Đế Tôn – Chương 162: Thập Nhị Trọng Lâu Trảm Thần Kinh. (1) – Botruyen

Đế Tôn - Chương 162: Thập Nhị Trọng Lâu Trảm Thần Kinh. (1)

– Nhân tài, hai người này thật là nhân tài!

Đám người Lam Sơn Đạo Nhân sắc mặt kịch biến, Giang Nam cùng Vân Bằng chiến
đấu đến giờ phút nầy, thủ đoạn ra hết, làm cho người ta mở rộng tầm mắt, cho
dù cường giả như bọn họ cũng không khỏi hơi bị thuyết phục, ở ngang hàng cảnh
giới, những cường giả bọn họ sợ rằng ở trên tay hai người ngay cả vài chiêu
cũng đi không qua, sẽ thua ở trong tay hai người!

– Còn trẻ như vậy, liền có thực lực bực này, làm người ta bội phục!

– Vân Bằng không hổ là người thứ nhất ngoài chưởng giáo đệ tử, thực lực cực
mạnh, nếu tu luyện tới cảnh giới như ta và ngươi, thế tất sẽ trở thành trụ cột
cho thánh tông ta!

– Còn có Giang Nam kia, mặc dù là đệ tử của Lạc sư tỷ, thế nhưng có thể cùng
Vân Bằng chống lại đến một bước này, cũng là một nhân vật kiệt xuất! Thánh
tông ta xuất hiện hai nhân vật thiên tài này, thật là chuyện may mắn!

– Bất quá Giang Nam so sánh với Vân Bằng còn thua kém một bậc, ngươi nhìn,
đao lâu của Vân Bằng đã chiếm cứ thượng phong, phá vỡ tám tòa Đại Ngũ Hành
Kiếm Trận chẳng qua là vấn đề thời gian!

Vân Bằng đúng là chiếm cứ thượng phong, đao lâu chế trụ Đại Ngũ Hành Kiếm
Trận, mặc dù Giang Nam thi triển thân thể Thần Thông toàn lực thúc dục kiếm
trận, cũng dần dần đối kháng không nổi, bị thua chẳng qua là vấn đề thời gian.

– Giang sư đệ, ta thua.

Trong tay Vân Bằng đột nhiên thoáng hiện ánh đao, nhẹ nhàng rung động, hóa
thành một ngọn đao lâu, đem tám bộ Đại Ngũ Hành Kiếm Trận chấn vỡ hết, chắp
tay nói:

– Sư đệ quả nhiên lợi hại, không hổ là cao đồ của Lạc sư bá, ta ở Thần Luân
cảnh thi triển Thập Nhị Trọng Lâu Trảm Thần Kinh, tu vi không cách nào duy trì
thời gian quá dài, mới vừa rồi cường độ công kích, tu vi của ta đã tiêu hao
không còn. Sư đệ, tu vi của ngươi thật là thâm hậu, ngang hàng cảnh giới, ngay
cả Thập Nhị Trọng Lâu Trảm Thần Kinh của ta cũng không kịp ngươi, ta thua ở
trong tay của ngươi cũng coi như không oan.

Giang Nam chỉ cảm thấy uy lực một đao cuối cùng của hắn cùng hắn mới vừa rồi
đánh ra đao lâu quả thực không thể so sánh nổi, thậm chí ngay cả tám bộ Đại
Ngũ Hành Kiếm Trận của mình cũng dễ dàng sụp đổ, nói vậy hắn là ở khi đó đánh
ra thực lực Thần Thông cấp, trong lòng đối với thực lực của Vân Bằng không
khỏi có mấy phần bội phục.

Mà Vân Bằng lòng ôm ấp cũng làm người ta bội phục, nếu hắn không chỉ ra chuyện
tình tu vi chưa đủ, đoán chừng cũng không có ai biết chuyện này.

– Vân sư huynh đa tạ, thực lực của sư huynh, tiểu đệ theo không kịp.

Giang Nam tự đáy lòng khâm phục, cười nói:

– Chúng ta ván này, liền coi như là ngang tay thôi.

– Thua chính là thua, nếu ngươi cố ý nói là ngang tay, ngược lại để cho trong
lòng ta có ngăn cách, cảm thấy là ngươi bố thí.

Vân Bằng lắc đầu nói:

– Sư đệ, mới vừa rồi ngươi dùng công pháp cực kỳ kỳ lạ, ta thấy mà không khỏi
ước ao, không bằng có thời gian ta và ngươi trao đổi một chút?

– Có thể cùng sư huynh trao đổi, ta tự nhiên cầu cũng không được.

Giang Nam biết hắn tu vi cực mạnh, cười nói.

Vân Bằng bốn phía nhìn lướt qua, phất phất tay cười nói:

– Chư vị sư huynh sư đệ, ngay cả ta cũng thua, các ngươi đến tự nhiên cũng
không thành, tản đi, tất cả giải tán đi!

Bốn phía có rất nhiều đệ tử thánh tông liếc mắt nhìn nhau, không có ai nhúc
nhích, mà những trưởng lão thánh tông kia cũng sắc mặt xanh mét, im lặng không
lên tiếng.

Lúc này Vân Bằng mới cảm giác được không khí có chút ngưng trọng, vội vàng đi
tới bên cạnh Lam Sơn Đạo Nhân, thấp giọng hỏi:

– Sư tôn, những sư thúc sư bá này, làm sao đều là một bức mặt khổ qua, giống
như ân sư đã chết? Còn có sư tôn, sắc mặt ngài cũng không đẹp mắt thế nào…

Sắc mặt Lam Sơn Đạo Nhân càng thêm khó coi, thấp giọng nói:

– Nếu là tỷ thí tầm thường, thua cũng là thua, mấu chốt là, vi sư cùng những
vị sư bá sư thúc kia của ngươi mới vừa rồi cùng Lạc Hoa Âm đánh cuộc, áp tiền
đánh cược. Không nghĩ tới đệ tử của Lạc sư tỷ thực lực mạnh như vậy, quả thực
biến thái, lần này chúng ta có thể nói là xuất huyết không có về nổi! Còn tiểu
tử ngươi nữa!

Lam Sơn Đạo Nhân hung hăng trừng mắt hắn một cái, cả giận nói:

– Mới vừa rồi người ta nói là ngang tay, ngươi liền ừ một tiếng, cần gì ra vẻ
hào phóng từ chối, làm hại vi sư cũng thua tiền đánh cuộc!

Vân Bằng cũng là vừa mới từ bên ngoài hoàn thành nhiệm vụ trở về, chỉ biết
trên Lĩnh Tụ Phong có náo nhiệt, cũng không biết đám người Lam Sơn Đạo Nhân đã
cùng Lạc Hoa Âm xuống tiền đánh cuộc, không khỏi hiếu kỳ nói:

– Sư tôn, các ngươi cùng Lạc sư bá đánh cuộc cái gì?

Lam Sơn Đạo Nhân hướng giữa không trung chép miệng, Vân Bằng đã sớm chú ý tới
chút ít pháp bảo giữa không trung kia, những pháp bảo này rõ ràng đều là bảo
bối trấn sơn của các phong chủ, theo bọn họ tu luyện tới Thần Phủ cảnh, đã
luyện thành Thần Phủ chi bảo, uy lực cũng cực kỳ cường đại, cơ hồ cũng là
trọng bảo trấn áp số mệnh Linh sơn.

Hắn lại không nghĩ rằng, những Thần Phủ chi bảo này, cũng bị lấy ra làm thành
tiền đánh cuộc áp ở chỗ này.

– Những sư thúc sư bá này, chỉ sợ sẽ xuất huyết nhiều…

Vân Bằng thương hại quét mắt nhìn đám người Hiểu Nguyệt Đạo Nhân một cái, đột
nhiên tỉnh ngộ, vội vàng hỏi:

– Sư tôn, ngài áp tiền đánh cuộc gì?

– Một thân công lao của ta…

Lam Sơn Đạo Nhân rầu rĩ không vui nói.

– Ách…

Vân Bằng không khỏi im lặng, mặc dù Lam Sơn Đạo Nhân trông coi Nguyên Khí Đại
Điện, cơ hội ra cửa lịch lãm không nhiều lắm, nhưng dù sao cũng là cường giả
thế hệ trước, năm xưa tích lũy mười vạn điểm công lao, lần này lật thuyền
trong mương, đoán chừng là bị Lạc Hoa Âm thanh tẩy không còn một mống.

– Lạc sư tỷ, đệ tử của ngươi mới vừa rồi đánh ra tuyệt học, thật giống như có
chứa Ma đạo công pháp?

Một vị trưởng lão sắc mặt bất thiện, cười lạnh nói:

– Tu luyện Ma đạo công pháp, tội đáng chết vạn lần, cuộc tỷ thí này không
những không làm, còn phải bắt tiểu tử này lại thẩm vấn, xem hắn đến cùng có
phải là gian tế của Ma Đạo hay không!

– Đúng!

– Đúng vậy!

Những trưởng lão khác giống như bắt được rơm rạ cứu mạng, một vị lão giả đại
nghĩa lẫm nhiên nói:

– Huyền Thiên Thánh Tông ta chính là chánh đạo đại phái, Ma Đạo lòng mang
giảo quyệt, không có lúc nào là không muốn tiêu diệt thánh tông ta. Lạc sư tỷ,
đệ tử của ngươi tu luyện công pháp Ma Đạo, khó bảo toàn không phải là gian tế
Ma Đạo, vẫn nên giao cho Chấp Pháp Đường ta tới thẩm tra một phen thì tốt hơn!

Lão giả này chính là Chấp Pháp Đường La trưởng lão, vừa dứt lời, nhất thời
nhận được rất nhiều trưởng lão ủng hộ, một người nghiêm mặt nói:

– Lạc sư tỷ, đệ tử của ngươi tu luyện ma công, có hiềm nghi là gian tế Ma
Đạo, sư tỷ nên đại nghĩa diệt thân, lấy nhìn thẳng nghe!

– Thúi lắm, diệt con bà các ngươi!

Lạc Hoa Âm giận tím mặt, tâm niệm hơi động, nhất thời Lĩnh Tụ Phong kịch liệt
chấn động, chung quanh truyền đến tiếng nổ ùng ùng, chỉ thấy từng ngọn kiếm
sơn cao tới mấy vạn trượng giơ lên, so sánh với Lĩnh Tụ Phong còn cao hơn,
thẳng thẳng nhập vân, làm cho người ta kinh sợ!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.