Đấu Khí Đại Lục – Ta Tới Rồi! – Chương 37: Nhập Sắc Đạo – Botruyen

Đấu Khí Đại Lục – Ta Tới Rồi! - Chương 37: Nhập Sắc Đạo

“Địa Giai Công Pháp!”

Ông lão cùng Vân Diễm không khỏi kinh ngạc, cuốn công pháp không ai thèm đụng đó lại là Địa Giai Công Pháp.

” Ngon!” Tiêu Thiên vui vẻ nói, sau đó cất nhanh công pháp vào túi.

” Tiểu tử, không ngờ cũng có chút khí vận đấy chứ.” Ông lão lắc đầu cười nói.

” Hihi!” Tiêu Thiên cười không nói gì.

Sau đó hắn cùng Vân Diễm rời khỏi Công Pháp Điện để tới nơi sau này sẽ là nơi tu luyện của hắn.

Tại một khoảng sân rộng rãi bên trong một trang viên, Tiêu Thiên ngồi trên ghế đá mở công pháp ra nghiên cứu.

Địa Giai Công Pháp là một thứ gì đó hắn không thể mơ tới, vậy mà giờ lại nằm ngay trong tay hắn.

Lôi Hợp – Công Pháp lấy lôi thuộc tính làm chủ đạo.

Tiêu Thiên nhanh chóng ngồi xếp bằng tu luyện vận dụng công pháp đã thuộc lòng. Hắn cảm nhận được đan điền mình có luồng xoáy khí đang dần tích tụ, điều này báo hiệu hắn tụ khí thành công thoát kiếp phế vật.

Vân Diễm đứng dựa lưng vào tường, tay khoanh trước ngực chăm chú nhìn Tiêu Thiên đang ngồi giữa khoảng sân rộng, mắt nàng híp lại thầm nói : ” 13 tuổi không có đấu khí, người thế này lại được Nữ Vương xem trọng sao!”

” Địa Giai Công Pháp thì sao, rơi vào tay một phế nhân cũng bỏ đi!”

Nàng cũng như đại đa số nữ nhân loài người, đánh giá một người nam nhân dựa theo thực lực của họ. Mạnh thì được nàng nể phục còn yếu thì nàng xem thường.

Cứ như vậy trong nửa ngày, Vân Diễm trong lúc đang nhắm mắt đứng dựa lưng vào tường chợt mở mắt ra vì cảm nhận được một cỗ đấu khí non nớt vừa mới hình thành.

Tiêu Thiên lúc này toàn thân bốc ra một cỗ đấu khí, bên trong đan điền luồng xoáy kia có phần đậm đặc hơn.

Nên nhớ chỉ có Đấu Giả thì đấu khí mới hóa thành luồng xoáy, trong khi đó Tiêu Thiên đến cả nhất đoạn Đấu Khí còn chưa đạt tới thì sao có thể ngưng tụ ra xoáy được.

Tối hôm đó, Tiêu Thiên trở về phòng. Hắn không bỏ phí thời gian mà trực tiếp ngồi trên giường tu luyện, sự chăm chỉ này giống như sự bù đắp cho những tháng ngày không thể tu luyện.

Đột nhiên có một tia sáng xoẹt ngang bầu trời, Tiêu Thiên do đang nhắm mắt nên không để ý. Tia sáng đó cứ thế bay thẳng về phía Xà Thành. Nói đúng hơn là bay thẳng về phòng hắn.

Những người bên ngoài, trên đường phố đều thấy tia sáng đó nhưng lại tưởng là sao băng nên không hề bận tâm.

Rồi tia sáng đó cứ ngày một tới gần, sau cùng là đâm vào phòng Tiêu Thiên.

Nhưng không hề gây ra một tiếng động, lúc này trước mặt Tiêu Thiên là một chiếc nhẫn màu đen kì dị. Hắn chưa mở mắt nên không hề biết sự có mặt của vật này.

Nửa giờ sau, khi Tiêu Thiên mở mắt ra thì giật mình khi thấy chiếc nhẫn lơ lửng trước mặt. Cũng không nghĩ ngợi nhiều hắn tò mò đưa tay chạm vào.

Chợt chiếc nhẫn lóe sáng rồi từ trong nhẫn hiện ra một bóng hình mờ ảo như sương mù kèm theo một giọng nói văng vẳng như tiếng linh hồn : ” Người được chọn, xin chúc mừng ngươi đã được ta tìm thấy.”

Tiêu Thiên kinh hãi lùi lại, sau đó đề phòng hỏi : ” Ngươi là ai?”

Bóng hình mờ ảo kia trả lời : ” Ta bay xuyên qua không gian, rất vất vả mới tìm được một người phù hợp. Ta chỉ là một đạo khí tức nhỏ nhoi không tên tuổi, mục đích ta ở đây là để hướng dẫn ngươi.”

Càng nghe càng mông lung, Tiêu Thiên còn tưởng ai đó đang giở trò trêu mình.

” Ta không tin, ngươi nói láo!” Tiêu Thiên nhíu mày.

???

Bóng hình mờ ảo kia nói : ” Ta chưa bao giờ gặp một tên đã ngu lại còn bảo thủ như ngươi, thật thất vọng.”

” Ách, sao chửi ta ngu?”

” Ngươi được Nữ Vương Xà Nhân Tộc xem trọng như vậy lại không biết hưởng, ngươi có cô bé Tiêu Hồng ngày ngày lẽo đẽo tán tỉnh cũng không biết hưởng.”

Nghe giọng điệu đó, Tiêu Thiên giật mình : ” Sao ngươi biết?”

Hình bóng kia đáp : ” Ngươi muốn biết tại sao ta biết? Thì đeo nó vào đi.”

Tiêu Thiên nhìn chiếc nhẫn lơ lửng trên không, sau một hồi đắn đo suy nghĩ thì hắn từ từ đeo vào ngón tay giữa của tay phải.

Giọng nói kia không còn phát ra bên ngoài mà phát ra ngay trong đầu Tiêu Thiên : ” Tốt lắm! Ngươi là Tiêu Thiên cháu của Tiêu Phong và A Mai. 13 tuổi phế vật nhưng đã chữa khỏi, vừa mới học được Địa Giai Công Pháp.”

Nghe giọng nói cứ vang lên trong đầu lại còn biết tường tận về mình, Tiêu Thiên hơi lo lắng hỏi : ” Ngươi cuối cùng là có mục đích gì?”

” Giúp ngươi tu luyện!”

” Sao lại giúp ta?”

” Ta được phái xuống từ Đại Thiên Thế Giới, đã đi qua vô số vị diện nhưng không tìm được người thích hợp. Cũng may đi qua đây cảm nhận được cỗ khí tức của ngươi nên mới tới. Ngươi cũng đừng hỏi về vấn đề này làm gì cả, ngươi chỉ cần biết ta sẽ giúp đỡ ngươi hết mình.”

Tiêu Thiên im lặng, hắn thầm nghĩ ngợi : ” Mọi chuyện cứ tới dồn dập như vậy, làm mình đau đầu quá.”

Sau đó thì hắn ngủ thiếp đi, sáng hôm sau tỉnh lại thì Tiêu Thiên lại bắt đầu một ngày tu luyện. Giọng nói trong đầu hắn tên là Thần Thức, có vốn kiến thức sâu rộng hỏi gì cũng biết.

Lúc đầu Tiêu Thiên còn hơi đề phòng nhưng sau đó nói chuyện thấy hợp nên cũng thoải mái hơn nhiều.

Thần Thức còn chuyên gạ gẫm Tiêu Thiên đi trêu ghẹo nữ nhân đặc biệt là Nữ Vương Nguyệt Mị.

Hôm nay Vân Diễm không đến dạy hắn tu luyện làm hắn phải tu luyện một mình, nhưng có Thần Thức luôn mồm tán phét nên cũng đỡ chán.

Thằng cha Thần Thức này không rõ lai lịch và nguồn gốc, cứ luôn mồm kể về những thứ dâm tà như nhìn trộm gái tắm, lấy trộm đồ lót của nữ nhân đem về thủ dâm, đúng là bẩn bựa hết sức.

” Nhóc con, trên đời này sắc dục là thứ tuyệt vời nhất. Nếu ngươi không thử thì sẽ uổng phí đời làm nam nhi.” Thần Thức cười dâm dê nói.

Tiêu Thiên lắc đầu : ” Người có tính dâm tà, không thể trở thành người vĩ đại.”

Thần Thức nạt : ” Ngu còn thể hiện, thế nào là vĩ đại ngươi nói ta nghe xem!”

Tiêu Thiên đáp : ” Giống như Viêm Đế Tiêu Viêm đánh bại Hồn Thiên Đế cứu cả Đấu Khí Đại Lục, như thế mới là vĩ đại.”

Thần Thức phá lên cười : ” Haha ngươi đúng làm tấm chiếu mới mua, vĩ đại như thế thì vĩ đại làm gì. Để ta cho ngươi thấy thế nào mới là vĩ đại.”

Khi giọng nói Thần Thức ngưng lại, Tiêu Thiên cảm thấy như rơi vào nơi nào đó hư ảo. Hắn nhìn thấy cảnh tượng một nam nhân đẹp đẽ được vây lấy bởi vô số nữ nhân, phóng xa tầm mắt thì là hàng trăm vạn nữ nhân đang dùng gương mặt ngập tràn hạnh phúc hướng về nam nhân kia.

Rồi hắn trở lại thực tại ngay sau đó, Tiêu Thiên hỏi : ” Ban nãy là do ngươi làm à!”

Thần Thức đáp : ” Thấy thế nào!”

” Nhàm chán!” Tiêu Thiên thờ ơ đáp .

Thần Thức im lặng trong vài giây, sau đó kể một câu chuyện : ” Hình ảnh ta cho ngươi thấy là một nam nhân vĩ đại tới một vị diện toàn là nữ nhân, nơi đó nam nhân không tồn tại, họ uống nước từ Cổ Thụ Mẫu để mang thai. Cho đến một ngày nam nhân vĩ đại đó xuất hiện, cho họ biết thế nào là sắc dục. Từ đó hắn được cả vị diện đó tôn thờ, kính nể, và được so sánh với thánh thần, kẻ đem niềm vui đến một nửa thế giới đó mới là kẻ vĩ đại.”

Tiêu Thiên đảo mắt suy nghĩ về câu chuyện, sau đó hỏi : ” Vậy nữ nhân đều thích sắc dục à?”

Thần Thức biết con mồi đã cắn câu, bèn nói : ” Đương nhiên, sắc dục tồn tại trong mỗi chúng ta chỉ là nó bị ẩn đi mà thôi. Một khi ngươi khơi dậy sắc dục của ai và làm họ thỏa mãn thì ngươi sẽ trở thành người vĩ đại đối với người đó.”

Vì biết tên nhóc ngu lì này thích tu luyện, Thần Thức nói thêm : ” Ngoài ra có một loại công pháp bá đạo giành riêng cho sắc dục, đem so sánh thì Địa Giai công pháp của ngươi chỉ là rẻ rách 5 củ mà thôi.”

” Thật sao?” Tiêu Thiên lúc đầu còn ngờ vực, nhưng khi nghe đến công pháp mạnh mẽ thì liền hiếu kì.

Thần Thức đáp : ” Không những thế, còn có vô số Đấu Kĩ mà ngươi chưa từng được nghe qua hay nhìn thấy ai dùng xuất phát từ sắc dục. Muốn biết thêm thì hãy bỏ cái công pháp vớ vẩn kia đi, tu theo cách ta dạy ngươi.”

” Có đáng tin không nhỉ?” Tiêu Thiên nghĩ thầm.

Rồi hắn cũng quyết định : ” Ta tạm tin ngươi, nhưng sau 3 tháng mà không có hiệu quả thì ta sẽ ném ngươi vào thùng rác.”

” Ok con dê, ta chỉ sợ ngươi chưa tới một tháng đã nghiền thôi.” Thần Thức tự tin trả lời.

” Rồi công pháp đâu?”

” Đây – đỉnh cấp công pháp song tu thành siêu cấp chúa tể – Âm Dương Hợp Hoan Công.” Thần Thức như chào hàng đa cấp giới thiệu.

” Âm Dương Hợp Hoan Công!” Tiêu Thiên nhắc lại.

Thần Thức nói thêm : ” Năm xưa ông cố nội ngươi cũng tu luyện công pháp này mới thu được bà cố nội ngươi đấy, đáng tiếc….haizzz!”

” Ông cố nội ta cũng tu công pháp này? Năm đó ngươi cũng dạy ông cố ta à?” Tiêu Thiên trợn mắt hỏi.

Thần Thức đáp : ” Không, ta chỉ biết thông tin thôi.”

Tiêu Thiên liền hỏi : ” Ngươi biết nhiều như vậy thì chắc là biết ông cố ta đang ở đâu, sống hay chết chứ?”

Thần Thức hỏi lại : ” Ngươi còn chưa gặp hắn lần nào, sao lại có thái độ lo lắng như vậy?”

Tiêu Thiên đáp : ” Ta luôn hâm mộ ông cố vì có người vợ xinh đẹp và giỏng giang như bà cố, tuy bà cố không quan tâm đến ta nhưng vì ta là phế vật nên không trách bà, nghe nói năm xưa vì tìm ông cố mà bà cố đã khóc hết nước mắt từ đó tâm tình cũng trở lên lạnh nhạt thờ ơ với mọi thứ chứ không riêng gì ta.”

Thần Thức nói : ” Ồ, thế thì ngươi lại càng phải tu luyện Âm Dương Hợp Hoan Công vì ông cố ngươi chưa chết, hiện đang bị phong ấn ở Ma Thú Sơn Mạch. Ngươi cứu được hắn về có lẽ bà cố ngươi sẽ vui lắm.”

Nghe vậy, tia hy vọng rực rỡ lóe lên trong mắt Tiêu Thiên. Nếu hắn có thể là thế thì không những không bị ghét bỏ nữa.

Mục tiêu đặt ra là tu luyện Âm Dương Hợp Hoan Công, nội trong 3 năm phải tìm cách trốn khỏi Xà Nhân Tộc sau đó đi tìm ông cố đem về Tiêu Phủ.

Lần đầu tiên trong đời Tiêu Thiên cảm thấy có mục tiêu phấn đấu, hắn liền nhanh chóng học công pháp mới.

Đúng như Đại trưởng lão Xà Nhân Tộc nói, sau khi phá đi Ma Sát thì thiên phú tu luyện của Tiêu Thiên là nghịch thiên. Bảo sao Địa Giai Công Pháp hắn chỉ học trong nửa ngày là nắm rõ tường tận. Cũng rất nhanh hắn đã nắm rõ Âm Dương Hợp Hoan Công.

Mà sau khi nhập sắc đạo, Tiêu Thiên cảm thấy bên trong mình có một luồng khí tức nóng bỏng luôn muốn phát tiết ra bên ngoài, hắn liền đứng dậy múa vài bài quyền cho vã mồ hôi ra.

Thần Thức bật cười : ” Haha thấy toàn thân nóng rát khó chịu phải không? Yên tâm đi đó là dấu hiệu cho thấy ngươi đã nắm được cơ bản của Âm Dương Hợp Hoan Công rồi đó.”

Rồi sau đó giọng nói của Thần Thức toát lên vẻ dâm dê tột độ xúi dại : ” Giờ thì đi kiếm một nữ nhân và ban phước lành cho nàng nào hehe.”

Tiêu Thiên cảm thấy đầu óc mình có gì đó như thôi thúc, như muốn tìm kiếm một vị nữ nhân để ôm ấp vỗ về. Hắn nào biết rằng cái cảm giác này ai cũng biết đến chỉ có hắn là không.

” Ta thấy không ổn, hình như sắp tẩu hỏa nhập ma.” Tiêu Thiên trợn mắt thở gấp, mồ hôi vã ra nói.

Thần Thức : ” Ờ sắp tẩu hỏa nhập ma rồi đấy, mau đi tìm nữ nhân đi.”

” Đành vậy thôi!” Tiêu Thiên đứng phắt dậy rồi chạy ra ngoài, ánh mắt gắt gao tìm kiếm một nữ nhân nhưng sau đó nhận ra điều gì liền đứng lại : ” Đây là Xà Nhân Tộc, làm gì có nữ nhân loài người.”

Thần Thức sắp hết kiên nhẫn : ” Thì tìm đại một Xà Nữ nào đó đi đầu đất!”

Đúng lúc này, một bóng hình xinh đẹp tiến thẳng về phía hắn. Vân Diễm sau khi giải quyết một số công việc muốn đến xem thử Tiêu Thiên tu luyện thế nào chợt nàng thấy hắn đang chạy về phía mình, vẻ mặt đỏ bừng mồ hôi đầm đìa, nhìn có vẻ rất là đau khổ.

Nàng nhíu mày : ” Tên nhóc này, không tu luyện lại chạy ra ngoài làm gì?”

Tiêu Thiên thấy Vân Diễm đến, chẳng hiểu sao hắn chỉ muốn như con thiêu thân lao vào ngọn lửa đang hừng hực cháy là nàng. Bất chấp tất cả hắn chạy như bay tới.

Vân Diễm thấy tên này hình như không được bình thường, nàng chợt thốt lên : ” Hắn bị tẩu hỏa nhập ma rồi, không ổn phải mau cứu chữa.”

Vì thế nàng cũng tiến nhanh về phía Tiêu Thiên, Tiêu Thiên cũng chạy như bay về phía nàng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.