Đế Tôn – Chương 2788: gọc thạch câu phần. (2) – Botruyen

Đế Tôn - Chương 2788: gọc thạch câu phần. (2)

Ngọc Kinh Đạo Tôn ra lệnh:

– Trận chiến này vì giết môn chủ Thiên Môn, không cần đại quân bao vây. Nữ
nhân này là tồn tại cực kỳ khủng bố trong Đạo Tôn, vượt qua Hồng, Quân, giết
Thiên Dụ Đạo Tôn thời đại nguyên khởi, ngang hàng với Vạn Vật Đạo Tổ, dưới Đạo
Quân không ai đánh lại.

– Các quân mã nghe lệnh, lập tức rút khỏi ải này, trợ giúp Thái Nhất Đạo Tôn!
Đạo Quân Đạo Tôn ở lại đây nghiền nát môn chủ Thiên Môn!

Các đại quân nghe lệnh rút ra sau. Đột nhiên vô nhân cấm khu nổi gió đen, biển
máu ngập trời, sấm sét đì đùng, dãy núi nhô lên, trời trăng sao hỗn loạn. Có
guồng quay tơ lăn, quạt lông bay. Tất cả đổ ập hướng các đại quân, nơi đi qua
đại quân biến mất.

May mắn bọn họ không vào sâu trong vô nhân cấm khu, có hơn một nửa người lao
ra ngoài, rời khỏi hùng quan. Nửa qân mã khác bị các dị tượng khói xám, gió
đen nuốt hết.

Các Đạo Quân Đạo Tôn lòng chìm xuống:

– Sợ là đám người đã ứng kiếp, chết trong Thiên Môn. Chỉ có giết môn chủ
Thiên Môn mới phá giải vô nhân cấm khu được.

Các tiên thiên linh bảo bay ra, treo cao trên trời, chặn lại các dị tượng khói
xám, sấm sét, gió đen, biển máu từ bốn phía ập đến. Ngọc Kinh Đạo Tôn dẫn quần
hùng lao vào Thiên Môn.

Lúc này Thiên Môn đột nhiên mở ra, xương chất thành núi ùa ra ngoài. Mấy ngàn
vạn xương trắng chất đống, xương to tràn ngập dư uy tiên đạo. Đó là xương của
cá chân tiên, Tiên Vương, Tiên Quân, Thiên Quân mới biến mất.

Thậm chí có xương khô của một Đạo Quân.

Chỉ mấy giây ngắn ngủi đã có hàng ức tiên ma bị Giang Tuyết Tình dùng Thiên
Môn luyện chết, bao gồm một Đạo Quân.

Giang Tuyết Tình đứng dậy, Thiên Môn đứng thẳng trên biển xương. Xương trắng
như sóng dâng lên. Giang Tuyết Tình lạnh lùng nhìn hơn bốn mươi Đạo Quân Đạo
Tôn ập đến.

Khói xám dâng lên, các bóng đen to lớn không gì sánh bằng đứng sau lưng Giang
Tuyết Tình.

Chủ cấm khu, uy nghiêm cái thế!

Giang Tuyết Tình quát to:

– Các vị đệ đệ muội muội, hãy thả tịch diệt kiếp ra!

Các bóng đen sau lưng Giang Tuyết Tình sử dụng tiên thiên linh bảo. Linh quang
biến đổi, tịch diệt kiếp bị trấn áp trong linh bảo bộc phát, tràn ngập trong
không gian vô nhân cấm khu.

Hơn bốn mươi Đạo Quân Đạo Tôn phe Ngọc Kinh Đạo Tôn bị tịch diệt kiếp nhấn
chìm.

Ngọc Kinh Đạo Tôn tức điên chửi:

– Tổ cha nó, môn chủ Thiên Môn còn độc hơn phụ thân Nguyên Thủy Thiên Tôn của
nàng. Muốn đồng quy vu tận với chúng ta sao?

Đạo Tôn trong Thiên Môn toàn là Đạo Quân tiền sử chuyển thế, thời tiền sử sóng
tịch diệt kiếp xâm nhập thời đại tiên đạo thì kiếp số của bọn họ đã giáng
xuống. May mắn bọn họ tìm được dị bảo có duyên với mình trong Đại La Thiên,
nhờ đó trấn áp sóng kiếp.

Giờ phút này, các sóng kiếp được thả ra, khủng bố kinh người biết bao? Không
chỉ tiêu diệt đám Thanh Hư Đạo Nhân, Thiên Hi Thánh Nhân, đám người Ngọc Kinh
Đạo Tôn cũng rơi vào kiếp, bị tịch diệt.

Bởi vì vô nhân cấm khu dùng để đối kháng tịch diệt kiếp, đám người Thanh Hư
Đạo Nhân, Thiên Hi Thánh Nhân có chết thì thần hồn ẩn vào cấm khu, chờ đợi
thời cơ chuyển thế trọng sinh.

Đám người Ngọc Kinh Đạo Tôn chết sẽ hoàn toàn biến mất, trừ phi bọn họ cũng ký
thác thần hồn vào vô nhân cấm khu.

Nếu kế sách của Giang Tuyết Tình thành công thì tất cả Đạo Quân Đạo Tôn có mặt
đều phải chết, tu vi như nước chảy ra, tối đa chỉ còn lại thần hồn.

Tâm ngoan thủ lạt, giết cả mình và đối thủ, khó trách Ngọc Kinh Đạo Tôn chửi
đổng.

Ngọc Kinh Đạo Tôn thầm mừng, nếu gã phái đại quân Ngọc Kinh thánh giáo đi giúp
bên Thái Nhất Đạo Tôn thì e rằng cả đám đã chôn xác trong vô nhân cấm khu.

Ngọc Kinh Đạo Tôn quát to:

– Giành một đường sống, giết môn chủ Thiên Môn!

Ngọc Kinh Đạo Tôn xong lên.

Các bóng đen khổng lồ sau lưng Giang Tuyết Tình cũng lao lên, cao giọng quát:

– Liều mạng chiến đấu, giành cơ hội sống cho chúng sinh Đại La Thiên!

Mặt Ngọc Kinh Đạo Tôn vặn vẹo nghênh chiến Giang Tuyết Tình, lạnh lùng nói:

– Giang Tuyết Tình, môn chủ Thiên Môn, ngươi làm ngươi thì bản thân cũng khó
tránh cái chết!

Thiên Môn rung rinh va chạm với tiên thành của Ngọc Kinh Đạo Tôn, đánh bật
tịch diệt kiếp từ bốn phía ập đến.

– Thân chết đạo tiêu thì sao? Cùng lắm thần hồn chuyển thế!

– Thân chết đạo tiêu, dù ngươi chuyển thế cũng không tu luyện đến cảnh giới
như bây giờ được, tương lai ngươi chết chắc trong tịch diệt kiếp!


Ba hùng quan đông, nam, tây Đại La Thiên giờ đều rơi vào chiến hỏa. Huyền quan
phương bắc, bốn Đạo Tổ Hồng Đạo Nhân, Quân Đạo Nhân, Kế Đô ma tổ, Bỉ Ngạn
nương nương dẫn dắt Đạo Quân Đạo Tôn thuộc hạ trấn thủ hùng quan. Sau lưng Bỉ
Ngạn nương nương là nhi tử Vũ Uyên Đạo Quân. Đám người Vân Liên nữ đế, Băng
Liên Thánh Mẫu cũng có mặt. Đám người yên lặng chờ đợi, số lượng Đạo Quân Đạo
Tôn chỉ có hơn mười người.

Phía xa cờ bay phấp phới. Càn Nguyên Đạo Tôn, Mông Tốn Đạo Quân, Tử Hạm Đạo
Mẫu, Thiên Hoang Đạo Tôn, Vô Tà Đạo Tôn dẫn đại quân xuất hiện trước mắt mọi
người. Mười lăm Đạo Tôn.

Mấy Đạo Tôn mạnh nhất Đại La Thiên đều có mặt trên hùng quan. Đạo Tôn cường
đại nhất dưới tay Đế và Tôn cũng xuất hiện ở đây, tuy ít người nhưng toàn Đạo
Tôn mạnh nhất thời đại tiên đạo.

Đây dã định là cuộc chiến thảm khốc nhất, đáng sợ nhất trong bốn hùng quan.

Sâu trong Đại La Thiên, Nguyên Mẫu Thiên Tôn nhìn huyền quan phương bắc xa
xôi, nhíu mày.

Nguyên Mẫu Thiên Tôn nói với Thiên Phi Đạo Tôn:

– Đám người Hồng Đạo Nhân chưa chắc đánh lại Càn Nguyên. Thiên phi, ngươi
không thể tránh khỏi trận chiến này, chuẩn bị ra tay đi.

– Nguyên Thủy Thiên Tôn, Vô Cực Thiên Tôn đã hứa liên minh với chúng ta nhưng
tại sao còn chưa ra tay?

Nguyên Mẫu Thiên Tôn nhìn Giang Nam ngồi im tại chỗ, không kiềm được nói:

– Nếu Vô Cực Thiên Tôn còn không ra tay thì Đại La Thiên sẽ toàn quân bị
diệt!

– Chờ chúng ta lưỡng bại câu thương.

Biểu tình Giang Nam bình tĩnh nói:

– Sau đó cường giả Đạo Quân điện xuất hiện thu thập tàn cục, thu luôn tàn
binh bại tướng Đại La Thiên.

– Vô Cực Thiên Tôn đã nói là chúng ta sẽ hợp tác cùng nhau.

Nguyên Mẫu Thiên Tôn nhíu mày nói:

– Nếu đám Đạo Quân Đạo Tôn Đạo Quân điện đột nhiên xuất hiện thì Đại La Thiên
càng khó tránh khỏi thế thua.

Giang Nam lắc đầu, nói:

– Vô Cực Thiên Tôn nói hợp tác là vì thấy khó đối phó cường giả phe Đế và
Tôn. Vô Cực coi thường thực lực Đại La Thiên ta, bây giờ thấy Đại La Thiên và
phe Đế và Tôn giết trời sụp đất nứt, chỉ yếu hơn phe Đế và Tôn hai phần. Vô
Cực kiêng dè Đại La Thiên nên không chịu hợp tác, chờ hai nhà lưỡng bại câu
thương thì Vô Cực sẽ đến nhặt của rơi.

Nguyên Mẫu Thiên Tôn giận dữ nói:

– Lời Vô Cực Thiên Tôn nói như rác, hôi thối chịu không nổi. Nguyên Thủy
Thiên Tôn, thê tử, nhi nữ của ngươi đều ở trong Đại La Thiên. Ngươi phải ra
tay, ta chỉ lo mạng sống một mình Thiên phi, không cứu được thê nhi của ngươi.

Giang Nam lắc đầu:

– Sáu Thiên Tôn đã giao hẹn, ta sẽ không ra tay.

Nguyên Mẫu Thiên Tôn bực bội, đứng dậy dỗi nói:

– Ngươi không chịu ra tay thì chờ xem gia đình ngươi lớn bé già trẻ bị người
diệt môn đi!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.