Trần Đạo Tử cũng đổi một thân quan phục, để cho Nguyệt Hiên hoàng đế như cũ
ngồi ở trên ghế rồng, cùng mọi người mai phục.
Tiêu Trường Ca không nhịn được nói:
– Sư huynh, khi nào ta mới có thể rời Huyền Thiên Thánh Tông trở lại tông
môn?
– Tiêu huynh đệ yên tâm, ngươi ở trong Huyền Thiên Thánh Tông địa vị càng
cao, tông môn sẽ càng coi trọng ngươi, ban thưởng càng không để cho ngươi thất
vọng! Tương lai đợi đến Thái Hoàng lão tổ xuất quan, tóm thâu Huyền Thiên
Thánh Tông, ngươi chính là đại công thần, ngay cả ta cũng phải xưng ngươi một
tiếng sư huynh!
Trần Đạo Tử khẽ mỉm cười, đột nhiên sắc mặt khẽ biến, thấp giọng quát nói:
– Có người đến! Di… Tại sao là ba người? Tiêu sư đệ, xem ra tình báo của
ngươi có sai!
Tiêu Trường Ca có chút không biết làm sao, lúng ta lúng túng nói:
– Trên Hồn Thiên Vạn Tượng la bàn, chỉ có hai người nhận nhiệm vụ này, tại
sao có thể có người thứ ba xuất hiện…
Nguyệt Hiên hoàng đế cũng có chút bối rối, hắn đây là dùng tánh mạng thân gia
làm tiền đánh cuộc, áp rót ở trên Thái Huyền Thánh Tông, nếu bị Huyền Thiên
Thánh Tông biết hắn ăn cây táo, rào cây sung, nhất định sẽ bị chết vô cùng
thảm!
Trần Đạo Tử diện mục âm trầm, nghĩ ngợi nói:
– Tới ba người, chẳng lẽ là để lộ tin tức, cho nên Huyền Thiên Thánh Tông
phái cao thủ đến đây? Bất kể nhiều như vậy, các ngươi đợi nhìn một chút, nếu
là người tu vi cực cao, chúng ta liền không động thủ, mà là trì hoãn thời gian
chờ đại sư huynh đến. Nếu là người không đủ gây sợ, ta nói giết, liền hết thảy
giết bọn họ! Hết thảy hậu quả, đại sư huynh tới tự nhiên sẽ có hắn một mình
gánh chịu!
Đám người Tiêu Trường Ca nghe đến từ đại sư huynh này, không khỏi yên lòng,
hiển nhiên đại sư huynh Thái Huyền Thánh Tông ở trong lòng bọn họ, quả thực
chính là một loại Định Hải Thần Châm.
Giang Nam cùng Giang Lâm, Mộ Yên Nhi ba người đi tới trên hoàng thành Nhạc
Thanh quốc, Khinh La Vân Sa dần dần rơi xuống, ba người rơi xuống đất, đóa
Khinh La Vân Sa này liền bị Mộ Yên Nhi thu vào trong Tử Phủ mi tâm của mình.
– Xin hỏi ba vị Tiên Sư, có phải là sứ giả của Huyền Thiên Thánh Tông hay
không?
Một gã đệ tử của Thái Huyền Thánh Tông mặc quan phục, vội vàng nghênh tiến
lên, cung kính nói:
– Ngô hoàng đợi đã lâu, ba vị Tiên Sư, mời!
Mộ Yên Nhi quét mắt nhìn hắn một cái, phát hiện hắn đã tu thành Thần Thông,
khẽ cau mày, cũng không có lập tức theo hắn tiến vào hoàng cung, nhẹ giọng
nói:
– Nguyệt Hiên hoàng đế phái tới một vị Thần Thông cường giả đến đây nghênh
đón chúng ta, xem ra nội tình của Nhạc Thanh quốc còn không nhỏ.
Đệ tử Thái Huyền Thánh Tông kia một mực cung kính, vội vàng cười nói:
– Nhạc Thanh quốc chúng ta tuy nhỏ, nhưng vẫn là có thể tìm được mấy vị Thần
Thông cường giả, tiểu thần ở trong triều làm quan, nếu đổi lại những người
khác đến đây nghênh tiếp, liền lộ ra vẻ đối với mấy vị Tiên Sư quá không tôn
trọng.
Mộ Yên Nhi nhẹ nhàng gật đầu, không có để ở trong lòng, giống như Kiến Vũ
quốc, Nhạc Thanh quốc như vậy, người tu thành Thần Thông cũng không tính là
ít, phần lớn là một chút tán tu, không có trải qua hệ thống bồi dưỡng, thực
lực không mạnh.
– Các hạ cũng là tuổi rất trẻ.
Giang Nam đột nhiên cười nói:
– Ngươi còn trẻ như vậy liền tu thành Thần Thông, có thể thấy được tư chất
cực kỳ kinh người, vì sao không có bái nhập Huyền Thiên Thánh Tông ta?
Vị đệ tử Thái Huyền Thánh Tông kia toát ra mồ hôi lạnh, cười nói:
– Tiểu thần bảo dưỡng được tốt, nhìn như trẻ tuổi, nhưng tuổi thật cũng đã
không nhỏ.
Giang Nam tới hăng hái, kéo tay của hắn, cười nói:
– Không nghĩ tới ngươi còn hiểu được những thứ này, ta và ngươi nói chuyện kỹ
hơn, sư phụ ta là nữ tử, đối với phương diện như thế nào mới có thể bảo dưỡng
được trẻ tuổi rất có hứng thú.
Mộ Yên Nhi cùng Giang Lâm ngạc nhiên, các nàng vốn cho là chỉ có nữ nhân mới
sẽ đối với bảo dưỡng dung nhan như thế nào có hứng thú, lại không nghĩ rằng
Giang Nam cũng lộ ra hứng thú.
– Tứ ca là muốn lấy lòng sư tôn của hắn sao?
Trong lòng Giang Lâm thầm nghĩ.
Vị đệ tử Thái Huyền Thánh Tông kia cố gắng thoát khỏi tay của hắn, nhưng thủy
chung không có thể tránh thoát, miễn cưỡng cười nói:
– Chư vị, vẫn là nhanh vào điện sao, Ngô hoàng đã đợi có chút nóng nảy.
– Sốt ruột chờ sao?
Sắc mặt Giang Nam đột nhiên lạnh xuống, lạnh nhạt nói:
– Nếu chờ sốt ruột, Nguyệt Hiên hoàng đế còn không mau ra đây quỳ nghênh
tiếp? Chẳng lẽ còn muốn chúng ta đi vào bái kiến hắn sao?
Mộ Yên Nhi cùng Giang Lâm chỉ cảm thấy cử động lần này của Giang Nam có chút
không ổn, đối phương dù sao cũng là Quân chủ, muốn đối phương đến đây quỳ lạy
nghênh đón, thật sự có chút quá mức.
Bất quá, các nàng biết Giang Nam từ trước đến giờ có chủ ý, chỉ đành phải nhẫn
nại không hỏi, yên lặng xem kỳ biến.
Trong Hoàng cung đại điện trầm mặc chốc lát, Nguyệt Hiên hoàng đế nơm nớp lo
sợ, hướng đám người Trần Đạo Tử quăng đi ánh mắt hỏi thăm.
Trần Đạo Tử khẽ gật đầu, lúc này Nguyệt Hiên hoàng đế đứng dậy, cười vang nói:
– Tiên Sư nói đúng, là tiểu vương càn rở. Tiểu vương liền suất lĩnh văn võ bá
quan nghênh tiếp, kính xin Tiên Sư thứ tội.
Dứt lời, hướng ngoài cung đi tới.
Trần Đạo Tử hướng mọi người vứt cái ánh mắt, mọi người vội vàng xen lẫn trong
văn võ bá quan, một mực cung kính theo sát phía sau Nguyệt Hiên hoàng đế, đợi
đi ra ngoài điện, Trần Đạo Tử vội vàng hướng đám người Giang Nam nhìn lại,
trong lòng không khỏi đại định:
– Thì ra người thứ ba chỉ là một Thần Luân cường giả, chưa luyện thành Thần
Thông, người như thế, tới một trăm cũng không đáng để lo.
Những người khác tất cả cũng yên lòng, bọn họ cũng có thể nhìn ra được, tu vi
của Giang Nam cũng không cao, duy nhất đáng giá đề phòng chính là Mộ Yên Nhi,
vì vậy lực chú ý cơ hồ toàn bộ tập trung ở trên người Mộ Yên Nhi, âm thầm nổi
lên Thần Thông, chỉ đợi Trần Đạo Tử ra lệnh một tiếng, liền đem Mộ Yên Nhi tại
chỗ đánh chết!
Giang Nam quét về phía văn võ bá quan, hé mắt, nhãn lực của hắn cực kỳ đanh đá
chua ngoa, một cái liền nhìn ra đám người Trần Đạo Tử trong những văn võ bá
quan này:
– Chỉ là một tiểu triều đình, tại sao có thể có nhiều Thần Thông cường giả
như vậy?
Mộ Yên Nhi cũng nhìn ra không đúng, trong lòng cả kinh, đang muốn mở miệng
quát hỏi, đột nhiên chỉ nghe Giang Nam thản nhiên nói:
– Nguyệt Hiên hoàng đế, còn không quỳ xuống nghênh đón?
Nguyệt Hiên hoàng đế chần chờ một chút, ánh mắt hướng Trần Đạo Tử quét tới,
nghĩ còn muốn hỏi ý kiến của hắn, Trần Đạo Tử nhìn thấy Nguyệt Hiên hoàng đế
hướng mình xem ra, bỗng nhiên biết không ổn, thầm trách hắn hồ đồ.
– Mộ sư tỷ, còn nhận được ngu đệ không?
Đột nhiên, một người từ trong bảo điện đi ra, thản nhiên hướng đám người Giang
Nam cùng Mộ Yên Nhi đi tới, chính là Tiêu Trường Ca.
Mộ Yên Nhi mừng rỡ cười nói:
– Giang sư đệ, vị này là đệ tử Cổ sư bá Tiêu Trường Ca, là một người vô cùng
tốt. Tiêu sư đệ, không nghĩ tới ở chỗ này lại gặp được ngươi.