Đấu Khí Đại Lục – Ta Tới Rồi! – Chương 28 : Tiêu Ngọc – Botruyen

Đấu Khí Đại Lục – Ta Tới Rồi! - Chương 28 : Tiêu Ngọc

Chương 28 : Tiêu Ngọc
Sau khi A Mai qua cơn nguy kịch, Phong hỏi vị thần y kia và được nhắc nhở rằng nàng cần nằm nghỉ ngơi ít nhất một tuần. Sau đó lão lại đến kiểm tra lần nữa, nếu không có vấn đề phát sinh thì mới có thể hoạt động bình thường.

Do không được di chuyển nên Phong bèn phải ở lại Gia Liệt gia tộc để tiện chăm sóc A Mai.

Trong khoảng thời gian ở đây Phong được tiếp đãi rất nồng hậu, hắn không thích nhưng cũng không đến mức chán ghét. Dù sao thì tên Gia Liệt Tất này cũng rất cáo già, biết bản thân Phong có tiềm năng to lớn nên một mực tạo quan hệ tốt.

Phong cũng tiếp nhận dùng không mấy nhiệt tình.

Đến ngày cuối cùng, thầy y đến khám cho A Mai và xác nhận nàng có thể hoạt động bình thường. Gia Liệt Tất mời hai người ở lại dùng tiệc chia tay, lão già này cũng thật là vẽ chuyện.

” Nàng thấy thế nào?” Phong quay sang A Mai hỏi sau khi nhận được lời mời.

A Mai sức khỏe đã ổn định, nhẹ gật đầu giọng nói khẽ khàng : ” Tùy ý công tử, công tử ở đâu ta ở đó.”

Phong cười, đưa tay xoa đầu nàng : ” Vậy thì chúng ta đến tham gia tiệc.”

” Dạ!” A Mai ngoan ngoãn nhận lấy cái xoa đầu đầy yêu thương của Phong, gật đầu đáp.

Hai người theo sự dẫn đường của gia nô đi tới buổi tiệc vừa hay tiệc mới bắt đầu.

Tại đây có mặt khá nhiều người, bao gồm cả Gia Liệt Áo và một thiếu nữ xinh đẹp ngồi bên cạnh hắn…Tiêu Mị.

Hình bóng nữ nhân đứng núi này trông núi nọ này sớm đã bị Phong gạt bỏ khỏi tâm trí, hắn liếc mắt rồi hướng phía Gia Liệt Tất chắp tay chào : ” Xin lỗi Gia Liệt lão gia ta đến muộn.”

Khách quý đến sao có thể nóng giận, Gia Liệt Tất cười hả hê nói : ” Tiêu Phong ngươi đến vừa hay…tiện đây ta xin giới thiệu luôn cho mọi người ở đây được biết.”

” Đây là Tiêu Phong…hay chính là Kiều Phong người đã đạt quán quân trong giải tỷ võ vừa qua…tuổi còn trẻ nhưng có thiên quý kinh người!” Gia Liệt Tất dõng dạc giới thiệu cho khách khứa có mặt tại bữa tiệc, ai lấy đều hiện lên mặt nét kinh ngạc, không ngờ Kiều Phong đó lại ở ngay trước mặt.

Nghe câu nói của Gia Liệt Tất, Tiêu Mị đang rót rượu chợt run lên làm rượu sánh ra ngoài. Nàng rất không tự nhiên nhìn về phía thiếu niên đang ngồi đối diện kia ánh mắt có chút ảm đạm.

Phong cười khổ nói : ” Gia Liệt lão gia quá lời, ta chỉ là may mắn thôi.”

” Đừng khiêm tốn, nào ta mời ngươi một chén.”

Mấy người kia và Phong bắt đầu làm quen, uống rượu. Gia Liệt Áo cũng cạn chén sảng khoái với Phong, việc giữa Tiêu Mị và Phong hắn hoàn toàn không biết chứ nếu hắn biết thì đã to chuyện.

” Công tử…ăn đi!” Thấy Phong uống hơi nhiều mà chưa ăn, A Mai ngồi bên cạnh dùng đũa gắp thức ăn nhẹ nhàng đưa đến gần miệng hắn một cách ân cần.

Phong theo phản xạ há miệng, nhai rồi nuốt, cả hai nhìn nhau tình tứ.

Tiêu Mị ngồi đối diện bất giác trong lòng nổi lên cỗ ghen tức, nhưng ngay sau đó nhận ra mình đâu còn tư cách để có cảm xúc đó.

” Nàng sao thế?” Gia Liệt Áo ngồi rung đùi uống rượu, thấy Tiêu Mị không tự nhiên bèn hỏi.

Tiêu Mị vẫn đang nhìn về phía Phong suy nghĩ gì đó mà không hề để ý có người hỏi, Gia Liệt Áo thấy nàng cứ bần thần liền đánh nhẹ vào vai nàng gắt : ” Không nghe thấy ta nói gì à?”

Tiêu Mị giật mình vội nói : ” Xin lỗi chàng ta hơi mất tập trung.”

Ngồi phía đối diện, A Mai cũng phát hiện ánh mắt của cô gái kia luôn nhìn trộm Phong, trong lòng nàng cảm thấy kì lạ bèn ghé tai Phong nói nhỏ : ” Công tử! Cô gái kia thỉnh thoảng lại nhìn người.”

Phong đưa mắt nhìn phía Tiêu Mị, ánh mắt lạnh nhạt chứa ý châm chọc sau đó nhìn lại A Mai nói : ” Không cần bận tâm!”

Buổi tiệc diễn ra tưng bừng, sau khi tiệc tàn Phong xin phép đưa A Mai rời đi.

Về đến Tiêu Phủ, Phong ngồi trầm tư suy nghĩ. hiện tại Hắn đã là Ngũ Tinh Đấu Giả, đã được xếp vào hạng cường giả tầm trung của Ô Thản Thành. Có thể tùy ý lập ra một thế lực nhỏ hoặc một dong binh đoàn.

Sáng hôm sau, Phong được Gia Liệt Áo giới thiệu cho hai tên đàn em, một người béo tên là Đại Lực, còn người cao tên là Nhị Lực. Cả hai đều khoảng 25 tuổi và có thực lực không tồi là Nhị Tinh Đấu Giả.

Sở dĩ Gia Liệt Áo muốn hai tên này theo Phong bởi vì sắp tới hắn mở lầu xanh, cần 3 người họ thành một đội để cùng nhau bảo kê lầu xanh.

Đại Lực to béo có gương mặt hung dữ nhưng khá hiền lành, Nhị Lực thì có sát khí nặng nề do từng mang tiền án. Cả hai đều muốn có một công việc ổn định nên đã nhận lời của Gia Liệt Áo đến Tiêu Phủ gặp mặt Tiêu Phong.

” Tiêu Phong huynh đệ, nghe danh đã lâu nay mới có dịp gặp mặt.”

” Hai người là Đại Lực và Nhị Lực mà Gia Liệt Áo nói?”

” Chính là bọn ta haha.”

Vì là người Gia Liệt Áo đem tới nên Phong cũng có chút kiêng kị, với những người thế này đề phòng vẫn là tốt nhất.

” Để cho chúng ta làm quen nhau, Gia Liệt Áo đã có một việc giao cho chúng ta, tiền thù lao chia 3.” Đại Lực thò tai túi quần móc ra tờ giấy có nội dung.

” Cướp hàng hóa sao?” Phong đọc xong, kinh nghi hỏi.

Nhị Lực nói : ” Đi ngay trong đêm nay bởi đoàn xe đó đang từ Ma Thú Sơn Mạch trở về.”

Bên trong nhẫn, Dược Ngọc lên tiếng giọng mệt mỏi : ” Đi đánh đấm chút đi, dù sao ở ngưỡng sức mạnh của ngươi càng chiến đấu nhiều càng tốt.”

” Vậy hả sư phụ!”

” Đợi ngươi tấn cấp Đấu Sư, ta sẽ dẫn ngươi đến một nơi…tạm thời thì chưa thể tiết lộ.” Dược Ngọc mệt mỏi lên tiếng.

Phong cực kì tò mò nhưng hỏi kiểu gì nàng cũng không nói nên đành bất lực, tối đến cùng Đại Lực và Nhị Lực đến rìa của thành để cướp hàng hóa.

Nhóm chở hàng hóa có 10 người bất quá không ai vượt quá Nhị Tinh Đấu Giả, kết cục bị Phong và Đại Lực, Nhị Lực tẩn cho một trận rồi trói hết lại.

Bước tiếp theo là cướp hàng, Phong mở thùng hàng ra xem thì thấy có thảo dược cùng vật phẩm thu được từ việc săn bắt ma thú. Chỗ hàng này được đưa tới tiệm thuốc có tiếng ở Ô Thản Thành nhưng do đang gây hấn với Gia Liệt Gia Tộc nên đã bị cướp chặn thế này đây.

Các thế lực cạnh tranh nhau cả ngoài ánh sáng lẫn trong bóng tối, việc như thế này không phải hiếm.

Sau khi cướp được hàng, ba người đánh xe về Gia Liệt Gia Tộc và hoàn thành nhiệm vụ. Gia Liệt Áo cực kì hài lòng về Phong, Đại Lực và Nhị Lực nên đã thưởng hậu hĩnh.

Càng ngày Phong càng cảm nhận được hóa ra dù ở thế giới nào việc canh tranh chơi xỏ cũng đều như nhau, nếu như ở thế giới cũ của hắn người có tiền là kẻ có quyền thì ở Đấu Khí Đại Lục này kẻ có thực lực mới là kẻ có quyền.

Tất cả các thế lực lớn nhỏ ở Ô Thản Thành hầu hết đều đầu quân cho Gia Liệt gia tộc bởi vì Gia Liệt Tất là cường giả Đại Đấu Sư, hơn nữa em trai hắn Gia Liệt Dương còn mạnh hơn. Nhờ có cường giả tọa trấn nên Gia Liệt Gia Tộc mới có vị thế hàng đầu tại Ô Thản thành như ngày hôm nay.

Phong không ước tính được thời gian nhưng sớm thôi, Tiêu Phủ của hắn sẽ quật khởi đè chết cái gọi là Gia Liệt gia tộc.

Trên đường phố tấp nập hai người một nam một nữ đang gấp gáp bước đi, người nữ khoảng 18 tuổi nhan sắc xinh đẹp như hoa, nàng mặc một bộ y phục xanh lá, vòng eo con kiến phía dưới bộ ngực đầy đặn.

Nàng là biểu tỷ của Tiêu Ninh và Tiêu Viêm, Tiêu Ngọc.

Còn người đi bên cạnh nàng là Tiêu Tùng, là cận vệ của Tiêu Ngọc, dáng người thô kệch cao lớn da ngăm đen mặt hơi đần độn.

Cả hai nửa năm trước sang thành thị kế bên rèn luyện nay đã trở về, xa nhà một thời gian nên cả hai không chịu được đi nhanh một chút.

” Tiêu Ngọc tiểu thư chậm thôi.” Tiêu Tùng đi theo Tiêu Ngọc nhắc nhở.

Tiêu Ngọc cau mày : ” Đáng ghét, không phải tại bị đám cướp kia chặn đường thì chúng ta đã đi xe ngựa về tới nhà lâu rồi.”

Tiêu Tùng thở dài : ” Dù sao cũng chỉ là bị cướp hết tiền, may cả hai ta đều không sao.”

Tiêu Ngọc không nói gì nữa, nàng vẫn nhanh chân đi về phía trước. Một giờ sau hai người đã có mặt tại Tiêu Gia nhưng bây giờ đã trở thành trang viên của Gia Liệt Áo.

” Chuyện này…vậy là sao?” Tiêu Ngọc nhíu đôi mắt đẹp, trong lòng cảm thấy bất an.

Thấy hai người đến, hai tên gác cổng liền không cho vào rồi hỏi : ” Hai ngươi là ai? Hôm nay Gia Liệt công tử bận.”

” Gia Liệt công tử? Gia Liệt Áo? Các ngươi làm gì ở Tiêu Gia ta, có tin ta một cước đá chết không?” Tiêu Ngọc siết chặt nắm tay, đôi chân dài thẳng tắp trong chiếc quần bó như muốn dơ lên dọa hai tên gác cổng.

Hai tên gác cổng bật cười như vừa nghe gà trống cục tác : ” Tiêu Gia các ngươi bị người Vân Lam Tông quyét sạch từ lâu rồi haha…may nắm sống sót còn dám mạnh mồm.”

Tiêu Tùng hung hăng lao lên đấm cho tên lính gác một trận, ai ngờ bị bọn chúng kéo đồng bọn ra dập cho te tua.

Đứng một bên Tiêu Ngọc không nhịn được lao vào đá dập háng tên gác cổng, nhưng sau đó cũng bị bao vây bởi cả đám người.

” Con bé này nhìn ngon đấy, ai bóp được mông nó trước thì tối nay được mời ăn cơm.” Đám người coi Tiêu Ngọc ngư món đồ chơi, cười đùa nói.

” Đám nam nhân thối tha, ta liều với các ngươi.”

Bên trong, Phong cùng Gia Liệt Áo ung dung tiến ra cửa, nhìn vẻ mặt hai tên dâm đãng này là biết vừa lập kèo tập thể với mấy em gái xinh tươi xong.

” Thôi ta về đây!” Phong phất tay đi về phía cửa.

” Ok! Mai gặp.” Gia Liệt Áo đáp.

Phong đẩy cửa đi ra, phát hiện đám gia nô nhà Gia Liệt Áo đang vây bắt một thiếu nữ xinh đẹp, ngực nở eo thon. Nhìn hao hao có phần giống Tiêu Ninh, hắn liền lục lại trí nhớ rồi thốt lên : ” Tiêu Ngọc tỷ tỷ?”

Tiêu Ngọc đang chuẩn bị liều mạng, nghe giọng nói phát ra liền quay đầu nhìn lại thấy một thiếu niên nhìn khá quen.

Thấy nàng đang bị bắt nạt, Phong chưa cần biết chuyện gì nhưng giải nguy cho gái cái đã. Hắn lên tiếng làm đám gia nô kia giật mình.

” Lui hết xuống! Gia Liệt Áo chưa đuổi việc các ngươi nên các ngươi làm biếng ở đây trêu gái hả?”

Đám gia nô này biết Phong chơi thân với Gia Liệt Áo liền cúp đuôi chạy mất, Phong điềm đạm tiến đến trước mặt Tiêu Ngọc hỏi han tận tình : ” Tiêu Ngọc tỷ tỷ không sao chứ?”

” Ngươi là?” Tiêu Ngọc chỉnh lại y phục, nét mặt dãn ra một chút kinh nghi hỏi.

” Ta là người Tiêu Gia, chúng ta về nhà ta nói chuyện.”

Sau khi dẫn Tiêu Ngọc và Tiêu Tùng về nhà mình, Phong liền kể cho hai người nghe về việc của Tiêu Gia.

Nghe xong cả hai không giấu nổi đau buồn nhưng cũng đành bất lực.

” Vậy ngươi nói xem! Giờ phải làm sao?” Tiêu Ngọc nhìn nơi ở không nhỏ của Phong hỏi, nếu nàng đoán không lầm thì tên này và Gia Liệt gia tộc có quan hệ không tồi.

Phong nhún vai : ” Nếu tỷ không chê có thể ở lại đây, nơi này luôn chào đón người Tiêu Gia”.

Việc ai thực sự tàn sát Tiêu Gia vẫn là một bí ẩn, Phong không thể nói đích danh ai nên hắn chỉ nói chung chung.

” Việc báo thù hãy khoan, việc có thể làm lúc này là sống đã.”

Phong cho người thu xếp chỗ ở cho Tiêu Ngọc và Tiêu Tùng, vì Tiêu Ngọc có phần xinh hơn cả Tiêu Mị nên lòng hắn cũng xao xuyến, thầm lên kế hoạch cưa cẩm thiếu nữ nóng tính này.

Tiêu Ngọc vào phòng, trước hết là khóc một trận đau lòng vì cái chết của người thân. Sau đó nàng bình tĩnh trở lại và bắt đầu suy nghĩ xem tiếp theo nên làm gì.

Nàng lại nghĩ đến việc Phong mới nứt mắt đã có nhà riêng và người hầu, lại có quan hệ tốt với Gia Liệt Áo kẻ mà nàng vô cùng ghét nên liền nảy sinh nghi ngờ : ” Chẳng lẽ tên Tiêu Phong này bán tổ tiên sang Gia Liệt tộc làm chó sai vặt? Ở tuổi của hắn lo ăn còn chưa xong lấy đâu ra cơ ngơi này?”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.