay của mình vì em.
– Em rất mê nước Nhật và phong cảnh nước đó. Em muốn đi sang đó chơi một lần cho thỏa chí trước khi mình không còn sức lực nữa. Sau nửa là em nhớ anh đã từng nói với em là nếu có thể làm lại từ đầu thì anh sẽ dẫn em đi thật xa để được sống bên em, anh có nhớ không ?
Thằng Trung bỡ ngỡ gật đầu. Nó nhớ lại cái lần cách đây vài năm, cái buổi tối tuyệt vời đó khi nó được làm tình với con em gái nó sau một trận gây lộn kịch liệt vì con Liên biết được bí mật của mối quan hệ của nó với Má con Phượng. Lần đó đã để lại một ấn tượng sâu đậm trong lòng thằng Trung vì nó đã cảm nhận một hạnh phúc cực kỳ sâu đậm lúc được ôm con Liên trong lòng mà cưng chìu, mà âu yếm … Sau lần đó cả hai đã hứa với nhau là sẽ chôn kỷ niệm đó vào tiềm thức và sẽ không bao giờ nhắc lại chuyện đó. Vậy mà sao bây giờ hình như con Liên đã quên đi lời hứa đó ?
Con Liên nắm tay anh Hai nó mà nói :
– Em không biết còn sống được bao lâu … nên em muốn anh dẫn em đi Nhật để em thực hiện được ước mơ sống bên anh, dù là chỉ vài ngày, vài tuần. Sau đó có gì chăng nữa thì em cũng không nuối tiếc …
Thằng Trung sững sờ … lâu lắm nó mới e dè hỏi :
– Nhưng mà … còn chồng em …
– Anh Vũ rất hiểu em và ảnh đồng ý. Em nói với ảnh là em cần được đi du lịch lần cuối với người anh trai độc nhất của em.
Thằng Trung điện thoại cho vợ nó và hỏi ý kiến của con Phượng. Vợ nó cười mà hỏi :
– Còn anh, anh có muốn như vậy hay không ?
– Lẽ dĩ nhiên là anh muốn nhưng mà anh cần có sự đồng thuận của em và Dì Ba, vì nếu không có điều đó thì anh sẽ không làm bất cứ điều gì liên quan đến hạnh phúc của gia đình mình.
– Em rất hài lòng nghe anh nói như vậy. Anh yên tâm mà chăm sóc cho em gái anh đi. Em sẽ báo lại cho Dì Ba.
Trên máy bay, con Liên ngã đầu vào vai anh Hai nó mà cười khúc khích :
– Anh, có đúng như kịch bản mà anh nghỉ ra hay không, khi dắt em trốn gia đình để đi theo anh ?
Nhìn con Liên cười vui, thằng Trung nghe lòng đau nhói, nó tự nhủ sẽ làm tất cả để cho con em nó được vui và được cười hoài như lúc này. Mẹ mất, Ba thì biệt tích, nó chỉ còn có một đứa em gái duy nhất là máu mủ, con em nó lại đang mắc bịnh hiễm nghèo …
Thằng Trung cố cười theo :
– Đúng vậy. muốn được yêu thương em không gò bó thì anh phải dẫn em đến một chỗ thật xa, không ai biết.
– Em cũng vậy, em muốn được yêu thương anh mà không bị ai chỉ trích mắng nhiếc.
– Như vậy thì từ bây giờ em chịu làm người yêu của anh nhe ?
– Hơn thế chứ ! em muốn được anh xem em là … người vợ duy nhất của anh.
– Nhưng mà …
– Em ghen lắm, em muốn mình là người đàn bà độc nhất của anh. Anh không được nhìn bất cứ người đàn bà nào khác.
– Được rồi. Em là người vợ duy nhất của anh.
Vừa bước chân xuống đất Nhật, thằng Trung đã dẫn con Liên đi mua ngay một đôi nhẫn cho cả hai. Đeo vào tay, nó âu yếm nói:
– Bây giờ, em thật sự là vợ anh rồi đó.
Con Liên sung sướng ôm cổ anh nó mà nói :
– Hôn em đi anh.
Thằng Trung run run cúi xuống mà đặt một nụ hôn lên môi em gái nó. Tuy lần trước đã làm tình với nhau nhưng không hiểu vì lý do gì mà cả hai đã không hề hôn môi nhau. Lần này, con Liên tình tứ dựa người vào anh nó và đưa lưỡi của mình cho thằng Trung nút. Nụ hôn kéo dài làm cả hai bắt đầu hứng tình, họ nhanh chân đi ăn tối rồi hấp tấp về phòng khách sạn. Cả hai đều nóng lòng được trút bỏ hết quần áo để hai cơ thể được gặp lại nhau sau một thời gian dài cố gắng ngoảnh mặt làm như không hề quen biết nhau …
Con Liên ôm siết anh nó mà ứa nước mắt :
– Em không ngờ là hôm nay lại được ôm anh như vầy.
Rồi nó nhẹ nhàng hôn lên khắp gương mặt, lên tóc, lên ngực, lên hai cánh tay của thằng Trung …
Nó xúc động kể :
– Em tưởng là một khi không còn bị ám ảnh bởi thèm muốn có được quan hệ tình dục với anh thì em sẽ là một con người tự do không còn bị ràng buộc vào anh nữa … Lúc đầu thì đúng là vậy … em rất mừng … nhưng mà sau một thời gian thì …những cảm xúc khi được anh yêu … lại trổi dậy làm em cứ thao thức, rạo rực.
Nó im lặng một chút rồi thở dài tiếp tục :
– Em phải chấp nhận là anh vẫn còn ở trong em … Em nhớ quây quắc những giây phút anh cưng chìu em, anh vuốt ve em, em nhớ cảm giác khổng lồ khi anh nằm sâu trong bụng em hay là lúc anh được sướng trong miệng em … rồi khi em biết mình bị bịnh vô phương cứu chữa thì em chỉ ao ước được sống bên anh như vợ chồng những ngày còn lại.
Thằng Trung vuốt ve thân hình trần truồng mát rượi của con Liên mà an ủi :
– Anh sẽ làm được điều đó. Anh cũng đã nhận ra là anh thương yêu em không những là vì em là em gái duy nhất của anh mà còn là vì anh thèm muốn em như một người tình thật sự.
Con Liên sung sướng khi nghe được những lời thâm tình của anh nó.
Thằng Trung biết là với bịnh tình của con Liên, lại trãi qua một chuyến bay dài thì con em nó rất mệt mõi. Nó mới nói dí dõm cho vui :
– Thôi bây giờ thì mình nên đi ngủ vì em mệt lắm rồi. Ngày mai khi em khoẻ hơn, anh sẽ bày trò chơi sex cho em vui. Chịu không ?
Con Liên gật đầu :
– Anh nói đúng. Nhưng mà trước khi ngủ, em muốn thăm hỏi thằng cu của anh, em nhớ nó lắm.
Thằng Trung mỉm cười, ngưỡng người dậy rồi nó quỳ gối ngang tầm con Liên. Nó nắm con cu mà đặt lên môi con em nó. Con Liên hé miệng ra mà ngậm con cu còn yếu xìu. Nó thích thú tìm lại được hương vị nồng của con cặc. Với chồng nó, nó không mặn mà với chuyện bú cu nên chồng nó cũng không đòi hỏi nhưng bây giờ được ngậm cu của anh Hai nó thì nó rất sung sướng. Nó hãnh diện khi thấy con cu nhanh chóng cương lên, căng đầy miệng nó.
Thằng Trung dưa tay vuốt ve gương mặt của con Liên. Lòng nó tràn đầy cảm xúc. Nó hứng tình vì được con em nó bú, mấy ai được may mắn như nó ? Nó lại vừa đau xót cho con Liên vì biết con em nó bịnh nặng, tương lai mờ mịt. Trong gia đình ruột thịt nó chỉ còn có con Liên ! Nó đã mất đi Mẹ nó mấy tháng trước, cái mất mác đó chưa được hàn gắn thì bây giờ con em gái nó lại lâm vào tình trạng hiễm nghèo, bảo sao nó không mất bình tĩnh cho được ? Nó tự hứa, trong lần đi du lịch này với con Liên, nó sẽ tuyệt đối làm tất cả những gì con Liên muốn để làm vừa lòng em gái nó.
Thằng Trung biểu em nó đi ngủ nhưng con Liên phụng phịu :
– Em muốn có thằng cu của anh suốt đêm hà.
Thằng Trung cười :
– Em muốn gì anh cũng nghe theo ! vậy thì … anh nằm ngang như vầy … em đặt đầu lên bụng anh. Như vậy em vừa có thằng cu, vừa có gối êm để mà ngủ.
– Nhưng mà … như vậy, anh có ngủ được hay không ?
– Em đừng lo, anh dễ ngủ lắm.
Con Liên yên tâm, nằm gối đầu lên bụng anh Hai nó, rồi ngậm con cu vào miệng trước khi chìm vào giấc ngủ yên lành …
Thằng Trung thích thú nhìn cảnh tượng với con cu của mình nằm sâu trong miệng con Liên. Nó rón rén lấy tắm chăn đấp lên người con em nó.
Con Liên quá mệt sau chuyến bay nên nó ngủ li bì, không biết trời trăng gì nữa. Sáng hôm sau, vừa mỡ mắt ra thì nó nhìn thấy anh Hai nó đang âu yếm nhìn nó. Nó mỉm cười khoan khoái … Nó đưa tay ra ôm cổ thằng Trung mà nũng nịu :
– Mới sáng tinh sương, mà anh đã thức rồi sao ?
Thằng Trung cười xoà :
– Sáng tinh sương cái gì ? gần 11 giờ sáng rồi đó cô em !
Con Liên trố mắt ngạc nhiên, lâu lắm rồi nó chưa được ngủ ngon và lâu như vầy, nó cười vui :
– Mình đi du lịch mà phải không anh ? đâu quan trọng gì !
– Ừ đúng đó ! miễn sao hợp với em là tốt thôi. Em ngủ ngon không ?
– Dạ, ngon lắm. Chắc nhờ được ngậm thằng nhỏ của anh đó.
Con Liên thích lắm, đưa tay vuốt ve lưng trần của thằng Trung, mắt long lanh … Nó lại thèm được làm tình. Lâu lắm rồi nó chưa được làm tình. Từ lúc nó bị bịnh thì chồng nó thấy nó mệt nên không dám đòi hỏi, mà nó cũng không thấy mặn mà chuyện ái ân cho lắm. Nhưng với anh Trung của nó thì lại khác, được anh ôm vào lòng là nó đã rạo rực, thèm thuồng … Nó cũng không biết tại sao ? có phải vì đó là anh nó hay không, người con trai đã làm đầu nó quây cuồng từ lúc nhỏ, hay là vì người đàn ông này có cái ma lực đặc biệt đối với đàn bà con gái, làm cho ngay bà má vợ của anh ta cũng bị quyến rũ, huống gì mình là em gái anh ta ?
Nó rạo rực nhìn thằng Trung :
– Anh Hai nè … em đang thèm đây. Anh đụ em đi.
Thằng Trung đắn đo vì nó thấy con Liên bị bịnh ốm đến mức chỉ còn là da bộc xương! nó nhíu mày :
– Em còn yếu lắm …
Nhưng con Liên làm mặt giận, buồn bã nói :
– Anh chê em hay sao ?
Thằng Trung vội vã ôm nó vào lòng :
– Anh thương em nhất đời mà ! anh chỉ sợ em còn yếu … nhưng được thôi ! đừng giận hờn nữa, anh sẽ làm theo ý em.
Nó cũng đang nứng cặc vì được bú cả đêm nên nó cũng thèm đụ lắm rồi …nó dè dặt leo lên người con Liên, nó đụ mà không dám đè con em nó quá mức. nó phải dùng cùi chỏ và đầu gối để chịu lực, chỉ có con cu là thật sự tiếp cận với cơ thể con Liên … nhưng con Liên thì cứ hối thúc nó vì đụ kiểu nửa chừng như vậy chỉ làm cho con em nó bức rức thêm, nên thằng Trung phải nghe lời mà đụ mạnh mẽ hơn.
Con Liên nghe cơn sướng bắt đầu nhen nhúm rồi lan toả ra khắp cả tay chân … nó thầm thì vào tai thằng Trung :
– Anh Hai, đụ em mạnh lên đi … em nổi gai … nổi ốc rồi nè …
Thằng Trung có cảm tưởng như mình là đứa con trai mới lớn ! với những người đàn bà khác thì nó tự kềm chế khí của mình rất giỏi, làm cho người tình của nó phải mệt vì nó … nhưng với con Liên thì nó vừa đụ chừng vài phút là nó đã thấy tối tăm mặt mũi, không chịu nỗi nữa rồi.
Hai người đạt được sướng khoái cùng lúc, hai cơ thể đẫm mồ hôi ôm siết lấy nhau mà truyền cho nhau những rung động tràn đầy thương yêu …