Đế Tôn – Chương 2802: Tuẫn đạo. (2) – Botruyen

Đế Tôn - Chương 2802: Tuẫn đạo. (2)

Các Đạo Quân Đạo Tôn đứng quanh chiến trường bao vây Càn Nguyên Đạo Tôn.

Hồng Đạo Nhân dừng tay, vẻ mặt bất nhẫn nói:

– Sư bá, hàng đi.

Đinh Linh Đạo Quân nhìn Thế Giới thụ. Đế Lân xuất hiện bên dưới Thế Giới thụ,
nhẹ gật đầu với Càn Nguyên Đạo Tôn.

Càn Nguyên Đạo Tôn lại nhìn hồng mông thanh liên, thấy hồng mông thanh liên
mông lung, Thanh Liên Tiên Tôn không lộ mặt.

Đám người Quân Đạo Nhân, Bỉ Ngạn nương nương, Kế Đô ma tổ khuyên nhủ:

– Càn Nguyên đạo hữu, hàng đi.

Tử Hạm Đạo Mẫu lên tiếng:

– Lão gia, hãy hàng đi. Nguyên Thủy Thiên Tôn là bằng hữu cũ của lão gia,
tình cảm nhiều nă, hàng hắn không xem như mất mặt.

Vẻ mặt Mông Tốn Đạo Quân buồn bã không lên tiếng.

Càn Nguyên Đạo Tôn ngước nhìn Đại La Thiên. Giang Nam, Nguyên Mẫu Thiên Tôn
ngồi trên cao nhìn Càn Nguyên Đạo Tôn.

– Càn Nguyên đạo hữu, ngươi và ta quen nhau nhiều năm, nên biết ta sẽ không
tính sổ sau này.

Giang Nam lên tiếng:

– Tổ tông không đủ pháp, thiên đạo không đủ úy. Bản lĩnh của ngươi chỉ có một
phần rất nhỏ do Đế và Tôn dạy, đa số là ngươi tự mình lĩnh ngộ ra. Ngươi sáng
tạo Ma Ngục Huyền Đài Kinh vừa là tổ thần lại là tổ tiên.

– Ngươi là thượng tiên đầu tiên, thời đại tiên đạo bắt đầu từ ngươi. Ngươi là
cố nhân của ta, từng ùng nhau đi qua năm tháng thời đại tiên đạo khó khăn
nhất, ta không nỡ nhìn ngươi chết…

Càn Nguyên Đạo Tôn là người thứ nhất tu luyện đến hoàng đạo cực cảnh. Bát Tiên
Vương, Giang Nam khai sáng thần đạo, Càn Nguyên Đạo Tôn là người thứ nhất đại
thành hệ thống thần đạo. Đám người Ngọc Kinh, Huyền Đô, Thái Nhất cảm nhận
khai thiên tích địa thành tiên, Càn Nguyên Đạo Tôn là người thứ nhất đi đường
tu luyện thành tiên, khai sáng con đường người bình thường cũng có thể thành
tiên.

Giang Nam gọi Càn Nguyên Đạo Tôn là tổ thần, tổ tiên cũng không đủ.

Càn Nguyên Đạo Tôn cười to bảo:

– Thiên Tôn, Càn Nguyên không hàng!

Giang Nam hơi nhíu mày.

Tiếng cười của Càn Nguyên Đạo Tôn chấn động Càn Khôn, rất là phóng khoáng.

Càn Nguyên Đạo Tôn cười lớn:

– Trong vô lượng sát kiếp tiên đạo có người chết vào chiến tranh, có người
chết vào tịch diệt, có người đầu hàng, có người chạy trốn, có người tuẫn tình,
có người tự sát nhưng chưa ai tuẫn đạo.

– Thiên Tôn nói ta là tổ thần, lại là tổ tiên, là thượng tiên đầu tiên. Vậy
thời đại tiên đạo tịch diệt cần do ta tuẫn đạo thời đại sắp bị chôn vùi!

– Không ai tuẫn đạo cho thời đại tiên đạo, hãy để ta làm!

– Tịch diệt kiếp chôn vùi thời đại tiên đạo, ta tự chôn mình!

Quanh thân Càn Nguyên Đạo Tôn bốc cháy ngọn lửa, linh quang bản thân thiêu
đốt, đại đạo cháy.

Giang Nam nhíu mày, thò tay từ Đại La Thiên đè xuống định dập tắt đạo hỏa.

Càn Nguyên Đạo Tôn đứng thẳng, lạnh lùng nói:

– Thiên Tôn, người khác có thể ngăn cản ta chỉ có Thiên Tôn là không thể!
Thiên Tôn được Ma Ngục Huyền Đài Kinh của ta, mặc kệ ngươi có thừa nhận hay
không, ở trong lòng ta, ngươi là đệ tử của ta!

– Đệ tử của ta nên nhìn sư tôn mình vì thiên địa tiên đạo, vì chúng sinh tiên
đạo mà tuẫn đạo. Ta đặt một nét bút oanh liệt, đậm nhất, nặng nhất cho thời
đại tiên đạo.

– Rút tay về đi, nếu ngươi xem ta là sư tôn thì rút tay về, nhìn ta tuẫn đạo
thời đại, đây là đạo của ta, là nơi ta chết!

Giang Nam nhắm mắt lại, bàn tay không đè xuống, chậm rãi rút về. Lệ chảy dọc
gò má.

Trong lửa cháy Càn Nguyên Đạo Tôn mỉm cười khẽ nói:

– Rốt cuộc ngươi thừa nhận…

Đạo hỏa nhấn chìm Càn Nguyên Đạo Tôn.

Vị tổ thần, tổ tiên này nhất quyết mất đi theo thời đại tiên đạo. Thời đại
tiên đạo sẽ bị chôn vùi hoàn toàn, Càn Nguyên Đạo Tôn là một bọt nước bị chôn
theo thời đại.

Nơi tận cùng thời gian và không gian, không biết có ai sẽ giở lại thời gian
quá khứ, nhìn xem các nhân vật buồn vu ilẫn lộn trong thời đại quá khứ.

Mông Tốn Đạo Quân, Tử Hạm Đạo Mẫu đầu hàng, tự nguyện chém thân thể kiếp này,
chỉ giữ thần hồn tiến vào vô nhân cấm khu chờ kiếp sau.

Phe Đế và Tôn không toàn quân bị diệt. Có Long Ngạn Đạo Quân mang theo một đám
tiên ma chạy trốn, không biết núp đi đâu trong Tiên giới, nhưng dù sao không
ảnh hưởng đại cục.

Hiện giờ hơi thở tịch diệt kiếp dần đậm đặc, ma giới đã hoàn toàn bị tịch diệt
kiếp nuốt hết, vũ trụ Tiên giới cũng sắp bị chôn vùi. Long Ngạn Đạo Quân dẫn
tàn quân bại tướng khó tìm được chỗ yên thân. Dù Long Ngạn là Đạo Quân cũng sẽ
bị thiên nhân ngũ suy xâm nhập, từ từ đánh mất đạo hạnh, bị tiêu trừ đạo quả,
chết là chuyện sớm hay muộn.

Chạy ra Tiên giới, trốn vào hư vô thì càng không có đường lui. Trong hư vô
không có gì hết, tịch diệt kiếp sẽ vẫn đuổi theo. Kiếp số bộc phát, hồn phi
phách tán.

Quá nhiều người chết.

Trận chiến này kiếp uy tịch diệt kiếp tiên đạo đã bị giảm thâp rất nhiều. Hai
trăm năm mươi Đạo Quân Đạo Tôn thời đại tiên đạo, cộng thêm Đạo Quân điện, đây
là kiếp nạn cực kỳ khổng lồ. Bây giờ trong thiên hạ chỉ còn rải rác mấy Đạo
Quân Đạo Tôn Đại La Thiên.

Chỉ còn hơn ba trăm Thiên Quân Đại La Thiên. Phượng Nghi Thiên Quân chết trận,
tiểu quả phụ chết trong uy lực tiên thiên linh bảo. Đạo Tôn Thiên Môn chỉ có
Thanh Hư Đạo Nhân, Chức Mẫu còn sống, cộng với Giang Tuyết Tình là ba người.
Đám Vân Dương Nguyên Quân, Thiên Hi Thánh Nhân, Nữ La chết trong trận chiến
với Nữ Sửu Đạo Tôn và tịch diệt khác, hồn chôn trong vô nhân cấm khu.

Vô nhân cấm khu còn chôn La Hầu La ma tổ.

Trừ ba Đạo Tôn Thiên Môn có Vạn Vật Đạo Tổ, Khổ Hạnh giáo chủ, Hồng Đạo Nhân,
Quân Đạo Nhân, Bỉ Ngạn nương nương, Kế Đô ma tổ, Vũ Uyên Đạo Quân, Tịch Ứng
Tình, Vân Liên nữ đế, Băng Liên Thánh Mẫu, Hậu Tôn, Thánh Ma Thiên Tôn, Lê Hoa
Thánh Mẫu, Định Quang, Linh Châu Tử, Nguyệt Bột Nữ Quân, con rồng to, Thiên
Phi Đạo Tôn, chỉ bấy nhiêu.

– Nguyện có vùng đất vô kiếp chôn hồn nghĩa sĩ.

Trong Đại La Thiên, các Đạo Quân, Thiên Quân còn sống sót hành hương, ngồi bên
cạnh Giang Nam và Nguyên Mẫu Thiên Tôn. Chức Mẫu lấy bức tranh gấm ra, tranh
đan lịch sử Thiên Môn thành lập, mười sáu Đạo Tôn ở bên bờ sông tôn Giang
Tuyết Tình làm môn chủ. Tương Khang xấu hổ, Nữ La thanh tú, Thiên Hi điềm
tĩnh, Giang Tuyết Tình hơi trẻ con. Còn có Vân Dương phu nhân biểu tình hoảng
loạn đang vội vàng sửa sang quần áo cũng bị in dấu trong tranh.

Năm tháng trôi qua, tịch diệt xâm nhập, bức tranh ố vàng, người trong tranh
chỉ còn ba.

Thanh Hư Đạo Nhân đứng lên, chắp tay:

– Thiên Tôn, Nguyên Mẫu, ta nguyện bỏ thân kiếp này, thần hồn ký thác trong
cấm khu, để uy lực kiếp số giảm thấp thêm một phần.

Lòng Chức Mẫu run rẩy nói: – Thanh Hư đạo huynh, trong Thiên Môn chỉ còn lại
ba chúng ta!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.