Vẻ mặt Tử Hạm Đạo Mẫu rầu lo ôm nữ nhi, nói:
– Mấy hôm lão gia đi ra ngoài 'tạo hóa lớn' đã đến cửa, thiếp thân chỉ lo lão
gia không ăn nổi vứt bỏ nó.
Càn Nguyên Thiên Quân kinh ngạc hỏi:
– Tạo hóa lớn đã đến cửa? Mau vậy?
Chính giữa Càn Nguyên thiên cảnh, trong tiên điện truyền ra tiếng cười:
– Nhân quả dục huyền đài, công pháp hay, là đệ tử số phận đã định cho ta.
Không biết dung nhập đại đạo nhân quả vào tiên đạo sẽ xảy ra chuyện thú vị gì.
Đệ tử của ta, hãy tiến vào bái sư đi!
Càn Nguyên Thiên Quân biến sắc mặt nói:
– Vô Cực Thiên Tôn!
Càn Nguyên Thiên Quân thầm kêu khổ, định mang theo thê tử, con cái chạy trốn.
Càn Nguyên thiên cảnh bị pháp lực mạnh mẽ bao phủ, Càn Nguyên Thiên Quân không
trốn thoát được.
Càn Nguyên Thiên Quân thầm nghĩ:
– Huyền Đô sư huynh nói tạo hóa lớn, quả nhiên ta không ăn nổi.
Càn Nguyên Thiên Quân cứng rắn đi vào đại điện, nói:
– Đại Thiên Tôn, nhân quả của ngươi bao phủ Tiên giới, hai vị ân sư của ta
cũng nằm trong đại đạo nhân quả, mượn tiên đạo hủy diệt để đại đạo nhân quả
chạy thẳng tận cùng đại đạo. Bây giờ muốn thu ta làm đệ tử, chẳng lẽ không sợ
hai vị ân sư của ta mượn cơ hội nhìn ngó ảo diệu đại đạo nhân quả sao?
Trong đại điện, một thiếu niên người khổng lồ ngồi xếp bằng, không gian vô tận
xao động quanh thân.
Thiếu niên người khổng lồ cười nói:
– Càn Nguyên, ta truyền đại đạo nhân quả cho ngươi bởi vì ngươi thích hợp
truyền thừa của ta. Tương lai nếu ta tránh đấu thua Đế và Tôn, thua chết cũng
không đến mức mất truyền thừa.
– Hơn nữa cho Đế và Tôn xem đạo lý của ta thì bọn họ chỉ thấy một góc băng
sơn, thấy đạo lý ngươi lĩnh ngộ ra, ta sợ gì? Càn Nguyên, ta cho ngươi hai lựa
chọn, một là từ chối ta, cả nhà từ già đến trẻ đều chết. Đường thứ hai là bái
ta làm…
Càn Nguyên Thiên Quân quỳ xuống ngay, hét to:
– Sư tôn tại thượng, xin nhận đồ nhi cúi đầu!
Tử Hạm Đạo Mẫu ôm nữ nhi không biết nên nói cái gì nhìn Càn Nguyên Thiên Quân
bái sư, oán trách:
– Lão gia có chút khí tiết được không? Tốt xấu gì chờ người ta nói hết lời uy
hiếp, do dự một lúc, phân vân một chút rồi hãy bái. Lão gia nhìn xem, lão gia
làm nữ nhi học thói xấu. Nữ nhi ngoan, tuyệt đối đừng bao giờ học theo phụ
thân ngươi, nhớ không?
Vô Cực Thiên Tôn giật mình, lòng thầm do dự thu đệ tử như thế đồn ra ngoài rất
mất mặt.
Vô Cực Thiên Tôn nói:
– Càn Nguyên, hay ngươi đắn đo một chút xem? Ta cảm thấy… Ta cũng cần suy
nghĩ lại.
Hai vũ trụ tiên ma sinh ra, bên ngoài vũ trụ là hỗn độn. Bây giờ không gian
hỗn độn chẳng còn bao nhiêu, hỗn độn thần tộc xây dựng một tòa thần thánh thần
vực tại đây. Bọn họ chế tạo các tòa thần thành ở chỗ hỗn độn đậm đặc nhất
trong Tiên giới, ma giới, chiếm các tiên thiên thánh cảnh.
Nhưng gốc hỗn độn thần tộc còn ở bên ngoài hai vũ trụ, vực ngoại Linh Nữ do
phụ trách, vực nội thì Đại Diễn Cổ Thần, La Ma Cổ Thần lo.
Linh Nữ nghe Chung Thiên nói xong nhíu mày:
– Nữ nhi của Huyền Thiên giáo chủ chỉ dùng một chiêu đánh bại ngươi?
Linh Nữ cười nói:
– Đừng lo, nữ nhi của Huyền Thiên giáo chủ xuất thế sớm hơn ngươi vạn năm,
nàng thắng ngươi không phải vì tư chất, ngộ tính hơn ngươi. Sớm muộn gì ngươi
sẽ bắt kịp, vượt qua nàng. Ngàn năm sau nàng sẽ không là đối thủ của ngươi.
Hơn nữa ngươi được ưu đãi, ngậm bạc sinh ra. Trận chiến này chưa sử dụng pháp
bảo, không cần để trong lòng.
Chung Thiên khom người vâng dạ.
Linh Nữ cười nói:
– Ta đưa ngươi đi đại điện Đạo Quân quả vị gặp tổ phụ của mình, ngàn năm sau
đừng nói tài nghệ của ngươi trấn áp hết thảy tiểu bối, còn có thể tranh phong
với thế hệ trước.
Chung Thiên mừng rỡ. Chốc lát sau Linh Nữ đưa Chung Thiên vào đại điện Đạo
Quân quả vị.
Linh Nữ vuốt hoa cài trên tóc, đăm chiêu:
– Nữ nhi của giáo chủ du lịch trong hai giới tiên ma, sẽ có nhiều người muốn
xuống tay hại nàng. Công pháp của Huyền Thiên giáo chủ huyền diệu, hiếm ai
địch nổi để giành công pháp, nhưng với nữ nhi của hắn thì không khó. Tiểu công
chúa chưa biết lòng người hiểm ác, sợ là lần này sẽ dữ nhiều lành ít. Hỗn Độn
Cổ Thần có nên chen chân vào không?
Linh Nữ lắc đầu, thầm nghĩ:
– Dù là ai dám xuống tay với nữ nhi của giáo chủ sẽ có kết cuộc diệt tộc, Cổ
Thần cần gì mạo hiểm như thế? Sẽ có người không ngồi yên, chờ công pháp của
Huyền Thiên giáo chủ truyền ra là tộc Cổ Thần sẽ có cơ hội.
Dưới lòng đất ma giới, trong ma cảnh không đáy, biểu tình La Hầu La ma tổ âm
trầm nghe Ma Thiên báo cáo chuyện gặp trong Đông Cực thánh cảnh.
– Nhất môn ngũ kiệt? Nhóm Huyền Đô, Càn Nguyên nói vậy sao?
Điều La Hầu La ma tổ quan tâm không phải Chung Thiên đánh bại cường giả tiểu
bối khác mà là bị Giang Tuyết Tình hạ gục.
La Hầu La ma tổ lẩm bẩm:
– Chết tiệt, mấy tên khốn đó lại bài trừ ta ra ngoài. Ta dù gì ra từ môn hạ
của Huyền Thiên giáo chủ, dù quan hệ với giáo chủ không phải phụ tử nhưng cũng
là nghĩa phụ nghĩa tử, nói sao cũng nên là lục kiệt! Mấy lão già khốn kiếp
trước giờ chưa từng xem ta là người nhà, đáng đánh!
Ma Thiên nhắc nhở:
– Sư tôn, ta thua Chung Thiên…
La Hầu La ma tổ giật mình ngẫm lại, cười nói:
– Thắng thua là chuyện thường trong binh gia, thua một, hai lần có gì ghê
gớm? Những thứ này là chuyện nhỏ. Chỉ cần ngươi chăm chỉ cố gắng, không ngừng
chiến đấu sát phạt, nâng cao thực lực thì tương lai sẽ lấy lại những gì đã
mất.
– Tinh túy ma đạo ta nằm ở chỗ vô pháp vô thiên, không tôn thiên không tôn
địa, hết thảy đạo pháp đều có thể đảo điên. Ta sẽ giám sát ngươi tu hành năm
trăm năm, nếm hết đau khổ sinh tử trong thập địa ma cảnh ta sáng tạo ức vạn
năm, lĩnh ngộ lấy ma nhập đạo. Sau đó ngươi đi ma giới, Tiên giới du lịch,
chinh chiến với quần hùng năm trăm năm. Ngàn năm sau cuộc chiến Di La sơn chắc
chắn ngươi sẽ tỏa sáng!
Ma Thiên thở phào, khom người nói:
– Đa tạ sư tôn.
La Hầu La ma tổ tính toán:
– Nếu ngươi đi bái phỏng nhị thúc Kế Đô thì có thể lĩnh ngộ tinh túy ma đạo
càng toàn diện hơn, thực lực sẽ tăng mạnh. Nhưng mấy năm nay Kế Đô xích mích
với ta, làm ta khó mở miệng nhờ vả. Cái tên Kế Đô cũng nằm trong ngũ kiệt, vậy
mà không tính luôn ta!
Ngọc Kinh thánh giáo.
Ngọc Kinh Thiên Quân suy tư:
– Long Ngạn, Chung Thiên đánh bại ngươi, sau đó nữ nhi của Huyền Thiên giáo
chủ đánh bại Chung Thiên? Thú vị, huyết mạch của Huyền Thiên giáo chủ mạnh đến
mức đánh bại cả khai thiên khí vận, công đức? Ta không tin, nữ hài tử kia chắc
chắn có bí ẩn gì đó.
Long Ngạn chớp mắt, cười nói:
– Sư tôn yên tâm, ta chưa dốc hết sức. Nếu ta dùng hết sức thì chưa biết
thắng bại thế nào.
Ngọc Kinh Thiên Quân vẫy tay:
– Ngươi có khai thiên khí vận, công đức, phúc nguyên sâu dày. Những người
khác cũng không thua gì ngươi, không được lơ là. Nữ hài tử Giang Tuyết Tình
này ra ngoài du lịch, có lẽ nàng không biết mình là miếng bánh trong lòng mọi
người. Nhưng không chừng cáo già Huyền Thiên giáo chủ sẽ theo dõi sinh tử của
nữ nhi, ha ha ha ha ha ha!