Hai người Giang Nam cùng Tô Triệt giảng câu chuyện lời ít mà ý nhiều, chỉ có
mười chữ, Nhạc Linh Nhi tự nhiên nghe không hiểu trong đó chất chứa sát ý um
tùm, bất quá tuy Giang Nam cùng Tô Triệt cũng nắm chắc đến sát ý của đối
phương.
– Tiểu tử này, đối với ta vậy mà cũng động sát cơ, thực là coi trời bằng
vung!
Trong nội tâm Tô Triệt thầm run sợ:
– Ta là hoàng tử Kiến Vũ quốc, hắn cũng muốn giết, tiểu tử này thật sự là sát
phạt quyết đoán, làm việc dứt khoát lưu loát, là nhân kiệt, không thể lưu tánh
mạng hắn, nếu không tất thành họa lớn!
Giang Nam cũng nghe ra ý tứ của Tô Triệt:
– Nguyên lai sở dĩ Tô Triệt đối với ta thống hạ sát thủ, là cho rằng ta đầu
phục Tứ hoàng tử Tô Hoảng, đứng sai đội ngũ, cho nên đem ta trở thành địch
nhân của hắn.
Tô Triệt đem hắn trở thành địch nhân, hắn cũng lười giải thích cái gì, giải
thích trái lại yếu thế, là chột dạ, đối với võ đạo tâm tình vô ích. Huống
chi, hắn đi vào Dược Vương phủ, chỉ là đến luyện đan, căn bản không có nghĩ
tới mình muốn tham dự đến tranh đấu trong hoàng quyền, chỉ cần luyện hết Xá
Lợi Linh Đan, hắn quay người liền đi, tự nhiên xong hết mọi chuyện.
– Quận chúa, ta còn có việc, cáo từ.
Giang Nam hướng Nhạc Linh Nhi áy náy cười cười, bước nhanh rời đi.
– Linh muội, ta cũng có sự tình, đi trước một bước!
Tô Triệt cũng đi nhanh ly khai, để Nhạc Linh Nhi lẻ loi trơ trọi ở lại nơi đó.
Chuyện cho tới bây giờ, mặc dù là Nhạc Linh Nhi cẩu thả như thế nào, cũng nhìn
ra quan hệ của Giang Nam cùng Tô Triệt không phải thân mật như vậy, trong nội
tâm không khỏi buồn bực:
– Chẳng lẽ Tử Xuyên cùng Nhị hoàng tử có cừu oán? Điều đó không có khả năng
ah, Tử Xuyên là thứ sơ lịch giang hồ, làm sao có thể nhận thức Nhị hoàng tử. .
. Hẳn là bọn hắn tầm đó có chỗ hiểu lầm?
Ở trong phòng luyện đan, Giang Nam khẽ nhíu mày:
– Ta là tới luyện đan, không phải đến kết thù, không nghĩ tới ta đến Dược
Vương phủ mới mấy ngày, rõ ràng ra nhiều chuyện như vậy!
Chuyện xảy ra mấy ngày nay có chút vượt qua dự tính của hắn, hắn vốn cho là
mình chỉ có lúc đối mặt yêu thú, mới cần không ngừng chiến đấu, lại không
nghĩ rằng hắn cùng người tiếp xúc, vậy mà cũng cần không ngừng chiến đấu.
Bất quá, đoạn thời gian hắn cùng với Giang Tuyết ở chung một chỗ kia, đã bị
Giang Tuyết bồi dưỡng được tính cách sát phạt quyết đoán, đem thư sinh cổ hủ
vứt ra khỏi óc, làm việc dứt khoát lưu loát, không có nửa phần do dự, cái gì
hoàng tử hoàng đế, trong mắt hắn cùng những yêu thú kia cũng không khác biệt
gì, chỉ cần dám đối với hắn ra tay, hắn nhất định sẽ đem hết toàn lực phản
kích!
– Ta cũng muốn giúp mọi người làm điều tốt, không cần động thủ sát nhân, bất
quá ta còn không có cổ hủ đến trình độ lấy ơn báo oán. Đã muốn đối phó ta, ra
tay đối với ta, như vậy ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình!
Giang Nam yên lặng tâm thần, vứt bỏ tạp niệm, khai lò luyện đan. Hắn đã ăn vào
một quả Xá Lợi Linh Đan, trong cơ thể còn có dược lực khổng lồ không có luyện
hóa.
Lúc trước hắn phục dụng một cánh hoa Phật Thủ Kim Liên, cần bốn tới năm ngày
thời gian mới có thể triệt để luyện hóa, mà dược lực của Xá Lợi Linh Đan so
với kim liên càng thêm tinh thuần, càng thêm khổng lồ, nhưng mà tốc độ luyện
hóa so với kim liên lại nhanh hơn hai ba phần.
Đây cũng là tác dụng của đan dược, so với Linh Dược hóa thành chân khí bản
thân nhanh hơn!
Một quả Xá Lợi Linh Đan còn không cách nào làm cho hắn tu luyện đến Hỗn Nguyên
cảnh, mà sau khi cảnh giới tăng lên tới Hỗn Nguyên, cần tích lũy càng thêm
hùng hậu, linh đan cần thiết thêm nữa, đợi lúc tu luyện đến Ngoại Cương trùng
kích Thần Luân cảnh, liền không phải sự tình mấy miếng Xá Lợi Linh Đan liền có
thể giải quyết.
– Đáng tiếc, Xá Lợi Linh Đan mặc dù tốt, nhưng ta không có khả năng mượn nhờ
linh đan tu luyện, dùng linh đan tăng tu vi lên thật sự quá dễ dàng, quá thuận
lợi, khuyết thiếu tôi luyện cùng thể ngộ tất yếu, nhất định sẽ tạo thành căn
cơ bất ổn, cảnh giới bất ổn, thực lực theo không kịp, thậm chí ngay cả tâm
tình cũng xảy ra vấn đề, được không bù mất.
Lần này tuy Giang Nam nếm đến chỗ tốt của linh đan, nhưng cũng không có bởi
vậy yên lặng trong đó, mà là càng thêm cảnh giác, miễn ình đi vào lạc lối,
thầm nghĩ:
– Những Xá Lợi Linh Đan này ta giữ lại dùng để lúc đột phá cảnh giới sử dụng,
dùng không hết, liền đưa cho Thiết Trụ.
Lần này luyện chế Xá Lợi Linh Đan, hắn có thể nói là thuận buồm xuôi gió, tu
vi của hắn so với lần thứ nhất luyện đan hùng hậu hơn rất nhiều, không còn có
tình huống chân khí chưa đủ phát sinh, tốc độ luyện chế cũng sâu sắc nhanh
hơn, hơn nữa một bên luyện đan, một bên thúc dục Ma Ngục Huyền Thai Kinh,
luyện hóa dược lực Xá Lợi Linh Đan còn sót lại trong cơ thể.
Một buổi tối, hắn liền luyện chế ra hai lô Xá Lợi Linh Đan, đều là mười thành
đan, loại tỉ lệ đan thành đặt này ở trong toàn bộ Kiến Vũ quốc cũng có thể nói
là cả nước hiếm có!
Mà tốc độ tu luyện của hắn cũng có thể nói là cả nước hiếm có, trên đường
luyện đan, chân khí của hắn chẳng những không có bất luận tiêu hao gì, ngược
lại đang không ngừng tăng lên, rất nhanh liền tăng lên tới Luyện Khí trung kỳ,
hướng Luyện Khí đỉnh phong rảo bước tiến lên!
Đến sáng sớm, Giang Nam thu thập một phen, ly khai đan phòng, vận hành Ma Ngục
Huyền Thai Kinh, hấp thu nguyên khí mặt trời, linh đan và tâm pháp cùng nhau
tăng lên tu vi.
Hai ngày sau, dược lực của Xá Lợi Linh Đan rốt cục bị hắn luyện hóa sạch sẽ,
Giang Nam thuận lợi tu thành bốn Tượng chi lực, liền không có tiếp tục phục
dụng linh đan.
Hắn cơ hồ như một khổ hạnh tăng đối đãi chính mình, một bên khổ tu chịu đựng,
một bên khai lò luyện đan, như vậy tuy tu vi tiến cảnh chậm chạp, nhưng thắng
ở căn cơ vững chắc, mỗi tăng lên một phần tu vi, đều bị hắn đối với Luyện Khí
cảnh giới nhiều ra một phần cảm ngộ.
Những cảm ngộ này tuy người ở bên ngoài xem ra không coi là cái gì, nhưng đối
với Giang Nam mà nói lại là một loại phải tích lũy, lúc tích lũy đủ nhiều,
chính là thời điểm hắn phá kén hóa bướm trở thành tông sư!
Tu vi của hắn tăng trưởng tuy không bằng phục dụng linh đan, nhưng tốc độ như
trước hơn xa tuyệt đại đa số nhân vật thiên tài của Kiến Vũ quốc, nếu như lan
truyền đi ra ngoài, không biết bao nhiêu cái gọi là thiên tài muốn xấu hổ đến
tự sát.
Hơn nữa, Minh Vương Thần Ấn hắn cũng không có quên, mỗi ngày đều siêng năng tu
tập, tinh thần ý niệm của hắn mạnh, thậm chí có thể ở dưới tình huống không sử
dụng chân khí, xoáy lên vật nặng trăm cân!
Tinh thần ý niệm cường đại bực này, đã siêu việt trình độ của Luyện Khí cảnh,
thậm chí ngay cả Hỗn Nguyên cảnh, Nội Cương cảnh cao thủ cũng muốn tự thẹn
không bằng!
Môn công pháp Minh Vương Thần Ấn này là hắn từ trên người Thông Linh Di Viên
lấy được, mấy ngày nay tới giờ, Giang Nam cuối cùng mượn nhờ Ma Chung màu đen
trong cơ thể, đem tiền ngũ thức ấn pháp của môn công pháp này suy diễn đi ra.