Rồi họ nhìn thấy chính mình, thì ngay cả là chính mình thật sự cũng không hề thu được cái gì, nhưng nói ra thì cũng là không có người nào chịu tin tưởng.
Đến lúc đó, khó tránh khỏi lại là một hồi đại phiền toái!
Nghĩ gì thì nghĩ, chính là vô phương rời khỏi nơi này nên cũng không có cách nào khác.
Thần Dạ cất tiếng cười gượng, cơ may của mình quả nhiên là không kém a! Sau khi rời khỏi đế đô Hoàng Thành liền đi một mạch lại đây. Vừa mới ra khỏi đế đô, liền trong khe núi Ưng Kiến Sầu thu được Hồn Biến.
Tiếp theo ở chỗ sâu trong rừng cây rậm rạp lại gặp Tam Túc Hỏa Long, chiếm được Bách Chiến Quyết. Sau đó bên trong trấn Thanh Dương, lại thu được một khối Hoạt Tử Nhân với sức chiến đấu có chút không kém ai. Mà nay, lại là một lần kì dị cổ quái như vậy.
Những thứ này, tất cả đều đoạt được trong thời gian một năm. Trời cao, thật đúng là rất ưu đãi chính mình.
– Hoạt Tử Nhân!
Thần sắc Thần Dạ đột nhiên biến đổi nhiều lần. Rốt cục hắn nghĩ tới chỗ không giống.
Nơi này, là gần với chỗ ở của Phong Tam Nương, mà nữ nhân này có được một chút bí mật của Quỷ Mộ. Còn trên người mình lại mang theo Hoạt Tử Nhân bắt được từ trong Quỷ Mộ.
Nếu như…. Chỉ là nếu như vậy, thì lần này cơ may không giống tầm thường chính là do Phong Tam Nương dẫn dắt. Như vậy, tựa hồ liền có thể giải thích, tại sao tia sáng tím bạc lại cũng tiến hành công kích đối với chính mình.
Vừa nghĩ đến bước này, Thần Dạ không cần nghĩ nhiều nữa. Tâm thần vừa động, Hoạt Tử Nhân kia liền xuất hiện cực kì nhanh chóng ở trong thiên địa.
– Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Hoạt Tử Nhân vừa mới hiện ra, sau đó nó không nhịn được mà lui lại mấy bước. Chợt Thần Dạ từ sâu trong ánh mắt của nó mà nhìn thấy, một nỗi sợ hãi sâu sắc !
Quả nhiên!
Thần Dạ vội vàng thu hồi Hoạt Tử Nhân rồi hô to:
– Phong Tam Nương, Phong Tam Nương!
Âm thanh vọng ra, nhưng không người trả lời hắn. Nhưng mà Thần Dạ đã có quyết đoán, không chút nghĩ ngợi, hắn lao đi cực kì nhanh chóng về hướng chỗ ở của Phong Tam Nương !
Càng là tiếp cận chỗ ở của Phong Tam Nương, dao động kỳ lạ kia lại càng bắt đầu phát ra mãnh liệt. Cùng lúc đó, uy lực của tia sáng tím bạc cũng gia tăng theo.
Quả nhiên là phiền toái do Phong Tam Nương gây ra !
Thần Dạ trái lại không nghĩ ra, với tu vi và thực lực của Phong Tam Nương, thì làm thế nào lại gây ra động tĩnh to lớn như thế. Nhớ lời Đao Linh đã nói, nữ nhân này sẽ mang đến cho mình phiền toái lớn lao thì hiện tại, Thần Dạ rốt cục đã tin.
Nếu mà phiền toái này còn chưa đủ được gọi là lớn, như vậy, liền thật sự không có chuyện gì mà có thể gọi là phiền toái.
Có lẽ là thời gian trôi qua đã đủ lâu, những dao động kỳ lạ này do bị tia sáng tím bạc loại trừ nên đã không còn dư thừa bao nhiêu. Rốt cục, ở phía chân trời, từ từ, cuối cùng thì cũng có một ánh sáng bình minh bắt đầu xuất hiện.
Tuy nhiên, một tia sáng này vừa mới ra hiện, thì trong nháy mắt lại bị màn hắc ám bao trùm kín. Chỉ mới đảo mắt thì thiên địa lần thứ hai lại trở nên đen sì, chỉ có tia sáng tím bạc phảng phất ánh mặt trời gay gắt, để cho trong thiên địa không đến mức đưa tay không thấy được năm đầu ngón tay.
Nhưng, Thần Dạ cũng cảm ứng được, màn hắc ám mới ấp đến này, so cùng hắc ám trước đây thì đã hoàn toàn không giống.
Mới trong bóng tối, những dao động kỳ lạ này đã là thập phần nhỏ yếu. Nếu không phải Thần Dạ đã tự mình ở trong đó khá lâu, thì thực sự liền vô phương cảm ứng ra được.
Nhưng mà đồng thời, lại có một cỗ khí tức khác đang dần dần, từ chỗ ở của Phong Tam Nương nhanh chóng bùng lên.
Cỗ khí tức kia, đồng dạng cũng kỳ lạ, như đang khóc, như đang tru lên. Âm trầm, lạnh như băng, khủng bố, thê lương, khi cỗ khí tức này bao phủ xuống, thì thiên địa này phảng phất như do địa ngục hóa thân, là Cửu U hoàng tuyền giáng xuống trên thế gian.
Những khí tức này, là vạn quỷ khí!
Thần Dạ có lẽ không cảm ứng được hết như vậy. Tuy nhiên, hắn cũng là thập phần rõ ràng. Nếu như cỗ khí tức này bộc phát ra được ra ngoài, chỉ sợ cả một chốn thiên địa lập tức do bị khí tức này bao phủ mà hóa thành một vùng không có một ngọn cỏ tồn tại.
Bởi vì ở trong cỗ khí tức này, vẫn còn tồn tại được một loại…. Tử khí mãnh liệt!
Tử khí, như do ngàn vạn con lệ quỷ cùng nhau phát ra, do nồng nặc như vậy nên những đạo u ám xấu xa liền lập tức tràn ngập ở trong không trung. Đương nhiên nó cũng đều bao bọc luôn cả Thần Dạ vào trong đó.
Chỉ trong tích tắc, Thần Dạ liền cảm thấy thân thể của mình như đã không thuộc về mình. Linh hồn của hắn tựa hồ đều muốn rời khỏi thân thể, để rồi dung nhập hòa tan vào trong thiên địa.
– Làm sao lại như vậy?
Thần Dạ kinh hãi, những khí tức này rõ ràng là tỏa ra từ chỗ ở của Phong Tam Nương. Nếu như nói là Phong Tam Nương gây nên, thì thật sự cũng không khẳng định được như vậy. Dù sao với thực lực của Phong Tam Nương thì không có khả năng làm được uy thế cường đại như vậy.
Cũng mặc kệ là đúng hay không, những khí tức này tồn tại, đối với sinh linh mà nói, từ đầu đến cuối không là chuyện gì tốt.
Dùng mắt thường đều có thể thấy được, phảng phất như ngàn vạn lệ quỷ hội tụ ra khí tức. Nó vừa mới xuất hiện thì thực vật cả một vùng bên trong này lập tức giống như mùa đông đã tới…. Không, so sánh với mùa đông thì càng đáng sợ hơn. Bọn chúng cơ hồ là trong nháy mắt, chẳng những chết sạch mà hơn nữa đều biến thành tro bụi.
Khó trách, trời cao lại giáng xuống tia sáng tím bạc!
Khí tức đáng sợ, bắt đầu khởi động cực kì nhanh chóng ở trong thiên địa. Giống như nó muốn phá vỡ trời cao để tìm lại được tự do đích thực. Với thế công hung dữ mãnh liệt mà nó như những cơn sóng triều làm chấn động được cả tia sáng tím bạc, khiến cho tia sáng này không còn được dũng mãnh như lần đầu gặp gỡ nữa.
May mà, tia sáng tím bạc dù sao cũng là do trời xanh giáng xuống để đối phó một màn này. Cho dù khí tức đáng sợ như thế đang công kích, thì tia sáng tím bạc từ đầu đến cuối chưa từng bị chúng tách ra mảy may, hơn nữa, vẫn còn cực lực đi xua tan những khí tức này.
Vào những lúc như thế này, Thần Dạ không hiểu. Phương diện này đến tột cùng đã xảy ra cái gì. Hắn cũng không xác định được, một màn này có đúng là do Phong Tam Nương gây ra hay không. Còn chính hắn, do bị những khí tức này bao phủ nên cũng có hơi không dám đảm bảo cho bản thân.
Khí tức xen lẫn Tử khí, có thể không phân rõ địch ta, phàm là sinh linh thì tất cả liền bị nó bao trùm kín mít. Mà uy lực của những khí tức này thì Thần Dạ đã được chứng kiến.
– Phiền toái này, thật sự không nhỏ a!
Thần Dạ khẽ lẩm bẩm, Đại Tịch Diệt Tâm Thuật liền vận hành cực kì nhanh chóng. Nó toàn lực thúc dục Huyền Khí trong cơ thể đi ngăn cản những khí tức này xâm phạm….