Giang Nam cùng Giang Lâm chưa mở ra Tử Phủ, chỉ có thể dùng bình ngọc lấy mấy
cân Linh Dịch, chỉ có Mộ Yên Nhi cùng Thần Thứu Yêu Vương mở ra Tử Phủ, đem
Linh Dịch liên tục không ngừng hút vào trong Tử Phủ để xuống.
Thần Thứu Yêu Vương e sợ cho bị Mộ Yên Nhi chiếm tiện nghi, lúc này hóa thành
nguyên hình, liều cái mạng già hút đi Linh Dịch trong đầm nước, Mộ Yên Nhi
thấy thế, cho là hắn là do Giang Nam bày mưu đặt kế, nhưng cũng không muốn
cùng Giang Nam tranh đoạt những Linh Dịch này, chỉ lấy chừng ngàn cân, trực
tiếp dừng lại, tùy ý Thần Thứu Yêu Vương đem hai ba ngàn cân Linh Dịch còn dư
lại lấy đi.
Mộ Yên Nhi cười nói:
– Được rồi, nếu như chúng ta đem Linh Dịch nơi đây lấy đi, kia liền ra khỏi
động phủ, đi nghênh đón sư phó của ta đến!
– Lần này chúng ta tìm được một đạo linh tuyền, phần thưởng chỉ sợ cực kỳ
phong phú!
Ánh mắt Giang Lâm chớp động, cười nói.
Giang Nam cùng mọi người hướng ngoài động phủ đi tới, sắc mặt Nguyệt Hiên
hoàng đế khổ lên, lần này vô luận Huyền Thiên Thánh Tông phần thưởng cái gì,
sợ rằng cũng không có phần của hắn, hắn phản bội Huyền Thiên Thánh Tông, cùng
đệ tử Thái Huyền Thánh Tông cấu kết, mưu đồ làm phản, ám toán thánh tông đệ
tử, thánh tông nhất định sẽ truy cứu xuống, huỷ bỏ ngôi vị hoàng đế của hắn!
Đám người Giang Nam mới vừa đi ra động phủ, đột nhiên, một cổ áp lực mênh mông
từ trên trời giáng xuống, từ cao trấn áp xuống, đám người Mộ Yên Nhi Thần Thứu
Yêu Vương nhất tề muộn hanh nhất thanh, tu vi bản thân bỗng nhiên bị áp chế,
ngay cả Thần Luân Thần Thông hết thảy không cách nào vận chuyển!
Đương!
Thần Luân ở mi tâm của Giang Nam mới vừa hiện ra, Ma chung chấn động một
tiếng, liền lập tức gặp phải áp chế, lùi về trong mi tâm!
– Đến tột cùng là người nào, giết đệ tử Thái Huyền Thánh Tông ta?
Giữa không trung, một thanh âm vô cùng âm trầm truyền đến.
Đám người Giang Nam khó khăn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy giữa không trung vân
khí lay động, hóa thành một vòng nước xoáy cự đại, trung tâm nước xoáy, một
người nhẹ nhàng bay ra, người này thân mặc bạch y, giống như một pho tượng
thiên thần phủ xuống thế gian, trên cao nhìn xuống chúng nhân, phảng phất đang
nhìn một đám kiến hôi bé nhỏ không đáng kể.
– Thái Huyền Thánh Tông đại sư huynh, Cận Đông Lưu. . .
Sắc mặt Mộ Yên Nhi kịch biến, cũng rút ra một ngụm lãnh khí, thấp giọng nói.
Cận Đông Lưu, cơ hồ là một cái tên truyền kỳ, tồn tại mạnh nhất trong trẻ tuổi
đương thời, tu luyện kỳ tài, trăm năm thời gian liền từ không có đã có, từ một
tiểu nhân vật không quan trọng, tu thành Thần Luân Thần Thông, tiến vào Đạo
Đài cảnh, vượt qua Đạo Đài cảnh gian nan nhất Sinh Tử Đài Cảnh, vượt qua sinh
tử đại quan, tu thành Thất Bảo Đài Cảnh, thẳng ép Thần Phủ!
Chính Ma hai đạo, trong trẻ tuổi chỉ có vài người mới có thể cùng hắn chạy
song song!
Hắn là người thừa kế tương lai của Thái Huyền Thánh Tông, quan môn đệ tử của
Thái Hoàng lão tổ, cũng là đệ tử đắc ý nhất!
Cận Đông Lưu, ba chữ kia liền đủ để chấn động nhân tâm, làm cho người ta
ngưỡng mộ !
– Phía trên có phải là cao nhân của Thái Huyền Thánh Tông hay không?
Nguyệt Hiên hoàng đế đột nhiên giãy dụa mở miệng, kêu lớn:
– Tiểu vương biết là ai giết đồng môn ngươi, chính là mấy đệ tử Huyền Thiên
Thánh Tông này. . .
Xuy!
Giang Nam giơ cánh tay lên, một ngón tay điểm ra, ngay giữa mi tâm của Nguyệt
Hiên hoàng đế, đỉnh đầu của Nguyệt Hiên hoàng đế nhất thời thình thịch một
tiếng nổ tung, thi thể ngã trên mặt đất!
Trong lòng Mộ Yên Nhi lấy làm kinh hãi, ngay cả nàng cũng không thể nhúc nhích
chút nào, nhưng Giang Nam có thể động thủ giết người, thực ở ngoài dự liệu của
nàng.
Mặc dù Giang Nam không có thể động dụng bất kỳ tu vi, nhưng mà thân thể lại vô
cùng cường đại, đơn thuần lực lượng thân thể liền đạt tới trình độ sáu long
lực, giơ tay lên là có thể đánh chết Nguyệt Hiên hoàng đế.
– Ân? Thần Luân cảnh, lại có thể ở dưới khí thế của ta áp bách còn có thể
nhúc nhích, ngươi căn cơ không xấu, ở trong Thái Huyền Thánh Tông ta, coi như
là vô cùng khó được.
Ánh mắt của Cận Đông Lưu rơi vào trên người Giang Nam, thản nhiên nói:
– Chẳng lẻ ngươi chính là Lệnh Hồ Dung mà Tịch Ứng Tình mới thu nhận? Đáng
tiếc, vô luận ngươi là ai, dám can đảm giết đệ tử Thái Huyền Thánh Tông ta,
cũng chỉ có thể đền mạng!
Trong lòng mấy người Mộ Yên Nhi tuyệt vọng, cảnh giới cùng tu vi chênh lệch
quá xa, để cho bọn họ ở trước mặt Cận Đông Lưu không có lực phản kháng chút
nào.
– Tội nhân, quỳ xuống.
Cận Đông Lưu thanh quát một tiếng, áp lực nhất thời trở nên vô cùng khổng lồ,
Giang Lâm dẫn đầu chống đở không nối, phù phù một tiếng quỳ trên mặt đất, sau
đó Mộ Yên Nhi, tiếp theo chính là Thần Thứu Yêu Vương, chỉ có Giang Nam còn
đang đau khổ chống đở!
Nhục thể của hắn mạnh nhất, mặc dù tu vi cùng Thần Luân hết thảy gặp phải áp
chế, nhưng bằng vào thân thể cường đại kiên trì không ngã!
– Thân thể tu luyện tới loại tình trạng này, ở Thần Luân cảnh cơ hồ đạt tới
tuyệt đỉnh .
Cận Đông Lưu than thở một tiếng, sắc mặt chuyển sang lạnh lẽo, thản nhiên nói:
– Bất quá đáng tiếc chính là, coi như là Thiên Vương lão tử giết người Thái
Huyền Thánh Tông ta, cũng phải chết, quỳ xuống!
Áp lực nhất thời tăng lên gấp bội, cổ áp lực này chỉ tác dụng ở trên thân thể
một người Giang Nam, xương cốt của hắn bị ép tới bùm bùm rung động, mặt ngoài
xương cốt thậm chí tràn đầy vết rách!
Không cách nào tưởng tượng, hắn từng chiến thắng qua Thần Thông tứ trọng cường
giả, thế nhưng ở trước mặt Cận Đông Lưu, ngay cả năng lực ngồi thẳng lên cũng
không có!
– Ta còn không muốn chết. . .
Giang Nam cắn chặc hàm răng, lợi bị cắn ra máu, liếc liếc về phía Giang Lâm
quỳ rạp trên đất, cúi đầu đợi giết, ánh mắt nhất thời đỏ lên, hiện đầy tia
máu, thấp giọng gào thét:
– Ta còn muốn bảo vệ muội muội, ta còn muốn đi gặp tỷ tỷ!
– Ta vẫn không thể chết!
Hắn vô cùng khó khăn lấy ra một lọ Linh Dịch, bóp nát bình ngọc, thật dài khẽ
hấp, Linh Dịch gào thét tràn vào trong miệng, nhất thời linh khí vô cùng khổng
lồ bộc phát ra. Thao thao linh khí điên cuồng tịch quyển, nước vọt khắp toàn
thân, đột nhiên huyền thai kim nhân ở mi tâm của hắn khẽ hấp thật dài, đem
linh khí khổng lồ hút vào kim trong, kim Hải bắt đầu khởi động, hóa thành một
vòng nước xoáy vô cùng khổng lồ, đại dương bay lên, quanh quẩn ở trên bầu trời
Huyền Thai của Giang Nam, Phong Quyển Vân tuôn ra hướng trong miệng huyền thai
kim nhân rơi đi!
Cổ linh khí khổng lồ này, đủ để đem thân thể Giang Nam nổ nát bấy, nhưng đã
đến trong kim thủy, liền thuần phục xuống, bị huyền thai kim nhân luyện hóa!
Ong ong… hai đạo thần niệm chi luân cùng một đạo Võ Đạo Thần Luân bay tới, rơi
vào sau ót huyền thai kim nhân nho nhỏ, thúc dục Huyền Thai này đứng dậy, cất
bước hướng Tử Phủ đi tới.
– Tử Phủ, mở cho ta!
Giang Nam liều mạng, biết rõ mặc dù mở ra Tử Phủ, mình cũng không cách nào đối
kháng cường nhân như Cận Đông Lưu, nhưng vô luận như thế nào hắn cũng phải
liều mạng, không có bất kỳ hy vọng, hắn cũng muốn kiếm ra một điểm hy vọng!