Đấu Khí Đại Lục – Ta Tới Rồi! – Chương 8 : Quan Hệ – Botruyen

Đấu Khí Đại Lục – Ta Tới Rồi! - Chương 8 : Quan Hệ

Chương 8 : Quan Hệ
Nhìn thấy bóng dáng thiếu nữ yêu kiều thục nữ đứng trước mặt, Tiêu Chiến trong lòng cũng nổi lên tà dâm. Nếu không phải Nạp Lan Yên Nhiên được hứa hôn cho con trai Tiêu Ninh của hắn thì Tiêu Chiến cũng muốn một lần được chịch thiếu nữ thanh cao này.

Nuốt cục nước bọt thèm thuồng vào trong, Tiêu Chiến ho khan cười rạng rỡ chào : ” Yên Nhiên, con không cần khách sáo như vậy dù gì chúng ta cũng sắp trở thành người một nhà.”

Dưới lớp màn che, Nạp Lan Yên Nhiên khẽ nhếch môi đáp : ” Tiêu Chiến tộc trưởng ngài xưng hô như vậy quá sớm, đợi khi ta và Tiêu Ninh thành thân đã.”

” Phải phải…mời mọi người vào trong.” Tiêu Chiến cười chười đứng sang một bên hướng tay về phía trong phòng khách rộng mở trang trí lòe loẹt.

Nạp Lan Yên Nhiên chỉ thấy đầu hơi cúi một chút, khẽ cất bước chân theo Tiêu Chiến cùng hai trưởng lão đi vào phòng khách.

Trà nước bưng lên đầy đủ xong xuôi, Tiêu Chiến vừa mời nước vừa hớn hở khoe khoang nói : ” Yên Nhiên, biết tin con tới nên ta đã đặc biệt trang trí Tiêu Gia thật đẹp…con thấy mắt thẩm mĩ của ta thế nào haha!”

Trong nhóm người đi theo Nạp Lan Yên Nhiên đang uống nước trà nghe Tiêu Chiến tộc trưởng khoe mẽ thì suýt phun nước trà trong miệng ra ngoài rồi họ sặc sụa nói với người bên cạnh : ” Thằng cha này mắt thẩm mỹ tệ vậy sao?”

Nạp Lan Yên Nhiên không biết biểu cảm gì dưới lớp màn che mặt, nàng chỉ khẽ gật đầu nói : ” Rất đẹp, Tiêu tộc trưởng hôm nay Yên Nhiên đến đây là có chuyện muốn thông báo!’

” Khoan hãy nói chuyện đó, để ta gọi Tiêu Ninh ra cho hai đứa gặp mặt.” Tiêu Chiến bốp chốp chặn ngang lời Nạp Lan Yên Nhiên, rồi vẫy tay gọi người mời con trai hắn vào.

Nạp Lan Yên Nhiên chưa kịp nói thêm đã bị chặn họng đành phải im lặng một chút coi như là để nhìn thấy vị hôn thê được mệnh danh là thiếu niên thiên tài của Tiêu Gia trong vòng trăm năm mới xuất hiện này có thực sự như lời đồn.

Một lát sau, có tiếng bước chân phát ra từ hướng cửa. Mọi người đều chú ý bởi vì biết ai sẽ xuất hiện, Nạp Lan Yên Nhiên khẽ nghiêng đầu dùng ngón tay thon trắng nõn kéo tấm màn che hé ra một chút để nhìn cho rõ hơn.

Xuất hiện trước cửa là một thiếu niên cao ráo gương mặt góc cạnh sáng sủa nhưng cách tay lại bị băng bó. Hắn chính là Tiêu Ninh, dáng đi thẳng ưỡn ngực hướng về phía chính giữa cúi đầu chào : ” Cha cho gọi con!”

Sau đó hắn quay sang hướng Nạp Lan Yên Nhiên khiến nàng giật mình buông tay cho rèm che phủ kín lại : ” Ngươi là Nạp Lan Yên Nhiên? Rất vui được gặp mặt.”

Tiêu Ninh cố tỏ ra điềm đạm bình tĩnh nhưng trong lòng nổi cơn thèm khát khi thấy những đường cong mê người của Nạp Lan Yên Nhiên dưới bộ y phục màu lam thanh tao, hắn cũng giống cha hắn.

Nạp Lan Yên Nhiên đáp, giọng nói như nước mùa thu : ” Đây chắc là Tiêu Ninh thiếu gia, hân hạnh!”

Nhìn đôi trẻ bắt chuyện có phần khách sáo, Tiêu chiến cười kha khả : ” Chuẩn bị trở thành người một nhà rồi sao phải xưng hô khách sáo như vậy haha.”

Tiêu Ninh cười hùa theo cha hắn, mấy trưởng lão cũng gật gù. Chỉ có nhóm người Vân Lam Tông cùng Nạp Lan Yên Nhiên là nét mặt chẳng vui vẻ gì.

Nạp Lan Yên Nhiên nắm tay nhỏ siết chặt lấy hết can đảm lên tiếng : ” Tiêu Chiến tộc trưởng Yên Nhiên đến đây không phải để gặp mặt Tiêu Ninh thiếu gia mà đến để từ hôn.”

” Ừ ta biết rồi….hả cái gì?” Tiêu Chiến trợn mắt kinh ngạc không tin vào tai mình nói lớn, cả mấy trưởng lão cũng bật ngửa như sét đánh ngang tai.

Tiêu Ninh nghe rõ nhất nhưng hỏi lại cho đỡ hoang mang : ” Người vừa nói gì?”

” Ta nói ta tới đây để từ hôn, ta muốn từ hôn với ngươi Tiêu Ninh.”

Từng lời nói của Nạp Lan Yên Nhiên rõ như đinh đóng cột làm cho tất cả những người có mặt trong căn phòng như chết lặng. Phải nói thêm, từ lúc có tờ hôn ước này Tiêu Gia mới dám huyênh hoang ở Ô Thản Thành trước thế lực thù địch là Gia Liệt gia tộc, một tờ giấy làm chỗ dựa lưng của cả Tiêu Gia.

Vậy thế mà một bên lại nói ra lời từ hôn, ở đấu khí đại lục này hôn lễ là việc cả đời, hơn thế nữa nó rất quan trọng với Tiêu Gia vào lúc này nên Tiêu Chiến mặt tái đi hỏi Nạp Lan Yên Nhiên : ” Kìa Yên Nhiên con nói hồ đồ gì vậy! Sao bỗng dưng lại từ hôn?”

Tiêu Ninh mặt mày tối sầm, đường đường là thiếu niên thiên tài của Tiêu Gia nay lại bị một nữ nhân từ hôn không lý do, hắn siết chặt nắm tay quay sang Nạp Lan Yên Nhiên chờ câu trả lời.

Nạp Lan Yên Nhiên cởi bỏ mũ chùm đầu để lộ nhan sắc không phải dạng vừa của mình cương nghị đáp : ” Ta không muốn gả cho người ta không thích, ngươi rất ưu tú…nhưng ta không đồng ý bởi ta có ý trung nhân khác rồi.”

“HỖN LÁO!”

Một tiếng quát ầm ầm, Tiêu Chiến phẫn nộ : ” Nạp Lan Yên Nhiên, ta biết ngươi có Vân Lam Tông chống lưng nhưng không phải ngươi muốn làm gì thì làm. Tiêu Gia ta sẽ không hủy hôn ước này đâu!”

” Tiêu Chiến tộc trưởng, người không thể ép người quá đáng hôn ước này được người lớn các người quyết định sao bọn ta phải thuận theo các người…đã thế con trai người Tiêu Ninh lại là một tên không ra gì!” Nạp Lan Yên Nhiên đứng dậy thẳng thắn nói, đôi mắt đẹp có chút tức giận và không can tâm.

Tiêu Ninh như nhớ ra điều gì đó, hắn vội lao đến ngăn cản Nạp Lan Yên Nhiên nói tiếp : ” Im miệng cho ta!”

Thấy Tiêu Ninh động thủ, Tiêu Chiến định ngăn cản nhưng một bóng người đã lướt đến chắn trước Nạp Lan Yên Nhiên, nắm đấm của Tiêu Ninh như va vào tảng đá lớn đau đớn bật ra. Người kia là người vừa nãy sặc trà, hắn bây giờ mới lên tiếng dằn mặt : ” Tiêu tộc trưởng, ngài xem con trai ngài kìa chưa gì đã muốn động thủ với tiểu thư của bọn ta, như vậy xứng làm chồng của tiểu thư bọn ta sao?”

Thấy người kia bộc phát đấu khí, Tiêu Chiến nghiến răng : ” Nhất Tinh Đại Đấu Sư! Hôm nay các ngươi muốn rời khỏi Tiêu Gia thì phải rút lại lời từ hôn nếu không con ruồi cũng không thể thoát.”

Dứt câu nói của Tiêu Chiến, cửa phòng bỗng đóng sầm lại đồng thời mấy lão trưởng lão của Tiêu Gia cũng bộc phát đấu khí mạnh mẽ chuẩn bị đánh úp nhóm người Vân Lam Tông cùng Nạp Lan Nhiên Nhiên.

” Tiêu tộc trưởng, việc làm của ngài có thể hại cả Tiêu Gia đấy! Ta không muốn lạm sát người vô tội vậy nên trước khi ta ra tay thì ngài suy nghĩ lại đi.” Người kia hừ lạnh cảnh báo.

Tiêu Chiến cười lớn : ” Haha đồ ngu, giờ các ngươi còn sức chống trả bọn ta sao haha.”

Nạp Lan Yên Nhiên rút trường kiếm ra vận đấu khí chuẩn bị chiến đấu nhưng rồi cơ thể trở lên yếu nhược đến khó tả, nàng lảo đảo : ” Không ổn….trà có độc…ư!” Nàng gục ngã trên đất.

” Tiểu Thư!” Nhóm người Vân Lam Tông gầm lên rồi lao vào đánh nhau với mấy tên trưởng lão của Tiêu Gia thực lực hai bên ngang nhau nhưng bọn họ đều đã uống trà nên nhanh chóng gục ngã.

Ngồi rung đùi Tiêu Chiến cười sảng khoái kha khả : ” Haha người của Vân Lam Tông cũng chỉ có thế này thôi, đem giết toàn bộ bọn chúng còn Nạp Lan Yên Nhiên nhốt đem đến phòng của Tiêu Ninh.”

Mọi việc từ đầu đã được Tiêu Chiến tính toán chu toàn, hắn muốn thâu tóm cả Ô Thản Thành và tham vọng hơn là Gia Mã Đế Quốc. Hắn không sợ Vân Lam Tông thế lực khủng bố bởi hắn có chỗ chống lưng vững chắc.

Ắt xì!

Phong đang ngồi xếp bằng tu luyện chợt hắt hơi một cái rõ to.

” Ngươi bị cảm lạnh à?” Tiêu Mị ngồi gần đó khẽ đưa tay đặt lên trán Phong ân cần hỏi.

Thấy nàng ân cần với mình như vậy, Phong nổi hứng trêu ghẹo : ” Ựa ta lạnh quá nàng ôm ta đi!”

Vừa nói vừa hành động Phong kéo Tiêu Mị vào lòng hôn ngấu nghiến, Tiêu Mị cũng chỉ bật ra tiếng kêu nho nhỏ rồi tự nguyện dâng môi mềm lưỡi ngọt cho hắn hôn, cổ họng khẽ phát ra những tiếng ngọt ngào.

” Ta yêu nàng!” Phong thủ thỉ những lời mật ngọt vào tai Tiêu Mị.

Tiêu Mị đỏ ửng cả mặt quay sang hướng khác né tránh ánh mắt của Phong miệng nhỏ khẽ mắng : ” Ngươi xấu xa!”

” Đáng yêu quá!” Phong như tan chảy, hắn hôn môi nàng lần nữa rồi y phục cả hai tự cởi cho nhau.

Khi cả hai không còn lớp vải nào, Phong ôm trong tay thân thể mơn mởn trắng nõn, ngực nàng đã to thêm so với lúc chưa uống Bích Lục Thảo và hắn là người hưởng đầu tiên. Hắn hôn xuống cổ nàng, nâng niu hai bầu ngực non nớt rồi kích thích hai mún vú hồng cương cứng.

” A…đừng mà!” Tiêu Mị cong người rên khẽ, cảm giác được mân mê ngực khiến nàng sướng run người mi mắt khép hờ miệng hơi mở ra hơi thở gấp gáp.

Dương vật cứng ngắc gân guốc của Phong chạm vào bẹn non của nàng khiến Tiêu Mị rùng mình thầm đoán con trằn tinh này đang tìm hang chui vào.

Tiêu Mị sờ soạng cơ thể săn chắc của Phong rồi nhìn xuống dương vật hắn tủm tỉm cười.

” Nàng cười gì vậy?” Phong hỏi.

Tiêu Mị đỏ mặt đáp : ” Ta đang nghĩ xem…thứ đó vị như thế nào!”

” Nàng muốn thử sao? Đây!” Phong mừng ra mặt, cuối cùng sau mấy lần gạ nàng thổi kèn thịt thì nàng cũng có hứng thú.

Phong đưa dương vật tới cái miệng nhỏ của Tiêu Mị khi nàng khẽ há ra ngậm lấy đầu khấc rồi khẽ nhăn mặt khi vị ngai ngái và nam tính của Phong lan tỏa trong miệng. Chiếc lưỡi nhỏ của Tiêu Mị liếm lên phần thân dương vật, nàng học từ từ và chậm rãi khiến Phong muốn bắn tinh đầy miệng nàng.

” Nàng bú phê quá….ta không chịu nổi nữa!”

” Ưm…bắn vào miệng ta đi…ta muốn thử nó!” Tiêu Mị hai mắt mơ màng nói sau đó há miệng lè lưỡi chờ đợi những giọt tinh nóng hổi của người tình.

Nhìn biểu cảm kiêu gợi của Tiêu Mị, Phong bắn đầy tinh vào miệng Tiêu Mị rồi vật nàng ra banh cặp đùi non vục mặt vào âm đạo nàng hôn liếm.

Tiêu Mị vừa nhấm nháp tinh trùng trong miệng vừa rên rỉ bởi chiếc lưỡi tham lam của Phong đang cuộn tròn trong âm đạo non nớt của nàng, lần trước bị hắn phá trinh nên chỉ có đau còn bây giờ thì chỉ thấy sướng. Tiêu Mị banh rộng hai chân cho người tình dễ làm việc, nàng ôm sau đầu hắn như muốn ấn đầu hắn vào hạ bộ của mình không rời.

” A….ta sướng quá….chết mất!”

” Tiêu Phong….ngươi xấu xa lắm…a…sướng…sướng chết ta!”

” Mạnh lên…nó là của ngươi…ư…a….ư…ư!”

Tiêu Mị rên rỉ không ngừng, càng rên Phong càng bú liếm kích thích hơn.

Đến khi nàng không chịu nổi lớn hét lên thất thanh : ” Ta raaaaaa!”

Cả cơ thể mịn màng của Tiêu Mị run bần bật, dâm thủy chảy ra như nước suối và Phong vẫn kê miệng ở đó chờ để được uống dòng nước tinh khiết đó.

Làm nàng sướng xong, Phong kê dương vật vào cửa âm đạo Tiêu Mị rồi từ từ ấn vào.

Tiêu Mị lim dim cảm nhận từng thớ cơ nhạy cảm trong âm đạo bị kéo dãn khi dương vật đút vào, vào được một nửa thì Phong bất ngờ dập mạnh nút cán khiến Tiêu Mị bặm môi sướng phát ngất.

” A!”

Tiếng rên to thỏa mãn của Tiêu Mị vang lên khi âm đạo nàng nuốt trọn dương vật của Phong, nàng có cảm giác cửa dưới của mình đang ngậm thứ tuyệt vời nhất trên đời, nó nằm im cũng đủ làm nàng ra nước dâm.

Phong cũng sướng tê người, hắn từ từ nhấp trong âm đạo Tiêu Mị. Nàng sướng quá bật ra thành tiếng : ” Ư…cứng quá!”

” Nàng có sướng không?” Phong liếm vành tai nhỏ của Tiêu Mị khẽ hỏi.

“….Ư…A…Có…ta….thích….lắm….!” Tiêu Mị hôn liếm Phong rồi thỏa mãn nói, hai tai nàng tự bóp vú mình và day hai núm vú.

Phong yêu thương hôn cái mũi của nàng, hôn má nàng, hôn cằm nàng và bên dưới vẫn nhấp đều đều.

Cứ như vậy một lúc lâu hai người đổi tư thế Tiêu Mị cưỡi ngựa bên trên còn Phong nằm dưới hướng dương vật đâm lên, cả hai sung sướng như trên thiên đường.

Tiêu Mị mạnh dạn đề nghị đổi tiếp tư thế nữa, cả hai vật lộn điên cuồng khám phá tất cả của nhau. Có lúc Tiêu Mị ngồi lên mặt Phong cho hắn hôn cô bé, lúc thì hắn bắt nàng bò ra cho hắn chơi từ phía sau. Kiểu nào cũng sướng ngất ngây, Phong không quên vận Âm Dương Hợp Hoan Công để gia tăng thực lực.

Sau khi làm nhau lên đỉnh vài lần, Cả hai nằm quấn lấy nhau ngủ lấy sức làm hiệp nữa.

Nằm gần đó cho đàn con bú sữa, Huyết Lang mẹ cũng phải lên cơn động đực khi chứng kiến hai người làm tình và rên rỉ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.