Dì Ba – Chương 21: – Botruyen

Dì Ba - Chương 21:

Phần 21 : (15/03/2017).

Về lại nhà, con Phượng bắt Má nó thay vào những bộ quần áo mới để đón tiếp thằng Trung. Trong phòng, Má con Phượng hỏi con gái :
– Phượng nè, con có thấy là ngực Má nhỏ quá hay không ? Má có mặc cảm vì chuyện này.
Con Phượng đưa tay ra xoa bóp vú của Má nó rồi nói :
– Ông Trời cho Má vú như vậy thì phải chấp nhận chứ.
– Má muốn hỏi con. Vì Trung Má có nên đi làm lại bộ ngực hay không ?
– Con nghỉ không nên vì anh Trung không ưa những gì giả tạo. Mà ảnh có nói gì không ?
– Không ! nhưng Má nuốn hỏi ý con.
– Con thấy vú của Má tuy nhỏ như vú con gái mới lớn nhưng chúng dễ thương đó chứ. À nhân tiện con muốn hỏi Má. Lúc con còn nhỏ, Má có cho con bú sữa Má hay không ?
– Má ít sữa nên chỉ cho con bú được có mấy tuần.
Con Phượng dậm chân, cười hì hì :
– Má ! cho con được bú vú như hồi xưa nhe, tự nhiên con thèm được làm em bé của Má.
Má con Phượng ngạc nhiên, bỡ ngỡ. Bà thấy đòi hỏi của con gái quá kỳ cục nên định từ chối nhưng chợt nhớ đến lời hứa của mình là sẽ không bao giờ làm trái ý con gái để đền ơn nó. Bà cười gượng :
– Lớn rồi, có chồng có con rồi mà cứ nhõng nhẽo như con nít.

Nhưng Bà cũng ngồi xuống mép giường. Con Phượng mừng rỡ leo lên giường rồi nằm lên đùi Má nó. Bà lấy một cái gối đặt dưới đầu con gái cho nó vừa tầm với ngực của Bà.

Má con Phượng rợn da gà khi con gái Bà thích thú ngậm núm vú mà bắt đầu từ từ bú.

Bà cười ngượng ngùng vì thấy tình huống kỳ quặc, không giống ai, nhưng nhanh chóng Bà không còn cười nữa … con Phượng bú giõi quá làm Bà liên tưỡng đến cách thằng Trung bú vú Bà ! miệng của con Phượng tham lam không kém miệng thằng Trung làm núm vú Bà cứ cương cứng lên. Má con Phượng thầm nhủ : « Cả hai vợ chồng đều quá giỏi giang trong chuyện tình dục, mình không thể cưỡng lại được, chỉ có nước là phãi làm theo ý của vợ chồng nó mà thôi ! » Bà bối rối không muốn vậy nhưng núm vú cứ theo những cú nút của con Phượng mà cương lên. Đã vậy, con Phượng còn tinh quái thò tay mà vân vê gò vú kia của Má nó làm Bà cố cắn răng mà kềm chế cơn kích thích, tránh không muốn cho con gái nhận ra điều đó.

Con Phượng cười thầm, nó vui vì đả thành công làm cho Má nó bị kích thích. Tánh nó rất tò mò trong lãnh vực tình dục nên lúc đầu nó chỉ muốn biết cảm giác của chồng nó khi bú cái vú bé tí của Má nó. Nó không ngờ là Má nó nhạy cảm quá, nó mới bú một chút mà Bà đã rùn mình uốn éo thân mình rồi ! biết Bà đang cố kềm chế cảm xúc, nó càng muốn ép bức Bà.

Má con Phượng hoa cả mắt, con gái Bà bú giõi quá, nó còn gốp luôn cả gò vú vào miệng làm Bà rụng rời tay chân.
Bà thều thào :
– Phượng ơi … đừng … Má …
Bà phải dùng hết nghị lực để đẩy đầu con Phượng qua bên rồi luống cuống đứng dậy … người Bà nóng bừng …

Con Phượng cũng ngồi bật dậy, nó làm như không biết gì :
– Ồ, bú vú Má sướng thiệt, con như được bay bổng trở lại lúc còn là em bé. Cám ơn Má nhe.
Má con Phượng e dè nhìn con gái, Bà không biết là nó có biết là nó đã làm cho đầu óc Bà quay cuồng hay không ? nó có vẻ tự nhiên quá ! Bà rụt rè vơ lấy nịt vú bận vào …

Con Phượng bàn với thằng Trung :
– Bây giờ anh tính sao với Má ?
– Anh có bàn với Má rồi khi còn ở Vũng Tàu. Má không biết gì hết về Dì Ba. Nếu mình đem Má qua bên đó thì thật không ổn tí nào. Phúc tạp lắm. Với lại chưa chắc là Mẹ sẽ chấp nhận anh có thêm một người đàn bà.
– Má nói sao ?
– Má nói là Má không muốn qua bên đó vì Má không muốn chung đụng với em. Má nói Má thương em lắm nên không muốn gây khó khăn cho em dù bây giờ thì em rất hoà thuận với Má.
– Lúc đầu thì em chỉ muốn anh chăm sóc cho Má nhưng thiệt ra thì em cũng không nghỉ xa thêm chút nào.
– Má rất hiền lành và chất phác nên cái nhìn của Má cũng như vậy : Má muốn ở lại đây, không đi đâu hết, lâu lâu miễn là có được anh và em về thăm là Má cũng vui rồi. Má không đòi hỏi gì đâu. Má chấp nhận những gì mà chúng ta dành cho Má.
– Còn anh thì sao ?
– Anh cũng đồng tình với Má, đó là giải pháp tốt đẹp nhất. Dì Ba và Mẹ không cần biết chuyện này. Em nghỉ sao ?
– Em rất mừng với giải pháp này. Chính em đã đưa anh vào tình huống phức tạp này chỉ vì em quá thương Má, muốn Má có một người đàn ông bên cạnh từ khi Ba bỏ nhà đi. Em đã nghỉ đến anh vì anh là người đàn ông duy nhất em tin tưởng. Nhưng khi anh và Má đi Vũng Tàu thì em mới giật mình lo lắng, sợ chuyện này sẽ làm tổn hại đến gia đình hiện hữu của mình. Em cũng không muốn vì Má mà gia đình của 4 người mình đang êm ấm mà lại bị sóng gió.
– Má có một lo nghỉ … Má rất sợ những lời dị nghị nếu mình không kín đáo.
– Em sẽ làm bức bình phong cho Má và anh. Những khi về thăm Má thì em sẽ đi cùng anh, như vậy thì danh chính ngôn thuận.
– Được như vậy thì tốt lắm.
– Thôi, bây giờ anh tranh thủ để đến bên Má đi, chỉ còn vài ngày nữa thì mình ra đi rồi. Đừng quan tâm đến em làm gì. Má vui là em vui rồi.
Thằng Trung và Má con Phượng tận hưởng những ngày cuối cùng một cách tích cực. Họ quấn quít bên nhau dưới ánh mắt đồng thuận của con Phượng.
Thằng Trung thầm nghỉ : « Mình đã có 2 người vợ, với Phượng thì mình đã làm lễ cưới đàng hoàng, với Dì Ba thì mình cũng đã làm lễ trong ngôi đền ở Long An. Bây giờ mình lại có thêm Má con Phượng, mình cũng phải làm cái gì long trọng để nhận cô ta là vợ của mình chứ ! ».
Tối hôm đó, thằng Trung đem ý tưởng của mình mà nói lại cho Má con Phượng nghe.
Bà cảm động ôm thằng Trung mà sụt sùi ứa nước mắt :
– Mình chu đáo quá, làm tôi xúc động. Tôi cũng mong làm cái gì đó để chứng minh tôi là vợ của Mình.
Sau một lúc trầm ngâm, Má con Phượng mừng rỡ nói :
– Tôi tìm ra rồi. Ba Má tôi chết sớm khi tôi vừa có mấy tuổi. Vậy mình ra mộ hai người để xin phép Ba Má nhe ?
– Hay lắm, ngày mai hai đứa mình đi.
– Tôi nói trước là mộ Ba Má nằm sâu trong ruộng, có đi thì phải cuốc bộ một đoạn đó.
– Không sao đâu mà.

Họ đem theo đồ cúng bái rồi vào tão mộ Ông Bà ngoại con Phượng.
Má con Phượng thành kính vái :
– Ngày hôm nay, con đến đây viếng Ba Má để giới thiệu với Ba Má người đàn ông đi cùng với con. Chúng con thương nhau và chúng con xin phép Ba Má cho chúng con được nên duyên vợ chồng với nhau. Con năn nỉ Ba Má … nếu không có người này bên cạnh con thì con không biết mình sẽ ra sao. Ba Má phò hộ cho chúng con.
Bà kêu người tình đến quỳ bên cạnh mình.
Cúng xong, họ dọn dẹp hiện trường rồi thủng thẳng ra về.
Chợt thằng Trung chỉ dòng nước dọc theo bờ đê :
– Ồ nhìn dòng sông mà thấy thèm. Lâu lắm rồi tôi không được tắm sông ! Mình nè hay là chúng ta xuống tắm một bận trước khi về ?
– Mình hay nói giỡn thiệt ! chúng ta đâu có đem theo quần áo tắm đâu !
– Ở đây vắng vẻ, không bóng người, chúng ta đâu cần quần áo tắm !
– Trời ! không lẻ mình muốn tắm trần truồng hay sao ?
– Thì chứ gì nữa !

Má con Phượng dẩy nẩy lên không chịu, nhưng thằng Trung năn nỉ một hồi thì Bà cũng xiêu lòng, với lại Bà rất phục tùng thằng Trung, nên nó nói gì thì cuối cùng Bà cũng nghe theo.

Lúc đầu Bà mắc cỡ nên giữ lại quần lót và nịt vú để xuống tắm trong khi thằng Trung cứ thoãi mái tắm khoả thân.

Cả hai vui đùa trong nước làm Má con Phượng thích chí vô cùng. Bà cười ngặt nghẹo, không thể nào ngờ là ngày hôm nay mình được cơ hội tắm sông với người tình. Ngay cả lúc còn nhỏ Bà cũng không hề được phép chơi cái trò thú vị này. Sông nhỏ, nước cạn nên dù không biết bơi, Bà cũng vui đùa thoả thích.
Đến một lúc, thằng Trung ôm lấy Má con Phượng làm Bà đỏ ửng hai gò má vì Bà cảm nhận dưới nước, con cu của người tình đang ép vào quần sì-líp của Bà.
Bà nói nhỏ :
– Mình kỳ quá nhe, người ta cười cho đó !
Thằng Trung phá lên cười :
– Ở đây chỉ có trời và mây thấy tôi và mình mà thôi, không có con người nào hết.
Nói xong, nó thuận tay bức tuột quần lót của Má con Phượng rồi ôm xốc Bà lên,
Má con Phượng đấm mạnh vào lưng của người tình :
– Buông tôi ra đi mà … Mình làm cái gì vậy ?
– Tôi đang thèm Mình đây ! Ba Má của Mình đã thuận cho Mình về làm vợ tôi thì bây giờ chúng ta cũng nên làm chuyện vợ chồng cho hợp ý Ông Bà.
Vừa nói, thằng Trung vừa bợ đít người tình mà ấn vào con cu của nó. Má con Phượng cắn răng cố đẩy thằng Trung ra nhưng thằng Trung đoán trước nên cứ ôm siết lấy Bà … dưới nước, con cu được dịp len lỏi vào khe lồn …Bà thất thủ, hé miệng cắn nhẹ vào cổ người con trai mà nói nhỏ :
– Mình là tên dâm tặc, dám cưỡng hiếp tôi.
Không bị cản trở nữa, con cu vào lút cán …
Thằng Trung cười hề hề :
– Mình đã từng nói với tôi là Mình thích làm tình nơi thiên nhiên … thì đây là thiên nhiên chứ gì nữa !

Má con Phượng sung sướng gật đầu. Cảm nhận lồn mình đầy ấp con cu, Bà tình tứ đặt đầu lên vai thằng Trung … Thằng con trai thích thú đứng đó mà nhẹ nhàng đụ người tình. Nước lấp xấp đến ngang lưng tạo ra cảm giác lạ lùng và cực kỳ ấn tượng làm cả hai hứng tình tối đa.

Thằng Trung dìu Má con Phượng lên bờ rồi đặt Bà xuống bãi cỏ để tiếp tục đụ Bà.

Má con Phượng hạnh phúc tràn trề … Bà không ngờ là chỉ trong có vài tuần mà cuộc sống của Bà có thể xoay chiều 180 độ như vậy. Cách đây không lâu, Bà còn ngập lún trong trầm cảm, buồn tủi vậy mà rồi thằng Trung đã bước vào đời Bà … rồi bây giờ Bà lại đang nằm đây, ngượng ngùng nhìn bầu trời xanh với con cu thằng Trung đang làm lồn của Bà chảy nước, reo vui. Thằng Trung đã dẫn dắt Bà vào một thế giới tình dục cực kỳ huy hoàng và tích cực. Nó đã biết khơi dậy trong Bà những rạo rực, thèm muốn không ngờ, nó đã biến Bà từ một người phụ nữ nhạt nhẽo, già trước tuổi thành một phụ nữ đầy dâm tính quyến rũ. Lúc trước thì hoạ hoằn cả tuần Bà mới được chồng Bà chiếu cố một lần, chưa nói khi ông ta biến mất thì Bà chỉ biết dùng tay để thế chỗ cho dương vật ốm eo của ông ta. Vậy mà bây giờ, ngày nào Bà cũng được người tình đè ra mà đụ, bất cứ lúc nào, sáng, trưa, chiều, tối và ngay cả lúc vừa mới cúng mộ ba má xong anh ta cũng không tha, bắt Bà bẹt đùi ra cho anh ta chơi. Anh ta chỉ cần nhìn Bà một cách tình tứ là lồn Bà đã ướt ngay !

Má con Phượng thầm thì vào tai thằng Trung :
– Mình ! cho tôi bú Mình nhe, tôi đang thèm đây.

Thằng Trung mìm cười, nằm lăn qua bên … Má con Phượng trườn người lên bụng thằng con trai và tham lam ngậm ngay con cu vào miệng. Bà thích quá ! ngay giữa thiên nhiên tươi sáng, xung quanh toàn là ruộng, là cỏ, là cây …hai cơ thể trần truồng trùi trụi quấn quít bên nhau … và Bà được có con cu thân thương tràn đầy miệng. Đây không phải là thiên đường trên trần gian thì là gì ?

Con Liên hấp tấp chạy đến nhà gặp con Phượng làm con bạn nó trố mắt :
– Có gì không mà hối hả vậy Liên ?
– Mấy ngày nữa là hai vợ chồng mầy lên máy bay nên tao muốn mời hai người đi ăn tối nay.
Con Phượng nhăn mặt :
– Chết cha ! tao đã lỡ hẹn với mấy con nhỏ bạn rồi ! chịu thôi ! À … hay là mầy mời một mình anh Trung ? ảnh không mấy mặn mà khi phải đi với tao tối nay, vì chỉ toàn là đàn bà con gái…
– OK, vậy hẹn mày lần sau vậy. Mà anh Trung đâu rồi ?
– Ờ … ảnh không có nhà. Ảnh đi với má tao thăm mộ ông bà ngoại tao. Chiều mới về.
– Cha … kẹt hé ! tao muốn biết chắc là ảnh có đi được hay không để mà còn lo liệu.
Con Liên suy nghỉ một chút rồi nói :
– Thôi thì để tao mò vào chỗ mã ông bà ngoại mầy để gặp ảnh, tao biết chỗ vì đã có đi với mầy một, hai lần rồi.

Con Liên kêu xe ôm chở nó rồi từ đường chánh, nó đi bộ men theo bờ đê để đi kiếm anh Hai nó. Lần về này con Liên không có dịp gặp thằng Trung lâu vì mỗi bên đều lu bu công việc. Đến giờ chót nó mới ráng xấp xếp thời giờ để mong có được khoãng thời gian trò chuyện với anh nó. Thằng Trung lúc nào vẫn là người đàn ông lý tưởng đối với nó. Con Liên mỉm cười : lúc nhỏ thì hai đứa cứ tranh chấp, cãi vã với nhau không ngừng, nhưng rồi lớn lên thì hiểu nhau hơn và gần gũi nhau hơn. Con Liên xinh đẹp nên được nhiều đàn ông con trai theo tán tỉnh, nhưng nó chưa thấy người nào so bằng được anh Hai nó, vừa đẹp trai, vừa lịch lãm, vừa ga-lăng, vừa phong lưu ! Nó tự nhận là khi thằng Trung theo tán tỉnh con Phượng thì trong thâm tâm nó có chút bực tức và ganh tị với con Phượng.

Con Liên mơ màng nhớ đến lần nó ganh với con Phượng khi thấy con bạn nó nhảy đầm tình tứ với anh Trung nên nó chạy đến đòi dành chỗ của con Phượng… nó cũng nhớ là sau đó nó nhận ra là con cu anh Hai nó cương cứng sau khi ôm con bạn nó. Khi thằng Trung ép con cu vào bụng nó thì nó mắc cỡ nhưng nó vẫn không phản đối mà còn để anh nó thò tay dưới váy mà vuốt ve mông đít của nó. Nhớ lại chuyện cũ làm con Liên không khỏi đỏ mặt. Nó thầm nghỉ : có lẽ từ chuyện đó mà sau đó nó không cãi cọ với anh nó nữa vì anh nó đã làm nó bàng hoàng nhận ra là nó không còn con nít nữa. Thằng Trung đã gây một ấn tượng khó quên trong tiềm thức nó. Cũng vì vậy mà sau này nó không thấy người con trai nào bằng được anh nó. Ngay cả chồng nó, Vũ, cũng không bằng được anh Hai nó ! Vũ thương yêu chìu chuộng nó hết mình mà nó cũng thương chồng nhưng nó hơi tiếc nuối là trong tình thương đó không có sự đam mê, say đắm. Khi chồng nó ôm nó vào lòng hay làm tình với nó thì chưa bao giờ anh làm đầu óc nó quay cuồng và tim nó đập loạn xạ như con Phượng kể khi được anh Trung ôm ấp.
Con Liên thầm nghỉ là dù sao thì những chuyện lãng mạng đó cũng không còn quan trọng nữa vì nó đã mang thai từ ba tháng nay. Tương lai của nó là em bé đang thành hình trong bụng nó.

Vừa suy nghỉ vừa nhanh bước trên bờ đê gồ ghề, con Liên chắc lưỡi :
– Mồ mả gì mà xây tuốt trong sâu, đi muốn mõi giò …
Thấy một góc cây, nó dừng lại để lau mồ hôi trán … nó lơ đãng nhìn quanh và chợt nó nhìn thấy lấp loáng bóng người cách chỗ nó đứng không đầy mấy thước, gần mép nước.
Con Liên tò mò nhìn kỷ rồi tủm tỉm cười : thì ra là một cặp trai gái đang ôm nhau. Thấy sơ qua là họ không có mãnh vãi trên người, con Liên biết là chắc họ đang làm chuyện sex với nhau. Nó thầm nghỉ : « Chà, chắc hai anh chị ra đây tắm sông vì mình thấy quần áo vức trên bờ … rồi sau đó hứng tình nên ôm nhau mà vui vẻ. »
Con Liên không muốn làm phiền nên quay lưng đi tiếp nhưng sau vài bước thì chợt nó khựng lại, hốt hoãng … Nó quay bước lại … rón rén đến gần để nhìn cho rõ … nó phải đưa tay lên che miệng để khỏi la lên một tiếng : hai người dưới bờ đê là anh Hai nó và Má con Phượng ! từ chổ nó đứng, con Liên thấy rõ mồn một hiện trường : Má con Phượng đang ngậm con cu của anh Hai nó mà bú ngon lành. … Mắt con Liên tồi sầm lại … nó bủn rủn tay chân, phải đưa tay vịn vào cây dừa gần đó để khỏi té lăn ra … Bao nhiêu ý nghỉ lùng bùng loạn xạ trong đầu nó : « mình có đang mơ không đây ? anh Hai và … cô Thão, Má con Phượng …sao lại như vậy ? ». Con Liên nép sau thân cây dừa, đứng trân người mà trố mắt ra nhìn … Gương mặt Má con Phượng rạng rỡ sáng ngời, nó ngạc nhiên thấy Bà trẻ đẹp hẳn ra so với lúc trước. Nhìn cái miệng của Bà bú một cách tham lam nó không khỏi rùng mình nổi da gà …con cu anh Hai nó to bự như vậy mà có lúc mất hút trong miệng Bà … Nó nghe anh nó vừa rên nhẹ vừa đưa tay vuốt ve mái tóc của Má con Phượng. Con Liên chợt nhận ra là cảnh tượng thật là đẹp vô cùng. Nó cảm nhận được sự đam mê, tình tứ trong những cử chỉ đầy thương yêu của hai người. Hai người này không đơn thuần đang làm chuyện tình dục thô thiển ! từ họ toả ra một cái gì đó rất đậm đà, sâu sắc qua cách họ nhìn nhau, mơn trớn nhau, chăm chút cho nhau.
Con Liên bàng hoàng nhận ra là nó đang ganh tị với Má con Phượng. Nó thèm được ở vào vị thế của Bà !
Con Liên rón rén rút lui … khi đã cách khá xa khóm cây dừa, nó bắt đầu ù té chạy …

Bên bờ sông, thấy con cu bắt đầu co giựt hỗn loạn trong miệng mình, Má con Phượng ngước nhìn người tình mà mỉm cười :
– Mình muốn tôi tiếp tục ra sao đây ?
– Mình sụt cho tôi đi !

Má con Phượng nghe lời, ngồi xếp bằng bên cạnh thằng Trung rồi âu yếm sụt đến khi thằng con trai kêu lên một tiếng dài … Má con Phượng sung sướng nhìn dòng khí bay cao lên không trung … rồi rơi lã tã xuống tay Bà, xuống bụng thằng Trung, một vài giọt còn dư sức để bay xa trước khi rớt xuống sông …

Má con Phượng ghé miệng xuống mà mút con cặc để vét cho hết những giọt khí còn sót lại. Thằng Trung nhìn Bà mà nghe lòng tràn đầy thương yêu. Lúc đầu thì nó « phục vụ » Bà theo lời dặn của vợ nó, nó xem chuyện này như một bổn phận không hơn không kém. Vậy mà rồi, ôm ấp người phụ nữ này, hiểu rõ Bà nó mới phát hiện con người thật của Bà, nó mới đo được tấm lòng của Bà đối với nó từ lâu, chứ không phải từ mấy tuần nay. Nó nhận ra là tình cảm của Bà dành cho nó tuy chất phác và giản dị như chính con người của Bà, nhưng tình cảm đó lại thật bao la nhất, tuyệt đối nhất. Có thể nói là trong tất cả những người đàn bà của nó thì có lẽ Má con Phượng là người có mối thâm tình sâu đậm nhất đối với nó.

Thằng Trung cảm khái, tình tứ kéo Bà vào lòng mà vuốt ve.
Má con Phượng hơi ngạc nhiên, cười nhỏ :
– Ủa ? có gì vậy hả Mình ?
– Thão nè, tôi thương mình nhiều lắm.
Má con Phượng giựt mình, ấp úng :
– Cái gì … cái gì … sao Mình kêu tên …
– Tự nhiên tôi thấy thèm được kêu tên Mình vậy mà.
Má con Phượng xúc động, lấp bắp :
– Xưng hô như vậy … em … em … cay sè mắt nè …
– Vợ yêu nè, có chịu cho tôi kêu tên như vậy không ?
Má con Phượng để nước mắt chảy dài trên má, Bà sung sướng ngước nhìn người tình :
– Mình … Mình yêu của em … em cám ơn chồng của em … lâu lắm rồi chưa có ai kêu tên Thão của em, nghe mà sao thấy ngọt ngào như đường phèn !
Rồi họ lại ôm nhau mà hôn nhau nồng nàn …
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.