Từ xưa đến nay, vô số Luyện Đan Sư đều mong muốn có thể khống chế nhiệt lực từ
lò hỏa tới mức lô hỏa thuần thanh để loại bỏ hoàn toàn tạp chất bên trong dược
liệu, chỉ giữ lại dược lực tinh thuần, sau đó đem tất cả dược lực dung hợp lại
một chỗ với nhau, tạo nên sự biến hóa kì diệu, kết thành linh đan.
Nhưng để đạt tới mức lô hỏa thuần thanh rất khó, cho dù mượn lấy địa hỏa cũng
không có khả năng đạt tới một mức luyện hóa tất cả tạp chất được.
Nếu không loại hết, hiển nhiên bên trong linh đan sẽ vẫn còn tạp chất, bởi vậy
mới xuất hiện việc phân chia linh đan thành bảy thành, tám thành..
Đặc tính của thần hỏa Đâu Suất là luyện hóa tạp chất, Giang Nam thậm chí nhờ
đặc tính này của thần hỏa mà rèn luyện có thể cùng chân khí, tinh thần…Vậy nên
dùng thần hỏa để luyện đan khiến cho xác suất luyện thành của hắn vượt xa bất
kỳ một vị Luyện Đan Sư nào, cho dù vương gia của phủ Dược vương đến cũng phải
tự thẹn không bằng.
“Đây là luyện đan sao, dường như cũng không quá khó khăn nha…”
Giang Nam đánh ra đạo linh quyết cuối cùng, chờ trong chốc lát, hắn liền nghe
thấy một tiếng “đinh đinh, đông đông” giòn vang như tiếng hạt châu rơi trên
khay ngọc, hắn lập tức mở lò, chỉ thấy hơn ba mươi viên Ích Khí đan đang xoay
tròn, nhấp nhô bên trong lò, từ chúng tỏa ra thứ ánh sáng óng ánh khiến hắn
lẩm bẩm: “Ta nghe mấy người Nhạc Linh Nhi nói thì luyện đan hẳn là rất khó,
còn tưởng lần này mình hẳn sẽ luyện thành một đống phế đan, thậm chí nổ lô, từ
hiện tại xem ra chắc là bọn hắn nói quá rồi, hoặc là bọn hắn hơi vụng về.”
Hắn nhẹ nhàng cầm lấy một viên Ích Khí đan bỏ vào trong miệng, tỉ mỉ cảm nhận
dược lực bên trong đan dược, sau đó vẻ mặt thoáng vui mừng: “Không hề có tạp
chất, hẳn là đan mười thành.”
Hắn không hề biết rằng, những người khác lần đầu luyện đan đều là bị nổ lò,
rất ít người có thể luyện ra thành phẩm trong lần đầu, cho dù có được cũng là
phế đan chứa rất nhiều tạp chất, đan bảy thành căn bản chưa từng có ai luyện
ra.
Nếu như người khác biết được hắn lần đầu liền luyện ra đan mười thành không hề
chứa tạp chất, nhất định sẽ nghẹn ngào mà thét to một tiếng “quái vật”.
Giang Nam không hề cảm thấy mình rất giống một con quái vật, hắn không ngừng
tiếp tục luyện chế, sau mấy canh giờ liền dùng hết tất cả các loại dược liệu,
kết quả được mười lò Ích Khí đan, Dưỡng Thân đan, Uẩn Thần đan, mỗi lò đều có
tới hai, ba mươi viên, đều là đan mười thành, không hề có phế phẩm.
“Một viên Ích Khí đan mười thành có thể bán 70 lượng, mớ linh đan này khoảng
chừng 700 viên, như vậy chỉ trong mấy canh giờ, mình liền có thể tạo ra tài
sản gần năm vạn lượng bạc sao?”
Giang Nam ngơ ngác nhìn đống linh đan trước mặt, trong đầu cảm thấy hơi choáng
váng, lẩm bẩm: “Ai nói Luyện Đan Sư là kẻ phá tiền? Ai nói Luyện Đan Sư khiến
cho gia đình táng gia bại sản? Đây quả là ngành sản xuất kiếm lợi nhiều nhất,
mà không…chính xác là ngành sản xuất cướp tiền thì đúng hơn.”
“Ngươi đã phá bao nhiêu cái lò rồi Tử Xuyên?”
Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng của Nhạc Linh Nhi, vị quận chúa vốn không
câu nệ tiểu tiết này xông thẳng vào bên trong, cười nói: “Ngươi không cần nhụt
chí, lần đầu luyện đan ai cũng phải nhận lấy thất bại thảm hại như vậy, nổ lô
là chuyện bình thường, cho dù là Luyện Đan Sư cao siêu tới đâu cũng có khi
phải thất thủ mà…”
Nàng vừa vào thì chứng kiến cả trăm viên linh đan nằm vương vãi khắp nơi trên
mặt đất, cái miệng anh đào không khỏi trở nên tròn xoe, khiến người khác chỉ
muốn xáp lại gần cái miệng nhỏ nhắn ấy của nàng.
“Những…viên linh đan này đều là do huynh luyện chế ra sao Tử Xuyên?”
Nhạc Linh Khi lấy lại bình tĩnh, không thể tin nói: “Không thể nào, tuyệt đối
không thể nào… Đúng rồi, nhất định là Tô Hoảng luyện chế đúng không? Thiên phú
về luyện đan của tứ hoàng tử rất cao, nhất định đống linh đan này là do hắn
luyện ra, nhất định là vậy!”
Giang Nam cười cười, cũng không giải thích gì, lấy ra tờ giấy đưa cho Nhạc
Linh Nhi, cười nói: “Quận chúa, những linh đan này giao hết cho ngươi, cảm
phiền quận chúa cho người giúp ta lấy thêm một ít linh dược tới đây.”
“Lấy them linh dược cũng không khó, trong kho phủ Dược vương ta không thiếu
thứ gì…Hả? Những linh đan này cho ta hết sao?”
Nhạc Linh Nhi tỉnh ngộ, thất thanh: “Chẳng lẻ những linh đan này không phải tứ
hoàng tử luyện mà đều do huynh làm sao Tử Xuyên? Ha ha, ngươi lần đầu đã có
thể luyện ra nhiều đan dược như vậy…hẳn là có nhiều phế phẩm rồi, nói không
chừng có chưa độc tính chết người nữa cũng nên!”
Nàng đưa một miếng đan dược lên kiểm tra, đầu óc xém tí nữa choáng váng, bộ
ngực sữa phập phồng mạnh mẽ: “Đan mười thành, tất cả đều là đan mười thành!
Trời ơi, trời ơi…Tử Xuyên à, ngươi có phải là mấy lão quái vật chìm đắm trong
luyện đan mấy trăm tuổi, hoặc là mấy con yêu quái tu luyện thành người phải
không? Còn không mau hiện nguyên hình ra…”
Giang Nam cười khổ, cho tới bây giờ hắn mới hiểu rõ, biểu hiện vừa rồi của hắn
rốt cuộc gây nên kết quả kinh khủng ra sao. Nhạc Linh Nhi chính là quận chúa
vương phủ, con gái của Dược vương, luyện đan cao thủ nào mà chưa từng gặp qua
chứ?
Nàng vừa rồi giật mình, thất thố như vậy, nhất định là do biểu hiện quá sức
kinh khủng của mình, không còn là người thường, mà chắc phải là biến thái.
“Khụ khụ, quận chúa à, thật ra lúc trước ở quê nhà ta cũng từng là Luyện Đan
Sư nổi tiếng.” – Giang Nam ho khan một tiếng, mặt dày mày dạn tự thiếp vàng
lên mặt mình.
“Ngươi từng luyện đan rồi sao?”
Nhạc Linh Nhi bừng tỉnh, đại ngộ cười nói: “Khó trách, thảo nào tiểu muội hiểu
nhầm ngươi trong lần luyện đan đầu tiên đã luyện thành đan mười thành, Tử
Xuyên à, việc này cứ nói thẳng với ta là được mà, như thế ta cũng sẽ không xem
ngươi như kẻ mới vào nghề rồi.”
“Quận chúa vốn đối đãi rộng rãi, ta làm sao còn tự bêu xấu, khoe khoang bản
thân chứ.”
Giang Nam cười nói: “Quận chúa, dược liệu ta cần thì?
Nhạc Linh Nhi đi ra ngoài, cười nói: “Linh dược thì dễ, ta sẽ cho ngươi mau
chóng đem sang cho ngươi.”
“Quận chúa, ngoài ra ta còn cần mười phần đan dược luyện chế Bổ Khí đan, Thần
Du đan, nếu có linh quyết tương ứng cũng xin quận chúa gửi kèm theo.”
Không lâu sau Nhạc Linh Nhi liền đưa tới những linh dược mà Giang Nam cần,
những dược liệu này ngoài trừ không có tài liệu cho Bổ Khí đan, thì những loại
còn loại đều là linh dược thượng hạng cho luyện chế.
Giang Tuyết truyền cho hắn linh quyết phương pháp luyện đan, trong linh đan xá
lợi thì Phật Thủ Kim Liên là vị thuốc chủ yếu, trân quý nhất, những thứ khác
chỉ là phụ dược để kích phát dược lực khổng lồ bên trong nó. Tuy nhiên phụ
dược cũng rất quan trọng, có tới khoảng 45 loại, mỗi loại đều là quý hiếm, cho
dù là mỗi thứ cũng đều có thể coi là vị chủ yếu trong các phương thuốc khác.
Phật Thủ Kim Liên còn lại mười bốn cánh hoa, bởi vậy Giang Nam muốn 14 phần,
những linh dược này giá trị cực lớn, thậm chí có những thứ có tiền chưa chắc
đã mua được, chỉ tính riêng về giá trị, đống linh dược này không dưới 5 vạn
lượng bạc.
Giang Nam sở dĩ hỏi thêm phương thức luyện cũng như linh dược dùng cho Bổ Khí
đan, là vì khi thấy Tô Hoảng lúc luyện Thuần Dương Xích Huyết đan thì tiêu hao
quá nhiều, tu vị của hắn lại không bằng Tô Hoảng, thế nên cũng phải chuẩn bị
thêm vài thứ, miễn cho lúc luyện đan sắp thành thì không còn chút chân khí
nào.
Vốn đã có kinh nghiệm luyện chế các linh đan cấp thấp, hắn rất nhah liền nắm
giữ linh quyết của Bổ Khí đan, sau đó bắt đầu chuẩn bị luyện chế. Qua mấy canh
giờ hắn mới luyện xong mấy loại linh đan này.
Giang Nam nhai mấy viên Bổ Khí đan như nhai kẹo, Hỏa Linh đan và Thần Du đan
giúp hắn bổ sung chân khí, sức lực cùng với tinh thần, nghỉ ngơi trong chốc
lát, tinh quang trong mắt hắn đã lập lòe trở lại.
“Cuối cùng cũng có thể luyện linh đan xá lợi!”
Trong phòng luyện đan, mười ngón tay Giang Nam đan vào nhau, chân khí quấn
quanh, thần hỏa Đâu Suất tuôn ra, hóa thành vô số đóa hoa sen sáu cánh màu
xanh lá, âm trầm, quỷ dị, mạnh mẽ tiến tới trước trong lò đồng tử sa khiến cho
dược lực bên trong lò không ngừng được kích phát, những loại dược lực bên
trong như sôi trào, va chạm mạnh mẽ…lực lượng khổng lồ này như muốn làm lò đan
bay thẳng lên.
Nếu nắp lò tung bay, dược lực sẽ bị tán sạch, như vậy cũng đồng nghĩa với “nổ
lô”!
Nổ lô chính là sự việc mà bất cứ Luyện Đan Sư nào cũng không hề muốn chấp
nhận, chẳng những toàn bộ tiền bạc tiêu tán, thậm chí còn có thể bị thương,
ảnh hưởng đến niềm tin, vào tín niệm.
“Thần Tượng Đạp Sơn!”
Ánh sáng trong mắt Giang Nam trở nên rực rỡ, hắn tung người lên, một chân đạp
lên lư đồng tử sa tựa như một con voi thần, lực như núi lớn khiến cho lò đan
không cách nào di chuyển.
Cùng lúc, linh quyết theo hay hắn xuất hiện càng lúc càng nhanh, rất nhiều đóa
hoa sen màu lục bay ra, nhập vào trong lò đan khiến cho vô số tạp chất bên
trong dược liệu bị bài trừ, tinh luyện dược lực khiến cho dược lực càng trở
nên tinh thuần hơn.
Dược lực linh dược càng mạnh thì việc khu trừ tạp chất càng khó, nhất là linh
dược đẳng cấp như Phật Thủ Kim Liên, tạp chất bên trong giống như một thứ bệnh
độc, bám chặt vô cùng.
Giang Nam một mặt áp chế lò đan rung động, một mặt luyện hóa tạp chất, hắn chỉ
cảm thấy chân khí trong cơ thể tiêu hoa rất nhanh, sắp khô kiệt, bèn vội vàng
há miệng, lập túc có vài viên Bổ Khí đan tự động bay lên chui vào trong miệng
của hắn.
Dược lực của Bổ Khí đan dưới tác dụng của Ma Ngục Huyền Thai kinh không ngừng
chuyển hóa thành chân khí, hiển nhiên có tác dụng hơn nhiều so với Ích Khí
đan, nhưng cũng chưa được như linh dược cao đẳng, luyện hóa vừa chậm vừa lâu.
Tốc độ chuyển hóa thành chân khí của Bổ Khí đan hoàn toàn không so sánh được
với mức tiêu hao chân khí của hắn, dược lực dư thừa sẽ bị áp chế trong cơ thể,
chỉ có thể từ từ luyện hóa.
Điều này chính là tác hại của linh đan cấp thấp, thậm chí chỉ cần tâm pháp tu
luyện đủ tinh diệu, tốc độ tu luyện bản thân còn nhanh hơn việc luyện hóa linh
đan, Ma Ngục Huyền Thai kinh của Giang Nam là một trong số đó.
“Cuối cùng đã luyện hóa xong toàn bộ tạp chất!”
Không biết trải qua bao lâu, Giang Nam nhẹ nhàng thở ra một hơi, chỉ khi tạp
chất được luyện hóa, dược lực mới có thể ngưng kết thành đan. Sau đó lập tức
nghe một tiếng “cạch” thật lớn vang lên, từ lư đồng tử sa phía dưới truyền tới
một cỗ lực lượng cuồng bạo, dường như sắp hất bay hắn đi.
Đã không còn tạp chất, dược lực trong lò đan càng lúc càng tinh thuần, bởi vậy
lực rung lắc càng lúc càng mạnh khiến hắn khó có thể khống chế.
“Tượng Vương Thần Thung!”
Giang Nam trầm giọng quát một tiếng, thân hình giống hệt như một con voi chúa
hoang dại, hai chân như mọc rễ, cắm chặt vào đất, mượn sức mạnh to lớn của đất
mẹ mà ngăn chặn mạnh mẽ lư đồng tử sa, đồng thời nghĩ thầm: “Người khác luyện
đan thì nổ lô hoặc thành đan, nào giống như đánh nhau giống mình chứ!”
Hắn tiếp tục thi triển ra đủ loại linh quyết, tăng tốc ngưng tụ dược lực, mà
lực lượng cuồng bạo trong lư đồng tử sa kia cũng dần trở lại bình thường, đợi
cho đạo linh quyết cuối cùng được đánh ra, liền nghe tiếng “đinh đinh” giòn
vang giống như ngọc rơi từ trong lò đan truyền ra, sau hai ba nhịp thở mới
hoàn toàn hết.
“Cuối cùng cũng luyện thành linh đan xá lợi!”
Giang Nam nhảy xuống từ nắp lò đan, hắn nhíu mày, luyện chế lô linh đan xá lợi
này dường như đã rút hết toàn bộ chân khí của hắn: “Ồ, làm sao chỉ còn lại ba
miếng linh đan xá lợi thế này?”
Hắn mở lò đan ra, chỉ thấy ba miếng linh đan như lòng bàn tay nằm lặng yên bên
trong, từ chúng tỏa ra thứ ánh sáng long lanh, óng ánh như ngọc thạch, Giang
Nam cầm lên một miếng, nhíu mày, trong lòng cảnh giác: “Giang Tuyết tỷ tỷ từng
nói, ăn trực tiếp Phật Thủ Kim Liên có thể hấp thụ được hai phần dược lực, mà
luyện thành linh đan xá lợi liền có thể sử dụng mười phần. Cái này chẳng phải
là dược lực trong một viên linh đan xá lợi này gấp hơn nửa một múi Phật Thủ
Kim Liên sao?”