Đế Tôn – Chương 67: Khiêu Chiến Ngoại Cương – Botruyen

Đế Tôn - Chương 67: Khiêu Chiến Ngoại Cương

Nhạc Linh Nhi cũng lộ ra vẻ hâm mộ nói:

– Nghe nói ở phía trên Thần Thông, còn có cảnh giới cao siêu hơn, cũng có
công pháp tương ứng, bất quá những công pháp kia không phải dùng Thần Thông để
phân ra.

Giang Nam đối với mấy cái này nguyên bản kiến thức nửa vời, nghe được bọn hắn
giải thích, trong nội tâm cuối cùng đã có điểm nhận thức, ở trong ấn tượng
nguyên lai của hắn, chỉ có tu thành Thần Luân, võ đạo Đại viên mãn, mới có
thể lĩnh ngộ ra loại Thần Thông thứ nhất.

Thần Thông là tự ngộ, mà không phải là truyền thụ.

Mà bây giờ, hắn dĩ nhiên đã biết rõ, nguyên lai Thần Thông cũng có thể truyền
thụ, lúc trước hắn không biết điểm này, là vì cấp bậc các loại tâm pháp như
Long Hổ Tượng Lực Quyết, Giang Nguyệt Phá Lãng Quyết nếu so với Thần Thông
thấp một cấp bậc, bởi vậy sau khi tu luyện đến Thần Luân cần tự ngộ Thần
Thông.

Mà tâm pháp Thần Thông cấp, lại không cần trải qua trình tự này, trực tiếp
liền có thể học tập Thần Thông.

– Giang Tuyết tỷ tỷ đem Giang Nguyệt Phá Lãng Quyết suy diễn đến mười tám
thức, cái này chẳng phải là nói, ta đã có được võ học Thần Thông cấp?

Giang Nam khẽ nhíu mày, Giang Tuyết suy diễn mười tám thức Giang Nguyệt Phá
Lãng Quyết đủ để có thể tu luyện đến Thần Thông bát trọng, nhưng môn công pháp
này trong mắt hắn cũng không tính cường đại như thế nào.

Về phần đấu giá đại hội lần này xuất hiện Thần Thông, thì càng là một môn tâm
pháp không trọn vẹn, rõ ràng cũng khiến tranh mua, có thể thấy được võ đạo của
Kiến Vũ quốc tột cùng lạc hậu đến cỡ nào.

Hắn đột nhiên nghĩ tới một chuyện:

– Điện hạ, các loại công pháp ‘Kinh’, ‘Điển’, so với Thần Thông ai mạnh ai
yếu?

Giang Tuyết đã từng hướng hắn đề cập mấy môn công pháp kia, như là ‘Bát Bộ
Long Hoàng Thánh Điển’, ‘Ma Ngục Huyền Thai Kinh’, ‘Hỗn Nguyên Nhất Khí Minh
Vương Kinh’…, chính là Kinh Điển.

Giang Nam đối với phẩm giai của mấy Kinh Điển tâm pháp này cũng không khỏi rất
hiếu kỳ, muốn biết Ma Ngục Huyền Thai Kinh của mình đến tột cùng là phẩm cấp
gì.

– Kinh Điển?

Tô Hoảng nghe vậy, trên mặt không khỏi lộ ra ước mơ chi sắc:

– Kinh Điển là pháp môn cao thâm nhất, tâm pháp vô thượng, đủ để khai tông
lập phái, thành lập một môn phái khổng lồ như Tinh Nguyệt Thần Tông!

Hắn thở dài nói:

– Đừng nói Kinh Điển, coi như là Thần Thông cũng không phải những thế gia đại
phiệt hoặc là hoàng triều như chúng ta có khả năng với tới, những tâm pháp này
đối với chúng ta mà nói không thể nhìn không thể chạm, thậm chí ngay cả trong
bảo khố Hoàng thất ta cũng không có một loại Thần Thông tâm pháp nguyên vẹn,
chỉ có hai ba chủng Thần Thông không trọn vẹn.

– Phẩm cấp của Ma Ngục Huyền Thai Kinh vậy mà cao như vậy? Đáng tiếc, Ma
Ngục Huyền Thai Kinh là tàn kinh, không trọn vẹn không được đầy đủ, chỉ có thể
tu luyện đến Thần Thông bát trọng.

Giang Nam thầm nghĩ trong lòng:

– Thần Thông bát trọng ở địa phương nhỏ bé như Kiến Vũ quốc đã là Vô Địch
trên đời, nhưng ở trong trời đất càng thêm rộng lớn, chỉ sợ loại tu vi này còn
không tính là cái gì.

Nhạc Linh Nhi không khỏi đắc ý, cười nói:

– Lần đấu giá đại hội này còn có một kiện bảo vật, nhưng lại là của quý của
Dược Vương phủ ta. Tử Xuyên ngươi có chỗ không biết, Tứ thúc tổ ta ở bốn ngày
trước xuất quan, tiêu chuẩn luyện đan sâu sắc tăng lên, lập tức khai lò luyện
đan, luyện chế ra một lò đan dược Thần Thông cấp, Thần Luân thánh đan, chín
thành dược lực! Cha ta rất vui mừng, lúc này quyết định, một lò linh đan này,
cũng với tư cách trọng đầu hí xuất hiện trong đấu giá.

– Tứ thúc tổ?

Giang Nam không khỏi nhớ tới ở tầng thứ tư Diệu Đan Các chứng kiến lão giả lôi
thôi kia, thầm nghĩ:

– Lão giả này dung mạo bình thường, nhưng thủ đoạn luyện đan lại không kém.
Đáng tiếc lúc ta ở tầng thứ tư học tập đan phương hắn còn đang bế quan, nếu
không có thể cùng Luyện Đan Sư như vậy trao đổi, ngược lại là một chuyện may
mắn.

Hắn còn không biết, sở dĩ Tứ thúc tổ của Nhạc Linh Nhi có thể luyện ra một lò
Thần Luân thánh đan này, là quan sát thủ pháp linh quyết của hắn, ngộ ra đủ
loại bí quyết mà mình lúc trước không thể lĩnh ngộ, thế cho nên luyện đan xác
xuất thành công sâu sắc tăng lên, lúc này mới luyện thành Thần Luân thánh đan.

– Điện hạ, ta có một yêu cầu quá đáng.

Ánh mắt Giang Nam lóe lên, trầm giọng nói.

Tô Hoảng nghi ngờ nói:

– Tử Xuyên huynh cứ nói đừng ngại.

– Ta muốn Điện hạ bồi luyện với ta.

Trong mắt Giang Nam tinh quang chớp động:

– Ta hôm nay tu luyện gặp điểm khó khăn, cho nên muốn mượn tay Điện hạ, giúp
ta đánh vỡ bình cảnh này.

Hắn muốn tu thành Luyện Thể thành cương, đem thân hình chế tạo vô cùng cường
đại, bất quá bởi vì thân hình quá yếu, mỗi lần kiên trì thời gian quá ngắn,
bởi vậy Giang Nam mới động tâm tư, muốn nhờ Tô Hoảng chi thủ tôi luyện chính
mình.

Trong mắt Tô Hoảng tinh quang lóe lên, cười nói:

– Bất quá Tử Xuyên huynh, ngươi muốn mượn nhờ ta cho ngươi áp lực đột phá, có
được chiến lực y hệt Ngoại Cương cường giả, như vậy ta liền không thể hạ thủ
lưu tình, mà là muốn toàn lực ứng phó!

Trên mặt Giang Nam lộ ra vài phần vui vẻ:

– Điện hạ, cho dù ngươi toàn lực ra tay, chỉ có đối mặt Sinh Tử áp bách, mới
có thể khiến ta đột phá!

– Tốt!

Cương khí thể nội của Tô Hoảng khẽ động, boong boong vận chuyển, khủng bố đến
cực điểm, đại thủ khẽ vẫy, chỉ thấy cương khí phá thể mà ra, hóa thành một mặt
Thiết Huyết đại kỳ, huyết khí cùng mùi vị rỉ sắt tràn ngập trong không khí,
phảng phất tại đây không còn là Đồng Tước Đình mùi rượu phiêu dật, mà là một
Thiết Huyết chiến trường tràn ngập chiến đấu cùng Sát Lục!

Hô!

Tô Hoảng cầm đại kỳ trong tay, mặt cờ cuốn động, cột cờ như là một cây trường
thương, hướng Giang Nam đâm tới, hắn vậy mà dùng cương khí hóa thành binh
khí, cầm đại thương trong tay, tựa như một Đại tướng xuất nhập sa trường lấy
đầu người như lấy đồ trong túi, bá đạo tuyệt luân!

Giang Nam chỉ cảm thấy sát ý vô cùng xông đến, đại thương cán cương khí này
chưa đâm đến trên người của hắn, cái sát ý lăng lệ ác liệt kia liền kích thích
đến làn da toàn thân hắn nổi da gà, khiến ười vạn tám ngàn lỗ chân lông của
hắn cùng một chỗ khép kín, miễn cho bị sát ý xâm nhập cơ thể, đánh mất ý chí
chiến đấu.

– Giao Long Điếu Miết!

Giang Nam đột nhiên thi triển ra một chiêu Giao Long Điếu Miết này, toàn thân
sơ hở chồng chất, mà sát cơ hậu tàng, chỉ cần đánh vào bất kỳ một cái sơ hở
nào, sẽ xúc động công kích không gì so sánh nổi của hắn.

Tô Hoảng đối với tất cả sơ hở này làm như không thấy, cương khí đại thương
thẳng tắp đâm tới phía trước, lập tức kích phát một chiêu lăng lệ ác liệt
chuẩn bị ở sau của Giao Long Điếu Miết, một chiêu này uy năng bộc phát, chân
khí của Giang Nam hóa thành Ác Giao, giương nanh múa vuốt, mãnh liệt đánh tới,
miệng lớn cơ hồ có thể nuốt cả người Tô Hoảng vào.

– Tử Xuyên, vô dụng thôi, chiêu thức của ngươi xảo diệu như thế nào, cũng
ngăn không được cương khí của Ngoại Cương cường giả!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.