Hắn đang suy diễn Phiên Thiên Ấn Thần Thông, nếu so với Phiên Thiên Ấn của
Triêu Thánh tông càng thêm hoàn thiện, uy lực tự nhiên cũng không thể so sánh
nổi, lúc Phiên Thiên Ấn chính thức đánh xuống phảng phất đem trời xanh trở
mình một cái, trực tiếp che xuống!
Môn ấn pháp này xuất từ một truyền thuyết Viễn Cổ, nghe nói thời xa xưa khai
thiên tích địa mới bắt đầu, Thiên Địa không ổn định, có cao nữa là thần sơn,
chống đỡ trời xanh không cho vòm trời rơi xuống làm cho thế giới bên dưới quay
về Hỗn Độn. Về sau tòa thần sơn này bị người chặn ngang đánh gãy, thần sơn sụp
đổ, trời cũng đi theo suy sụp, ngôi sao trụy lạc, tạo thành một hồi diệt thế
tai ương.
Mà Phiên Thiên Ấn chính là phỏng theo tình hình thần sơn đứt gãy, trời sập đất
sụt!
Có thể nghĩ, nếu Giang Nam đem môn công pháp này suy diễn đến cảnh giới cực
cao, thi triển đi ra uy lực sẽ cường hãn đến cỡ nào.
Chỉ là muốn đem môn công pháp này hoàn tất đẩy diễn đến Thần Thông cảnh, lại
còn phải cần một khoảng thời gian mới có thể làm đến.
Càng là xâm nhập Loạn Không Ma Vực, Giang Nam liền phát hiện chính ma hai đạo
cường giả qua lại nơi đây dần dần nhiều hơn, lại có Yêu tộc cường giả xuất quỷ
nhập thần, các loại Linh Dược cũng không hề giống lúc trước đi đến trên dưới
một trăm dặm mới có thể gặp được như vậy, mà là mỗi cách hơn mười dặm thường
thường sẽ có phát hiện.
Bất quá những Linh Dược này thường thường có đại yêu thủ hộ, những đại yêu này
có thể tu luyện cho tới tình trạng bây giờ, toàn bộ nhờ Linh Dược chèo chống,
có chút đại yêu thậm chí đạt được Loạn Không Ma giáo truyền thừa, Thần Thông
cực kỳ cường hoành, thậm chí có không ít cường giả đạt trình độ cao nhất,
luyện thành Đạo Đài, thực lực cường đại đến cực điểm, dù là loại cường giả như
Chu Dục kia ở chỗ này cũng phải cẩn thận từng li từng tí, cũng không dám quá
phận làm càn.
Giang Nam chỉ tìm những đại yêu thế đơn lực cô, cùng Thần Thứu Yêu Vương liên
thủ, một cái dẫn xuất đại yêu, cái khác đoạt Linh Dược liền đi, rõ ràng cũng
bị bọn hắn đắc thủ mấy lần, đạt được vài cọng Không Thanh Thảo cùng Thạch Sanh
hoa.
Không Thanh Thảo chính là sinh trưởng ở phía trên một mảnh ngọc thạch, xanh
mượt thúy thúy, như là ngọc tương, là một loại Linh Dược tăng tư chất lên
tuyệt hảo, ăn loại Linh Dược này có thể cho tư chất đạt được tăng lên trên
phạm vi lớn, thần trí thông minh, ngộ tính cũng hơn xa lúc trước.
Mà Thạch Sanh hoa là một loại Linh Dược tăng lên tu vi, dược hiệu cũng không
thể so với Hỏa Linh Quả kém, cũng là cực kỳ khó được.
– Chúa công, đầu ta tuy không nhỏ, nhưng mà óc lại ít đến thương cảm, cái
Không Thanh Thảo này …
Thần Thứu Yêu Vương tội nghiệp nhìn xem hắn, tiểu tâm cười nói.
Giang Nam buồn cười, đem Không Thanh Thảo ném cho đầu đại điểu này.
Tuy Không Thanh Thảo có thể tăng lên tư chất, nhưng với hắn mà nói lại tác
dụng không lớn, từ khi tu luyện Ma Ngục Huyền Thai Kinh, tư chất của hắn đều ở
bên trong tăng lên, hơn nữa Đâu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy rèn luyện
thân hình, tư chất của hắn cực tốt, tuyệt đối có thể ở bên trong Thánh tông
đứng hàng trước 3!
Ảnh hưởng tư chất một người, chủ yếu chính là tạp chất trong thân thể, thân
thể không sạch sẽ, tức thì tư chất liền chênh lệch, không có tiền vốn tu hành,
thân thể thuần khiết vô cấu, như là hài nhi mới sinh, liền thuộc về tư chất
thượng đẳng.
Về phần ngộ tính, Ma Ngục Huyền Thai Kinh đối với ngộ tính hắn tăng lên càng
là to đến không thể tưởng tượng nổi, Giang Nam tu luyện môn tâm pháp này càng
lâu, kiến thức càng nhiều, ngộ tính càng cao.
Huống hồ còn có Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh, hiệu quả của
Bát Đại Minh Vương thần ấn đối với ngộ tính của hắn cũng có tăng lên không
nhỏ, để cho thần thức của hắn thanh minh, đủ loại lĩnh ngộ có thể thông hiểu
đạo lí.
Thần Thứu Yêu Vương ăn vào Không Thanh Thảo, cũng không lâu lắm liền đem dược
lực Linh Dược luyện hóa, thần thái sáng láng, thực lực cũng có tăng lên không
nhỏ, không khỏi chỉ cao khí ngang, minh minh tự đắc.
Giang Nam phân ra một cỗ cương khí dũng mãnh vào thể nội đầu Yêu Vương này,
chỉ thấy thân hình của Thần Thứu Yêu Vương bị Không Thanh Thảo cải tạo một
phen, thể nội chảy xuôi huyết dịch cũng trở nên tinh khiết, như là ngọc
tương màu đỏ, mà cốt tủy bên trong cốt lâu cũng tựa hồ biến thành quỳnh tương
ngọc dịch, hiển nhiên dược lực loại Linh Dược này hiệu quả tốt kinh người.
Mặc dù là Đâu Suất Thần Hỏa cùng U Minh Thần Thủy, cũng rất khó từ thể nội hắn
rèn luyện ra bao nhiêu tạp chất.
Thần Thứu Yêu Vương cảm giác hài lòng, kêu lên:
– Chúa công, ta cảm thấy được thanh tỉnh cùng cường đại trước nay chưa có,
nếu lần nữa gặp được Chu Dục kia, lão tử một cái móng vuốtcũng có thể đánh
bại hắn!
– Yêu Vương thật sự là lợi hại.
Giang Nam tán thưởng một câu, thầm nghĩ:
– Không Thanh Thảo hữu danh vô thực, ngộ tính của ngốc điểu này giống như
cũng không có tăng lên gì, ngược lại là tin tưởng bắt đầu cực độ bành trướng
rồi, Ân? Phía trước có người!
Hắn đột nhiên cảm giác được phía trước lại có vài cổ khí tức cực kỳ cường đại
phóng lên trời, trong nội tâm khẽ nhúc nhích, âm thầm hướng Thần Thứu Yêu
Vương nháy mắt, cẩn thận từng li từng tí đi thẳng về phía trước. Đã trải qua
nhiều chuyện như vậy, Giang Nam đã biết rõ đạo lý coi chừng không sai lầm,
nhất là ở Loạn Không Ma Vực coi trời bằng vung này, các loại thế lực hỗn tạp,
thậm chí người trong chính đạo cũng tàn sát lẫn nhau, khiến cho hắn không thể
không tiểu tâm.
– Là đệ tử Huyền Thiên Thánh tông ta!
Giang Nam vượt qua một khe núi, chứng kiến sáu bảy vị nam nữ trẻ tuổi ở trong
núi rừng phía trước ghé qua, phục sức của bọn họ đúng là phục sức của Huyền
Thiên Thánh tông.
– Đó là tiểu muội!
Trong sáu bảy vị thánh tông đệ tử kia có bốn nam tử, ba người là trẻ tuổi, một
vị là trung niên nhân, cầm trong tay phất trần, rất là trầm ổn, ba nữ tử khác,
một thiếu nữ quần tím, mặt mũi nhu mì xinh đẹp, bên cạnh ngưng tụ vân khí nhàn
nhạt, còn có một thiếu nữ hơi gầy, lưng đeo một thanh lợi kiếm, lộ ra vẻ khôn
khéo giỏi giang.
Nữ hài bên cạnh nàng dung mạo xinh đẹp, đầu có búi tóc phi tiên, trâm cài hình
phượng, ánh mắt sáng ngời, thật giống như có tinh mang ở trong đó chớp động,
tuổi không lớn, bộ dáng cũng cùng Giang Nam có chút phảng phất, chẳng qua là
mặt mũi có chút nhát gan, chính là Giang Lâm.
– Tiểu muội. . .
Trong lồng ngực Giang Nam thân tình nhộn nhạo, vành mắt đỏ lên, ngơ ngác đứng
ở nơi đó, ngơ ngác nhìn thiếu nữ xinh đẹp kia, trong đầu hiện lên một vài bức
hình ảnh.
Năm đó thiên thần đại chiến, hàng tỉ thương sinh trôi giạt khắp nơi, yêu ma
hoành hành, vô số người chết thảm, nàng chính là khi đó cùng Giang Lâm thất
lạc.
Hắn còn nhớ rõ ban đầu hắn và muội muội cùng người nhà thất lạc, huynh muội
hai người cùng nhau chạy trốn, cẩu yêu khống chế yêu ma cuồn cuộn mà đến, mắt
thấy liền muốn đuổi kịp, hắn đem tiểu muội giấu ở trong đống thi thể, xoay
người về phía trước chạy như điên, ý đồ dẫn dắt cẩu yêu rời đi.