Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh – Chương 148 Vẫn Lạc Tâm Viêm – Botruyen

Đấu Phá Thương Khung Chi Cơ Huyền Trọng Sinh - Chương 148 Vẫn Lạc Tâm Viêm

Thấy nàng bắt lấy tay mình, Cơ Huyền có chút ngạc nhiên. Có điều cậu không hứng thú đi trêu chọc nữ nhân băng sương này. Nên Cơ Huyền chỉ là lễ phép bắt tay sau đó liền buông ra ngay.
Liễu trưởng lão bên cạnh cũng cảm thấy ngạc nhiên, một lát sau mới phục hồi lại tinh thần, liếc mắt nhìn Hàn Nguyệt một cái đầy thâm ý, chợt cười nói:
– Ở trong nội viện này, ngươi chính là một trong số ít các nam đệ tử được Nguyệt nha đầu bắt tay nha.
Cơ Huyền cười khan không trả lời.
– Học đệ nói vậy thì hẳn là đối với nội viện cũng biết một ít tình thế. Vậy không biết là có ý định gia nhập một phương thế lực nào không?
Hàn Nguyệt con ngươi gắt gao nhìn chằm chằm Cơ Huyền, làm như thuận miệng hỏi.
Bị nàng nhìn chằm chằm vào Cơ Huyền rụt cổ cười khổ :
– Ta độc lai đọc vãng đã quen không muốn gia nhập thế lực nào cả. Vì thế cho nên ý tốt của Hàn nguyệt học tỷ chỉ có thể tâm lĩnh.
Trong lòng thầm bổ sung. Đấu Tông cường giả, Đấu Hoàng cường giả, Đấu Vương cường giả, luyện dược sư,….. trong tay ta có mấy người. Thậm chí đến số thuộc hạ của bọn chúng còn nhiều vô số. Chỉ là mấy cái thế lực nho nhỏ ở đây ta còn chưa để vào mắt.
– Tốt lắm. Cơ Huyền học đệ, ngươi trước hết cùng Liễu trường lão dạo qua Thiên Phần Luyện Khí tháp đi, ta còn phải đi tầng thứ sáu, sẽ không tiếp tục ở lại được nữa. Ngày sau có cơ hội – gặp lại.
Hàn nguyệt hướng Cơ Huyền khẽ nói, sau đó xoay người hướng cửa cổ tháp chậm rãi bước vào.
Cười gật gật đầu, Cơ Huyền nhìn theo hướng Hàn nguyệt rời đi, đợi đến khi bóng lưng nàng hoàn toàn biến mất, mới thu hồi ánh mắt.
– Hắc hắc, cảm thấy Nguyệt nha đầu thế nào?
Một bên, Liễu trưởng lão cười đầy ý tứ nhìn Tiêu Viêm thu hồi ánh mắt, cười hỏi.
Cơ Huyền cũng không tiếp tục dây dưa vấn đề này nữa, cười lảng sang chuyện khác :
– Liễu trường lão còn chưa có giới thiệu cho học sinh “Thiên phần luyện khí tháp” này đâu a.
– Nha. Thiếu chút nữa quên, ha hả… Đi theo ta.
Bị Cơ Huyền nhắc nhở, Liễu trường lão vội vàng vỗ đầu, cười cười xin lỗi, rồi chợt xoay người ở phía trước dẫn đường, còn cậu theo sát phía sau.
Thiên Phần Luyện Khí tháp này chôn sâu dưới đất, chỉ lộ ra ở phía trên một đoạn đỉnh tháp. Diện tích bên trong tháp rất rộng lớn, có điều chỉ với không gian của tầng thứ nhất bên trong tháp, cũng đủ chỗ cho năm trăm người đồng thời tu luyện.
Không gian bên trong tháp phân bố thành hình tròn, dựng rất nhiều phòng tu luyện lớn nhỏ không đồng nhất. Bất quá hiện tại những phòng tu luyện này, phần lớn cũng đã có người chiếm hết, hơn nữa phía trên cửa các phòng này, đều treo một tấm bài tử nhỏ màu hồng, thế nhưng các chữ ghi trên những tấm bài tử này lại không hoàn toàn giống nhau. Cơ Huyền dừng bước nhìn một chút. Nguyên lai từ ngữ phía trên tiểu hồng bài tử đại biểu cho ba loại cấp bậc: cao cấp, trung cấp, đê cấp. Các phòng tu luyện đều phân chia theo đẳng cấp.
– Ở bên trong Thiên Phần Luyện Khí tháp này, các phòng tu luyện: cao, trung, đê cấp đều dựa vào thực lực của chính mình để tranh đoạt, thực lực mạnh, thì có thể lấy được điều kiện tu luyện tốt nhất, thực lực kém, thì chỉ có thể đi vào phòng tu luyện đê cấp ở phía ngoài cùng để tu luyện.
Chỉ vào một vị trí bài tử có ghi cao cấp phòng tu luyện, Liễu trường lão nhàn nhạt cười nói.
– Ở cùng một tầng bên trong tháp, mặc kệ phòng tu luyện cấp bậc như thế nào thì chi phí tu luyện của chúng nó đều là như nhau. Ví dụ như ở trong tầng thứ nhất này, phòng tu luyện đê cấp là một “Hỏa Năng” cho thời gian tu luyện là một ngày, mà phòng tu luyện cao cấp, cũng là như thế…
Khẽ gật đầu, Cơ Huyền đang đi bỗng nhiên dừng lại. Từ vị trí của cậu nhìn lại, chợt phát hiện, bọn họ đã đi tới vị trí trung ương bên trong tháp…
Cơ Huyền có chút kinh ngạc khi thấy xuất hiện trước mặt là một hắc động sâu không thấy đáy, chậm rãi đi về phía trước hai bước, đi tới bên cạnh hắc động, thật cẩn thận nhìn xuống phía dưới, âm u tối đen như mực, lan tràn đến tận cuối tầm mắt, hắc ám quỷ dị gần như không có nửa điểm ánh sáng.
Cái hắc động này, tựa hồ xuyên qua cả tòa Thiên Phần Luyện Khí tháp. Nếu không có phần đỉnh tháp che đậy, cái động sâu hun hút tối như mực này có lẽ từ bầu trời chỉ cần liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấy rõ ràng.
Ở nơi tối đen trong động sâu, nếu cảm ứng tinh tế mà nói, gần như có thể nhận thấy được không khí nơi này so với ở nơi khác phải nóng cháy hơn nhiều. Cái loại cảm giác này… Thật giống như ở sâu dưới đáy động có cái gì đó cuồn cuộn không ngừng tỏa ra nhiệt lượng cung cấp cho cả tòa thiên luyện khí tháp.
Cơ Huyền thò đầu hướng về phía trước dò xét một chút, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào hắc động sâu thẳm. Một lúc lâu sau, trong cơ thể ngọn lửa hình hoàng kim long phát ra ba thuộc tính tự nhiên trong nội thể nhẹ nhàng chuyền năng lượng lên đôi mắt của Cơ Huyền, ngưng tụ thành tam sắc dị đồng quỷ dị.
Cùng với tam sắc hiện lên trên đồng tử, phía hắc ám vô tận kia cũng bắt đầu trở lên nhạt hơn, trông cực kỳ kỳ dị.
Song, khi hắc ám đang càng lúc càng mờ nhạt, thì lông tóc cả người Cơ Huyền cũng đột nhiên bị dựng đứng lên.
Lúc con ngươi chứa ngọn lửa xanh nhìn chăm chú xuống bóng tối vô tận phía dưới, không gian bỗng nhiên bắt đầu có chút vặn vẹo. Ngay sau đó, không gian vặn vẹo này giống như một con mãng xà vô hình, với tốc độ cực kỳ khủng bố dọc theo động khẩu trường lên.
– Lui lại!
Ngay tại thời điểm không gian vặn vẹo sắp lên tới nơi, một tiếng quát mạnh mẽ vang lên bên tai CƠ Huyền, chợt một bàn tay khô héo đặt lên bả vai dùng sức kéo lại, lập tức đem cậu rời ra xa nơi cửa động tối đen đó.
Cơ Huyền vừa mới rời khỏi cửa động không lâu, liền cảm giác được nhiệt độ chung quanh nhanh chóng tăng lên cao. Sau đó, chỉ nghe một tiếng “Tê tê” cực kỳ bén nhọn từ sâu trong động truyền ra, khuôn mặt bỗng trở lên tái nhợt, môi run run, thanh âm khàn khàn, gian nan từ khe hở giữa hàm răng tràn đầy sợ hãi phát ra.
Một bên, Liễu trưởng lão cũng ngưng trọng đến cực độ, không ngừng lôi kéo Cơ Huyền lui về phía sau, khi ánh mắt nhìn mảnh không gian vặn vẹo kia, có một chút sợ hãi hiện lên trong đó, tuy rằng hắn cũng nhìn không thấy nơi đó đến tột cùng có cái gì, nhưng có thể ở bên trong tháp đảm đương chức vụ trưởng lão nhiều năm như vậy, hắn cũng mơ hồ nghe nói qua một số sự tình, bởi vậy cũng biết rõ rằng, cái vật trong bóng đêm sâu thẳm kia, đến tột cùng là có bao nhiêu khủng bố…
Trong khoảng khắc vừa rồi, tam sắc dị đồng của Cơ Huyền nhìn được một đầu hỏa mãng trong suốt rất lớn to cỡ chừng hơn mười thước, thế nhưng không biết đến tột cùng là dài bao nhiêu…
Toàn thân hỏa mãng được bao bọc bởi ngọn lửa có chút vặn vẹo, miệng lớn mở rộng, lộ ra răng nanh dao động vặn vẹo, một đôi mắt tam giác thật lớn, từ trong đó không ngừng ngừng phun ra vô hình chi hỏa. Cảm thụ được cường độ ngọn lửa trên thân thể hỏa mãng, Cơ Huyền không chút nào nghi ngờ, cho dù là Đấu Hoàng cường giả, bị thứ này dính vào người, e rằng chỉ trong khoảnh khắc liền bị hóa thành tro tàn!
Hỏa mãng mang theo tức giận rít gào từ trong bóng tối thoát ra, nhưng mà ngay khi sắp tới khoảng không cách hắc động năm thước, thì không gian chung quanh bỗng nổi lên dao động mạnh mẽ, dường như không gian chung quanh hắc động biến ảo vô cùng kỳ diệu hình thành nên không gian lao lung, mà hỏa mãng vô hình, mặc dù thanh thế to lớn, nhưng khi nó đánh lên không gian lao lung kia, thì không gian lao lung lại chỉ đơn thuần dao động vài cái, liền không còn tiếp tục hiệu quả gì nữa.
Phát hiện vô vọng đột phá, hỏa mãng không khỏi có chút nổi lên điên cuồng, ngọn lửa vô hình từ trong cái miệng to lớn của nó phun ra đầy trời, không ngừng đốt cháy không gian lao lung, nhưng thật đáng tiếc, mặc kệ nó đốt cháy như thế nào thì không gian lao lung kia vẫn vững vàng không lay chuyển.
Sau khi tranh đấu điên cuồng một hồi lâu,hỏa mãng vô hình kia rốt cục cũng đã có chút kiệt lực, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm gừ ẩn chứa tâm tình giận dữ, sau đó chỉ thấy không gian không ngừng vặn vẹo, hỏa mãng lần nữa hóa thành vô hình hướng sâu trong động tối đen chui trở về.
Cùng với sự biến mất của hỏa mãng, không gian lao lung cũng dần dần nhạt đi, cho đến cuối cùng thì biến mất.
Cảm thụ được nhiệt độ chung quanh đang giảm dần, Liễu trưởng lão lúc này mới thở ra một hơi thật dài, lẩm bẩm nói:
– Nguy hiểm thật, thế nhưng thứ này như thế nào đột nhiên tỉnh lại?
… …
Ra khỏi khu vực trung ương, Liễu trưởng lão lúc này cũng đã khôi phục bình tĩnh, lần nữa mang theo Cơ Huyền cẩn thận đi dạo ở tầng thứ nhất bên trong tháp, trên dọc đường đi, không ngừng nói cho hắn nghe một ít quy củ bên trong tháp cùng với những địa phương khác cần phải chú ý, vài chuyện vụn vặt, tựa như một lão nhân bình thường.
Một đường đi qua, ngẫu nhiên có thể gặp một ít học viên, sau khi bọn hắn nhìn Cơ Huyền cùng Liễu trưởng lão trò chuyện vui vẻ với nhau,đều có chút kinh ngạc, bởi vì thân phận cùng thực lực của thủ tháp trưởng lão này, hơn nữa ngày thường đối với người khác cũng rất nghiêm khắc, bởi vậy rất nhiều đệ tử đối với bọn họ vừa ngưỡng mộ lại vừa sợ, ngoại trừ một số ít học viên cũ thực lực cực kỳ cao ra, thì rất ít khi nhìn thấy có vị trưởng lão hội nào mà đối đãi khách khí với một gã tân sinh như vậy.
Cuối cùng Cơ Huyền cúi người chào tạm biệt Liễu trưởng lão rồi rời đi. Hôm nay đã thu thập đủ thông tin cần thiết rồi. Cũng chứng kiến sự cường hãn của Vẫn Lạc Tâm Viêm rồi. Tạm thời cần xem xét kế hoạch cụ thể thu phục dị hỏa.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.