– Sư tỷ, Lạc sư bá chính là nữ ác nhân đánh sư tôn nằm ở trên giường bệnh, tu
dưỡng ba bốn ngày mới có thể nhúc nhích sao?
Mộ Yên Nhi trịnh trọng gật đầu.
Giang Lâm le lưỡi, thầm nói:
– Sư tôn thỉnh thoảng còn nhắc tới chuyện này, mỗi lần nói đến Lạc sư bá, ta
liền có thể nghe được nàng nghiến răng. Tứ ca, sư tôn rất thương ta, ta sẽ nói
với nàng, sau đó nàng hơn phân nửa sẽ không cùng Lạc sư bá so đo.
Giang Nam sớm biết Lạc Hoa Âm không phải là loại an phận, vui với nhìn thấy
Lạc Hoa Âm có chuyện, cười nói:
– Sư tôn ta gây phiền toái, cùng ta có quan hệ gì đâu? Muội muội, nếu sư tôn
ngươi tới tìm sư tôn ta phiền toái, huynh muội chúng ta liền không nên hỏi
tới, đứng ở một bên xem náo nhiệt là được.
Sắc mặt Mộ Yên Nhi càng thêm cổ quái, thầm nghĩ:
– Sư phó của ta tìm Lạc sư bá phiền toái, chẳng lẽ còn ngại năm đó bị đánh
không đủ sao? Cả Huyền Thiên thánh tông, ai dám đi tìm Lạc sư bá gây chuyện?
Coi như là chưởng giáo Chí Tôn, bình thường cũng không dám chọc nàng, bất quá
nhiều sư thúc sư bá như vậy nghe được Lạc sư bá thu đệ tử, không dám trêu chọc
Lạc sư bá, nhưng phái đệ tử trêu chọc đệ tử của nàng vẫn là dám a. . .
Bên cạnh còn có mấy vị thánh tông đệ tử khác, nghe được bọn họ nói chuyện, sắc
mặt cũng trở nên cực kỳ cổ quái, liếc mắt nhìn nhau, yên lặng im lặng, bất quá
ánh mắt nhìn về phía Giang Nam lại có chút bất thiện.
Ngay cả vị trung niên nam tử kia nghe được ân sư của Giang Nam là Lạc Hoa Âm,
sắc mặt cũng có chút thay đổi, hiển nhiên sư tôn của hắn cũng từng ở trên tay
Lạc Hoa Âm ăn đau khổ.
Giang Nam cũng cảm giác được không khí có chút không đúng, trong lòng buồn bực
vạn phần.
Mộ Yên Nhi liếc liếc nhìn về Thần Thứu Yêu Vương, trong lòng rùng mình, thầm
nghĩ:
– Vị Giang sư đệ này cũng là rất được Lạc sư bá yêu thích, lại hàng phục cho
hắn một Đại Yêu tu thành năm đạo Thần luân, đoán chừng là vì bảo vệ an nguy
của hắn.
Nàng lại không biết Thần Thứu Yêu Vương cũng không phải là Lạc Hoa Âm hàng
phục, mà là Giang Tuyết lo lắng Giang Nam an nguy, ở trước khi đi đem Thần
Thứu Yêu Vương giao cho Giang Nam.
Mà Lạc Hoa Âm thần kinh không ổn định, chưa bao giờ sẽ có ý nghĩ tốt như vậy.
– Giang sư đệ, ngươi cũng là tới Loạn Không Ma Vực lịch lãm?
Mộ Yên Nhi cười cười nói:
– Lấy thực lực của ngươi, cho dù có đầu Đại Yêu này bảo vệ, ở trong Loạn
Không Ma Vực lịch lãm vẫn là thấp kém một chút, khó được ngươi có thể đi tới
đây. Nơi này là bên ngoài của Loạn Không ma giáo, bất quá càng đi về phía
trước chính là phúc địa của Loạn Không Ma Vực, so sánh với bên ngoài còn muốn
hung hiểm rất nhiều, có rất nhiều Yêu Vương, dưới trướng có đông đảo Đại Yêu.
Không bằng sư đệ gia nhập chúng ta, có thể chiếu ứng lẫn nhau.
Giang Nam đang muốn đáp ứng, đột nhiên chỉ thấy thiếu nữ áo tím kia tiến lên,
thản nhiên nói:
– Mộ sư tỷ, cử động lần này chỉ sợ có chút không ổn đâu?
Mộ Yên Nhi khẽ cau mày, nhẹ giọng nói:
– Tiêu sư tỷ, xin hỏi có gì không ổn?
Thiếu nữ áo tím kia chưa trả lời, một đệ tử trẻ tuổi mặt mũi ngăm đen cười
lạnh nói:
– Mộ sư tỷ, chúng ta đã thương nghị tốt, mấy người chúng ta kết bạn ở trong
Loạn Không Ma Vực lịch lãm, hôm nay sao đột nhiên muốn thêm một người tiến
vào? Nếu thêm một vị sư huynh Thần Thông cảnh ta tự nhiên không có ý kiến,
nhưng mà sư tỷ ngươi nghĩ thêm người tu vi mới là Nội Cương, ngay cả Thần Luân
cũng không có luyện thành, đây rõ ràng là kéo chân sau của chúng ta!
– Đúng vậy.
Thiếu nữ kia cười dài nói:
– Mộ sư tỷ, không phải là tiểu muội không để cho ngươi mặt mũi, vốn ngươi để
cho Lâm sư muội gia nhập vào, cũng đã làm yếu thực lực của chúng ta, dù sao
Lâm sư muội bất quá là Thần Luân cảnh, ở loại địa phương Loạn Không Ma Vực
này, Thần Luân cảnh là muốn chết. Bất quá có Mộ sư tỷ ngươi chiếu cố cũng
không sao, nhưng mà hôm nay Mộ sư tỷ lại muốn gia tăng một Nội Cương cảnh đệ
tử, cái này là chúng ta không cách nào đón nhận. Chúng ta là ra ngoài lịch
lãm, không phải là thiếp thân bảo mẫu.
Mộ Yên Nhi nghe nói như thế, trong lòng cũng không khỏi tức giận, nhìn chung
quanh một lần, vẻ mặt đám đông thu ở đáy mắt, cười mà như không cười nói:
– Tiêu sư tỷ, Đàm sư huynh, Giang sư đệ chính là thân huynh của Lâm sư muội,
hơn nữa có một đầu Đại Yêu bảo vệ, ở Loạn Không Ma Vực cũng có lực tự vệ,
chúng ta là đồng môn, cần gì không lưu tình như vậy?
Vị thiếu nữ kia cười nói:
– Mộ sư tỷ, thật thoại thật thuyết mà nói, nếu Giang sư đệ là đệ tử những sư
thúc sư bá khác, lại có một đầu Đại Yêu bảo vệ, đủ để tự vệ, không cần chúng
ta phân tâm chiếu cố, chúng ta tự nhiên là hoan nghênh, mấu chốt là ân sư của
vị Giang sư đệ này là Lĩnh Tụ Phong Lạc sư bá! Danh tiếng Lạc sư bá ngươi cũng
không phải là không biết, vì vậy cùng hắn đi chung, xin thứ cho tiểu muội
không thể tòng mệnh!
– Tiêu sư tỷ nói không sai.
Thanh niên sắc mặt ngăm đen kia đờ đẫn nói:
– Mộ sư tỷ, nếu ngươi còn muốn cùng chúng ta ở chung một chỗ, vậy hãy để cho
hắn rời đi, chúng ta tự nhiên vẫn như trước, cùng nhau trông coi. Nếu ngươi
muốn hắn lưu lại, như vậy liền xin lỗi, chúng ta không thể làm gì khác hơn là
mỗi người đi một ngả.
– Tiêu sư huynh, ngươi đây là uy hiếp ta sao?
Mộ Yên Nhi cười lạnh, nhìn về phía trung niên nam tử vẫn chưa từng nói chuyện
kia, thản nhiên nói:
– Mạc sư huynh, ngươi thì sao?
Trung niên nam tử kia thở dài một tiếng, mặt lộ vẻ khó khăn, thấp giọng nói:
– Mộ sư muội, ngươi cũng biết, tôn sư cùng Lạc sư bá quan hệ không hòa thuận,
nếu nghe được ngươi cùng đệ tử Lạc sư bá đi quá gần, chỉ sợ đối với ngươi cũng
không có sắc mặt tốt. Ân sư của ta cũng là như thế, cần gì vì một ngoại nhân
mà trì hoãn tiền trình của mình?
– Nói như vậy Mạc sư huynh ngươi cũng là nhất định không chịu chứa chấp Giang
sư đệ rồi?
Sắc mặt Mộ Yên Nhi hiện lên một đạo thanh khí, thản nhiên nói.
Trung niên nam tử kia không đáp, cười nói:
– Mộ sư muội, ngươi là người trong nhóm chúng ta, thực lực siêu quần bạt tụy,
nếu đoàn đội chúng ta không có gánh nặng, chuyến này nhất định thu hoạch lớn
hơn nữa!
Sắc mặt Mộ Yên Nhi hàn xuống, bảo kiếm sau lưng phát ra một tiếng minh hưởng
thanh thúy, xoay người nói:
– Mạc sư huynh, ngươi cho rằng không có các ngươi, chúng ta liền không cách
nào ở Loạn Không Ma Vực sinh tồn sao? Mấy vị sư huynh sư tỷ, chúng ta Đại Lộ
Thông Thiên, mọi người tự đi đường của mình!
Giang Nam không khỏi ánh mắt sáng lên, thầm khen một tiếng:
– Vị Mộ sư tỷ này làm việc thật là quyết đoán, không có nửa phần ướt át bẩn
thỉu!
– Đã như vậy, vậy thì cáo từ!
Thiếu nữ kia cùng với đám người khác cười lạnh, từ bên cạnh Giang Nam sát bên
người mà qua, thấp giọng nói:
– Nếu sư tôn ta biết Lạc sư bá thu ngươi làm đệ tử, chỉ sợ hiện tại ta liền
hướng ngươi xuất thủ. Tiểu bạch kiểm, sớm đổi những trưởng lão khác làm môn
hạ, tránh cho bị giết lầm!