Môn kỳ công này ngoại trừ Liên Hoa Ấn, Bảo Bình Ấn ra, còn có Linh Châu Ấn, Sư
Tử Ấn, Quang Minh Ấn, đều là Vô Thượng ấn pháp tôi luyện đề thăng tinh thần ý
niệm.
Mà ở trên vách Ma Chung, còn đang suy diễn ấn pháp mới.
Môn Minh Vương Thần Ấn này càng đi về phía sau, suy diễn ấn pháp liền càng
khó khăn, hao phí thời gian càng dài, có thể thấy được lai lịch môn ấn pháp
này chỉ sợ rất lớn, viễn siêu bất luận võ học gì mà Giang Nam đã thấy, đương
nhiên ngoại trừ Ma Ngục Huyền Thai Kinh.
– Mấy ngày nay ta tổng cộng luyện mười lô Xá Lợi Linh Đan, có tất cả 30 miếng
mười thành đan, tăng thêm nguyên lai luyện chế một lò, chỉ còn lại có ba lô
liền có thể triệt để hoàn thành luyện chế.
Giang Nam đi ra phòng luyện đan, trong nội tâm thầm nghĩ:
– Đã luyện thành Xá Lợi Linh Đan, ta liền lập tức ly khai mảnh đất thị phi
Dược Vương phủ này, trở lại Tề vương thành làm phú ông của ta.
Mấy ngày nay hắn khó được thanh tĩnh, Tô Triệt cũng im hơi lặng tiếng, không
có tìm hắn gây khó dễ, để cho trong nội tâm Giang Nam thầm lo lắng, sự tình ra
khác thường tất có yêu dị, Tô Triệt càng là án binh bất động, càng làm cho hắn
giữ vững tinh thần, không dám qua loa.
– Tử Xuyên, ngươi rốt cục chịu đi ra!
Đột nhiên thanh âm của Nhạc Linh Nhi truyền đến, đánh gãy suy nghĩ của hắn,
Giang Nam theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy Nhạc Linh Nhi cùng Tứ hoàng tử Tô
Hoảng đứng chung một chỗ, xa xa hướng hắn ngoắc, lúc này đi tới.
– Tử Xuyên, mấy ngày nay ngươi trốn không gặp ta, có phải là vẫn còn tức giận
chuyện Nhị hoàng tử phái người giết ngươi hay không?
Nhạc Linh Nhi bậc cân quắc không thua đấng mày râu, thẳng thắn nói, không có
chút gượng ép nào, cười nói:
– Chuyện này ta nguyên bản không biết, là Nhị hoàng tử đặt bẫy muốn hại
ngươi, hai ngày trước ta đã tìm hắn, hung hăng mắng hắn một trận, hắn nói sẽ
không tìm ngươi làm phiền.
– Đa tạ Linh Nhi quận chúa.
Giang Nam đối với cô nương tùy tiện này cũng rất có hảo cảm, hướng hai người
chắp tay chào, lập tức dò xét Tô Hoảng vài lần, chỉ cảm thấy Tô Hoảng trở nên
thâm bất khả trắc, động dung nói:
– Hẳn là Điện hạ đã đột phá, tu thành Ngoại Cương rồi?
– Tiểu Vương bởi vì may mắn luyện thành một lò Thuần Dương Xích Huyết đan
kia, đem tinh thần ý niệm sâu sắc tăng lên, lúc này mới tu thành Ngoại Cương.
Tô Hoảng khiêm tốn cười cười, cũng đang đánh giá Giang Nam, không khỏi lắp bắp
kinh hãi, nhịn không được nói:
– Tử Xuyên huynh, tu vi tiến cảnh của ngươi thực sự rất là kinh người, chân
khí mạnh mẽ, cơ hồ là gấp hai lúc trước! Hơn nữa chân khí của ngươi nội liễm,
lúc lưu động như là trường giang đại hà lao nhanh, chất lượng cực cao, lực
ngưng tụ rất mạnh, so với cương khí chỉ kém một phân, chẳng lẽ nói tinh thần ý
niệm của ngươi vậy mà cường đại đến loại trình độ này?
Chân khí cần tinh thần ý niệm gia trì, mới có thể phát huy ra uy lực càng
lớn, nói thí dụ như hai người đồng dạng là Luyện Khí cảnh, dưới tình huống tu
vi giống nhau, ai tinh thần ý niệm càng cường, thực lực sẽ càng cường.
Tinh thần ý niệm của Giang Nam gia trì chân khí vậy mà cường đại đến cơ hồ
địch nổi Cương khí cảnh, có thể thấy được tinh thần ý niệm của hắn đến tột
cùng mạnh bao nhiêu!
Tô Hoảng nguyên bản đối với mình tu thành Ngoại Cương hoàn toàn chính xác có
chút tự đắc, bất quá chứng kiến Giang Nam rõ ràng ở trong sáu bảy ngày ngắn
ngủn liền có thành tựu bực này, đối lập phía dưới, tốc độ tu luyện của mình
liền không coi vào đâu rồi.
– Tứ hoàng tử quá khiêm nhượng.
Giang Nam lắc đầu cười nói:
– Ngoại Cương cảnh, cách Thần Luân chỉ có một bước ngắn, ta mới Luyện Khí
cảnh, so với Ngoại Cương cảnh kém không biết bao nhiêu.
Sắc mặt Tô Hoảng ngưng trọng, trầm giọng nói:
– Tử Xuyên huynh, lúc ngươi vừa tới Dược Vương phủ, tu vi bất quá là Luyện mô
đỉnh phong, ngày hôm sau ngươi liền tu luyện đến Luyện Khí cảnh, ta bế quan
mấy ngày nay, ngươi càng là vượt qua Luyện Khí sơ kỳ, tu luyện đến trung kỳ,
loại tốc độ này mới gọi là khủng bố.
Nhạc Linh Nhi thè lưỡi, cười nói:
– Tiểu muội cùng Tử Xuyên ở hơn hai tháng trước kết bạn, khi đó hắn chém giết
Kim Lân Hồng Tuyến Mãng, cứu ta một mạng, cha ta tự mình xem xét miệng vết
thương của Kim Lân Hồng Tuyến Mãng, nói Tử Xuyên tối đa chỉ là tu vi Luyện
cốt. Hơn hai tháng thời gian, vượt qua Luyện cốt, Luyện mô hai đại cảnh giới,
tu thành Luyện Khí trung kỳ, đây cũng không phải là khủng bố, mà là biến thái
rồi!
– Hoàn toàn chính xác là biến thái!
Tô Hoảng trịnh trọng gật đầu, từ từ nhổ ra một ngụm trọc khí, ánh mắt nhìn về
phía Giang Nam càng thêm hiếu kỳ, cười nói:
– Tử Xuyên huynh, ngươi nhất định có chỗ kỳ ngộ, thậm chí kỳ ngộ so với Tiểu
Vương không kém chút nào.
Giang Nam mỉm cười, không có giải thích, thầm nghĩ:
– Nếu các ngươi biết rõ ta trước khi gặp được Giang Tuyết tỷ tỷ, mới là cảnh
giới Luyện gân, chỉ sợ trong nội tâm sẽ càng thêm kinh ngạc. . .
Tô Hoảng cũng có kỳ ngộ của mình, thấy hắn không nói, cũng không hỏi nhiều.
Nhạc Linh Nhi cười nói:
– Hai vị, hôm nay chính là ngày đầu tiên của Dược Vương thành Vạn Thương Đại
Hội, cực kỳ náo nhiệt, không bằng cùng đi ra ngoài dạo?
– Vạn Thương Đại Hội?
Giang Nam giật mình, hiếu kỳ nói.
– Tử Xuyên, ngươi thật đúng là người mới, ngay cả Vạn Thương Đại Hội rõ ràng
cũng không biết, thực không biết ngươi là bước chân vào giang hồ như thế nào!
Nhạc Linh Nhi có chút đắc ý, cười nói:
– Vạn Thương Đại Hội là mỗi năm một lần thương hội mà Dược Vương thành ta tổ
chức, liên tục tổ chức hơn mười ngày, thương nhân thương hội các nơi trong cả
nước đều đến đây mua bán bảo vật, thậm chí còn có thể chứng kiến kỳ trân dị
bảo của ngoại quốc, cực kỳ náo nhiệt! Vạn Thương Đại Hội các loại bảo vật đều
có, có linh đan diệu dược, kỳ trân hiếm thấy, tuyệt thế binh khí, tài liệu
thượng thừa, đan phương, thậm chí các loại võ học tâm pháp kỳ lạ đều có! Nghe
nói còn có Đại Yêu cũng biến hóa thành người, đến đây mua bán giao dịch!
Tô Hoảng gật đầu, cười nói:
– Vạn Thương Đại Hội nguyên bản chủ yếu là thế gia các nơi tới mua linh đan
của Dược Vương phủ, về sau càng xử lý càng lớn, biến thành một đại thịnh hội,
không đơn thuần là mua bán linh đan rồi. Trên Vạn Thương Đại Hội ngẫu nhiên
cũng có cường giả tu thành Thần Thông hiển lộ tung tích, bán đồ vật đều là có
một không hai, chỉ là giá cả cực cao, tất cả đại thế gia cũng thường xuyên đến
đây bù đắp nhau.
Giang Nam không khỏi động tâm, cười nói:
– Việc trọng đại bực này, tự nhiên muốn thấy tận mắt để hiểu biết.
Trong Dược vương thành, đầu người nhốn nháo, so với ngày xưa càng thêm náo
nhiệt, tại đây đúng theo như lời của Nhạc Linh Nhi, hội tụ hiệu buôn thương
hội cả nước, thương nhân khắp nơi trên đất, hàng hóa bán ra cũng thiên kì bách
quái, rực rỡ muôn màu, không chỉ có hàng hóa tầm thường, còn có các loại yêu
thú, trên bầu trời bay, trên mặt đất chạy, trong nước du ngoạn, thậm chí Giang
Nam còn chứng kiến có thương đội vậy mà vận đến cái ao nước cực lớn, trong
ao nuôi cự quái trên biển, xấu xí dữ tợn, toàn thân dài khắp gai xương, sau
lưng mọc lên sáu vây cá, không biết là cái giống gì, để cho người tấc tắc
kêu kỳ lạ.
Bất quá giá cả những kỳ trân dị bảo này cao làm cho người khác tặc lưỡi, động
thiên kim vạn kim, trong nội tâm Giang Nam âm thầm sợ hãi, bảo vật tại đây bất
luận một kiện gì, đều đủ để cho Giang gia lúc trước táng gia bại sản!
Những đại thương nhân này đến từ tất cả đại thế gia, tất cả thế lực lớn, chiếm
cứ một phố buôn bán dài hẹp, bất quá ngoại trừ những đại thương nhân này, cũng
không có thiếu Vũ Giả đến từ các nơi, không có thế lực, bởi vì không đủ tài
lực, thường thường tùy chỗ bày quầy bán hàng.
Dược Vương phủ chuyên môn an bài một con đường với tư cách thị trường, khiến
quầy hàng tán loạn này tụ tập cùng một chỗ, tên là Tạp Hóa Nhai.
Nhạc Linh Nhi hào hứng bừng bừng, ở phía trước mở đường hướng Tạp Hóa Nhai đi
đến, cười nói:
– Những đại thương nhân này địa vị lớn, vô luận bảo bối gì đều bị bọn hắn mò
được nhất thanh nhị sở, tuy ít có hàng giả, nhưng giá cả cũng cao đến dọa
người. Tạp Hóa Nhai tuy đồ bỏ đi rất nhiều, nhưng ngẫu nhiên cũng có bảo bối
xuất sắc, ta nghe nói có người đã từng bán ra qua một bản bí tịch cấp bậc Thần
Thông, bị một đại gia tộc ngoại quốc mua đi! Chúng ta đi vào trong đó, nói
không chừng có thể đào đến một ít bảo bối!
Giang Nam cùng Tô Hoảng liếc nhau, có chút bất đắc dĩ, đi theo nàng hướng
trong đám người lách vào.
Trong Tạp Hóa Nhai quầy hàng đặc biệt rậm rạp chằng chịt, hàng hóa bán ra
quả nhiên thiên kì bách quái, cái gì cần có đều có, như là hàm răng, da lông
yêu thú, vũ khí, áo giáp, đan lô, các loại đan phương, cùng với linh đan diệu
dược, trừ đó ra, còn có cái gọi là bí tịch Thượng Cổ Thần Thông tràn ngập, di
vật thiên thần, là vũ khí thiên thần sử dụng, tên tuổi to đến hù chết người,
bất quá đều là một ít phàm vật, không có đồ vật gì đáng giá để cho người mở
rộng tầm mắt.
– Đan phương Thượng Cổ thần nhân, bán ra tiện nghi, chỉ bán bạc ròng trăm
lượng!
– Võ học Viễn Cổ đại thần, một khi tu luyện, lập tức thành tựu Thần Luân, tu
thành Thần Thông!
– Giáp da thú Thần Thông cũng đánh không nát, đao thương bất nhập, sau khi
mặc vào liền có thể đạp đất phi hành, trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm!
. . .
Giang Nam cùng Tô Hoảng dở khóc dở cười, những bảo bối này tên tuổi thật lớn,
rõ ràng là lừa đảo, Nhạc Linh Nhi lại càng có tinh thần, ở trước một quầy hàng
cùng một trung niên đại thúc hèn mọn bỉ ổi ép giá.
– Tử Xuyên huynh, trong này rồng rắn lẫn lộn, thật sự có không ít cao thủ!
Sắc mặt Tô Hoảng ngưng trọng, trầm giọng nói.
Giang Nam trịnh trọng gật đầu, trên Tạp Hóa Nhai tuy đều là chút ít tán tu,
nhưng trong đó cao thủ cũng khối người, hắn có thể cảm giác được thấp nhất có
vài chục cổ hơi thở so với mình cường đại hơn, thậm chí có mấy người so với Tô
Hoảng còn muốn cường hoành hơn rất nhiều!
– Vừa rồi Quận chúa nói tại đây thậm chí có Yêu nhân đến mua bán hàng hóa,
dương khí của ta rừng rực tràn đầy, vẫn là coi chừng một ít thì tốt hơn, miễn
cho rơi vào trong mắt những Đại Yêu kia, đem ta thành linh đan hình người ăn
hết.
Giang Nam hít vào một hơi thật dài, vận chuyển pháp môn mà Giang Tuyết truyền
thụ cho hắn, phong bế mười vạn tám ngàn lỗ chân lông, khóa lại dương khí. Mặc
dù hắn đối với võ đạo của mình tràn ngập tự tin, nhưng mà yêu quái có thể biến
hóa thành người đều là cường giả Thần Luân cảnh, không phải Vũ Giả như Mộc Tần
Nam có khả năng so sánh, dù là Thần Luân cường giả của Tề vương, Dược Vương,
bị loại yêu quái này nhìn chằm chằm vào tuyệt đối cũng là một chuyện không
tốt.
– Nơi đây quả nhiên có yêu khí!
Giang Nam mọi nơi dò xét, hắn cùng với yêu thú chiến đấu không dưới trăm
tràng, đối với yêu khí cực kỳ mẫn cảm, lập tức phát hiện có mấy vị thương
khách đang mua bán, trên người tản mát ra yêu khí như có như không.
Đột nhiên, Giang Nam lại thoáng nhìn một trung niên nam tử trên quầy hàng, lại
không khỏi rùng mình một cái, âm thầm kêu khổ.
Trung niên nam tử kia mặc áo bào xám, diện mục gầy, mặt mày hẹp dài, đương
nhiên là đầu Hôi Giao ở Lạc Hà sơn biến hóa thành!
Da đầu Giang Nam run lên, cơ hồ muốn lập tức quay người chạy ra khỏi Dược
Vương thành!
Lúc trước Giang Nam ở bên cạnh hồ sâu đã từng nhìn thấy Hôi Giao biến thành
nhân loại, thật sâu nhớ rõ tướng mạo của hắn, không phải là trung niên nam tử
áo bào xám trước mắt này sao?
Mà Đâu Suất Thần Hỏa chỗ mi tâm của Giang Nam, đúng là từ trong hang ổ đầu Hôi
Giao này trộm đến, đầu Hôi Giao này trong cuồng nộ thậm chí giết đến ngoài
ngàn dặm, đi tìm Yêu Vương khác gây khó dễ!
– Vạn Thương Đại Hội gì, đây rõ ràng là Vạn Yêu Đại Hội? Như thế nào những
yêu ma quỷ quái này hết thảy đều chạy ra? Nếu ta thoáng có một phần thất thố,
hoặc là đào tẩu, lại để cho đầu Hôi Giao này nhìn ra sơ hở, hẳn phải chết
không thể nghi ngờ!
Cương khí cường đại trong cơ thể Giang Nam lập tức áp súc trái tim, để cho
trái tim cơ hồ kịch liệt nhảy lên trong nháy mắt khôi phục lại bình tĩnh, sắc
mặt không thay đổi, giống như lúc trước, không có chút dị trạng nào.
Hắn thậm chí ngay cả mười vạn tám ngàn cọng lông toàn thân hết thảy phong bế,
một tí tẹo mồ hôi lạnh cũng không có chảy ra!
Đầu Hôi Giao này cũng không phải Đại Yêu cảnh giới Thần Luân bình thường, mà
là đã luyện thành năm sáu đạo Thần Luân, tu thành Thần Thông cường giả, thậm
chí Giang Tuyết nói đầu Hôi Giao này có thể là tồn tại Vô Địch của Kiến Vũ
Quốc!
Đầu Hôi Giao kia đột nhiên phảng phất cảm ứng được ánh mắt của Giang Nam,
ngẩng đầu hé mắt, ánh mắt hướng Giang Nam quét tới, lông mày khẽ nhúc nhích,
phảng phất phát giác được dị trạng gì, ánh mắt đột nhiên trở nên vô cùng lăng
lệ ác liệt, tế thanh tế khí nói:
– Trên người của ngươi có một loại khí tức để cho ta rất quen thuộc. . .
Trong nội tâm Giang Nam lần nữa cả kinh, thầm nghĩ một tiếng không xong. Hôi
Giao mượn nhờ Đâu Suất Thần Hỏa rèn luyện thân hình, tu luyện không biết bao
nhiêu năm, đối với khí tức của Đâu Suất Thần Hỏa rất là quen thuộc, mà đóa
thần hỏa này đúng là giấu ở bên trong mi tâm của hắn!
– Giang huynh, ngươi cùng vị huynh đài này nhận thức?
Tô Hoảng cũng cảm giác có chút kinh ngạc, cười hỏi.
Giang Nam lắc đầu, ánh mắt đầu Hôi Giao kia càng ngày càng lăng lệ ác liệt,
đột nhiên thò ra bàn tay khô gầy, hướng Giang Nam chộp tới.
– Vị tiền bối này, ngươi cái này là ý gì?
Trong lồng ngực Giang Nam đột nhiên truyền đến thanh âm sóng biển bành trướng,
chân khí cùng cương khí từ trong cơ thể phun ra, hóa thành một chiêu Giang Lưu
Thạch Bất Chuyển, thân như bàn thạch bất động, chân khí cương khí thì như là
Đại Giang bành trướng, lập tức trong lồng ngực hắn lại truyền tới một tiếng
Long Ngâm, chân khí cùng cương khí biến thành Đại Giang 'Rầm Ào Ào' rung động,
hóa thành một đầu Giao Long dữ tợn hung ác quay quanh thân, giương nanh múa
vuốt hướng bàn tay khô gầy của Hôi Giao nghênh đón!
Đầu Hôi Giao kia bấm tay gảy nhẹ, một chiêu này của Giang Nam 'Rầm Ào Ào'
nghiền nát, chân khí tính cả cương khí của hắn, ở trước mặt Hôi Giao quả thực
không chịu nổi một kích!