Nhưng các thủ lĩnh Thiên Môn lánh đời, mặc dù chứng Đạo Quân chấn kinh thế
nhân nhưng không nhận phong, không tạo dựng tiên châu, khai hoang mở mang bờ
cõi. Thiên Môn không lập giáo tuyên truyền giáo lý, chỉ xây dựng các đạo cung
như Thanh La cung, Thiên Hi cung.
Số lượng Đạo Quân trong Tiên giới, ma giới đã đến bốn mươi bốn người, cộng
thêm Giang Nam, Vô Cực Thiên Tôn, Tịch Diệt Đạo Nhân là bốn mươi bảy Đạo Quân.
Số lượng Đạo Quân trong Tiên giới hiện giờ đã vượt qua bất cứ thời đại nào trừ
thời đại nguyên đạo, vô cùng hưng thịnh.
Hơn nữa đám thanh niên Vân Liên, Định Quang, Linh Châu Tử, Thiên Linh, Ma
Thiên, Long Ngạn được khai thiên khí vận, công đức. Ma Kha Thiên Quân thì cho
đến nay không có vẻ gì là chứng Đạo Quân. Đại đạo Bất Không bị người xóa, dù
Ma Kha Thiên Quân luyện hóa đạo quả Bất Không còn sót lại cũng không phục hồi
thực lực được. Ma Kha Thiên Quân muốn dựa vào đại đạo Bất Không chứng Đạo Quân
thì rất khó khăn, nhưng gã có tiềm lực chứng đạo.
Có người đi đại điện Đạo Quân quả vị, sau khi ra ngoài tuyên bố là thế hệ
trước có tiềm lực chứng đạo chỉ còn lại Tự Nhiên Lão Quân, Thái Chân Tiên
Quân, Băng Liên Thánh Mẫu. Trọng Quang Thiên Quân, Đông Cực Thiên Quân, Tịch
Thiên Quân không có tiềm lực chứng Đạo Quân.
Trong thế hệ trẻ thì đến hơn một trăm bảy mươi người có tiềm lực chứng Đạo
Quân.
Tên của hơn một trăm bảy mươi người có tiềm lực chứng Đạo Quân lộ ra dẫn đến
Tiên giới, ma giới gió tanh mưa máu. Hơn ba mươi người trẻ tuổi bị giết, xóa
tên khỏi bia đá Đạo Quân quả vị.
Mãi khi Nguyên Dục Tiên Đế, Thái Nhất Thiên Hoàng Tiên Đế, La Hầu La Ma Đế, Kế
Đố Ma Đế xuất thế trấn áp quần hùng hai giới mới bình ổn huyết chiến giết Đạo
Quân có tiềm lực.
Sau này có tin là hai Tiên Đế, hai ma đế đi Ngọc Kinh Huyền Cung Thiên đánh
Ngọc Kinh Vong Tình Tiên Đế bầm dập, gần như chết.
Lại có tin đồn là nguyên nhân vụ việc do Ngọc Kinh Vong Tình Tiên Đế cố ý tung
tên mấy Đạo Quân có tiềm lực ra, gây nên gió tanh mưa máu.
Hôm nay hai nữ Tiên Quân Băng Phách Huyền Nữ, Phượng Nghi lên Đại La Thiên bái
kiến Nguyên Thủy Thiên Tôn, Phù Lê Nguyên Quân.
Hai nữ Tiên Quân đưa đạo quả của mình ra, hỏi Giang Nam:
– Ta có tư chất chứng đạo Thiên Quân nhưng bị tình trói buộc, xin Thiên Tôn
dạy ta.
Thị Hiên Vi lườm Giang Nam, nửa cười nửa không nói:
– Lão gia lưu tình khắp nơi, bây giờ khổ chủ tìm đến, một lúc tận hai người.
Thiếp thân muốn xem lão gia giải quyết chuyện này như thế nào.
Giang Nam trầm ngâm.
Phượng Nghi Nữ Quân, Băng Phách Huyền Nữ ngước lên nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn
đạo diệu vô cùng. Hai nàng từng có đoạn tình duyên với Giang Nam, chẳng qua
thiếp có tình lang vô ý, bọn họ có tư chất Thiên Quân nhưng bị tình duyên trói
buộc, không chứng đạo Thiên Quân được.
Phượng Nghi Nữ Quân từng đi du lịch chung với Giang Nam, cùng nhau đối kháng
Vạn Chú Đạo Quân. Băng Phách Huyền Nữ giúp đỡ Giang Nam chứng Tiên Quân. Tình
cảm của hai nàng gửi gắm vào Giang Nam, nhưng hắn không có tình ý đó.
Hai nữ Tiên Quân bị tình yêu quấy nhiễu, đến cảnh giới viên mãn mới phát hiện
khó chém tình duyên. Vì một đầu tơ tình gắn vào đạo quả, quấn quanh thần hồn,
đầu bên kia ở trên người Giang Nam.
Giang Nam quá mạnh, cường đại đến khó tin. Cho nên Băng Phách Huyền Nữ, Phượng
Nghi Nữ Quân có lòng muốn chặt đứt tình duyên cũng không làm được. Mấy trăm
vạn năm hai nàng không thể chứng đạo Thiên Quân, buộc lòng đến gặp Giang Nam.
– Hai vị đạo hữu, ta có hai cách, các người hãy chọn đi.
Giang Nam bình tĩnh nói:
– Thứ nhất, ta luyện chế tam hồn tinh anh thất phách tinh anh, các người tu
luyện lại đạo quả, tơ tình không thể ràng buộc đạo quả là có thể chứng đạo
Thiên Quân. Thứ hai, ta khiến các người lấy mộng nhập đạo, ở trong mộng giải
tình duyên. Sau khi tỉnh mộng thì tình duyên ta và đạo hữu đứt, có thể chứng
đạo Thiên Quân.
Băng Phách Huyền Nữ suy tư giây lát, nói:
– Ta chọn loại thứ nhất.
Giang Nam gật đầu, giương mắt nhìn Phượng Nghi Nữ Quân.
Ánh mắt Phượng Nghi Nữ Quân phức tạp nhìn Giang Nam, chốc lát sau nói:
– Thiếp thân chọn loại thứ hai.
Giang Nam lặng im:
– Cũng tốt.
Giang Nam đứng dậy, ngón tay điểm vào trán Phượng Nghi Nữ Quân.
Phượng Nghi Nữ Quân nhập mộng. Giang Nam lại tốn mấy ngày luyện chế tam hồn
tinh anh thất phách tinh anh, giao cho Băng Phách Huyền Nữ.
Băng Phách Huyền Nữ tự chém đạo quả, luyện tam hồn tinh anh thất phách tinh
anh vào đạo quả. Giang Nam kêu Băng Phách Huyền Nữ tu luyện trong Đại La
Thiên, chờ khi nào chứng đạo Thiên Quân thì đi.
Thị Hiên Vi nhìn Phượng Nghi Nữ Quân còn trong mộng, hỏi:
– Lão gia, Phượng Nghi tỷ tỷ nhập mộng bao lâu mới tỉnh lại?
– Nàng sẽ gặp ta trong mơ, yêu nhau, cùng rơi vào bể tình.
Giang Nam bình tĩnh nói:
– Sau đó ta chết, chỉ còn một mình nàng khổ sở cầu đạo. Cô đơn chiếc bóng mãi
đến khi tịch diệt kiếp bùng nổ. Kiếp thứ hai, nàng giữ ký ức kiếp trước nhưng
vẫn gặp ta, kiếp thứ ba cũng vậy. Nàng sẽ đời đời yêu rồi tử biệt, cho đến
kiếp nào đó nàng tỉnh ngộ ra, tự động quên tình duyên này. Ta chuẩn bị cho
nàng một kiếp là một ngày, có tổng cộng năm trăm kiếp, năm trăm ngày, năm trăm
giấc mơ.
Thị Hiên Vi mở miệng nói:
– Nếu mỗi đời mỗi kiếp Phuượng Nghi tỷ tỷ đều yêu và ở bên lão gia thì sao?
Giang Nam nhìn Phượng Nghi Nữ Quân, lắc đầu, nói:
– Không ai giống như nàng năm trăm kiếp si tình, nữ nhân ngốc năm trăm kiếp
vẫn muốn bên ta. Phượng Nghi sẽ đi ra.
Hơn một trăm ngày sau Phượng Nghi Nữ Quân tỉnh mộng, thẫn thờ thật lâu, giọt
lệ tràn ra khóe mắt. Trong mơ Phượng Nghi Nữ Quân quên tình duyên với Giang
Nam.
Hôm nay Phượng Nghi Nữ Quân chứng đạo Thiên Quân.
Không lâu sau Băng Phách Huyền Nữ cũng chứng đạo Thiên Quân, hai nữ nhân cùng
đi.
Giang Nam buồn bã thở dài, nhìn theo Phượng Nghi Nữ Quân, Băng Phách Huyền Nữ
đi xa.
Giang Nam bình tĩnh nói:
– Phu nhân, thật sự không có nữ nhân nào ngốc như nàng.
– Không phải cá làm sao biết cá vui?
Thị Hiên Vi mỉm cười nói:
– Bọn họ được đạo nhưng mất đi rất nhiều. Ta mất đạo nhưng được rất nhiều.
Giang Nam gật gù, kêu đám Khổng Thánh Đạo Nhân, Phi Hùng Đạo Nhân đến.
Giang Nam nói:
– Mang ý chí của ta hạ giới, triệu tập Đạo Quân, Thiên Quân trong thiên hạ
mười năm sau đến Đại La Thiên. Lão gia sắp khai giảng trong Đại La Thiên, luận
đạo với Đạo Quân, Thiên Quân trong thiên hạ.
Đám người Khổng Thánh Đạo Nhân, Phi Hùng Đạo Nhân giật mình, lĩnh chỉ vội vàng
đi.
Thị Hiên Vi nhìn Giang Nam, khẽ hỏi:
– Lão gia muốn đánh Đạo Quân, Thiên Quân toàn thiên hạ sao? Hay lão gia muốn
bị đánh?
– Làm gì có!
Giang Nam cười lắc đầu, nói:
– Bốn mươi ba Đạo Quân, hơn bốn ngàn Thiên Quân làm gì đánh được ta? Nếu là
trước kia, bọn họ hợp sức còn có vốn liếng đấu với ta. Nhưng lần trước ta đánh
nhau cùng Vô Cực Thiên Tôn, Tịch Diệt Đạo Nhân, Nguyên Thủy đại đạo tiến thêm
một bước, tăng cảnh giới tiên thiên nguyên thủy. Dù bọn họ liên minh với nhau
cũng khó lọt vào mắt ta.
– Ý của lão gia là gì?
– Ta chỉ muốn muượn tay bọn họ nhìn xem tiên đạo phát triển đến mức nào. Sau
khi Đế và Tôn sống lại thì tu vi thực lực đến mức nào? Ta cũng muốn thúc đẩy
quần hùng thiên hạ để tiên đạo càng phát triển thịnh vượng hơn, chỉ có thế.