Mới rồi Vô Cực Thiên Tôn ám toán Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân, đánh hai người
vào lỗ đen thời không, đưa bọn họ về thời gian trước. Nếu trở về quá khứ thì
Giang Nam, Huyền Đô sẽ bị thời gian tấn công.
Thời gian quá khứ tụ tập lực lượng các thời đại tiêu trừ hai người, năm xưa
con rồng to suýt bị Vô Cực Thiên Tôn hại.
Một người không thể quay về thay đổi quá khứ, chỉ có đứng trong dòng thời gian
quan sát năm tháng. Nhưng Vô Cực Thiên Tôn dùng đại đạo nhân quả cưỡng ép đưa
Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân về một điểm nào đó trong thời không quá khứ, để
hai người trùng lặp vào quá khứ. Lực lượng thời không sẽ tiêu trừ Tịch Diệt
Đạo Nhân, Giang Nam trên đường vào quá khứ.
Không có người nào sống đi hết một vòng nhân quả, thời gian quá khứ sẽ tụ tập
lực lượng các thời đại lại hủy diệt kẻ dám can đảm tiến vào quá khứ.
Vô Cực Thiên Tôn suy tính chỉ có tồn tại vào tận cùng đại đạo mới có thể sống
tiếp khi vào quá khứ.
Cho dù Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân gánh nổi lực lượng thời không, sống đến
thời điểm quá khứ, nhập vào thân thể mình trong quá khứ rồi sống đến bây giờ
thì bọn họ vẫn sẽ bị đưa vào thời không quá khứ, tuần hoàn lặp lại vòng nhân
quả.
Đây là đòn sát thủ đại đạo nhân quả của Vô Cực Thiên Tôn.
Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân mới rơi vào lỗ đen thời không thì một người thi
triển Nguyên Thủy Đại La Thiên, người kia quanh thân bao phủ tịch diệt kiếp
cuối cùng đóng đinh thời không. Hai người không vào quá khứ, không vào hiện
tại, tiếp tục đánh nhau.
Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân quá mạnh, cường đại đến nỗi quấy nhiễu vòng nhân
quả của Vô Cực Thiên Tôn vận chuyển, đóng đinh.
Không chỉ thế, nhân quả quấn thân nhưng Giang Nam không rơi vào nhân quả,
Nguyên Thủy đại đạo cắn nuốt lực lượng vòng nhân quả. Đại đạo tịch diệt của
Tịch Diệt Đạo Nhân tiêu trừ tất cả nhân quả, khiến vòng nhân quả của Vô Cực
Thiên Tôn nhanh chóng suy yếu.
Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân tùy thời nhảy ra vòng nhân quả trở về hiện tại.
– Hai người này luôn làm người ta đau đầu, vẫn vùng vẫy không chịu chết ngay.
Vô Cực Thiên Tôn ném bảo thụ ra, ngồi xếp bằng dưới gốc cây. Bảo thụ càng lúc
càng cao, càng lúc càng lớn. Cành lá đâm vào hư không, các trái cây to hơn một
nửa nhập vào hư không.
Vô Cực Thiên Tôn ngước lên nhìn trái cây, giây lát sau cười nói:
– Trái này tốt hơn, chỉ có thời đại gần nhất là an toàn, dễ đặt hai người này
vào vòng nhân quả của ta.
Cành lá treo trái cây nhanh chóng sinh trưởng, dưới trái cây xuất hiện lỗ đen
thời không. Trái cây hoàn toàn ẩn vào trong.
Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân đang đại chiến, xung quanh một mảnh hư vô, trên
không trời, dưới không đất, không có hơi thở sự sống nào. Không thấy thời đại
tiên đạo, cũng không có thời đại tiền sử.
Đây là hiện tuượng kỳ lạ khi Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân đóng đinh thời gian
và không gian.
Hai người bị Vô Cực Thiên Tôn ám toán nhưng vết thương không nặng. Đối với
Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân thì đại đạo nhân quả của Vô Cực Thiên Tôn huyền
diệu thật, nhưng hai người có cách khắc chế nó, đối phó đại đạo nhân quả dễ
hơn đại đạo của đối phương rất nhiều.
Hơn nữa Vô Cực Thiên Tôn không dùng bản thể ám toán Giang Nam, Tịch Diệt Đạo
Nhân mà là phân thân phân hồn. Phân thân Vô Cực Thiên Tôn có cầm tiên thiên
chí bảo cũng khó làm gì hai người.
Nếu chân thân Vô Cực Thiên Tôn đến thì Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân không dám
coi thường như vậy.
Đột nhiên thời không xao động dữ dội. Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân hoa mắt,
cảnh tượng xung quanh thay đổi. Thời không bị đóng đinh trở nên sống đọng,
tinh hệ ngôi sao vô tận ập đến. Sinh linh nhiều không đếm xuể đứng trên các
tinh cầu, đại lục.
Bọn họ như rơi vào một thời đại, tất cả rất sống động y như thật. Tựa như có
một thời đại đột nhiên vọt tới kéo Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân vào trong.
– Thời đại chú đạo!
Thần thức Giang Nam khuếch tán nhìn bốn phía, biết ngay đây là thời đại chú
đạo. Các tinh cầu, các đại lục, vô số sinh linh thời đại chú đạo múa may, lễ
bái, tế tự thiên địa. Chỉ có sinh linh thời đại chú đạo mới làm như vậy, Giang
Nam còn cảm ứng được đại đạo của thời đại chú đạo.
Tịch Diệt Đạo Nhân cũng nhận ra thời đại chú đạo ngay, hừ lạnh một tiếng:
– Đại đạo nhân quả luyện thành Bà Sa bảo thụ.
Thời đại chú đạo này không phải thật, là Vô Cực Thiên Tôn tụ tập hết nhân quả
sinh linh thời đại chú đạo lại luyện thành ảo ảnh.
Vô Cực Thiên Tôn dùng tiên thiên nhân quả linh quang luyện thành Bà Sa bảo
thụ, sợi chỉ nhân quả của mọi người trong mỗi thời đại ghép lại với nhau có
thể biến thành ảo ảnh một thời đại tăng mạnh đại đạo nhân quả cho Vô Cực Thiên
Tôn.
Hơn nữa những nhân quả này gắn kết với các thời đại, Vô Cực Thiên Tôn sử dụng
Bà Sa bảo thụ, nhân quả vận chuyển là sẽ phát huy ra lực lượng nhân quả càng
lớn hơn.
Thời không vốn bị Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân đóng đinh nhanh chóng thả
lỏng. Vòng nhân quả được Vô Cực Thiên Tôn giúp sức kéo Giang Nam, Tịch Diệt
Đạo Nhân bay nhanh hướng thời đại chú đạo.
Lực lượng thời không thức tỉnh, Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân cảm thấy nguy
hiểm cực lớn giáng xuống. Hai người cùng quát to, vươn tay chộp hư không.
Dưới Bà Sa bảo thụ, Vô Cực Thiên Tôn phát hiện đã thành công đưa hai đối thủ
một mất một còn đi thời đại chú đạo tiền sử. Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân sẽ
bị thời không quá khứ tiêu trừ trên đường di. Vô Cực Thiên Tôn mừng rỡ.
Lúc này hai bàn tay vươn ra từ quá khứ. Một bàn tay chộp vai trái Vô Cực Thiên
Tôn, bàn tay khác chộp vai phải kéo gã vào quá khứ.
Vô Cực Thiên Tôn lạnh tóc gáy vội chộp lấy Bà Sa bảo thụ, định quét hai bàn
tayh văng ra nhưng không kịp nữa.
Ngay sau đó, tay Vô Cực Thiên Tôn cầm Bà Sa bảo thụ xuất hiện bên cạnh Giang
Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân. Hai người một tay một bên kiềm bả vai Vô Cực Thiên
Tôn.
Trán Vô Cực Thiên Tôn chảy mồ hôi lạnh, nếu chân thân đến thì không sợ Giang
Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân. Chân thân của Vô Cực Thiên Tôn là cảnh giới đại viên
mãn Đạo Quân. Giang Nam chỉ là sơ kỳ Đạo Quân, Tịch Diệt Đạo Nhân thì đang
trong thời kỳ yếu ớt, lại bị Đế và Tôn, Bất Không trấn áp lâu. Hai người có
hợp sức lại thì Vô Cực Thiên Tôn tin tưởng có thể đánh bại.
Nhưng chân thân Vô Cực Thiên Tôn còn đang bế quan, phân hồn phân thân bị bắt
chỉ có cảnh giới sơ kỳ Đạo Quân, tối đa ngang ngửa với Giang Nam, Tịch Diệt
Đạo Nhân, không đánh lại hai người hợp sức.
Quan trọng nhất là phân hồn phân thân không thể bị gì, nếu chết hao tổn tu vi
bản thể là chuyện nhỏ, quan trọng là thân thể này ngưng tụ tất cả nhân quả
thời đại tiên đạo. Thiên địa nhân quả có otrng cơ thể phân thân này, nếu Vô
Cực Thiên Tôn chết, đại đạo nhân quả không thể quấn quanh thời đại tiên đạo,
không có ngày viên mãn.
Vô Cực Thiên Tôn cảm thấy mình xuất hiện trong quá khứ. Kinh khủng hơn là lực
lượng thời không đang uấn nhưỡng, quyết hủy diệt cả ba người.
Nhìn bộ dáng Giang Nam, Tịch Diệt Đạo Nhân hình như không định chờ thời không
quá khứ tiêu diệt Vô Cực Thiên Tôn mà sẽ xé xác gã tại chỗ.