Đấu La Đại Lục – Chương 366: Thần khí Bát Bảo Như Ý Nhuyễn Giáp – Botruyen

Đấu La Đại Lục - Chương 366: Thần khí Bát Bảo Như Ý Nhuyễn Giáp

Dịch: A Nèo

Không chút chậm trễ, trong nháy mắt rời đi, Đường Tam đã đến trước mặt hai gã Hồn Vương đang tụ tập, đang trong trạng thái mê muội, bọn họ yếu ớt bị Bát Chu Mâu xuyên qua như xuyên một tờ giấy. Mà sức sống bọn họ chỉ trong nháy mắt bị Bát Chu Mâu hút hết. Tiêu hao hồn lực của Đường Tam đã rất nhanh được khôi phục nhờ thôn phệ. Khi hắn có thể chính thức nắm bắt ý nghĩa thôn phệ của Bát Chu Mâu thì Đường Tam đã có khả năng duy trì năng lực chiến đấu rất lâu. Hắn thậm chí không cần đem kịch độc của bát chu mâu phát ra, vẻn vẹn bằng vào thôn phệ, là có thể khiến kẻ bị đâm trở thành một bộ thây khô.

Mà cả quá trình này, Đường Tam chỉ dùng mất hai giây.

Vì để tiết kiệm thời gian, Bát Chu Mâu của Đường Tam mang theo hai cỗ thi thể khô, rất nhanh phi đến trước mặt một tên hồn vương khác, không hề chậm trễ đồng thời cắm ngập vào, khi hắn hoàn thành động tác này thì chủ điện của Vũ Hồn tại Canh Tân Thành cũng chỉ còn có ba tên còn sống, Mai Nhĩ Tư là một trong số ba tên này, sau khi tỉnh táo lại thì chúng đã chẳng quan tâm đến máu huyết xung quanh, cơ hồ trong nháy mắt chúng đã phóng thích hồn kỹ mạnh mẽ nhất của mình.

Có lẽ là vì nguyên nhân bảo vệ tính mạng, bọn họ lúc này phóng thích hồn lực đã có thể đột phá hạn chế của Sát thần Lĩnh Vực. Dưới sự uy hiếp đến tính mạng, lúc này tiềm lực của họ đã được phát ra với tiềm lực lớn nhất.

Ba khối thây khô từ bát chu mâu bị ném tung ra, che trước mặt Đường Tam, mà chính hắn cũng không lui về phía sau như tính toán của đối thủ, mà là không nhân nhượng nghênh đón công kích mạnh nhất của hai gã hồn vương và một gã hồn đế..

Ánh vàng rực rỡ bao phủ xung quanh thân thể Đường Tam, tất cả công kích của đối thủ đều giống nhau, một đi không trở lại. Trong đôi mắt mầu lam của hắn lúc này chính là ánh mắt sợ hãi thất sắc của đối thủ.

ba đối thủ, tại ba hướng khác nhau đều được Đường Tam ngăn cản công kích gần như cùng lúc, lúc này Thân thể Đường Tam xuất hiện trước mặt một gã hồn vương.

Vô địch kim thân nọ chỉ cần ba giây cũng là đủ để Đường Tam làm nhiều chuyện rồi, Còn ba gã đối thủ thấy hắn đang bị vây bởi công kích mạnh nhất của cả bọn mà sợi long cũng không bị tổn hại thì sợ ngây người, Ngay lúc đó Bát Chu Mâu đâm xuyên qua ngực tên hồn sư đầu tiên.

Tử kim sắc quang mang cũng đồng thời từ trong ánh mắt Đường Tam bộc phát, quang mang chợt lóe rồi biến mất, cuối cùng đầu một hồn vương đã nổ trở thành làn mưa máu. Lựa chọn thời gian sử dụng Tử cực thần quang lúc này đúng là có khả năng phát huy ưu thế cao nhất, cho nên làm sao tên đối thủ này có thể ngăn cản chứ?

Mại Nhĩ Tư đã muốn điên rồi. Bất luận là lực sát thương kinh khủng của đối thủ hay là đệ lục hồn hoàn đỏ như máu kia lại them việc đối mặt công kích của cả ba người họ mà không chút tổn thương đã khiến hắn sợ hãi đến cực điểm. Tất nhiên khi một người đạt tới giới hạn của sợ hãi thì lúc đó sẽ không còn là sợ hãi nữa, mà đó sẽ trở thành điên cuồng. Điên cuồng chính thức.

Nhưng là Đường Tam thậm chí không cho hắn cả cơ hội để điên cuồng.

Trước sát na Vô địch kim thân chấm dứt. Đường Tam lại dùng một kỹ năng kinh khủng nữa là thuấn di trong nháy mắt. Đồng dạng là hồn đế, nhưng Mại Nhĩ Tư làm sao có thể so sánh cùng hắn chứ? Cho dù là cấp bậc cường giả như hồn đấu la cũng không nhất định có thể trực tiếp đối kháng Đường Tam. Ngay cả việc Đường Tam có tiêu hao đến tám phần hồn lực thì kết quả cuối cùng của trận đấu cũng vẫn không thay đổi như trước.

Lúc này sau khi thuấn di thì Đường Tam cũng không xuất hiện sau lưng đối thủ, Mà là trực tiếp xuất hiện trước mặt Mại Nhĩ Tư. Cũng không cần tiêu hao bao nhiêu hồn lực, đệ nhị hồn kĩ kí sinh đã được phóng thích. Khiến Mại Nhĩ Tư đang điên cuồng bị hạn chế. Mà Bát Chu Mâu sau lưng Đường Tam đã trong chớp mắt đánh tới thân thể đối thủ.
Advertisement / Quảng cáo

Không có đâm thủng, Cũng không có thôn phệ. Chỉ là nhẹ nhàng mà đâm phá lớp da hắn. Độc tố phóng thích, Trong nháy mắt địa “Ma túy” khiến thân thể Mại Nhĩ Tư trở nên cứng ngắc.

“Này……. Đây là…… Trưởng lão…… Ý gì?” Mại Nhĩ Tư dùng âm thanh khàn khàn mà run rẩy hỏi. Cho tới bây giờ hắn vẫn tưởng rằng Thái Thản là trưởng lão của Vũ Hồn Điện, còn Đường Tam chỉ là thủ hạ của Thái Thản mà thôi.

Đường Tam cười, nụ cười lạnh như băng, lại thêm các thi thể xung quanh làm nền đã khiến nụ cười lạnh băng đó như Nụ cười của tử thần. Nụ cười đó khiến Mại Nhĩ Tư không còn chút hy vọng thoát thân nào nữa.

“Đây là ý tứ của ta. Là lãi mà ta thu của Vũ Hồn Điện. Khi người đùa giỡn Tiểu Vũ của ta thì mệnh của ngươi đã đượcđịnh đoạt rồi. Vĩnh biệt….”

Phốc —-, máu bắn tung tóe, không có thôn phệ, chỉ có thuần túy đâm một phát, Tám căn chu mâu trong nháu mắt thân thể hắn khiến đây trở thành cảnh tượng máu me ghê rợn. Tựa hồ khiến Đường Tam quay trở lại thời gian hắn ở Sát Lục chi Đô. Mà nội tâm hắn đã tích tụ thống khổ từ lâu nay được phát ra hoàn toàn. Hắn vĩnh viễn cũng quên không được Tiểu Vũ vì cứu chính mình mà hiến tế bản thân khiến hắn cảm thấy vô lực. Hắn thề muốn nắm giữ tính mạng, nắm giữ tính mạng của mình, cũng nắm giữ tính mạng của người khác.

Từng được Sát Lục chi Đô bồi dưỡng, mấy xác chết này gần như không khiến Đường Tam có chút để ý, vứt thi thể Mại Nhĩ Tư xuống, nhanh chóng thu hồi tất cả ám khí trên người lũ hồn sư của Vũ Hồn Điện này lại. Mà cho tới tận lúc này xa xa mới rốt cuộc dâng lên hỏa quang nồng nặc.

Lại ăn một cây khôi phục đại hương tràng, nhìn hỏa diễm phía xa xa, nội tâm đang sôi sục của Đường Tam dần dần tan rã, võ hồn điện thế lực khổng lồ, nhưng diện tích bao trùm cũng quá lớn. Trực tiếp chống lại mặc dù khó có khả năng, nhưng từ bên cạnh đánh du kích thì vẫn có thể. Lấy thực lực Đường Tam, chỉ cần không phải đụng tới đối thủ có được năng lực khống chế mình quá nhiều thì dù không chiến thắng nhưng tự bảo vệ mình cũng quá đủ.

Từ khi hắn biết cừu hận của cha mẹ, hắn đã đề ra sách lược từng bước phá hoại. Hôm nay chỉ là sự bắt đầu mà thôi. Cừu hận của Cha mẹ, cừu hận của Tiểu Vũ, cừu hận của Hạo Thiên Tông. Hắn muốn đòi lại từng điểm từng điểm một với Vũ Hồn Điện.

Tiếng bước chân ồn ào từ xa xa vang lên, bên này dù động tĩnh không tính là lớn nhưng ánh sang huyễn lệ lại dễ dàng hấp dẫn sự chú ý của quan phương tại Canh Tân thành. Từ vị trí máu tanh, Đường Tam dần dần biến mất trong bong đêm.

Sáng sớm hôm sau, một tin tức động trời được truyền khắp Canh Tân thành, võ hồn chủ điện tại Canh Tân thành đêm qua bị trận lửa lớn biến thành tro bụi, Bao gồm cả điện chủ Mại Nhĩ Tư giáo chủ ở bên trong, tổng cộng ba mươi bốn hồn sư toàn bộ chết trên đường phố của Canh Tân thành, xác chết mỗi người lại quái dị cực kỳ, cả ngã tư kia đã bị nhuộm thành màu đỏ.

Võ hồn điện là chỗ như thế nào, Đây chính là thế lực mà ngay cả hai đại đế quốc cũng kiêng kị không dám chống đối. Tại Canh Tân thành trong số các thành thị, vũ hồn chủ điện ở đây có được hơn ba mươi danh hồn sư cũng có thể nói là quyền thế ngập trời, quan phương cũng không dám dễ dàng mạo phạm bọn họ. Trong vòng một cả vũ hồn điện đều bị giết sạch, chủ điện bị thiêu rụi, chuyện kiểu này đừng nói là tại Canh Tân thành, coi như là tại cả đấu la đại lục cũng chưa bao giờ phát sinh quá.

Trong lúc nhất thời không khí cả Canh Tân thành đã trở nên vô cùng ngưng trọng, quan phương dưới sự khiếp sợ bắt đầu nghiêm khắc điều tra, phong bế cửa thành, không được ra vào. Vào từng nhà tìm tòi hung thủ.

Đương nhiên, người nào cũng biết đây chẳng qua chỉ là lướt qua mà thôi, có thể giết chết hơn ba mươi hồn sư của võ hồn điện thì sao có thể dễ dàng bắt được. Quan phương nơi này chỉ duy nhất có thể làm chút hữu dụng chính là thông báo tình huống ở đây với Vũ hồn điện rồi chờ đợi xử lý của bọn họ.

Dân chúng tại Canh Tân thành, đa số bình dân là vỗ tay vui mừng, lấy tính cách như vậy của Mại Nhĩ Tư, bình thường dân chúng nơi đây bị vũ hồn điện ức hiếp bao nhiêu. Chủ điện của Vũ Hồn điện ở Canh Tân thành bị hủy thì họ coi như vỗ tay vui mừng vô cùng.

Mà ai cũng không có chú ý tới. Lúc sáng sớm khi cửa thành đã phong bế đã lặng yên mở ra, hai cỗ xe ngựa lặng lẽ rời đi. Lấy địa vị của Lâu Cao, ai có thể ngăn trở hắn ra khỏi thành chứ? Mà ngay đêm qua, hiệp hội thợ rèn đã chính thức tuyên bố, do Tư Long kế thừa chức vị hội trưởng của hiệp hội.

Trên đường về, Sử Lai Khắc ngũ quái ngồi trên một xe ngựa còn hai vị tượng thần cũng ngồi một xe ngựa để nghiên cứu. Tư vũ, tư khải hai vị thợ rèn cấp bậc tông sư cũng không cùng đi trước cùng Lâu Cao đến Đường môn, Tư Long vừa mới trở thành hội trưởng của hiệp hội thợ rèn nên bọn họ cũng muốn được ủng hộ mạnh mẽ. Bọn họ đã cùng Đường Tam ước định, chờ tình huống hiệp hội thợ rèn dần ổn định lại, một tháng sau sẽ lên đường đi trước Đường môn.

Mã Hồng Tuấn có chút oán giận nói:“Tam ca. Ngày hôm qua ta từ võ hồn điện lấy được rất nhiều tài vật, tại sao ngươi bắt ta giao cho hiệp hội thợ rèn, Đây là tài phú không nhỏ mà!”

Võ hồn chủ điện bị thiêu, Mã Hồng Tuấn tự nhiên sẽ không để tay không mà quay về, hắn mang về số lượng tài vật không nhỏ khiến người khác nhìn đến cũng phải giật mình.

Đường Tam lạnh nhạt cười, nói:“Đây đều là mồ hôi nước mắt của người dân Canh Tân Thành, Giao cho hiệp hội thợ rèn, để cho bọn họ từ từ trả cho dân chúng mới tốt. Hiệp hội thợ rèn không phải cũng có hồi báo rồi sao? Tối hôm qua thu được gồm hai kiện thần khí đều chia chúng ta năm phần giá cả, như vậy chẳng lẽ còn chưa đủ. Thu hoạch lần này đã vượt khỏi mong đợi của chúng ta, chúng ta cũng không có thể quá tham lam. Không phải sao?”

Vừa nói, Ánh mắt Đường Tam đã có chút lo lắng đích rơi vào trên người Tiểu Vũ.

Lúc này, tình hình trên xe ngựa có chút kì quái, Tiểu Vũ luôn luôn gắn chặt với Đường Tam nhưng nay lại ngồi cạnh Trữ Vinh Vinh, ngủ say trên đùi Trữ Vinh Vinh.

Đêm qua, sau khi Đường Tam trở về, dù nói gì Tiểu Vũ cũng không chịu đến gần hắn, ánh mắt nhìn Đường Tam thậm chí hiện ra tâm tình sợ hãi. Bất luận Đường Tam an ủi nàng như thế nào nhưng cuối cùng nàng cũng không chịu đến gần hắn. Một đêm không chợp mắt. tới tận sáng sớm hôm nay, Tiểu Vũ mới dần dần bình tĩnh trở lại.

Đường Tam có thể đoán được. Vì Tiểu Vũ đã mất đi linh hồn cho nên khi thấy mùi máu tanh trên người hắn quá nhiều,vì thế nàng không dám đến gần. Mặc dù nàng không có ý thức, nhưng cảm giác lại vẫn rất linh mẫn như trước, cho tới bây giờ, nàng vẫn không muốn đến gần hắn. Hôm nay sáng sớm thừa dịp trời còn chưa sáng, mọi người mua đầy đủ vật phẩm lên xe ngựa, Tiểu Vũ mới mệt mỏi dựa sát vào Trữ Vinh Vinh mà ngủ thiếp đi.

Nghe xong Đường Tam nói, Mã Hồng Tuấn gãi gãi đầu, nói:“Nói cho cùng, tiền này tiêu cũng không thoải mái cho lắm. Chỉ là, Sau này nếu gặp phải chuyện giống như thế, chẳng lẽ lại đưa cả cho quan phương sao? Bởi vì không phải nơi nào cũng có hiệp hội thợ rèn.”

Đường Tam suy nghĩ một chút nói:“Nhìn tình huống mà định, Giao cho quan phương là khó có khả năng, vì như vậy chắc chắn sẽ trở lại tay của Vũ hồn điện.”

Áo tư tạp ngồi bên cạnh Đường Tam nói:“Thật sự hâm mộ Tiểu Vũ mà. Ngủ được như vậy hương vị thật là ngọt ngào, không lo không nghĩ mới hay chứ.”

Mã Hồng Tuấn có chút khinh bỉ nhìn Áo Tư Tạp nói:“Ngươi là hâm mộ Tiểu Vũ có thể gối lên trên đùi Vinh Vinh. Hắc hắc.”

Áo Tư Tạp dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng nói:“Chuyện này có gì mà quá hâm mộ chứ, ca cũng không phải không quá để ý. Ách……” Nói xong những lời này hắn mới phát hiện chính mình nói lỡ miệng, nhìn ánh mắt như giết người của Trữ Vinh Vinh mà vội vã ngậm miệng lại.

Nhìn bộ dáng bọn họ, Đường Tam không khỏi mỉm cười. Bởi vì giết chóc tối hôm qua, nội tâm hắn vốn có vẻ bạo lệ giết chóc nhưng nay thấy đồng bọn thoải mái mới dần dần bị đè ép xuống. Dù sao, lúc đầu kinh nghiệm tại Sát Lục chi Đô, mặc dù trải qua kinh nghiệm tại Nguyệt Hiên mà sẽ không ảnh hưởng đến tâm tình của hắn, nhưng thủy chung vẫn không có chính thức biến mất. Mà luồng sát khí cũng là không thể biến mất, nếu không, sát thần lĩnh vực của hắn cũng sẽ mất đi hiệu quả.

Hung hăng nhéo hông Áo Tư Tạp, Trữ Vinh Vinh trừng mắt nhìn mập mạp liếc mắt một cái,“Mập mạp chết tiệt, còn dám giễu cợt chúng ta, ngươi cũng đừng muốn tìm đến lão bà. Ngươi nói, ngươi sau này muốn theo đuổi nữ hài tử là càng dễ dàng tin tưởng ngươi, hay là tin tưởng ta đi.”

Mã Hồng Tuấn mở to hai mắt nhìn,“Vinh Vinh, không thể như vậy mà! Các ngươi đều từng cặp với nhau, ca ca ta cũng phải có mục tiêu theo đuổi chứ.”

Trữ Vinh Vinh hừ một tiếng. Ngẩng đầu không thèm nhìn hắn nữa.

Mã Hồng Tuấn ho khan hai tiếng,“Hảo, hảo, sau này ta không cười ngươi nữa là được. Chúng ta đổi đề tài khác đi. Hắc hắc. Vinh Vinh, coi như hai kiện thần khí ngày hôm qua để ngươi thu lấy đi, Lấy ra nhìn một chút đi mà! Cho chúng ta xem phòng ngự của chúng mạnh cỡ nào đi.”

Vừa nói lời này, ngay cả Đường Tam cũng bị khơi mào hứng thú. Ngày hôm qua sau khi bọn họ trở về, Lâu cao tuân thủ lời hứa, tất cả lấy được từ Mại Nhĩ Tư đều đưa cho họ. Nhưng vì Mã Hồng Tuấn lấy được tài phú rất nhiều, mà năm phần trong đó đều được chia cho Đường Môn. Mà trong đó chắc chắn cũng có hai kiện thần khí Bát Bảo Như Ý nhuyễn giáp kia.

Trữ Vinh Vinh gật đầu, trong tay quang mang chợt lóe, hai kiện Bát Bảo Như Ý nhuyễn giáp đã xuất hiện trong tay nàng.

Một kiện nhuyễn giáp bọn họ đã thấy vào buổi đấu giá ngày hôm qua, là màu lam, mà một kiện khác là mầu trắng.

Trên hai kiện nhuyễn giáp đều không có bất cứ vân lộ nào để trang điểm, cầm trong tay cũng cảm thụ sức nặng không quá lớn. Trữ Vinh Vinh đưa chúng đến tay Đường Tam.

Đường Tam đem hai kiện nhuyễn giáp tiếp nhận, cầm lấy kiện nhuyễn giáp chon am nhân, Nhẹ nhàng lôi kéo một chút, nhuyễn giáp nhất thời bị kéo ra một ít, khi hắn buông tay ra. Nhuyễn giáp rồi lại tự khôi phục lại nguyên trạng. cực kỳ co giãn.

Than dài một hơi, Đường Tam than thở nói:“Kĩ năng thần kì thật! Khó có thể tưởng tượng Lâu Cao tiền bối sao có thể làm được như vậy.”

Áo Tư Tạp nhắc nhở Đường Tam nói:“Hiện tại nên gọi là lâu cao trưởng lão, hắn đã là người của Đường Môn rồi.”
Advertisement / Quảng cáo

Đường Tam hướng Mã Hồng Tuấn bên người nói:“dùng phượng hoàng hỏa diễm của ngươi thiêu một chút thử xem.”

Vừa nói, hắn dùng tay nâng áo giáp mầu lam này lên trước mặt Mã Hồng Tuấn.

Mã Hồng Tuấn gật đầu, lấy thực lực của hắn bây giờ, đã không cần đem võ hồn hoàn toàn phóng thích cũng có thể sử dụng một chút phượng hoàng hỏa diễm. Một đoàn hỏa diễm màu đỏ từ đầu ngón tay bốc lên, trực tiếp đặt trên áo giáp.

Phượng Hoàng hỏa diễm của Mã Hồng Tuấn có được tăng phúc rất mạnh, mặc dù chỉ một điểm như vậy nhưng nhiệt độ bên trong xe ngựa vẫn tăng mạnh.

Ánh mắt mọi người tập trung trên nhuyễn giáp. Dưới thiêu đốt của phượng hoàng hỏa diễm, chỉ lóe lên rồi nhuyễn giáp lại trở lại như thường, không có một điểm biến hóa, cho dù là mầu sắc cũng không có bất kỳ biến hóa gì.

Đường Tam gật đầu, ra hiệu Mã Hồng Tuấn thu hồi hỏa diễm, lúc này mới hướng mọi người nói:“Gần áo giáp, ta chỉ cảm nhận được một chút ấm áp. Khả năng trống nhiệt của nó hẳn là rất mạnh. Sợ rằng Tư Địch đại sư nói nó có khả năng chịu được công kích của hồn sư sáu mươi cấp, cho dù bất kể cách tấn công nào cũng không thể phá được phòng ngự của nó. Đây chắc chắn là bảo bối hiếm thấy.”

Vừa nói, hắn cầm nhuyễn giáp trong tay vứt cho Áo Tư Tạp,“Tiểu Áo. Bộ này để ngươi mặc đi.”

Áo Tư Tạp cũng không khách khí, mặt mang vẻ mỉm cười tiếp nhận Bát Bảo Như Ý nhuyễn giáp. Mặc dù hắn đã có kính tượng hương tràng, có thể trong khoảng thời gian ngắn có được năng lực của chiến hồn sư, nhưng thân mình hắn dù sao vẫn là một người phụ trợ hệ khí hồn sư. Nhuyễn giáp này đối với hắn có tác dụng lớn hơn hẳn so với bọn Đường Tam, Mã Hồng Tuấn.

Cầm một kiện nhuyễn giáp mầu trắng khác, nhưng thần sắc Đường Tam lại toát ra vài phần do dự, nhìn Trữ Vinh Vinh một chút, lại nhìn Tiểu Vũ đang ngủ say, trong lúc nhất thời không cách nào đưa ra quyết định.

Trữ Vinh Vinh cùng Tiểu Vũ thân mình đều không có chút lực phòng ngự nào, nhưng nhuyễn giáp lại chỉ có một kiện, không rõ nên cho ai đây? Tiền là của Thất Bảo Lưu Ly tông cấp, Lần này tiêu hơn trăm vạn kim hồn tệ nhưng rõ ràng hiện tại Tiểu Vũ nếu so với Trữ Vinh Vinh thì càng thêm yếu ớt hơn. Hơn nữa. Từ trên mặt cảm tình mà nói, tâm tư Đường Tam hiển nhiên là thiên hướng về Tiểu Vũ. nhưng càng là như vậy, hắn cũng càng không cách nào đưa ra quyết định hơn.

Trữ Vinh Vinh dù sao cũng thông minh, tự nhiên nhìn ra chỗ khó xử của Đường Tam nàng mới mỉm cười, nói:“Tam ca, ngươi đưa cho ta đi. Đợi đến khi nghỉ ngơi ta sẽ giúp Tiểu Vũ mặc vào. So với ta thì nàng càng cần hơn. Lâu Cao tiền bối không phải đã đáp ứng sau này sẽ chế tạo thêm loại nhuyễn giáp như vậy cho chúng ta mà? Sau này ta yêu cầu hắn làm thêm một kiện cũng là đơn giản.”

Đường Tam nhìn lên nhuyễn giáp, trong mắt toát ra vài phần vẻ cảm kích, nhưng hắn không có nói ra lời cảm ơn. Sử Lai Khắc Thất Quái đều là đồng bọn vào sinh ra tử. Nếu như nói lời cảm ơn thì thật sự có chút dối trá.

Tiểu Vũ suốt ba ngày không đến gần Đường Tam, ba ngày sau, loại tình huống này mới dần dần có chút thay đổi, nội tâm sợ hãi, mùi máu tanh trên người Đường Tam đã dần dần phai mờ, lúc này nàng mới một lần nữa tới bên người Đường Tam.

Bộ nhuyễn giáp Bát Bảo Như Ý màu trắng đã được mặc trên người Tiểu Vũ. Để mặc bộ nhuyễn giáp này vào cũng có chút khó khăn, cho nên để cởi ra lại càng khó hơn. Bộ giáp áp sát vào thân thể nàng bởi vậy buổi tối Đường Tam nghỉ ngơi đã bị dầy vò cùng với vui sướng.

Mặc dù Tiểu Vũ mặc nhuyễn giáp thể hiện đường cong mê người.

Lúc khoảng cách Thiên Đấu thành còn có ba ngày đường, Lâu cao chủ động tìm tới Đường Tam. Tỏ vẻ muốn cùng Đường Tam một mình nói chuyện. Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh ba người tạm thời thay xe ngựa. Về phần Tiểu Vũ, Đường Tam chắc chắn sẽ không để nàng rời đi. Đối với tình huống của Tiểu Vũ thì Lâu Cao cũng có chút hiểu rõ cho nên cũng không để ý.

“Lâu cao trưởng lão, ngài tìm ta có chuyện gì?” Đường Tam nhìn lâu cao, từ vẻ mặt của lâu cao hắn cũng có thể nhìn ra sự cuồng nhiệt trong nội tâm hắn. Loại cuồng nhiệt này chính kiếp trước Đường Tam cũng đã trải qua. Tới kiếp này thì sự cuồng nhiệt giảm đi nhiều lắm, Có lẽ là bởi vì ở kiếp này hắn không chỉ có một hướng đi duy nhất là độc và ám khí như trước nữa.

Lâu cao từ trong lòng lấy ra một bản vẽ. Đây chính là thứ mà sau khi Đường Tam rời khỏi Canh Tân thành đưa cho hắn, chính là bản vẽ trọn vẹn bộ Bạo Vũ Lê Hoa Châm. Những điều này là do Đường Tam tổng hợp rất nhiều tài liệu ở kiếp trước mới rút ra được cho nên hắn nhớ rất kỹ vì thế bản vẽ cũng cực kỳ tinh tế.

“Tông chủ, lão phu có thỉnh cầu, mời người nhất định phải đáp ứng ta.” Ánh mắt nóng rực của Lâu cao nhìn chăm chú Đường Tam.

Đường Tam nói:“Ngài muốn chế tạo Bạo Vũ Lê Hoa Châm?”

Lâu cao dùng sức gật đầu,“Ta cùng Thái Thản đã cẩn thận thương lượng, nghiên cứu qua, ta có ít nhất sáu thành nắm chắc có thể thành công chế tạo ra tuyệt thế ám khí này. Tông chủ, hiện tại chúng ta cũng có thâm hải trầm ngân Ngân Mẫu là tài liệu quan trọng nhất để chế tạo, cho nên tin tưởng chúng ta sẽ chế tạo ra một tác phẩm siêu việt hơn tất cả những thứ trước đây.”

Đường Tam thở dài một tiếng, nói:“Tiền bối. Tâm tình của ngài ta có thể hiểu được. Kỹ thuật của ngài ta cũng không hề hoài nghi chút nào. Nhưng hiện tại chúng ta cũng có rất nhiều vấn đề phiền toái, Đó chính là vấn đề gia công lại Ngân Mẫu. Lấy độ cứng cáp của nó thì muốn chế tạo là khó khăn vô cùng, chẳng lẽ ngài có biện pháp rèn nó sao?”

Vừa nói đến vấn đề này, Lâu cao đã có chút chán nản,“Không được, ta đã thử qua. Vật kia thật sự rất cứng cỏi. Ta cùng Thái Thản kiệt lực cũng chỉ có thể miễn cưỡng thay đổi chút hình dạng của nó nhưng tuyệt đối không cách nào rèn được. Nhưng Thái Thản nói với ta, ngươi có biện pháp. Cho nên ta mới đến tìm ngươi! Tông chủ, ngươi hẳn là hiểu được tâm tình lúc này của ta mà, xin mời ngươi để cho ta chủ trì rèn cái này đi.”

Đường Tam suy nghĩ một chút, nói:“Được rồi. chờ sau khi trở lại Đường môn. Ta sẽ đưa ngài đi một chỗ. Cũng chỉ có người ở nơi đó mới có khả năng rèn nó được. Theo ta được biết, thâm hải trầm ngân ngân mẫu không thể thông qua lửa luyện hóa, chỉ có lực lượng cực kì cường đại nện lên nó thì thân hình nó mới dần dần mềm hơn, rồi từ đó mới có thể tạo hình cho nó được. Nhưng thời gian nó trở thành mềm thì rất ngắn. Nói cách khác, nhất định cần phải có một cường giả đủ năng lực luôn cùng phối hợp chế tạo cùng ngài thì mới có khả năng thành công.”

“Đáng tiếc phụ thân ngươi hắn……, nói cách khác. Lấy lực lượng của hắn chắc chắn sẽ có thể làm được. Trong tam đại thần tượng chúng ta thì phụ thân ngươi chính là bằng vào thực lực lớn nhất để có thể tinh chế rồi trở thành thần tượng. Nếu có hắn cùng hợp tác với ta, thì khả năng thành công chắc chắn sẽ vượt qua chín phần. Thật sự Hạo Thiên Chuy là vũ hồn có khả năng phá hoại lớn nhất. Đồng thời, trong mắt của ta, nó cũng là vũ hồn duy nhất dùng để làm việc đúc, rèn mà thôi.”

Đường Tam suy nghĩ một chút, nói:“Chuyện này hãy để giải quyết đi. Ta sẽ tranh thủ giúp ngài tìm một người hợp tác thích hợp nhất vậy.”

Ánh mắt Lâu cao lộ ra thần sắc mong chờ, nắm chặt bản vẽ trong tay.

Trong lòng Đường Tam thì sự quan trọng của Lâu cao đối với Đường môn cũng không hề kém hơn Thái Thản. Nếu như nói Thái Thản có thể chế tạo gần như toàn bộ ám khí của Đường môn thì Lâu cao chính là chuyên chế tạo các loại ám khí mũi nhọn. Có hai vị tượng thần như họ nên Đường Tam càng có thể đầu tư nhiều tinh lực vào tu luyện và xử lý các sự tình trọng yếu của tông môn. Không cần phải tham gia chú tạo. Chế tạo ra Bạo Vũ Lê Hoa Châm cũng là tâm nguyện của hắn, nếu thật sự Lâu cao có thể thành công thì không thể nghi ngờ đó sẽ cấp cho Đường môn vị thế càng cao hơn.

Tới đêm, Sử Lai Khắc ngũ quái cùng hai vị tượng thần ngồi trên hai xe ngựa lặng yên tiến vào Thiên Đấu thành. Do sớm trở về, dọc theo đường đi ngày đi đêm nghỉ, đại đa số thời gian đều ở ngồi trên xe, So với lúc đi còn nhanh hơn mấy ngày.

Xe ngựa đi thẳng đến cổng lớn của Đường môn, Trên tấm biển ghi Đường Môn thay thế vào vị trí lúc trước treo bảng ghi Lực Chi Nhất Tộc. Từ bề ngoài nhìn lại, dường như khoảng thời gian này không có chút gì thay đổi, Nhưng sua khi bọn Đường Tam xuống xe họ lại chứng kiến trước cửa lớn của Đường Môn, Ngưu Cao tộc trưởng của Ngự Chi Nhất Tộc, Bạch Hạc tộc trưởng của Mẫn Chi Nhất Tộc cùng với Dương Vô Địch tộc trưởng của phá chi nhất tộc đang đứng nghênh đón họ.

Đường Tam có chút ngạc nhiên nhìn ba vị tộc trưởng, cũng có thể nói là ba vị trưởng lão của Đường môn, kinh ngạc nói:“Ba vị trưởng lão sao lại biết chúng ta trở về lúc này? Bạch Hạc mỉm cười. nói:”Tông chủ, chẳng lẽ ngươi quên Mẫn Chi Nhất Tộc chúng ta tinh thông cái gì sao?

Đường Tam lúc này mới chợt hiểu,”Ngươi đã để tộc nhân của Mẫn Chi Nhất Tộc bắt đầu hoạt động rồi sao?

Bạch Hạc cười nói:” Thât sự ta không thể để họ đều ăn không ngồi rồi được, ta đã phái bọn họ ra ngoài, hiện tại những vị trí trọng yếu của cả Thiên Đấu thành đều được tộc nhân của ta giám sát, bên trong thành phát sinh biến hóa cũng sẽ được tông môn biết ngay. Đây cũng coi như rèn luyện của ta với các tộc nhân vậy.

Ngưu Cao ha hả cười. nói:”Cái gì mà tộc này tộc nọ, sau này chúng ta đều là người của Đường môn. Tông chủ, đừng đứng ở chỗ này, nhanh tiến vào nhìn một chút đi. Thật sự không muốn nhìn lão Bạch Hạc này khoe khoang nữa rồi, ngươi cũng nên nhìn một chút thành tựu trong mấy ngày này của ngự chi nhất tộc chúng ta đi. Chúng ta cơ bản đã thiết kế xong tông môn, còn một số chi tiết nhỏ sẽ dần dần hoàn thành sau.

Dương Vô Địch không mở miệng, chỉ là hướng Đường Tam gật đầu. Đơn chúc tứ tông tộc rốt cuộc tề tụ tại Đường môn. Đường Tam trước tiên đem lâu cao giới thiệu cho ba vị tông chủ, lúc này mới cùng mọi người tiến vào trong Đường Môn.

Trong lúc đi vào hắn nói một vấn đề, hiện tại Đường môn coi như là chính thức thành lập, xưng hô nhất định cần phải có sự thay đổi. Nếu cứ tiếp tục xưng hô cái gì là ngự chi nhất tộc, lực chi nhất tộc thì sao có thể xem như Đường Môn chứ? một nguyên mẫu Đường môn trước kia đang dần dần được hắn hình thành.

Đi vào Đường môn, lập tức cảm giác được sự bất đồng với Lực Chi Nhất tộc ngày trước. Vốn kiến trúc cũ của lực chi nhất tộc nay đã được thay đổi nhiều.

Nếu như là người khác thì có lẽ không nhận ra sự biến hóa này, nhưng Đường Tam bất đồng, bởi vì mỗi khi Đường Tam đến một nơi mới thì hắn đều dùng tinh thần lực cẩn thận dò xét xung quanh. Mà tòa phủ đệ của lực chi nhất tộc sau này còn là đại bản doanh của Đường môn cho nên Đường Tam càng phải dò xét cẩn thận hơn. Lúc này mặt ngoài nhìn lại thì phủ đệ không có biến hóa gì nhưng lại cùng Đường Môn trong trí nhớ của Đường Tam có chút khác biệt. Tại giới thiệu của Ngưu Cao, Đường Tam mới biết được, biến hóa này là do ám khí của Đường Môn gây ra. Ngự chi nhất tộc vốn gia cố thêm chút nhưng vẫn trên trụ cột là kiến trúc cũ, chỉ là thêm những vị trí có thể phóng ra ám khí.

Ví dụ trên vách tường một ít có thể tháo rời được, Tùy thời có thể tiện tay rời ra rồi phóng các loại ám khí từ đó ra.

Đương nhiên, đây chỉ là cảm giác sau khi Đường Tam vừa vào cửa mà thôi, đi tới hậu đường, mới có thể chính thức nhận ra năng lực thật sự về kiến trúc của Ngự chi nhất tộc. Kiến trúc bên trong Đường môn đã nhiều thêm gấp đôi, lại có các kiến trúc được cải tạo nhiều, hơn nữa các kiến trúc được xây mới lại là những công trình khổng lồ.
Advertisement / Quảng cáo

Trong khoảng thời gian ngắn mà ngự chi nhất tộc chẳng những hoàn thành toàn bộ kiến trúc, hơn nữa bọn họ chỉnh sửa các kiến trúc cũ của Lực Chi Nhất tộc mà người ngoài nhìn vào không thấy có chút không hài hòa nào. Tất cả các kiến trúc của Đường môn nhìn qua đều rất thuận mắt. Thậm chí ngay cả kiến trúc mới, cũ cũng không khác biệt nhau nhiều. Đây là kỹ thuật thế nào, trên phương diện kiến trúc thực sự họ khiến Đường Tam có cảm giác giống Tượng Thần Lâu Cao, thật sự là kinh thế hãi tục.

Ngưu Cao dùng âm thanh vang dội của hắn hướng Đường Tam nói:”Tông chủ, trước mắt kiến thiết Đường môn chúng ta chủ yếu có năm khu vực, bốn phương là nơi ở của bốn tộc, bảo vệ xung quanh phủ tông chủ. Trước mắt Đường môn chúng ta tổng cộng có một ngàn không trăm bẩy mươi tám hồn sư, mà với tông môn hiện tại còn có thể cho khoảng hơn bốn trăm người nữa vào ở, lúc đó sẽ khoảng một ngàn năm trăm người mà vẫn không bị chật trội. Với kiến trúc này, một khi tông môn tập hợp thì tất cả hồn sư đều có thể thông qua hành lang mà đến vị trí chiến đấu nhanh nhất. Đáng tiếc ngươi không cho ta cải tạo tường bên ngoài với quy mô lớn, nếu không ta nắm chắc đem Đường môn chúng ta kiến thiết thành một tòa pháo đài.

Đường Tam mỉm cười nói:”Ngưu Cao trưởng lão. Ngài làm phi thường tốt, ngự chi nhất tộc không hổ là nổi trội về kiến trúc. Thật sự không nghĩ tới, thời gian nhanh như vậy mà các người có thể hoàn thành công trình lớn như vậy.

Vừa nói, mọi người đã đi tới khu vực hậu đường tông chủ phủ, bên trên cửa chính tông chủ phủ có một tấm biển thật lớn, bên trên có khắc ba chữ “Tông Chủ Phủ” mầu vàng kim thật lớn, vừa vào cửa chính nhìn thấy sân hình vuông, nhìn qua cực kì rộng rãi, hai bên đều có một ít cây cối trang điểm. Xuyên qua sân, chính là phòng nghị sự của tông chủ. Thính đường rộng rãi này có thể chứa năm mươi người đến nghị sự mà tuyệt không chật chội. Phía sau mới là phòng nghỉ của tông chủ. Đương nhiên, đây vốn là căn phòng của Thái Thản nay được cải tạo lại, sau khi trải qua cải tạo nơi này đã là nơi nghiêm mật nhất của Đường môn, nhưng theo yêu cầu ban đầu của Đường Tam thì bên trong cũng không cần xa hoa.

Mọi người ngồi xuống bên trong phòng nghị sự, Đường Tam gánh trách nhiệm lớn nhất ngồi ở chủ vị trên cùng, bên trái là bốn tộc trưởng của đơn chúc tứ tông và tượng thần Cao Lâu. Phía bên phải là bốn người của Sử Lai Khắc Thất Quái, lúc này muốn nghị sự nên Đường Tam đã đem Tiểu Vũ giao cho Trữ Vinh Vinh tạm thời chiếu cố. Tiểu Vũ cũng có vẻ rất ôn thuận, ngoài Đường Tam thì nàng cũng chỉ có cùng Trữ Vinh Vinh cùng ở một chỗ mới cảm thấy an tâm.

Đường Tam mặt mang mỉm cười, nói:”Thật sự không nghĩ tới, sau khi trở về từ đoạn thời gian ra ngoài này thật sự gặp nhiều chuyện vui mừng lẫn sợ hãi, coi như Đường môn của chúng ta chính thức được thành lập. Chỉ có hình thức của hồn sư giới chúng ta cũng không cần làm để tránh bị phiền toái nên chúng ta không cần tuyên dương với bên ngoài. Ngưu Cao trưởng lão cho ta sự vui mừng lẫn sợ hãi rất lớn, đơn chúc tứ tông tộc đều là trụ cột của Đường môn. Sau này còn muốn dựa vào các vị trưởng lão cùng cố gắng để Đường Môn của chúng ta được phát dương quang đại.

Ngưu Cao a a cười, nói:”Tông chủ, sau này tất cả mọi người đều sẽ là phần tử của Đường môn, ngươi cũng không cần khách khí với chúng ta quá, muốn chúng ta làm những cái gì, con đường phát triển sau này của Đường môn đều phải nhờ sự dẫn dắt của ngươi thôi.

Đường Tam gật đầu, nói:”Lần này ta cùng với Thái Thản trưởng lão đi trước Canh Tân thành có thu hoạch rất lớn, chẳng những thỉnh trở về lâu cao trưởng lão, đồng thời cũng mua đủ tài liệu. Để an bài tốt một chút, ta có đề nghị hy vọng cùng các vị trưởng lão thương lượng một chút.

Nói tới đây, Đường Tam dừng lại một chút, mặc dù hiện tại hắn nói không uy nghiêm hơn trước là mấy nhưng thực lực hiển lộ khi chinh phục đơn chúc tứ tông tông đã sớm được các vị tộc trưởng đề cao rất. Lúc này ánh mắt mọi người đều tập trung trên người của hắn, lẳng lặng lắng nghe lời hắn.

Đơn chúc tứ tông đã gia nhập Đường môn, sau này chúng ta chính là một thể, nếu tiếp tục lấy tên tông tộc như trước thì không ổn chút nào, Không bằng chúng ta đơn giản thay đổi một chút danh hiệu, chuyện đó do bốn vị trưởng lão tự an bài đi. Sau này Đường môn có quyết định trọng đại gì đều do các vị trưởng lão cùng với ta cùng quyết định.

Dương Vô Địch từ khi về cùng Đường Tam, lần đầu tiên mở miệng,”Mời tông chủ nói cụ thể một chút.

Đường Tam gật đầu nói:”Kế hoạch của ta là như vậy. Bốn vị bên cạnh ta đều là đồng bọn đồng sinh cộng tử với nhau, ta muốn họ cùng chúng ta tham gia xử lý các chuyện của Đường Môn đi. Ta giới thiệu với các vị tiền bối một chút. ngồi ở bên phải ta, là thực vật hệ hồn sư Áo Tư Tạp sáu mươi mốt cấp, để hắn phụ trách hậu cần của Đường Môn đi.”

Áo Tư Tạp động thân, mặt mang nụ cười hướng bốn vị tộc trưởng cùng Lâu Cao hành lẽ.

Chỉ việc Áo Tư Tạp cũng tuổi trẻ, nhưng bốn vị tộc trưởng trước mặt lại không sinh ra chút coi thường nào với hắn, có Đường Tam gây bất ngờ, nay Đường Tam giới thiệu Áo Tư Tạp với bốn vị tộc trưởng. Bao gồm cả Thái Thản ở bên trong, họ đều hiện lên tia kinh ngạc rất nhiều.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.