Đấu Khí Đại Lục – Ta Tới Rồi! – Chương 4 : Đêm Trong Hang Đá – Botruyen

Đấu Khí Đại Lục – Ta Tới Rồi! - Chương 4 : Đêm Trong Hang Đá

Chương 4 : Đêm Trong Hang Đá
Trong Ma Thú Sơn Mạch, Phong và Tiêu Mị vừa thoát khỏi sự truy sát của đám Huyết Lang nhờ mắt quan sát nhanh nhẹn của Phong. Hắn chọn gờ đá để chạy bởi đám Huyết Lang muốn đuổi lên phải chạy vòng một đoạn khá xa.

” Bỏ ta xuống!” Tiêu Mị lúc này mặt ngại ngùng giãy dụa thoát khỏi tay Phong, miệng quát khẽ.

Phong hít lấy làn hương thơm ngát còn vương lại từ nàng, sau đó gãi đầu cười hề hề. Cả hai nhanh chóng tìm đường trở về Tiêu Gia.

Tuy nhiên đám Huyết Lang lợi hại hơn Phong nghĩ, bọn chúng đã đuổi tới rất nhanh khiến cả hai phải leo lên cây để lẩn trốn.

” Khốn thật, lũ sói này bám dai như đỉa đói.” Phong than vãn, vừa bấu cành cây.

” Chắc là do cây Bích Lục Thảo này, trong rễ của loại thảo dược nàg có chứa một mùi kích thích sự điên dại của thú săn mồi.” Tiêu Mị vừa nói vừa nhìn vào túi nhỏ đeo bên eo nơi đựng Bích Lục Thảo.

Phong có chút tò mò hỏi : ” Rốt cục ngươi muốn gì từ Bích Lục Thảo?”

Dược Phu Nhân chen vào giải thích với phong : ” Đồ đệ dốt nát, Bích Lục Thảo có tác dụng làm đẹp da, kích thích sự phát triển cơ thể của nữ giới. Đâu phải nữ nhân nào cũng eo thon ngực nở tự nhiên, tại họ biết cách làm mình đẹp hơn cả đó.”

” Đù!” Phong cảm thán sau đó nhìn sang Tiêu Mị thấy nàng có vẻ đang lo lắng điều gì.

” Ngồi trên này an toàn lắm, chắc lát nữa hết mùi chúng tự đi khỏi đây thôi.” Phong trấn an, nhưng đó không phải điều Tiêu Mị lo lắng.

Tiêu Mị đặt tay lên túi nhỏ đựng Bích Lục Thảo, môi hồng cắn chặt đắn đo suy nghĩ. Thực ra nàng muốn có được Bích Lục Thảo là vì nàng tự ti về vòng một của mình, nó nhỏ hơn so với đám bạn đồng trang lứa. Một khi đã bị nhổ lên khỏi đất thì chỉ có 3 tiếng để bào chế thành dược liệu trước khi Bích Lục Thảo trở thành đồ bỏ đi.

” Mình có nên ném nó đi để cả hai được thoát không nhỉ!” Tiêu Mị đắn đo, dù nàng biết Bích Lục Thảo khá khó tìm, nếu mất đi cơ hội lần này có khả năng rất lâu nữa nàng mới tìm được.

Nàng nhìn sang Tiêu Phong, thấy hắn cũng đang nhìn mình thì hai má nàng chợt có chút ửng hồng. Phong nhận ra ánh mắt bối rối do dự của nàng cộng thêm sự nhắc nhở từ sư phụ mình nên đã đoán ra nàng tính làm gì.

Cơ hội là ngắn ngủi phải chớp lấy thật tốt, Phong không bỏ lỡ cơ hội bèn bốc phét : ” Dù gì cũng đã bị bao vây, chi bằng liều mạng một phen. Hôn ta đi rồi ta sẽ mang ngươi an toàn rời đi.”

Nghe tới từ hôn, sắc mặt Tiêu Mị có chút thay đổi đôi mắt híp lại lườm : ” Hôn? Ngươi bị vấn đề đầu óc à?”

” Ta nói thật…thề…ta cần hôn nữ nhân thì mới bộc phát sức mạnh được…không tin lại đây cùng thử.” Phong nói dối y như thật, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng và thành thật.

Làm sao Tiêu Mị có thể tin mấy lời đó, nhưng nghĩ lại thì cũng không phải không có khả năng.

Phong và Dược Phu Nhân đã giao kèo với nhau để diễn một màn nhờ hôn gái tăng sức mạnh của hắn. Phong áp sát Tiêu Mị rồi cố gắng hôn nàng mặc dù nàng không đồng ý.

” Ngoan nào, ngươi mới là người hưởng lợi cơ mà.” Phong vừa chu môi về phía gương mặt xinh đẹp nhưng không được vì bị Tiêu Mị kháng cự.

” Nói láo, thứ vô sỉ nhà ngươi lợi dụng ta thì có…ta thà chết còn hơn để ngươi được như ý.” Tiêu Mị ủy khuất kháng cự nhưng cuối cùng vẫn bị hôn.

Ngay sau đó Dược Phu Nhân cho Phong mượn sức mạnh ngang tầm Đấu Sư, Phong chớp lấy cơ hội dùng sức đè Tiêu Mị xuống hôn thêm một chút rồi bế nàng nhảy từ ngọn cây này sang ngọn cây khác.

Đấu Giả có thể nhảy xa tới 7 mét, Đấu Sư dựa vào đấu khí trong cơ thể làm bàn đạp có thể nhảy xa tới mười mấy mét. Nhờ đó Phong ôm theo Tiêu Mị đã cắt đuôi hoàn toàn được lũ Huyết Lang.

Nằm trên tay Phong, Tiêu Mị nhìn hắn như một thứ kì lạ hỏi : ” Là thật sao? Khả năng tăng sức mạnh nhờ hôn người khác của ngươi ấy, rõ ràng ban nãy chỉ là Tứ đoạn đấu khí nhưng giờ lại mạnh lên gấp mười mấy lần.”

” Đúng vậy…đây là bí mật của ta đừng tiết lộ cho ai nhé!” Phong nháy mắt với Tiêu Mị rồi cười thân thiện, khiến cho nàng dần có thiện cảm.

Sau vài phút thì cả hai dừng lại tại một ngọn cây cao nhìn ngắm cảnh hoàng hôn, Phong thở dài nói : ” Xem ra chúng ta phải tìm một hang động qua đêm rồi, ban đêm các ma thú cấp cao hoạt động rất nhiều.”

Tiêu Mị dù rất muốn về nhanh nhưng không còn cách đành phải nghe theo ý của Phong. Cả hai tìm thấy một hang động nhỏ và chọn làm nơi qua đêm sau khi chắc chắn rằng bên trong không có nguy hiểm.

Chỉ cần thu dọn một chút là liền có thể làm nơi qua đêm. Phong đi lấy cành khô về nhóm lửa bởi ban đêm rất lạnh, Tiêu Mị thì bắt đầu ngồi buồn chán vì không thể bào chế Lục Bích Bảo thành đan được. Nàng đang tính sau khi về sẽ thuê một Luyện Dược Sư cấp thấp để luyện đan cho mình nhưng chưa tính tới trường hợp phải mất thời gian qua đêm ở đây.

Thấy nàng buồn bã, Phong lại nổi hứng bốc phét : ” Sợ Bích Lục Thảo hết tác dụng sao? Hôn ta đi ta sẽ giúp ngươi.”

Tiêu Mị nhìn chăn chối vào Phong, ánh mắt lúc đầu là thái độ khó chịu nhưng sau khi suy nghĩ thấu đáo thì có vẻ nàng cũng đồng ý nhưng vì ngại nên không dám chủ động.

” Ngươi…có thật ngươi biết về dược thuật không?”

” Đương nhiên, nhưng ta cần được hôn cái đã.”

” Vậy…vậy ngươi nhắm mắt lại đi.” Tiêu Mị ngượng chín cả mặt, giọng nhỏ nhẹ nói trong cơn xấu hổ.

Phong như mở cờ trong bụng lập tức nhắm mắt chưng mặt chu môi về phía Tiêu Mị, Tiêu Mị xấu hổ nhắm tịt mắt hôn một cái thật nhanh lên môi phong sau đó nói : ” Được rồi.”

Hơi hụt hẫng vì nụ hôn ngắn ngủi, Phong bảo Tiêu Mị đem hết thảo dược cần ra bao gồm cả Bích Lục Thảo và mượn sức mạnh cùng kiến thức của Dược Phu Nhân để luyện ra đan dược nhất phẩm trung phẩm.

Thấy Phong có nhiều sự bất thường như vậy, Tiêu Mị càng tò mò và muốn tìm hiểu, thiện cảm nàng dành cho hắn ngày càng nhiều, bản thân thì đã không còn ngượng khi đây đã là lần thứ 3 nàng và hắn chạm môi trong ngày.

Thế là Phong nói ra đủ thứ chuyện để dụ nàng cho hắn hôn.

Sau khi có được đan dược trong tay, Tiêu Mị nhanh nhảu nuốt vào bụng mà Phong thì chưa kịp nhắc nhở đan dược này có tác dụng phụ. Phong lại được dịp lấy cớ để tiếp cận nàng gần hơn nữa.

” Ta chóng mặt quá!” Tiêu Mị lảo đảo khi uống đan dược được vài phút, nếu bình thường thì sau khi uống đan dược phải ngồi vận công cho đấu khí chuyển hóa đan dược trong cơ thể. Tuy nhiên Tiêu Mị chỉ là Lục đoạn đấu khí nên căn bản chưa có khĩ năng này.

Phong đỡ lấy nàng, miệng được dịp tuôn văn vở tán tỉnh : ” Tác dụng phụ của đan dược bắt đầu phát tác rồi, giờ chỉ còn cách ta giúp ngươi vận công nếu không kinh mạch ngươi sẽ đứt đoạn rồi tử vong, ta không muốn ngươi chết.”

” Tại sao?”

” Vì ta muốn ngươi làm vợ ta!”

” Mơ đi, ai mà thèm.” Tiêu Mị trong cơn choáng váng mặt ửng hồng từ chối, nhưng thái độ không còn gắt gao như mấy lần trước nữa.

Phong nhìn nàng chăm chú rồi chớp thời cơ cúi xuống hôn lên làn môi hồng của Tiêu Mị, nàng có chống cự nhưng cũng như không, cổ họng khẽ bật ra tiếng rên nho nhỏ.

Nụ hơn lâu và say xưa, Tiêu Mị cảm giác lâng lâng khó tả một phần do tác dụng phụ của đan dược một phần do cảm giác mới lạ.

Phong rất có kinh nghiệm trong việc dẫn gái vào đời, chính vì thế nên hắn làm thật chậm và nhẹ nhàng bởi Tiêu Mị là chiếu mới, nếu làm vội vàng thì nàng sẽ hoảng sợ.

“Ưm!”

Tiêu Mị phát ra âm thanh nho nhỏ trong cổ họng khi bàn tay của Phong đang cởi bỏ y phục của nàng. Hai tay Tiêu Mị đưa lên chống cự nhưng cũng chỉ được một lát bởi cảm giác thoải mái dễ chịu lan tràn trên cơ thể khi được Phong mơn trớn.

” Tiêu Mị ngươi đẹp quá!” Phong rời môi nàng khẽ thủ thỉ.

Tiêu Mị khép hờ đôi mắt, nửa thân trên nàng tựa chặt vào người Phong nói thỏ thẻ : ” Ta không biết ngươi nói thật hay nói dối nhưng kể từ bây giờ ngươi phải có trách nhiệm với ta, nếu không ta…ta sẽ tìm đến cái chết.”

Phong liếm chiếc cổ thon trắng ngần của nàng khiến Tiêu Mị rùng mình, hắn vui vẻ hỏi

: ” Nói như vậy là nàng chịu gả cho ta rồi phải không?”

Tiêu Mị run rẩy trong tay Phong, đầu khẽ gật một cái môi hồng bặm lại ngăn tiếng rên khi bàn tay tham lam của hắn chạm vào đầu ti ngon nớt trên bộ ngực phẳng lì.

Phát hiện chỗ nhạy cảm, Phong liếm dần xuống ngực nàng vừa liếm vừa hôn sau đó dừng lại liếc lên nhìn phản ứng của Tiêu Mị, hắn cười dâm dê một cái với nàng rồi ngậm lấy núm vú nhỏ đang cương lên kia và dùng lưỡi kích thích nó, Tiêu Mị lần đầu bị người khác làm thế với mình nên cảm thấy nhột vô cùng.

Tiêu Mị khẽ cong người hai tay khua lung tung rồi vịn vào đầu Phong, nàng vừa hoang mang vừa ngây ngô nói : ” Ta…ta không có sữa…ư!”

Phong đến phải phì cười vì độ ngây ngô của nàng, hắn vuốt ve mái tóc mềm mượt, nâng niu đôi tay ngọc ngà của nàng rồi để nàng dựa đầu vào ngực mình thủ thỉ : ” Ta biết nàng không có, nhưng ta vẫn thích bởi vì nàng đã chịu gả cho ta rồi, trong tương lai nàng sẽ có thôi.”

Câu nói chứa ý khác của Phong khiến Tiêu Mị đỏ bừng cả mặt, cảm giác được ai đó ôm ấp nâng niu khiến nàng thấy thật an toàn và được che trở.

Giữ như vậy thêm một chút, Phong khẽ nâng cằm Tiêu Mị lên để hôn và lần này nàng hoàn toàn tự nguyện, rời môi Phong đề nghị : ” Mình tiếp tục nhé!”

” Dạ!” Tiêu Mị khẽ gật đầu rồi từ từ vòng tay qua đầu Phong rồi chủ động hôn hắn, cảm giác hai đôi môi chạm nhau rồi mơn chớn, đá lưỡi làm cho Tiêu Mị mê mệt.

Phong từ từ đè nàng xuống rồi cởi bỏ hết y phục còn lại trên cơ thể cả hai, chiếc quần lót bé xíu của Tiêu Mị đã tụt xuống và mắc lại trên cổ chân. Hai chân nàng tách ra để lộ khe suối tình chưa được ai khám phá, Phong quan sát âm đạo non nớt của nàng thật kĩ trước khi vục mặt vào dùng lưỡi liếm láp hai mép thịt hồng tươi mềm mại.

” Á!” Tiêu Mị hốt hoảng ré lên, cứ tưởng Phong chỉ ngắm một chút nên nàng mới banh chân ra cho xem ai ngờ hắn còn rúc vào liếm nữa, nàng xấu hổ khép hai đùi lại nhưng không thành công.

” Á…đừng mà…Ư…chỗ đó không sạch đâu!” Tiêu Mị thở dồn dập nói, cảm giác sướng kéo đến rất nhanh.

Phong mặc kệ, tiếp tục vét máng nàng tới khi nàng quằn quại rên la thảm thiết mới chịu dừng lại. Hắn cầm dương vật 15cm cứng ngắc gân guốc của mình dí lại gần Tiêu Mị khiến nàng sợ hãi nhắm tịt mắt nhưng mùi dương vật đàn ông hấp dẫn nàng mở mắt ra.

” Nàng hôn nó đi thì nó mới có sức!” Phong cười gian.

“…đây là….ấy của nam nhân sao?” Tiêu Mị thầm nghĩ, sau đó vừa hôn lên dương vật của Phong vừa liếc nhìn hắn trong khi hắn cũng đang nhìn nàng chăm chú.

Phong rất vui khi Tiêu Mị chịu ngoan ngoãn nghe lời, hắn dùng cây côn thịt của mình đặt trước cửa âm đạo của Tiêu Mị mà không gặp bất cứ trở ngại nào.

” Nàng biết đêm tân hôn thì tân lang và tân nương làm gì không?” Phong yêu chiều nhìn Tiêu Mị hỏi.

Tiêu Mị khóe môi khẽ nhếch lên chậm dãi nói : ” Cả hai sẽ cùng…động phòng!” sau đó mặt nàng đỏ như gấc.

Phong mỉm cười xác nhận cúi xuống hôn môi nàng rồi nói tiếp : ” Vậy giờ chúng ta động phòng!”

” Nhưng ta không có kinh nghiệm.” Tiêu Mị thú nhận trước, nàng chỉ biết nằm im vì bỡ ngỡ đúng một tấm chiếu mới.

” Không sao ta sẽ dạy nàng, chỉ cần nàng ngoan ngoãn là được.” Phong liếm vành tai nhạy cảm của nàng thủ thỉ sau đó thì dùng ngón tay kích thích cửa khe suối tình yêu của nàng gọi dòng nước nhờn tuôn ra sau đó thì kê đầu dương vật vào cửa khe tình nhưng chưa đút vào ngay mà miết lên miết xuống để bôi trơn thân dương vật bằng dâm thủy của Tiêu Mị làm nàng rùng mình mê mệt.

Rồi hắn bất ngờ đâm một cú thật mạnh, cả dương vật xuyên qua lớp chắn cuối cùng và nút cán vào bên trong.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.