Dịch: A Kí
Biên dịch: A Lá
Trong chỗ trong độc dịch biến hóa từ thi thể Thì Niên bảy mươi hai cấp hồn thánh mà thành, Đường Tam thấy được một khối hồn cốt chiếu sáng bảy màu lóng lánh rực rỡ.
Khối hồn cốt này xuất hiện, khiến cho Đường Tam trong lòng một trận sợ hãi. Hắn làm sao mà không sợ hãi được cơ chứ? Nếu lúc trước Thì Niên sử dụng hết uy lực của khối hồn cốt này, cho dù không dùng vũ hồn, cũng tuyệt không phải bản thân hắn có khả năng ngăn cản. Thực lực của song phương trong lúc đó vốn là chênh lệch thật lớn, hơn nữa lại còn một khối hồn cốt như vậy.
Đường Tam biết, mình quả thật là may mắn, nếu không phải nữ thần may mắn chiếu cố, có lẽ mình bây giờ đã biến thành một cỗ thi thể rồi.
Thì Niên thật sự xem thường Đường Tam rồi, lấy thực lực bảy mươi hai cấp của hắn, cũng căn bản không có khả năng nghĩ đến sử dụng hồn cốt đối với Đường Tam. Hắn đối với Đường Tam trực tiếp dùng tới đệ thất hồn kỹ mộng yểm của mình, đã là tương đối cẩn thận.
Nếu không phải Đường Tam có tử cấp ma đồng có khả năng phá hỏng hết thảy loại hồn kỹ mê huyễn, nếu không có tuyệt sát Diêm Vương Thiếp bá đạo nọ, nếu không phải Thì Niên không có toàn lực ứng phó. Tất cả những điều đó, chỉ cần thiếu một thứ, vậy thì kẻ chết nhất định chính là Đường Tam.
Quần áo trên người của Đường Tam đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt hết, hắn từ bên cạnh bẻ xuống một nhánh cây, coi chừng cẩn thận đem khối hồn cốt nọ khều ra, lúc hồn cốt được lấy ra xong, nhánh cây trong tay hắn cũng đã bị ăn mòn hầu như không còn.
Từ trong Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ lấy ra nước sạch lúc nào cũng chuẩn bị sẵn đem khối hồn cốt nọ tiến hành tẩy rửa.
Ngoài ý muốn của Đường Tam chính là, ở trên cái khối hồn này nhìn qua hết sức huyễn lệ cũng không có dính cái độc dịch gì, cho dù là nước sạch tiếp xúc, cũng chỉ trong nháy mắt là chảy xuống, hoàn toàn không tại lưu lại trên nó một giọt nước nào.
Không hổ là một tồn tại chí bảo trong hàng vạn hồn thú. Nghỉ ngơi một lát, Huyền Thiên Công của Đường Tam khôi phục được vài phần, tay phải vận công, dùng Huyền Ngọc Thủ cầm khối hồn cốt nọ lên.
Hồn cốt vừa chạm vào tay, lập tức truyền đến một cổ cảm giác cực kỳ kỳ dị, phảng phất bản thân nó nhất định thuộc về một bộ phận của mình, nhất là khi Đường Tam dùng tay trái chạm tới khối hồn cốt, ẩn chứa năng lực đặc thù trong đó biến đổi chui vào trong cánh tay trái một cách tự nhiên.
Đường Tam tin tưởng, chỉ cần chình mình hơi chút dùng Huyền Thiên Công tiến hành dẫn tới, lập tức sẽ cùng khối hồn cốt này dung làm một thể.
Đối với hồn sư mà nói, còn có cái gì có thể so sánh với lực hấp dẫn của hồn cốt đây? Dù cho Đường Tam hai kiếp làm người, lúc này cũng không khỏi tim đập nhanh hơn, ngay cả tay cầm hồn cốt cũng đang run nhè nhẹ.
Trong nội tâm, một âm thanh không ngừng thúc giục hắn nhanh cùng khối hồn cốt này dung làm một thể, tránh đêm dài lắm mộng.
Một khi hoàn thành dung hợp, Đường Tam đã đem mình trở thành hồn sư có hai khối hồn cốt, thêm một khối hồn cốt, là tương đương thêm một cái bảo vệ tính mạng, hoặc là kỹ năng mạnh mẽ để tiêu diệt địch. Mặc dù Đường Tam nhìn không ra khối hồn này có cái dạng năng lực gì, nhưng hắn có thể dám chắc, khối hồn cốt này là vật phi phàm. Hoặc là nói, bất cứ một khối hồn cốt nào đều không có khả năng là vật bình thường.
Sau khi làm hồn thú tử vong, có thể rơi ra đặc thù vật phẩm chính là hồn cốt. Đường Tam lúc trước nghe đại sư tỉ mỉ giải thích qua cách dùng đồ với mức độ trở ngại sau khi thu được dựa trên một đời tri thức của mình.
Hắn ẩn ước đoán được, hồn cốt này tồn tại, tương đương phật giáo xá lợi tử tại tiền thế của mình. Chỉ bất quá hồn cốt là xá lợi tử hồn thú của mà thôi.
Hồn thú tu vi càng cao, tỉ lệ tạo ra hồn cốt lại càng lớn. Nhưng chỉ có mười vạn năm hồn thú mới có thể một trăm phần trăm tạo ra hồn cốt. Đó cũng là nguyên nhân chính tại sao hồn hoàn của mười vạn năm hồn thú thủy chung được xếp đầu bảng quý hiếm trên đại lục.Advertisement / Quảng cáo
Nếu khi năng lực của mình đủ thừa nhận, liệp sát một đầu hồn thú mười vạn năm, chẳng những có thể được hồn hoàn mười vạn năm vô cùng cường đại, đồng thời cũng lập tức thu được một khối hồn cốt mười vạn năm từ trên mình hồn thú.
Đáng tiếc, hồn thú mười vạn năm tồn tại thật sự rất là ít. Trong lịch sử cả giới hồn sư cũng không xuất hiện quá vài lần.
Đường Tam hít liên tiếp hai ngụm không khí, miễn cưỡng đè nén tham vọng dung hợp khối hồn cốt này xuống, nghiến răng, lúc này mới đem cái đó bỏ vào trong như ý bách bảo nang của mình.
Hắn đương nhiên không phải không muốn hấp thu khối hồn cốt này, sở dĩ không có tùy tiện hấp thu chính là bởi vì đại sư đã dạy hắn.
Hồn cốt tất nhiên là cực phẩm bảo vật. Nhưng so với hồn hoàn thì giống nhau, hồn cốt bất đồng đối với bất đồng hồn sư tác dụng tuyệt không giống nhau. Hồn cốt mặc dù sẽ lại rơi ra sau khi hồn sư tử vong, nhưng chỉ cần tánh mạng của hồn sư còn tồn tại, nó cũng không cách nào thay đổi.
Nói cách khác, hồn sư một khi cùng khối hồn cốt tiến tới dung hợp, vậy khối hồn cốt này sẽ như hồn hoàn đi theo hắn cả đời.
Tại phương diện này, hồn cốt thậm chí so với hồn hoàn càng thêm bá đạo. Hồn hoàn còn có một loại phương pháp có thể từ trên người giải trừ, nhưng nó sẽ không cách nào lại thu được hồn hoàn đại giới.
Tỷ như, một vị Phong Hào đấu la có chín hồn hoàn, nếu bỏ đi một cái hồn hoàn trên người của mình, vậy hắn vĩnh viễn không có khả năng thu lại được đệ cửu hồn hoàn. Chỉ có thể là bát hoàn hồn đấu la mà thôi.
Bởi vậy, bỏ đi hồn hoàn cũng chỉ là nói trên lý luận mà thôi. Mà muốn bỏ đi hồn cốt thì chỉ có một loại tình huống. Chính là hồn sư chết, nếu không nói, tuyệt đối không cách nào từ bỏ.
Lúc đầu Đại sư lúc dạy hắn đã từng nói qua, hồn cốt mặc dù tốt, nhưng càng phải chọn thích hợp cho mình, nếu như hồn cốt không rõ tác dụng, không nên hấp tấp vội vàng dung nhập, nói không chừng, có thể lãng phí một trong sáu vị trí hồn cốt trên người của mình.
Tri thức của đại sư tại phương diện này đương nhiên không có sai, nhưng lực hấp dẫn của hồn cốt đối với hồn sư thật sự quá lớn. Nếu không phải nói tâm chí của Đường Tam trầm ổn kiên nghị, sợ rằng tại lúc phát hiện hồn cốt, chính là sẽ cùng nó dung hợp.
Cho dù hồn cốt chênh lệch đi nữa, nhưng nếu không có tác dụng, thì về mặt tổng thể cũng không khá hơn bao nhiêu. Đừng nói là hồn sư bình thường, cho dù là Phong Hào đấu la cũng vị tất có khả năng có hồn cốt phù hợp với mình, càng không cần phải nói tập hợp đủ sáu khối hồn cốt rồi.
Độc tố của Diêm Vương Thiếp mặc dù bá đạo, nhưng sau khi độc tố phóng thích, thiếu máu phát động nó sẽ mất đi tác dụng vốn có của nó, cho nên Đường Tam không cần lo lắng Thì Niên biến thành hắc thủy sẽ đối hoàn cảnh xung quanh sinh ra ảnh hưởng xấu nào cả.
Nghỉ ngơi chỉ chốc lát, Đường Tam cũng không dám ở lại đây lâu, ngoại trừ Thì Niên ra ai có thể nói, không có người khác của Thương Huy học viện đến đối với hắn bất lợi đây? Sau khi thể lực đã khôi phục vài phần, Đường Tam lập tức rời khỏi rừng cây, vì an toàn của bản thân, hắn không thể không thúc dục Tử Cực Ma Đồng, lúc ra khỏi rừng cây vừa hết sức nhìn quan sát bốn phía, vừa chú ý cẩn thận trở về Thiên Đấu thành.
Cũng may là từ rừng cây tới Thiên đấu thành khoảng cách cũng không xa lắm, khi tiến vào thành, Đường Tam có cảm giác hư thoát của hồn lực trong cơ thể, rất nhanh trở về Sử Lai Khắc học viện.
Còn chưa đi tới cửa học viện, Đường Tam đã nhìn thấy được Tiểu Vũ đang đứng đợi lo lắng ở đấy.
“Ca—“ Vừa thấy Đường Tam, Tiểu Vũ nước mắt ào ạt tuôn ra, cũng tự phi tới.
Lúc xuất hiện dự cảm điềm xấu, mọi người Sử Lai Khắc học viện rất nhanh trở về học viện. Khi mọi người phát hiện Đường Tam quả nhiên vắng mặt, Tiểu Vũ nhất thời rơi vào trong khủng hoảng, mọi người đều chia nhau ra ngoài tìm kiếm, để cho Tiểu Vũ ở tại chỗ này đợi.
Cuối cùng Đường Tam cũng quay lại. Tiểu Vũ dưới tình huống vô cùng kích động lao tới cực nhanh, nếu là trạng thái bình thường, Đường Tam tự nhiên có thể tiếp được nàng, nhưng Đường Tam bây giờ lại đang suy yếu, Tiểu Vũ lao tới nhất thời không đỡ được, làm cho lúc nàng đụng vào trong lồng ngực Đường Tam, hai người đồng thời hướng mặt đất ngã xuống.
May là, sự dẻo dai cùng với phản ứng cực nhanh của Tiểu Vũ, ngay khi hai người sắp ngả xuống đất, nàng một tay trên mặt đất một tay chống đỡ, mặc dù không có thể ngăn cản chiều hướng hai người ngã xuống đất, nhưng cũng làm xung lượng chậm lại. Thân thể mềm mại tràn ngập hương thơm nhảy vào lòng ngực của mình, Đường Tam chỉ cảm thấy một trận trời đất xoay chuyển, nhưng tâm tình này đồng dạng an tâm cũng tập kích trong lòng, hạ ý thức, hắn ôm lấy Tiểu Vũ gắt gao ôm vào trong ngực của mình. Giờ khắc này, nội tâm hắn đồng dạng tràn ngập lửa nóng cùng sợ hãi.
Mặc dù hắn lợi dụng Diêm Vương Thiếp đánh chết thành công Thì Niên, nhưng vì không bị Thì Niên phát hiện dị thường, hắn cũng hoàn toàn bị trúng đệ thất hồn kỹ Mộng Yểm của Thì Niên mang đến huyễn cảnh. Mặc dù Tử cực ma đồng giúp con mắt có cái nhìn trung thực, nhưng sợ hãi sinh ra trong huyễn cảnh lại cũng không có hoàn toàn mất đi, ôm Tiểu Vũ, trong đầu Đường Tam không thể áp chế cứ hiện ra Tiểu Vũ lúc ấy bị đại thúc có gương mặt hèn mọn bỉ ổi, đối hắn mà nói, cơ hồ không có sợ hãi gì có thể so sánh được.
Ôm chặt Tiểu Vũ, hắn thậm chí muốn đem nàng dung nhập vào trong cơ thể mình, che chở thật tốt.
Tiểu Vũ cũng cảm giác được rõ ràng tâm tình biến hóa của Đường Tam, mặc dù hơi thở nóng rực của hắn đã làm trống ngực của Tiểu Vũ gia tốc, nhưng nội tâm nàng sợ hãi so với Đường Tam còn mạnh mẽ hơn. Thời gian chờ đợi mặc dù không lâu lắm, nhưng mỗi một phút đều là sự dày vò, nàng cũng không biết nếu Đường Tam thật sự xảy ra việc gì thì chính mình sẽ như thế nào.
Chia lìa ngắn ngủi này, làm bọn hắn khắc sâu cảm nhận được sự quan trọng trong lòng lẫn nhau.
Đường Tam ý thức dần dần mơ hồ, nhưng hai tay hắn lại thủy chung ôm chặt Tiểu Vũ, thẳng đến khi tất cả ý thức mất đi cũng không có buông ra.
Diêm Vương Thiếp nội lực phải tiêu hao so với trong tưởng tượng của hắn còn muồn nhiều hơn, bất luận là tinh thần hay là nội lực, tiêu hao của Đường Tam cũng đã tới một cái bờ vực cực độ nguy hiểm.
Lúc này gặp lại Tiểu Vũ, trở lại trước cửa học viện, nội tâm hắn buộc chặt cuồi cùng cũng buông lỏng, thân thể cũng chịu không được đã kích mang đến do mệt mỏi đến từ tinh thần cũng như thể lực, lập tức tiến vào trạng thái hôn mê.
Không biết qua bao lau, lúc Đường Tam từ từ trong hôn mê tỉnh táo lại, hắn phát hiện chính mình đã nằm ở trên giường túc xá rồi.
Ý thức dần dần tĩnh lại, cảm giác suy yếu trong cơ thể đã đỡ rất nhiều, nội lực trong cơ thể có thể tự động điều chỉnh chức năng khôi phục lại một chút, chóp mũi chậm rãi hít thở, thúc dục nội lực trong kinh mạch chuyển động một vòng, Đường Tam lúc này mới mở hai mắt.
Bản thân hắn cũng không có bị thương, chỉ là tinh thần cùng nội lực tiêu hao quá lớn, mới dẫn đến hôn mê, lúc này trải qua một đoạn thời gian ngủ say, đã có một chút khôi phục.
Lúc này Đường Tam mới phát hiện, trong tay trái của mình đang nắm một cái tay nhỏ bẻ mềm mại, chính là thuộc về Tiểu Vũ, lúc này, nàng đang ngồi ở bên gường, nằm ở bên người mình đang ngủ li bì. Lờ mờ có thể nhìn ra, hai mắt của nàng đúng là vẫn còn đỏ bừng, khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại có chút tái nhợt, bím tóc thon dài rủ lại bên giường, lông mi thật dài khoác lên trên mí mắt, thỉnh thoảng rung động rất nhỏ, hiển nhiển, nàng ngủ cũng không hề bình thản.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn nhu mỹ của nàng, tóc dài đen nhánh, còn có giữa lông mày vẫn nhíu như trước vì từ trong sợ hãi đã hoàn toàn khôi phục lại, trong lòng Đường Tam tuôn ra vô hạn thương tiếc khó có thể khắc chế.
Khe khẽ xuống giường, lại nhẹ nhàng đem nàng ôm lấy, giống như là ôm lấy một mảnh vải mỏng, đem nàng đặt ở trên giường của mình, hành động này, chỉ là để cho nàng ngủ được thoải mái một chút.
Không biết là động tác của Đường Tam quá nhẹ nhàng, hay là Tiểu Vũ thật sự quá mệt mỏi, nàng cũng không có tỉnh lại, chỉ là trong mơ theo ý thức, hai tay quấn quanh trên cổ hắn, nói cái gì cũng không chịu buông ra.
Tất cả đều rất tự nhiên, hắn đem nàng nhẹ nhàng ôm vào trong ngực mình, cái chăn tốt, không có đi dùng tu luyện khôi phục nội lực của mình, tại trong lòng tràn đầy nhu tình, hắn làm bạn cùng nàng ngủ tiếp. Không có một tia dâm tà, cho dù có chỉ là vô tận nhu tình.
Lông mày của nàng bất tri bất giác giản ra, tại trong tâm của hắn có một loại ôn nhu an ủi, một loại an bình ấm áp trước đó chưa từng có từ trên giường đơn giản yên lặng tản ra.
Sáng sớm. Những ánh mặt trời đầu tiên từ ngoài chiếu vào phòng thì, Tiểu Vũ từ trong ngực Đường Tam giật mình tỉnh dậy, có lẽ là có sự ăn ý. Hai người cơ hồ đồng thời mở mắt, lại cùng nhắm lại rất nhanh
Một mảnh dày đặc màu đỏ tại trên mặt nàng khuếch tán, hắn trong xấu hổ muốn lặng lẽ buông tay ra, rồi lại bị nàng trở tay ôm lại.
Hai người người nào cũng không có mở miệng, ai cũng không có nói nửa câu gì, chỉ có tiếng tim đập nhanh hơn một cách khác thường.
Tiếng bước chân đến gần vang lên, hai người như là kinh cung chi điểu (chim thấy cung bắn) nhanh chóng tách ra. Cố không tỏ ra xấu hổ, Đường Tam từ trên giường bay nhanh xuống phủ thêm áo ngoài cho mình.
“Tiểu Vũ, Tiểu Tam có tốt hơn chưa?” Tiếng gõ cửa vang lên, người tới là Áo Tư Tạp.
Đường Tam hướng Tiểu Vũ nhìn lại, lúc này Tiểu vũ đã từ trên giường đứng dậy, trên mặt một mảnh đỏ ửng nói cái gì cũng không che dấu được, hai người liếc nhau, Tiểu Vũ chỉ về chính mình, lại chỉ về cửa, chỉ chỉ Đường Tam, cuối cùng chỉ chỉ cái giường.
Rất ăn ý không một tiếng động làm cho Đường Tam một lần nữa nằm lại trên giường, Tiểu Vũ hít mấy ngụm không khí, bình phục lại trống ngực của mình, lúc này mới mở của.
Nhìn Tiểu Vũ mặt cười chưa hết ửng đỏ, Áo Tư Tạp có chút nghi hoặc nói:“Tiểu Tam thế nào rồi?”
Tiểu Vũ nói:“Hắn còn không có tỉnh, bất quá hơi thở đã đều đặn rất nhiều rồi, hẳn là không có chuyện gì đâu.”
Áo Tư Tạp mắt đầy thâm ý nhìn nàng liếc mắt, hắc hắc cười nói: “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi. Để cho hắn nghỉ ngơi một hồi đi. Ta đi trước ăn điểm tâm đây. Có muốn hay không cùng nhau đi. Được rồi, đại sư nói. Tiểu Tam một lát tỉnh lại, trực tiếp đi tìm hắn.”
Tiểu Vũ vội vàng gật đầu, lúc này nàng thật muốn Áo Tư Tạp nhanh chóng rời đi, để cho tâm tình của mình ổn định một chút.
Đợi Tiểu Vũ đóng cửa lại, Đường Tam mới từ trên giường một lần nữa ngồi xuống, hai người liếc nhau, Tiểu Vũ có chút kinh hoảng cúi đầu, Đường Tam đi tới bên người nàng, xoa xoa đầu của nàng nói: “Ta đã không có việc gì rồi, ta đi tìm sư phụ.”
Thẳng đến khi Đường Tam đi khỏi phòng, tâm tình của Tiểu Vũ mới từ từ bình phục lại. Hai tay đang che mặt của mình, nàng phát hiện, những điều gì đó trong đầu mình vốn vẫn không có khả năng nhìn thấy rõ ràng, bây giờ hiện ra rất rõ ràng, trong mắt đẹp toát ra vài phần quang mang đặc thù cùng vài phần kiên định, còn lại là mang theo một tia mỉm cười.
Cuối cùng nhìn thoáng qua giường đệm tối hôm qua ngủ, lúc này mới bước nhanh đi ra ngoài
“Sư phụ, ta tới.” Đường Tam đi tới phòng của đại sư thì cửa phòng đã được mở sẵn.
Trên bàn của đại sư, xếp đặt bữa sáng thật thịnh soạn.
Đại sư mỉm cười nói: “Ăn cái gì trước đi. Ăn xong rồi hãy nói.”
Đường Tam cũng không khách khí, buổi tối ngày hôm qua đã không ăn cái gì, sức ăn của hắn lại luôn luôn không nhỏ, lập tức đi tới ngồi xuống, nhanh chóng ăn uống. Trong khoảng thời gian này đại sư cũng không đặt câu hỏi, chỉ là lẳng lặng suy tư điều gì đó.Advertisement / Quảng cáo
Cho đến sau khi Đường Tam đem bữa sáng trên bàn quét sạch bóng không còn chút nào, đại sư mắt đầy thâm ý nhìn hắn mới nói: “Ngày hôm qua có đúng hay không có người đánh lén ngươi? Đem tất cả ngươi đã trải qua kể lại cho ta biết.” Đối với đại sư, Đường Tam dĩ nhiên không có gì giấu diếm, hắn lập tức gật đầu nói: “Là Thì Niên của Thương Huy học viện.”
Sắc mặt đại sư chợt biến đổi, đồng tử co rút lại một chút: “Ngươi nói chính là Tàn Mộng Thì Niên?”
Đường Tam gật đầu: “Đúng vậy.” Vừa nói, hắn đi ra đóng cửa phòng lại, có chút vật là không thể để cho ngoại nhân thấy.
Sắc mặt của đại sư rất khó nhìn, cau mày: “Hắn sao lại hảo tâm như vậy, dĩ nhiên lại đem ngươi thả trở về? Thì Niên người này luôn luôn nổi tiếng nham hiểm độc ác, hơn nữa vũ hồn đặc thù nọ của hắn, bất luân là tấn công địch hay là chạy trốn, đều tương đương khó đối phó. Được liệt vào dị hình khống chế hệ hồn sư, rất khó đối phó.”
“Hắn đã chết. Bị ta giết.” Đường Tam trực tiếp nói ra kết quả.
Đại sư ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn hướng Đường Tam: “Ngươi giết hắn?”
Đường Tam gật đầu:“Chuyện đó là như thế này….” lập tức hắn đem chính mình ngày hôm qua sau khi ly khai Thiên Đấu Đại Đấu Hồn tràng gặp những tình hướng đều kể lại một lần.
Ngay cả bí mật của Diêm Vương Thiếp cũng không có giấu diếm. Nếu nói tại trên cái thế giới này người nào là hắn tín nhiệm nhất, có thể không phải Đường Hạo cha của hắn, nhưng dám chắc là Đại Sư.
Đối với Đường Tam mà nói, đại sư đối với hăn so với Đường Hạo còn hơn nhiều. Với cha là thân tình, với đại sư là thân tình cùng kình trọng.
Nghe Đường Tam giải thích, thần sắc của Đại sư không khỏi trở nên kỳ dị, khi hắn nghe Đường Tam nói từ trên người Thì Niên thu được khối hồn cốt bảy màu thì suýt nữa kinh hô lên tiếng, mạnh mẽ từ trên chỗ ngồi của mình đứng lên.
Cực kỳ kích động nhìn Đường Tam, thậm chí ngay cả thân thê cũng có chút run rẩy.
“Lấy ra cho ta xem. Nhanh.” Đại sư nói có chút vội vàng.
Đường Tam từ trong Như Ý Bách Bảo Nang đem khối hồn cốt bảy mày lấy ra, để vào trong tay đại sư.
Đại sư nâng hồn cốt, trống ngực của hắn không ngừng gia tốc. Mặc dù cả đời hắn nghiên cứu vũ hồn, nhưng rõ ràng chứng kiến một khối hồn cốt như thế lại chính là lần đầu tiên.
Cho dù là lúc tại Lam Điện Phách Vương Long gia tộc, hắn cũng không có cơ hội tiếp xúc một khối hồn cốt ở khoảng cách gần như thế này.
Đối với hồn sư mà nói, hồn cốt giống như là tánh mạng thứ hai, không ai lại dễ dàng đem hồn cốt của mình thể hiện ra ngoài. Với hồn cốt của mình càng cực độ giữ bí mật. Cho dù là phong hào đấu la cùng là như thế.
Càng không ai lại đem hồn cốt tùy thân mang theo trên người, chỉ cần là thu được loại hi thế kỳ trân này, trước tiên sẽ dung nhập bản thể, tăng cường thực lực bản thân.
Tinh thần của đại sư tập trung nhìn kỹ khối hồn cốt nọ, thật lâu không thể tự kiềm chế.
“Tiểu Tam, ngươi thật sự đã lớn.” Khe khẽ thở dài, đại sư cẩn thận đem hồn cốt một lần nữa giao lại trong tay Đường Tam, ý bảo hắn mau nhanh thu hồi về Như ý Bách Bảo Nang.
Thu hồn cốt, Đường Tam có chút khó hiểu nhìn về phía đại sư, hắn không rõ tại sao sư phụ lại nói như vậy.
Đại sư than nhẹ một tiếng: “Nhìn thấy hồn cốt, ngươi còn có thể không quên dặn dò của ta, không có đem nó trực tiếp hấp thu, cái này đã chứng minh, tâm tính của ngươi đã thật xa thường nhân. Cuối cùng ta cũng có thể yên tâm sau khi tham gia đại hội lần này cho ngươi tốt nghiệp.”
Trong mắt Đường Tam nhiều hơn vài phần quyến luyến:“Không, sư phụ, ta còn muốn đi theo ngài tiếp tục học tập.”
Đại sư sái nhiên cười nói: “Ta có thể dạy ngươi cái gì, ngươi sớm đã học hết không sai biệt lắm. Ngươi bây giờ cần làm chính là không ngừng đem lý luận tri thức của ta biến thành sự thật. Tình huống này cùng là ta hy vọng thấy nhất. Tiểu Tam, ngươi phải nhớ kỹ, bất luận lúc nào, thực chiến mới là trọng yếu nhất. Nếu không phải có kinh nghiệm thực chiến phong phú, ngươi bây giờ sợ rằng đã là một cỗ thi thể. Không nghĩ tới, nhãn công thần kỳ nọ của ngươi có thể phá trừ vũ hồn Tàn Mộng của Thì Niên, còn có ám khí kích độc nọ. Ta nghĩ, ngươi cũng hẳn là biết chính mình tại trong chiến đấu ngày hôm qua là may mắn cở nào, thiếu một chút nữa ngươi có thế đã biến thành thi thể rồi.”
Đường Tam đương nhiên biết, không cần phải nói hồn cốt, nếu Thì Niên không phải âm hiểm không sử dụng hồn kỹ biến thái của mình, nếu hắn chỉ là bằng vào hồn lực mạnh mẽ, sợ rằng Đường Tam đã chết rồi. Càng huống chi khi đó Thì Niên còn có một khối hồn cốt.
Sắc mặt của đại sư đột nhiên trở nên ngưng trọng: “Chuyện này, ngươi không nên nói với bất kỳ ai. Cho dù là Sử Lai Khắc thất quái, Phất Lan Đức bọn họ cũng không được nói. Tàn Mộng Thì Niên mặc dù đã mất tích, nhưng người này cùng ngươi không có bất luận quan hệ gì. Khối hồn cốt này càng như thế, đừng cho bất luận kẻ nào biết. Cái mà bọn họ gọi là ôm ngọc bích trong người là có tội, ta tuyệt không hy vọng ngươi bởi vì nó mà gặp phải họa sát thân. Ngươi hiểu được không?”
Đường Tam gật đầu, nhưng hắn vẫn còn nhịn không được hỏi: “Sư phụ, tác dụng của khối hồn cốt này đến tột cùng là cái gì?”
Đại sư trầm ngâm nói:“Từ quan sát bên ngoài cùng khí tức của hồn cốt cốt này phát ra, ngươi không có đem khối hồn cốt này hấp thu, đúng là thập phần chính xác. Bởi vì nó cũng không thích hợp ngươi. Khối hồn cốt này hắn là thuộc về loại bảo thạch, tối thích dùng huyễn cảnh hệ hồn sư cùng phụ trợ hệ hồn sư, cùng Thì Niên phối hợp rất tương xứng. Nhưng ngươi lại bất đồng, ngươi cũng không thuộc về loại hồn sư này. Cho dù sử dụng khối hồn cốt này, cũng bất quá gia tăng cho mình một cái kê lặc(gân gà, việc làm vô bổ – A Kí) kỹ năng mà thôi. Thuộc tính kèm theo cũng không tốt. Đương nhiên, so với không có vẫn mạnh hơn một chút.
“Trước đây, ta sở dĩ nhiều lần nhắc nhở ngươi, sau khi nhận được hồn cốt đừng nóng lòng dung nạp, chính là xuất phát từ nguyên nhân này. Khối hồn cốt này tuy là không thích hợp ngươi, nhưng sẽ thích hợp người khác. Tốt nhất chính là, dùng nó đến đổi lấy một khối hồn cốt thích hợp cho ngươi. Vì vậy, khối hồn cốt này tuy rằng không thích hợp trực tiếp sử dụng, nhưng là nó đối với ngươi mà nói, thì tương đương với việc có một kiện có thể dùng để đổi lấy một món đồ thích hợp cho bản thân. Miễn là nắm chắc thời cơ thích đáng, đối với ngươi thật là chỗ tốt không thể nghi ngờ.“
Đường Tam nhịn không được hỏi: “Hồn cốt kia có cái dạng gì mới thích hợp ta đây?“
Đại sư không chút do dự nói: “Lực lượng hình hồn cốt cùng thực vật hệ hồn cốt.“
Đường Tam ngây ngẩn cả người, thực vật hệ hồn cốt hắn còn có thể đủ lý giải, nhưng lực lượng hình hồn cốt này lại là vì cái gì?
Đại sư cùng Đường Tam thầy trò nhiều năm, tự nhiên nhìn ra được hắn trong lòng nghi hoặc: “Thực vật hệ hồn cốt đối với ngươi thật là chỗ tốt không cần nói cũng biết, về phần lực lượng hình hồn cốt, chỗ tốt lớn nhất chính là tăng cường đối với bản thân ngươi. Đồng thời, cũng là vì tương lai đệ nhị vũ hồn của ngươi mà chuẩn bị. Hạo Thiên Chuy của Hạo Thiên tông các ngươi, chính là lực lượng lộ tuyến. Còn nhớ rõ ta đã nói qua với ngươi, chỗ vướng mắc lớn nhất của song sinh vũ hồn sao? Đó chính là thân thể không thể chịu đựng quá nhiều phụ gia thuộc tính hồn hoàn. Mà lực lượng hình hồn cốt lại đối với ngươi cải tạo thêm một bước, cho ngươi có khả năng chịu đựng áp lực lớn hơn nữa.“
“ Thì ra là thế.” Đường Tam lúc này mới hiểu được nổi khổ tâm của đại sư. “Ta khi nào thì nên đi đổi khối hồn cốt này đây?“
Đại sư suy nghĩ một chút, nói: “Trước tiên đừng cấp bách, việc này cũng không phải một mình ngươi có thể hoàn thành. Hồn cốt ở giới hồn sư quả thực rất mẫn cảm. Nếu sau lưng ngươi thực lực cũng không đủ uy hiếp, chẳng những đổi không được hồn cốt phù hợp mình, còn có thể đưa tới họa sát thân. Đợi qua vài năm rồi nói sau. Nếu mà ngươi có thể gặp được phụ thân ngươi. Thì có thể đem chuyện này làm sớm trước thời hạn. Có hắn ở đây, sẽ không có người nào có thể đụng đến ngươi. Hoặc là đợi khi ngươi có thể trở lại Hạo Thiên tông, nhận được sự ủng hộ của Hạo Thiên tông.“
“ Thi đấu ngươi cũng không cần phải tham gia, tiêu hao lớn như vậy làm cho ngươi không thích hợp tham gia trận đấu của ngày hôm nay. Đối thủ hôm nay của các ngươi cũng không mạnh lắm, có bọn họ mấy người đủ để ứng phó rồi. Đối với các đồng đội của ngươi, ngươi nói cho bọn chúng ngày hôm qua đột nhiên có điều ngộ đạo, đến ngoài thành tu luyện một đoạn một đoạn thời gian, suýt nữa tẩu hỏa nhập ma. Cho nên mới hao hết hồn lực trong cơ thể. Ta sẽ giúp ngươi từ bên cạnh che dấu che dấu.“
Mặc dù đối với thận trọng thận trọng của đại sư mà Đường Tam có chút không cho là đúng, nhưng hắn vẫn sẽ không làm trái ý tứ của đại sư, sư phụ cũng là vì tốt cho mình. Huống chi cẩn thận một chút cũng không có chỗ có hại nào.
Dự tuyển thi đấu tiếp tục, sau khi vòng thứ mười kết thúc, các chi đội ngũ tham gia Thiên Đấu Thành dự tuyển thi đấu đều đã có khoảng cách.
Sử Lai Khắc học viện lấy chiến tích kiêu nhân mười trận toàn thắng, xếp hạng thứ nhất không nhường cho ai.
Cùng bọn họ có thành tích chiến đấu giống nhau còn có vài chi đội ngũ khác, cũng chính là là bốn tông còn lại trong năm nguyên tố học viện trừ bỏ Tượng Giáp tông.
Kẻ khác kỳ quái chính là, Sử Lai Khắc học viện ngoại trừ giai đoạn đầu đụng tới ngoài tượng giáp tông, cũng không có đụng chạm một chi đội trong năm nguyên tố học viện nào cả.
Mà Tượng Giáp tông liền đụng ngay năm chi học viện khác, hơn nữa không hề ngoại lệ đều bại trận. Phòng ngự của bọn họ dường như không có tác dụng gì.
Đến lúc này, Sử Lai Khắc học viện cùng bốn chi nguyên tố học viện khác xếp năm hạng đầu dự tuyển tái, hơn nữa thành tích chiến đấu toàn bộ đều là toàn thắng.
Tượng Giáp học viện cũng cực kỳ thê thảm, mười trận năm thắng năm thua, thứ tự chỉ ở vị trí trung bình không tiến lên được. Đừng nói chính Tượng Giáp học viện không nghĩ tới, người tổ chức giải thi đấu cũng không nghĩ đến kết quả như vậy.
Này cũng làm các chi đội ngũ hoàn toàn tạo thành khoảng cách, nhóm năm chi đội ngũ xa xa dẫn đầu.
Nhưng là, trận đấu kế tiếp không hề thoải mái, đối thủ vòng thứ mười một của Sử Lai Khắc học viện, chính là Sí Hỏa học viện một trong năm nguyên tố học viện. Toàn bộ lấy hồn sư thuộc tính hoả tôả thành một chi chiến đội cường đại.
Vòng đấu này, Sử Lai Khắc học viện cùng Sí Hỏa học viện trong top năm đội đứng đầu không thể nghi ngờ tạo thành một trận chiến đáng theo dõi nhất. Bọn họ cũng không nghi ngờ được xếp hạng trung tâm trên lôi đài.
Trận đấu còn chưa có bắt đầu, trên khán đài đã là một mảnh cảnh tượng nhiệt náo. Nhưng ít nhất khán giả vượt quá một phần ba đều là mặc đồng phục màu xanh biếc tượng trưng cho đội Sử Lai Khắc học viện.
Tuy rằng thực lực của năm nguyên tố học viện đồng dạng rất mạnh, nhưng Sử Lai Khắc học viện xuất thân từ thực vật hệ lại càng dễ dàng khiến cho khán giả đồng cảm.
Nhất là vẻ bề ngoài kì lạ của bọn họ, ở Thiên Đấu Thành như là một trận sóng triều màu xanh biếc đang trào dâng.
Hiện tại còn cách xa thời gian báo danh nhập học. Nhưng Sử Lai Khắc học viện đã nhận được đơn báo danh như là tuyết rơi, có thể thấy được Sử Lai Khắc học viện chiến đội mang đến cho học viện rất nhiều dang tiếng.
Phất Lan Đức kiếm được lợi như là đầy bồn đầy bát, khoái ý nói không nên lời.
Đại sư trong tay cầm giấy giới thiệu tường tận về Sí Hỏa học viện, thần sắc trên mặt rõ ràng có chút ngưng trọng, mấy ngày này hắn một mực nghiên cứu thực lực năm nguyên tố học viện, hiện tại mới vừa phát hiện một chút rõ ràng.
“Sư phụ, trận này chúng ta vẫn là bình thường xuất chiến sao.” Đường Tam hướng đại sư nói. Cái gì gọi là bình thường xuất chiến, chính là dùng hắn, Đái Mộc Bạch, Tiểu Vũ ba người dẫn đầu, mang bốn gã đội viên kia xuất trận.
Đại sư lắc đầu nói: “Không. Trận này các ngươi gặp đối thủ thực lực tương đối cường đại, Tiểu Tam. Mấy này này các ngươi một mực tiến hành trận đấu, ngươi có biết vì cái gì Tượng Giáp học viện liên tiếp bại bởi bốn nguyên tố học viện khác không?“Advertisement / Quảng cáo
Đường Tam lắc lắc đầu. Hắn mỗi ngày đều phải dẫn dắt các đội viên tham gia trận đấu, phải phân tích tình thế trận đấu, ở trên đây lại là chủ lực tuyệt đối, căn bản không có thời gian chú ý điểm này.
Đại sư nói: “Vốn ta còn không thể khẳng định, nhưng mấy ngày nay ta cố ý quan sát một chút bốn đại nguyên tố học viện cùng Tượng Giáp tông chiến đấu, ta đã thăm dò bọn họ thật chi tiết. Bọn họ cũng đồng dạng che dấu thực lực. Xem ra, phái cực đoan đã muốn bắt đầu lấy thừa bù thiếu.“
Nhìn thấy ánh mắt Đường Tam có chút kinh ngạc, đại sư rất nhanh nói: “Thời gian không nhiều lắm, ta nói ngắn gọn, đệ tử của Tượng Giáp tông các ngươi đã gặp mặt qua, lấy trường phái cực đoan của bọn họ làm tiêu chuẩn. Trước kia thực lực của bọn họ cũng cùng với bốn nguyên tố học viện khác không sai biệt lắm. Lần này sở dĩ toàn bộ bại, là bởi vì bốn nguyên tố học viện khác thay đổi phương thức tác chiến. Tuy rằng vẫn là lấy cùng thuộc tính của hồn sư chiến đấu, nhưng bọn hắn đã nảy ra phân công. Nói cách khác, bốn đại học viện này thi triển phương thức bình hành cùng cực đoan. Ngươi hiểu được không?“
Đường Tam theo đại sư học tập nhiều năm như vậy, đối với lời nói của hắn tự nhiên dễ dàng lý giải, biến sắc, kinh ngạc nói:”Lão Sư, ý tứ của ngài là bốn nguyên tố học viện khác cũng bắt đầu xuất hiện phân loại?“
“Đúng vậy. Các ngươi sắp đối mặt là Sí Hỏa học viện, thì có hỏa hệ cường công, hỏa hệ khống trường (điều khiển trận lửa), hỏa hệ mẫn công (tấn công nhanh bằng lửa), hỏa hệ phụ trợ. Chẳng qua lúc gặp đối thủ yếu bọn họ không có biểu lộ ra mà thôi. Chỉ có lúc gặp đối mặt Tượng Giáp tông, bọn họ mới lấy thực lực phát huy ra vài phần. Bởi vậy, cho dù là đệ tử cao cấp nhất của Tượng Giáp học viện có được một khối hồn cốt, cũng không thể đứng vững trước cuồng oanh loạn tạc (điên cuồng oanh tạc). Sí Hỏa học viện cùng Lôi Đình học viện như nhau đều nổi tiếng là tấn công. Công kích của bọn họ, nhất định là lôi đình vạn quân. Cho nên, các ngươi nhất định càng phải cẩn thận. Như chuyện không thể làm được, thà rằng buông tha cho trận này cũng không cần phải quá mức cố chấp. Dù sao, cái này chỉ là dự tuyển tái, có thể vào vòng kế tiếp là đủ rồi. Phất Lan Đức bên kia các ngươi không cần lo lắng.“
Nghe xong đại sư nói, Đường Tam trong không khỏi nhất thời lâm vào trong suy tư.
Hỏa hệ cường công, hỏa hệ mẫn công, hỏa hệ phụ trợ, đội ngũ như vậy hắn còn chưa bao giờ gặp qua.
Tăng phúc với phụ trợ cùng thuộc tính, tuy rằng chỉ có một thuộc tính, nhưng sự bùng nổ trong công kích là rất kinh khủng. Sí Hỏa học viện này xem ra cũng không dễ đối phó.
“Lão sư, ta quyết định, vẫn là dựa theo tình huống bình thường xuất chiến.” Trong lời nói của Đường Tam thực kiên quyết không có một tia do dự.
Đại sư sửng sốt một chút, gật gật đầu, mỉm cười nói: “Được, cứ dựa theo ý tứ của ngươi. Ta tin tưởng ngươi sẽ làm tốt. Đôi khi, buông bỏ cũng là một loại sách lược tốt.“
Đường Tam biết đại sư là hiểu lầm ý tứ của mình, nhưng hắn cũng không có giải thích, chỉ là mỉm cười, hướng lão sư của mình gật đầu.
“Vòng thứ nhất, ở giữa lôi đài là Sử Lai Khắc học viện đánh với Sí Hỏa học viện.”Người chủ trì lớn tiếng tuyên bố danh sách đội viên. Thành viên hai đội ngẩng đầu mà tiêu sái bước lên trên đài.
Trong nháy mắt, cả trên khán đài như là hải dương dâng lên một mảnh sóng to gió lớn, tiếng hoan hô liên tiếp, có ủng hộ Sí Hỏa học viện, nhưng ủng hộ Sử Lai Khắc học viện càng nhiều.
Sử Lai Khắc học viện đã từng hạ gục một trong năm nguyên tố học viện, nếu bọn họ lại có thể đánh bại Sí Hỏa học viện, như vậy thì địa vị của bọn họ chắc chắn lại tăng lên một bậc. Tất cả khán giả đều đang chờ mong giờ phút này.
Đái Mộc Bạch như trước dẫn đầu, bên người hắn là Thái Long cùng Hoàng Viễn, phía sau bọn họ là Đường Tam, đứng bên người Đường Tam là Tiểu Vũ cùng Kinh Linh. Giáng Châu vẫn đứng ở vị trí cuối cùng quen thuộc của nàng. Trên đồng phục màu xanh biếc của đội đã không chỉ là quảng cáo càng tắm càng khỏe mạnh kia nữa, còn có thêm nhiều hình vẽ khác nữa.
Có lẽ là bởi vì làm hiệu ứng quảng cáo khác thường, Phất Lan Đức đã tìm được cho đội hơn mười nhà tài trợ quảng cáo. Đồng phục của đội nhìn qua càng thêm nhiều kiểu mẫu khôi hài, khoản lợi nhuận của Sử Lai Khắc học viện còn nhiều hơn nữa.
Quang mang nhàn nhạt lóe ra, trong mắt Đường Tam toát ra một tia hàn quang lạnh như băng, hai tay ở trước ngực khép lại, lẳng lặng quan sát đối thủ giống bọn họ đang chậm rãi đi lên đài.
Bảy tên học viên của Sí Hỏa học viện tuổi nhìn qua không sai biệt lắm, bộ dáng có lẻ ngoài hai mươi tuổi. Bảy người, hợp thành một thế trận hình tam giác.