Tông Chủ phong, Tịch Ứng Tình cười mỉm tiếp đãi Lam Sơn đạo nhân, tay nâng một
ly trà thơm, im lặng đợi Lam Sơn đạo nhân cáo trạng xong, lúc này mới lẳng
lặng nói:
– Sư huynh, Giang Nam kia có từng trái với quy củ không?
Lam Sơn đạo nhân giật mình, tinh tế nghĩ nghĩ, lắc đầu nói:
– Này cũng chưa từng.
– Đã chưa từng trái với quy củ, như vậy hắn liền chưa từng sai, hắn chưa từng
sai, ta vì sao phải truy cứu lỗi lầm của hắn?
Tịch Ứng Tình cười cười, nói:
– Lam sư huynh, ngươi cũng không phải không biết tính tình Lạc sư muội, nếu
ta thật sự gọi hai người sư đồ nàng răn dạy một trận, trong miệng nàng tuy
vâng dạ, nhưng sau khi trở về khẳng định sẽ ở sau lưng ngươi chọc dao găm.
Lam Sơn đạo nhân nhớ tới hành vi ngày bình thường của Lạc Hoa Âm, không khỏi
rùng mình một cái, trong nội tâm vẫn còn có chút không cam lòng nói:
– Chưởng giáo, Nguyên Khí Đại Điện tích lũy mấy chục vạn năm mới có được quy
mô hôm nay, hôm nay Thủy Hỏa Nguyên Lực bị tiểu tử kia lăn qua lăn lại, liền
ném đi hai ba thành, chẳng lẽ liền bỏ qua sao?
Tịch Ứng Tình mỉm cười:
– Sư huynh, chỉ cần là đệ tử Thánh tông ta, cho ai dùng còn không phải đều là
dùng sao? Huống chi, ta xem Giang Nam rất có chừng mực, chỉ lấy hai ba thành,
không có tận diệt, đã là hạ thủ lưu tình rồi.
Lam Sơn đạo nhân thấy hắn nói như thế, cũng không tốt nói cái gì nữa, chỉ phải
rời đi.
Tịch Ứng Tình tiễn đưa hắn ly khai, thấp giọng cười nói:
– Người đệ tử này của Lạc sư muội, ngược lại thực biết gây chuyện, mới bái
nhập Thánh tông ta hơn hai tháng, liền dẫn xuất hai việc đại sự, rất có phong
phạm của Lạc sư muội, Dung nhi, mười năm sau, hắn là đối thủ của ngươi, ngươi
có lòng tin thắng hắn hay không?
Phía sau hắn, Lệnh Hồ Dung cung kính nói:
– Sư tôn không cần lo lắng, ta sắp giải khai Tử Phủ, tu thành loại Thần Thông
thứ nhất, sau này tốc độ tu luyện chỉ biết càng lúc càng nhanh, mười năm sau
ta sẽ đứng ở chỗ cao, cúi đầu bao quát hắn, cho hắn biết rõ thiên ngoại hữu
thiên, người giỏi còn có người giỏi hơn.
– Không thể khinh thường bất luận kẻ nào.
Tịch Ứng Tình đứng dậy, nói khẽ:
– Trước đó không lâu sư huynh của ngươi Âu Dương Vũ tao ngộ Tinh Nguyệt Ma
tông Quân Mộng Ưu, dưới một trận chiến, cũng không có chiếm được bất luận tiện
nghi gì. Quân Mộng Ưu mới là Thần Thông tam trọng, sư huynh của ngươi Âu
Dương Vũ so với hắn nhiều ra một cảnh giới, có thể thấy được thế gian này nhân
tài xuất hiện lớp lớp. Giang Nam Giang Tử Xuyên kia cũng là một hạt giống
không sai, tư chất không thể so với ngươi chênh lệch, nếu không phải tính cách
hắn có chút nhanh nhẹn, cùng tính tình của ta không hợp, không thể nói trước
ta cũng muốn thu hắn làm đệ tử. Dung nhi, ngươi không thể khinh thường hắn, mà
phải đem hắn trở thành một cây roi, không ngừng thúc đẩy ngươi tiến bộ, tăng
lên! Minh bạch chưa?
Trong lòng Lệnh Hồ Dung căng thẳng, khom người đồng ý.
– Dung nhi, ngươi tích lũy quá hùng hậu, Tử Phủ rất khó mở ra, thậm chí so
với mấy vị sư huynh của ngươi đều muốn khó khăn rất nhiều, tương lai thành tựu
của ngươi tất nhiên sẽ vượt qua bọn hắn.
Tịch Ứng Tình mỉm cười nói:
– Mở ra Tử Phủ, chính là thời điểm ngươi ngư dược thành Long!
…..
– Không hổ là đồ nhi của ta!
Đỉnh Lãnh Tụ phong, Lạc Hoa Âm nghe được Giang Nam đề cập sự tình Nguyên Khí
Đại Điện, không khỏi đối với phong cách xử sự của hắn có chút khen ngợi, cười
nói:
– Ngươi không có đem Nguyên Khí Đại Điện chuyển không, cái này rất đúng, Lãnh
Tụ phong chúng ta làm người phúc hậu, làm việc phúc hậu, lần này ngươi làm
việc rất có phong thái của vi sư năm đó. Bất quá ngươi muốn đạt được chân tủy
xử sự làm người của vi sư, còn cần học tập nhiều hơn.
– Đệ tử đời này có thể được một phần của ân sư, cũng đã là vạn hạnh rồi.
Giang Nam cười nói.
Lạc Hoa Âm tâm hoa nộ phóng, cười khanh khách nói:
– Không hổ là người đọc sách, nói chuyện so với người khác êm tai. Đúng rồi,
hôm nay ngươi tu luyện đến Ngoại Cương cảnh, không cần vội vã đi đột phá, vẫn
là suy nghĩ trước một chút, sau khi tu thành Thần Luân, ngươi đến tột cùng
muốn luyện tám chủng công pháp nào?
– Tu luyện công pháp gì?
Giang Nam giật mình, Thần Thông cảnh có tất cả bát trọng, mỗi tu thành một môn
công pháp sẽ gia tăng một đạo Thần Luân, nhiều ra một loại Thần Thông, tám đạo
Thần Luân, chính là tám chủng công pháp.
Hắn đang biết công pháp khoảng chừng gần 600 chủng, nhưng lại không thể đem
tất cả công pháp hết thảy tu luyện một lần, hôm nay hắn tu luyện đến Ngoại
Cương cảnh, sắp đụng chạm đến cảnh giới Thần Luân, hoàn toàn chính xác nên suy
nghĩ một chút con đường tương lai đi như thế nào.
– Lựa chọn công pháp càng cường, thành tựu tương lai càng lớn.
Lạc Hoa Âm nghiêm mặt nói:
– Năm đó Vi sư chính là chọn sai công pháp, thế cho nên về sau tu vi cảnh
giới so với chưởng giáo thấp đi một tí, bị nhốt ở phía trên Đạo Đài cảnh. Nếu
không phải về sau ta có cơ hội, đem đủ loại công pháp thông hiểu đạo lí, đem
công pháp bất đồng kết hợp, tự nghĩ ra công pháp, chỉ sợ suốt đời cũng không
thể đột phá đến Thần Phủ cảnh. Dù vậy, ta vẫn là so với chưởng giáo kém một
bậc.
Nàng đem Ngũ Hành Kiếm Khí cùng Ngũ Nhạc Kiếm Khí dung hợp, luyện thành Đại
Ngũ Hành Kiếm Khí, Ngũ Hành Kiếm Khí cùng Ngũ Nhạc Kiếm Khí đều là công pháp
cấp bậc Đạo Đài, chỉ có thể tu luyện đến Đạo Đài cảnh, nhưng sau khi dung hợp
khai sáng ra Đại Ngũ Hành Kiếm Khí, liền có thể tu luyện đến Thần Phủ cảnh!
Trong nội tâm Giang Nam đối với nàng cực kỳ khâm phục, Huyền Thiên Thánh tông
chưởng giáo Chí Tôn, tu luyện chính là tâm pháp tốt nhất Thánh tông, đạt được
bồi dưỡng tốt nhất, cái tài nguyên gì tùy ý hắn sử dụng, dù vậy, Lạc Hoa Âm so
với nhân vật như vậy chỉ kém một bậc, có thể nghĩ vị mỹ nữ sư phó kia của mình
thiên phú đến tột cùng cao bao nhiêu!
– Vi sư tự nhiên còn có tâm pháp Thần Phủ cảnh khác có thể truyền thụ cho
ngươi, bất quá nếu ngươi đem tâm pháp của ta hết thảy học một lần, đây chẳng
phải là trở thành Lạc Hoa Âm thứ hai sao?
Lạc Hoa Âm lạnh nhạt nói:
– Đệ tử Tông Chủ phong, đều là chưởng giáo sư huynh truyền thụ, phải tu luyện
công pháp cao nhất Huyền Thiên Thánh tông, bởi vậy dạy ra đệ tử cơ hồ đều là
một cái mô hình khắc đi ra. Nhưng phong cách xử sự của vi sư cùng chưởng giáo
không giống, hắn là dạy bảo đâu ra đấy, ta hết lần này tới lần khác là
bỏ mặc phát triển, bởi vậy đến tột cùng muốn học công pháp gì, còn cần chính
ngươi đến quyết định.
Giang Nam lâm vào trầm tư, Lạc Hoa Âm nói không sai, thật sự là hắn không có
khả năng dựa theo đường đi của Lạc Hoa Âm tu luyện, mà là muốn đi ra lộ của
chính mình!
– Ma Ngục Huyền Thai Kinh chính là cơ sở hết thảy công pháp của ta, bởi vậy
Ma Ngục Huyền Thai Kinh phải chiếm cứ một đạo Thần Luân. Về phần đủ loại công
pháp Thần Thông khác, hết thảy đều là phụ thuộc Ma Ngục Huyền Thai Kinh.