Đế Tôn – Chương 49: Cường giả tụ tập. (1) – Botruyen

Đế Tôn - Chương 49: Cường giả tụ tập. (1)

Cũng không lâu lắm, liên hoa ấn cũng không cách nào trấn thủ tinh thần, các
loại tiếng vang càng lúc càng lớn, lần nữa nhiễu loạn tinh thần ý niệm của
hắn, ấn pháp trong tay Giang Nam đột nhiên biến đổi, thanh âm khàn khàn, quát
khẽ:

– Bảo Bình Ấn!

Bạch Liên ở mi tâm giải tán, hóa thành một Bạch Ngọc bảo bình, đem vô số thanh
âm thu nạp ở trong bảo bình. Cũng không lâu lắm, trên bảo bình cũng mơ hồ xuất
hiện tiếng vỡ ra.

– Linh Châu Ấn!

– Sư Tử Ấn!

– Quang Minh Ấn!

Từng loại từng loại Minh Vương Thần Ấn ở trên tay hắn biến hóa, trấn thủ mi
tâm, giữ vững thần trí thanh minh, nương theo có hằng hà thanh âm nổ vang, mà
tinh thần ý niệm của hắn cũng bắt đầu nhanh chóng lớn mạnh, phảng phất trong
tối tăm có một cổ lực lượng cường đại rót vào trong ý niệm của hắn, mài dũa,
tẩm bổ bổ dưỡng, không chỉ có tăng lên số lượng ý niệm của hắn, đồng thời chất
lượng cũng đột nhiên tăng mạnh!

Qua một lúc lâu, chủng chủng dị vang này mới dần dần biến mất, Giang Nam từng
ngụm từng ngụm thở hổn hển, thầm nói may mắn.

Hóa Thần Đan không phải là cảnh giới của hắn lúc này có thể phục dụng, mà là
Thần Luân cường giả mới có thể phục dụng, lấy tu vi Luyện Khí Kỳ, mạnh mẽ phục
dụng, vô cùng có khả năng có nhân cách phân liệt, trạng thái tinh thần xảy ra
vấn đề.

Tinh thần ý niệm của Giang Nam vốn là rất cường hãn, Giang Tuyết một phen điều
giáo, để cho hắn ở võ đạo ý chí vô cùng kiên định, vừa tu luyện pháp môn Ma
Đạo chí cao như Ma Ngục Huyền Thai Kinh, hơn nữa có U Minh Thần Thủy cùng Đậu
Suất Thần Hỏa rèn luyện tinh khí thần, nhưng mà phục dụng Hóa Thần Đan còn có
chút không đủ.

May là hắn có Minh Vương Thần Ấn, là tâm pháp đặc biệt trui luyện tinh thần ý
niệm, nếu không sẽ bị một quả Hóa Thần Đan này làm tinh thần phân liệt, mất đi
ý chí của ta, lâm vào trong điên cuồng.

– Hóa Thần Đan, không hổ là linh đan Thần Luân cấp!

Giang Nam đứng lên, ngơ ngác nhìn hai tay của mình, đột nhiên chỉ cảm thấy
giác quan thứ sáu của mình trở nên vô cùng rõ ràng, hai mắt có thể thấy vật
rất nhỏ, hai lỗ tai có thể nghe được xa hơn, thậm chí hắn nhắm mắt lại, cũng
có thể “nhìn” nhỏ hạt của máu trong cơ thể chạy chồm!

Đây chính là hiệu quả của Hóa Thần Đan Luyện Thần!

– Không biết hiện tại ý niệm của ta mạnh bao nhiêu?

Giang Nam đứng thẳng bất động, chân khí tuôn ra, tràn ngập không trung, hắn
chỉ cảm thấy chân khí của mình phảng phất biến thành cánh tay kéo dài, có thể
không ngừng kéo dài về phía trước!

Chân khí của hắn trọn vẹn kéo dài ra chừng hai trượng, lúc này mới cảm giác
được có xu thế tán loạn, cũng tức là nói, hắn hôm nay có thể chèo chống cánh
chim chân khí dài hai trượng, cánh giương càng dài, hai cánh khoảng chừng bốn
trượng, vỗ cánh một lần, khoảng cách phi hành sẽ xa hơn!

Giang Nam tâm niệm vừa động, chỉ thấy Đan Chu Đồng Lô trước mặt nặng đạt ngàn
cân này có chút lắc lư, vậy mà chậm rãi thoát ly mặt đất, bay lên không
trung!

Đông!

Chân khí của hắn đột nhiên tán loạn, Đan Chu Đồng Lô rơi xuống.

Giang Nam khẽ nhíu mày:

– Dùng cường độ ý niệm của ta hôm nay, hóa cánh mà bay tối đa chỉ có thể so
với lúc trước kiên trì nhiều thêm nửa canh giờ, một canh giờ mà thôi, thời
gian ngắn ngủi như vậy bay không được bao xa, tốc độ phi hành cũng không đạt
được tốc độ của Ngoại Cương cường giả.

Hắn chứng kiến tốc độ phi hành của chủ nhân Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp rất
nhanh, tốc độ của mình như trước xa xa không kịp người nọ, hơn nữa, công pháp
Vũ Hóa Công này, sợ nhất chính là cung tiễn, dù sao bạo lộ trên không trung
đối với các loại tập kích như cung tiễn rất khó đề phòng, nhưng mà nếu như tốc
độ nhanh, trước khi cung tiễn bắn đến liền có thể nghênh ngang rời đi.

Giang Nam lại ăn vào một quả Xá Lợi Linh Đan, bổ sung chân khí tiêu hao, sau
đó đem một miếng Hóa Thần đan khác ăn vào luyện hóa, tiếp tục khai lò luyện
đan.

Mà vào lúc này, bên ngoài Dược Vương thành đột nhiên truyền đến từng đợt thanh
âm thú rống đinh tai nhức óc, chỉ thấy bờ sông phía bắc khói bụi nổi lên bốn
phía, tất cả cự tê cao tới một trượng mở ra bốn vó chạy như điên mà đến, trên
lưng cự tê, là một gã trang phục kỵ sĩ, tiên y ngân thương, ý khí phong trần.
Tên kỵ sĩ kia cầm đầu giơ cao đại kỳ, mặt cờ tung bay, thượng diện thêu lên
một chữ “Tề”!

Đợi vọt tới trước Dược Vương thành, chỉ thấy hơn ba mươi đầu cự tê đột nhiên
xếp thành một hàng, ngay ngắn dừng lại, ngâm nga không dứt, đinh tai nhức óc,
thanh thế làm cho người ta sợ hãi.

– Người Tề vương phủ đến, phô trương thật kinh người, vậy mà cưỡi hơn ba
mươi con yêu thú cự tê, thực lực những cự tê này chỉ sợ đều không kém hơn Hỗn
Nguyên cao thủ!

Ở bên trong Dược Vương thành, mọi người nghị luận xôn xao:

– Lần này Tề vương phủ tới tham gia Vạn Thương Đại Hội, nhưng lại tới chậm
một ít, thẳng đến Vạn Thương Đại Hội tổ chức ngày thứ năm mới chạy đến.

– Ta nghe nói trong Tề vương phủ xảy ra chuyện một nô tài trộm học võ nghệ,
thậm chí sự tình giết đệ tử nội phủ, đem Tề vương phủ huyên náo long trời lở
đất, cạo ba thước đất cũng không thể bắt được người nọ. Lần này Tề vương phủ
đến muộn như vậy, chỉ sợ chính là vì điều tra người nọ nên chậm trễ.

– Theo ta nói, lần này sở dĩ Tề vương phủ tới muộn như vậy, chỉ sợ không phải
vì tiểu mao tặc trộm học võ nghệ, mà là nhân cơ hội trù bị tiền tài bảo vật,
cùng với tất cả đại thế gia đại phiệt khác, thậm chí Hoàng thất, tranh đoạt
Thiên Bằng Vũ Hóa Đại Pháp!

– Mau nhìn, Tiểu Tề Vương thế tử Tề Phong cũng tới, nghe nói hắn đã tu thành
Ngoại Cương, sắp thành Thần Luân, là đệ nhất cao thủ trong trẻ tuổi!

. . .

– Tề huynh, ngươi lại để cho Nhạc mỗ đợi được thật khổ!

Trong Dược Vương thành đột nhiên truyền đến tiếng cười to của Dược Vương Nhạc
Thế Đình, chỉ thấy cửa thành mở ra, Nhạc Thế Đình, Mộc Vương gia, Tô Xuyên Hà
bao gồm nhiều Thần Luân cường giả ra khỏi thành nghênh đón, cổ khí thế này
cường hoành, thậm chí đem hơn ba mươi đầu cự tê ép tới quỳ sát xuống, run rẩy,
không dám có chỗ dị động.

Mọi người Tề vương phủ lập tức bị ép tới sắc mặt tái nhợt, cơ hồ không ai có
thể đứng vững, nằm sấp ở trên lưng cự tê, chỉ có thế tử Tề Phong còn có thể
vững vàng đứng lại, nhưng sắc mặt cũng trở nên cực kỳ tái nhợt, không có một
tia huyết sắc.

– Lần này có trò hay để nhìn!

Một gã lão giả trong Dược Vương thành hưng phấn vạn phần, cười hắc hắc nói:

– Nghe nói Tề vương phủ được gọi là đệ nhất võ đạo thế gia Kiến Vũ quốc ta,
mà Tề Vương được xưng là Thần Luân cảnh đệ nhất cao thủ, coi như là Thần Thông
cường giả bình thường, cũng chưa chắc có thể thắng được hắn! Thế gia đại phiệt
khác đối với hắn không phục lắm, thậm chí ngay cả cường giả Hoàng thất cũng
không phục hắn, lúc này đây rất nhiều Thần Luân cường giả dắt tay nhau mà ra,
hơn phân nửa là muốn cho hắn một mã hạ uy, để cho hắn uy phong quét rác!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.