12.Vang danh một thời
꧁༺†༻꧂
——————-
Giàu thì nó ghét, nghèo thì nó khinh,thông minh thì nó tìm cách tiêu diệt, từ cổ đại tới hậu thế sau này mãi luôn như vậy. Càng nổi bật hơn là ở trong cái thế giới ” Cường giả vi tôn ” ta mạnh ta có quyền này.
5 tuổi bắt đầu tu luyện, 6 tuổi đã đánh chết 1 con yêu thú Bạch Kim, 7 tuổi đã có thể luyện đan tam phẩm, 8 tuổi cũng đã tạo ra 1 món Ưu Tú pháp bảo hạ phẩm đầu tiên, 9 tuổi đạt đến Tinh Anh bậc…10 tuổi, 10 tuổi liền đột phá Thách Đấu cấp, luyện đan ngũ phẩm, luyện bảo khí Hiếm Có cấp bậc tuy chỉ là Thường phẩm chất, nhưng Hiếm Có cấp bậc ăn đứt Ưu Tú cấp bậc cả về chất lượng lẫn số lượng.
Cũng từ đó mà Bách Bảo Thương Hội được khai sinh.Sau 3 năm , Bách Bảo Thương Hội liền có chỗ đứng ,không ai không biết tới.
Và cũng từ lúc đó, cuộc đời hắn dường như dần thay đổi.
Mà Tuyết Lan, vốn nàng chỉ là hôn thê chưa qua cửa là người đầu tiên bị nhắm tới.
1 thân tu vi bị trọng thương từ Bá Vương cấp bị đánh xuống còn Hắc Kim cấp, sinh mệnh cũng thế mà chút nữa bị hủy. Hắn lại mang tới Sinh Huyết Đan cứu mạng nàng.
Bách Bảo Thương Hội bị người quấy phá cũng nhiều hơn, ở trong đế quốc thì không nói, nhưng ở xa những tiểu quốc gia,tiểu công quốc bị phá hoại làm ăn không ít.
Hắn đích thân lên đường….cũng là lúc rơi vào bẫy dập !
Độc dược, trùng tử, thân trọng thương, bệnh tật không ít,may mắn là vẫn còn mạng trở về.
Có điều, lâu lâu hắn phát bệnh như 1 kẻ điên dại vung đao kiếm chém người, khi thì như 1 tên ngố, lúc lại như 1 hái hoa tặc, gian dâm hãm hiếp đủ chuyện…
Gần đây nhất chính là mỗi ngày như 1 người mới sinh,trí nhớ qua mỗi ngày đều mất, không hiểu không biết, thuận theo bản năng mà làm.
Ngạo Phong nằm trong lòng Tuyết Lan, nghe nàng tóm lược lại sự việc chính.
Ngạo Phong cảm thấy linh lực sung mãn ,muốn đột phá bình cảnh.
Hắn không ngờ tốc độ tu luyện lại có thể nhanh đến vậy, khôi phục thương thế, bù đắp lại thương tổn vốn hao của Tuyết Lan vốn là 1 Thách Đấu cấp khá nhiều linh lực, đến lúc cơ thể hắn có thể bắt đầu tự hấp thụ linh khí cũng chỉ có 3 ngày mà thôi.
Nhưng nghĩ lại, con trùng tử chết tiệt kia lại ở trong hắn lâu vậy mà hắn không tìm ra, hẳn là tốc độ hấp thụ linh lực của hắn ngang với tốc độ cắn nuốt, nếu không thì hắn cũng xanh cỏ rồi.
Cũng có thể nói là ‘ Họa nhiều có tí phúc ‘ ?
Hắn lắc đầu, tự giễu suy nghĩ của mình.
Bây giờ hắn mới biết cảm giác muốn đột phá như nào.
Ngạo Phong hít một hơi như làm động lực thì…..đột phá rồi ! Một phát từ Thanh Đồng lên Ngân Tử.
‘ Easy vậy, còn chưa có cảm giác gì nữa mà? ‘
Ngạo Phong ngáo ngơ.Không phải còn có cửu tinh nữa sao, hẳn cũng là phải có ngăn chặn gì chứ…vọt lẹ như vậy….có phải….hơi yếu sinh lý không.
Hai mắt tròn nhìn Tuyết Lan như muốn lời giải thích từ nàng .
– Do anh quá yêu nghiệt thôi …
Tuyết Lan xòe tay khẽ cười.
” Hàn huyên ” một hồi khoảng 3 ,4 tiếng và khá là…tốn sức thì cả 2 mới vui vẻ rời giường.
Mặt Trời lên đỉnh, đang là ban trưa , nắng gắt như muốn nướng đen con người, cơ mà trong Minh Nguyệt Lâu này thì khác biệt rõ ràng , mát mẻ như tiết trời ban thu.
2 tầng bên dưới đông nghẹt người, tuy vậy ai ai cũng thỏa mãn , cơ mặt dãn ra vài phần cùng nhau trò chuyện.
Còn 2 bàn trống duy nhất vừa vặn có 1 nhóm 12 người đi vào, gọi đến đồ ăn thức uống.
Cơ mặt cũng đều là thỏa mái, dãn ra ,hưởng thụ cảm giác mát mẻ dễ chịu.
Bình trà trên bàn cũng chớp mắt cạn sạch.
7 nam 5 nữ, ưa mắt dễ nhìn, xinh đẹp cũng có thể so sánh nhất nhì ở Đại Đô Cô Mặc quốc…mà nó phải trừ Tuyết Lan ra.
Không ít ánh nhìn cũng ngả về phía bọn họ mà đánh giá.
Trên hết là nhìn vào 2 cây gọi là bảo kiếm , 1 cây cự kiếm đen lớn, dài cỡ 1m7, bản to, ở giữa trống 1 rãnh nhỏ chia làm 2 nửa , lưỡi kiếm sắc bén , đầu mũi nhọn .
1 thanh kiếm lục bích, vừa dài vừa mảnh bén nhọn không kém.
Tuyết Lan nhìn qua: ” Cũng chỉ là Hiếm Có Thượng Phẩm mà thôi , dao cùn không dùng được “
Nếu không phải được Tuyết Lan bồi bổ những thứ ” xa xỉ ” thì cũng không nghe lọt tai lời nói của nàng.
Giống như 1 người 1 đời làm ra 1 tỉ so với 1 người cả đời đốt tiền không hết nên giá trị cũng khác nhau nhiều.
Thanh Bích cũng đi tới chỗ 2 người, cúi đầu chào 1 tiếng rồi lui xuống.
– Hì hì, đồ anh cần làm xong rồi nè !
Ngạo Phong gật đầu.
Tuyết Lan đưa cho Ngạo Phong 1 chiếc nhẫn trữ vật chưa đựng vũ khí hắn muốn.
Ngạo Phong lấy ra 1 cây Katana đen bóng, lưỡi kiếm sắc lẹm sáng loáng dài cỡ 1m6 , rất là vừa tay.
Thanh Tanto lại ngắn khoảng 60 cm , lưỡi con cũng sắc bén chẳng kém. Còn cây dao găm chuyên dụng vừa sắc vừa nhọn…mà cái mục đích hắn muốn cây dao găm này, cũng chỉ là để…cắt thịt mà thôi !
Đôi súng lục thì tinh xảo hoa mĩ hơn nhiều, trên thân súng có rất nhiều hoa văn họa tiết trang trí thêm, còn có 1 lưỡi dao nhỏ gần họng súng hình đầu rồng.
Về mặt hình thức thì đôi súng không chê vào đâu được. Hắn thực sự mong chờ vào độ chính xác của cặp súng này.
Trước hết thì hắn đưa 1 thanh tanto , 1 khẩu cho Tuyết Lan, hắn giữ lại đủ combo Katana , 1 Tanto, 1 súng , 1 dao găm .
Ngạo Phong hài lòng, thu lại vào nhẫn, hắn bây giờ muốn thử súng !
– Anh lúc nào cũng vậy !!!
Tuyết Lan cười, nhìn hắn mê luyến khẩu lục như vậy, lại nhìn 1 thanh Tanto cùng 1 khẩu còn lại trân trọng cất giữ cẩn thận.
꧁༺†༻꧂