Trên Đại La Thiên, một ảo ảnh cực kỳ cường đại xuất hiện trong không trung,
bảo vệ trước mặt Vô Cực Thiên Tôn. Quanh thân ảo ảnh có các tiên thiên pháp
bảo, linh bảo quay quanh trên dưới.
Tồn tại này là Vô Cực Thiên Tôn bế quan trong Đạo Quân điện đã lâu, định đột
phá luyện thành báu vật trước giờ chưa từng có, phản chiếu bản thể đến Đại La
Thiên.
Vô Cực Thiên Tôn không nỡ xuất quan, vì gã sắp luyện thành pháp bảo kia. Nếu
xuất quan sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Vô Cực Thiên Tôn dồn một nửa pháp
lực phản chiếu đến Đại La Thiên, mang theo tất cả tiên thiên pháp bảo, linh
bảo che chở phân thân phân hồn củam ình.
Phân thân phân hồn này liên quan rất lớn, chẳng lẽ liên quan pháp lực của Vô
Cực Thiên Tôn, còn dính dáng đến đại đạo nhân quả đan xen thành la võng bao
phủ Tiên giới, liên quan tương lai gã có thể hủy diệt Tiên giới chứng tận cùng
đại đạo không. Vì vậy không thể xảy ra sai sót được.
Các tiên thiên pháp bảo, linh bảo bay múa, uy lực dâng trào khuếch tán, liên
tục va chạm với Giang Nam và Tịch Diệt Đạo Nhân, bộc phát uy lực vượt qua sức
tưởng tượng của Đạo Quân khác.
Những tiên thiên pháp bảo, linh bảo này như quán thông cá thời đại tiền sử,
sống lại lực lượng thời đại viễn cổ, tái hiện thế gian, chiến đấu với Giang
Nam và Tịch Diệt Đạo Nhân.
Ảnh chiếu Vô Cực Thiên Tôn do tiên thiên nhân quả linh quang tổ hợp thành phân
thân đại đạo, không chỉ bảo vệ phân thân phân hồn của mình, còn định nhân cơ
hội này giết luôn Giang Nam và Tịch Diệt Đạo Nhân.
Phân thân phân hồn Vô Cực Thiên Tôn đã siêu mạnh, 47ư uy hiếp Giang Nam và
Tịch Diệt Đạo Nhân, thậm chí đánh lén đẩy bọn họ vào quá khứ.
Ảnh chiếu một nửa pháp lực bản thể Vô Cực Thiên Tôn càng làm ối uy hiếp vô
cùng đáng sợ.
Giang Nam mới chứng Đạo Quân, còn trong cảnh giới sơ kỳ. Tịch Diệt Đạo Nhân
đang trong thời kỳ yếu ớt. Đối diện ảnh chiếu một nửa pháp lực của đẳng cấp
điện chủ, hai người cảm giác áp lực rất lớn.
Không chỉ thế, hai người còn phải đề phòng đối phương. Tịch Diệt Đạo Nhân hay
Giang Nam đều muốn giết người bên cạnh.
Hai người đều bị thương, cả ba hỗn chiến làm vết thương chồng chất.
Ba người từ quá khứ trở về hiện tại đã qua hơn nửa năm. Chiến đấu hơn nửa năm,
Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân, Vô Cực Thiên Tôn bị thương càng lúc càng nặng.
Ba người ho ra máu, không có máu chảy ra mà là linh quang bị tiêu trừ. Cảnh
giới tiên thiên của bọn họ quá cao, máu trong cơ thể hóa thành bất diệt linh
quang, chất chứa đại đạo cực kỳ đậm đặc.
Điểm cao nhất Tiên giới, ba tồn tại đánh nhau. Các Đạo Quân cư trú trong chư
thiên đều cảm nhận được dao động kinh khủng kia. Bọn họ cảm thấy chư thiên đại
đạo của mình bị trấn áp, không đối kháng nổi với uy nhiếp kia.
Cường giả Thiên Quân thì không có nhiều cảm giác. Cảnh giới tu vi càng cao
càng cảm nhận cuộc chiến trên Đại La Thiên kinh khủng vô cùng.
Tịch Diệt Đạo Nhân vỗ trống chấn động, tịch diệt linh quang hóa thành hình
thức ban đầu của tịch diệt kiếp cuối cùng cắt nát thiên địa thời không, khiến
thiên địa đại đạo tịch diệt.
– Sao Vô Cực đạo huynh không giáng chân thân xuống?
Tịch Diệt Đạo Nhân lạnh nhạt nói:
– Tiên thiên pháp bảo, tiên thiên linh bảo của đạo huynh không ngăn ta được,
sớm muộn gì sẽ bị tịch diệt linh quang của ta tịch diệt, hóa thành. Ảnh chiếu
của ngươi sẽ sớm bị tiêu trừ hết pháp lực!
Giang Nam cầm bảo kiếm đột nhiên biến thành chuông to, chuông gióng lên điếc
tai chấn Tịch Diệt Đạo Nhân lảo đảo. Chuông to chụp xuống, tiếng chuông chấn
động không dứt. Chuông lơ lửng trên đầu ảnh chiếu Vô Cực Thiên Tôn.
Giang Nam cười nói:
– Vô Cực Thiên Tôn, đừng nghe lời hắn, có ta ở đây thì Tịch Diệt đừng mơ tiêu
diệt được ngươi.
Chuông to rung rinh, đạo âm vô cùng trút xuống. ảnh chiếu Vô Cực Thiên Tôn lấy
các tiên thiên pháp bảo, linh bảo ra oanh kích vào chuông to làm cái chuông
rung bần bật văng lên, không chụp xuống được.
Tịch Diệt Đạo Nhân lao lên sau lưng Giang Nam, hắn thu chuông to về. Ảnh chiếu
Vô Cực Thiên Tôn lấy bảy pháp bảo giết hướng Giang Nam, tiên thiên linh bảo,
pháp bảo bộc phát tất cả uy lực hợp sức với Tịch Diệt Đạo Nhân quyết giết
Giang Nam.
Giang Nam cười lớn, chuông to thay đổi biến thành một tòa Lô Bồng, hắn đứng
dưới Lô Bồng.
Lô Bồng của Giang Nam khác với cái hắn giao cho Thị Hiên Vi, do Nguyên Thủy
Đại La Thiên biến ra. Tuy không phải một Lô Bồng nhưng sức phòng ngự không
thua gì tiên thiên Lô Bồng.
Giang Nam tọa trấn Lô Bồng, các pháp bảo bay ra khỏi Lô Bồng đối kháng với bảy
tiên thiên linh bảo, pháp bảo của Vô Cực Thiên Tôn. Lô Bồng tỏa sáng rực rỡ,
một góc trời chống lại hình thức ban đầu tịch diệt kiếp cuối cùng của Tịch
Diệt Đạo Nhân.
– Nguyên Thủy Thiên Tôn, Lô Bồng của ngươi có thể chống đỡ hai chúng ta vây
công bao lâu đây?
Tịch Diệt Đạo Nhân thản nhiên nói:
– Vô Cực đạo huynh, hai ta tạm hợp tác trừ khử hắn rồi phân thắng bại sau.
– Được!
Ảnh chiếu Vô Cực Thiên Tôn dốc hết sức ra, các tiên thiên linh bảo, pháp bảo
tung bay trên dưới công kích Giang Nam và Lô Bồng. Tiên thiên tịch diệt linh
quang trong tịch diệt ma trống bộc phát quấn quanh Lô Bồng, ý định tiêu trừ uy
lực của Lô Bồng.
Vô Cực Thiên Tôn và Tịch Diệt Đạo Nhân hợp tác, Giang Nam cảm giác áp lực vượt
sức tưởng tượng, bị thương càng lúc càng nặng. Lô Bồng lảo đảo khó thể chống
đỡ tiếp.
Giang Nam đột nhiên rên rỉ té trong Lô Bồng, thở hồng hộc.
Vô Cực Thiên Tôn cười to bảo:
– Rốt cuộc Nguyên Thủy Thiên Tôn sắp chết!
Mắt Tịch Diệt Đạo Nhân lóe tia âm u, Tịch Diệt Thiên Luân đột nhiên xuất hiện
sau lưng ảnh chiếu Vô Cực Thiên Tôn. Tịch Diệt Thiên Luân xoay chuyển kéo ảnh
chiếu linh quang bất diệt vào thiên luân.
Ảnh chiếu Vô Cực Thiên Tôn bị thiên luân vặn vẹo, tan vỡ, hóa thành đại đạo
tịch diệt dung hợp vào Tịch Diệt Thiên Luân.
Lúc này phân hồn Vô Cực Thiên Tôn đang điều dưỡng bỗng lao lên, lấy Bà Sa bảo
thụ ra quất mạnh vào người Tịch Diệt Đạo Nhân, đóng đinh gã. Các trái cây đập
mạnh vào Tịch Diệt Đạo Nhân, hai tay ấn lưng gã.
Tịch Diệt Đạo Nhân bị thương nặng, Tịch Diệt Thiên Luân mất khống chế, ảnh
chiếu Vô Cực Thiên Tôn bị vặn vẹo phục hồi lại ngay, gầm rống giận dữ lao ra
Tịch Diệt Thiên Luân giam cầm và luyện hóa.
Lúc này hư không chấn động, lại có một Lô Bồng xuất hiện đánh vào thân thể
phân hồn Vô Cực Thiên Tôn, làm gã hộc máu. Giang Nam té trong Lô Bồng lại đầy
sức sống, vươn tay chộp. Lô Bồng tự biến thành Nguyên Thủy Đại La bảo kiếm
chém xuống. Nhát kiếm chém đứt đầu Tịch Diệt Đạo Nhân, kiếm lại đâm vào Tịch
Diệt Thiên Luân, xẻ đôi thiên luân đâm thủng ảnh chiếu Vô Cực Thiên Tôn.
Phân hồn Vô Cực Thiên Tôn định lao tới giết Giang Nam chợt thấy cảnh tượng đó
thì chộp Bà Sa bảo thụ quét hướng hắn. Lô Bồng bay lên chặn Bà Sa bảo thụ lại.
Nguyên Thủy Đại La bảo kiếm đâm thủng ảnh chiếu Vô Cực Thiên Tôn đột nhiên
trướng to thành Nguyên Thủy Đại La Thiên trướng nứt ảnh chiếu, tiên thiên nhân
quả linh quang ồ ạt rơi vào Đại La Thiên, Tịch Diệt Thiên Luân cũng bị trướng
nứt vỡ.
Tịch Diệt Đạo Nhân rên rỉ, xách đầu mình đi ngay. Tịch Diệt Thiên Luân biến
thành linh quang ùn ùn theo sát Tịch Diệt Đạo Nhân, biến mất.