Đấu Khí Đại Lục – Ta Tới Rồi! – Chương 25 : Thể Hiện – Botruyen

Đấu Khí Đại Lục – Ta Tới Rồi! - Chương 25 : Thể Hiện

Chương 25 : Thể Hiện
Buổi sáng hôm sau tại Gia Liệt gia tộc, nơi đây không hề thua kém Tiêu Gia về quy mô thậm chí còn nhỉnh hơn đôi chút.

Trong khuôn viên rộng lớn đã bầy trí vô vàn nóm ngon cùng rượu quý, những vị khách ở đây cũng không phải dạng tầm thường toàn là những tai to mặt lớn của Ô Thản Thành.

Đám gia nô đang hối hả hoàn thành những việc vụn vặt để chuẩn bị bắt đầu buổi tiệc.

Gia Liệt Áo đang trò chuyện cùng với mấy tay thương nhân bàn về phi vụ làm ăn vừa rồi chót lọt. Chủ của buổi tiệc hôm nay Gia Liệt Áo vẫn chưa xuất hiện, buổi tiệc này do hắn ta mở ra với ý định muốn xưng bá Ô Thản Thành.

Phía xa xa khỏi buổi tiệc tại một căn phòng kín cửa.

” A…lão gia…Ư…khách đến đông của cả rồi…Ư!”

” Haha…kệ họ! Để ta xả đạn cái đã.”

” Ư lão gia…nô tì còn việc dọn dẹp nữa…a…!”

Gia Liệt Áo rít lên một tiếng gồng cơ đít ghì chặt bờ mông nữ nô tì xinh đẹp rồi dương vật mập ngắn tũn của lão bắn tinh dịch vào trong nàng sau đó hắn ngồi sụp xuống thở phì phò.

Nữ nô tì kia vội kéo quần lên mặc cho tinh dịch đang ứa ra khỏi âm đạo, vội vã chỉnh lại y phục rồi chạy ra ngoài với con mắt láo liêng xem có ai phát giác hay không.

Ở trong phòng Gia Liệt Áo đầu hai thứ tóc mặt mày có phần hung dữ đứng dậy châm tẩu thuốc hút một hơi sảng khoái.

Lão mặc lại y phục cười nhếch mép nói : ” Tiêu gia ơi là Tiêu gia, thật không ngờ các ngươi lại có kết cục như vậy….lão phu chẳng tốn chút sức các ngươi tự diệt vong, từ nay về sau chẳng còn kẻ ngáng đường ta làm bá chủ cái Ô Thản Thành này rồi haha.”

Cười sảng khoái một hồi, Gia Liệt Áo khệnh khạng bước ra ngoài hướng khuôn viên buổi tiệc đi đến, hai bên có hai thị nữ chờ sẵn theo sao, lão cười đắc ý thò tay xuống vỗ mông hai thị nữ một cách vô tư.

Hai thị nữ kia đã quen với hành động biến thái này của hắn, lần đầu còn giật mình nhưng rồi quen dần, vả lại không có ý kháng cự còn được thưởng chút tiền. Phận làm thị nữ như bọn họ đâu có quyền đòi hỏi cao, chỉ cần kiếm được tiền gửi về nuôi gia đình thì họ chịu thiệt thòi cũng được.

Phong lúc này y phục chỉnh tề tóc tai gọn gàng đang ung dung bước tới cửa của Gia Liệt gia tộc chợt có cỗ xe ngựa lao tới chậm rãi dừng lại, từ trên xe bước xuống một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, thân thể mặc bộ sườn xám bó sát màu đỏ khoe triệt để đường cong mê người tay phe phẩy chiếc quạt giấy, đôi mắt long lanh đưa một lượt rồi nhẹ nhàng nói : ” Đến Gia Liệt gia tộc rồi!”

Phong đứng một bên nhìn lác cả mắt, nữ nhân này ngoài Nhã Phi của Mễ Đặc Nhĩ gia tộc ra thì còn ai.

Nhã Phi chậm rãi bước qua cổng, ánh mắt khẽ liếc sang Phong một cái rồi dừng lại hỏi chuyện : ” Vị công tử này ngươi cũng tới dự tiệc sao?”

Ngẩn ngơ một lúc Phong lấy lại tinh thần lịch sự đáp : ” Đúng vậy.”

Nghe vậy Nhã Phi khẽ đảo cặp mắt xinh đẹp, tha thiết nói : ” Ngươi đi cùng ta đi, ta lần đầu tới đây còn chưa thạo nơi này.”

Được gái xinh nhờ đi cùng, Phong không thể từ chối : ” Cũng được, vừa hay ta cũng đi một mình.”

Nhã Phi khẽ cười xinh đẹp, nữ nhân này rất biết cách lấy lòng và thuyết phục người khác, chỉ cần vài câu nói đơn giản cùng thái độ đã có ngay một người bên cạnh.

Một phần là do Phong hám gái nữa, hắn cùng Nhã Phi tiến vào bên trong.

” Nếu đã đến dự tiệc thì chắc hẳn ngươi cũng có quan hệ với Gia Liệt Tất lão gia, ngươi tên gì?” Nhã Phi phe phẩy chiếc phạt giấy hỏi Phong.

” Ta là Tiêu Phong! Có chút quen biết với Gia Liệt Áo…Nếu ta đoán không lầm thì tiểu thư đây là Nhã Phi chủ phòng đấu giá tại Ô Thản Thành.”

” Thật không ngờ ngươi lại biết ta, ta chỉ là một nhân vật nhỏ bé mà thôi.” Nhã Phi hơi ngạc nhiên sau đó nhàn nhạt nói.

Hai người đã tới khuôn viên buổi tiệc, Gia Liệt Áo đúng lúc vừa tiếp khách xong liền nở nụ cười thân thiện tiến tới chỗ Phong và Nhã Phi.

” Tiêu Phong…Nhã Phi tiểu thư! Hai người đến vừa đúng lúc.” Gia Liệt Áo chào hỏi.

Phong lịch sự chào lại, Nhã Phi cũng vậy.

Đúng lúc này Gia Liệt Tất xuất hiện, cười lớn khiến tất cả chú ý rồi lớn giọng nói : ” Cảm ơn mọi người đã tới buổi tiệc của ta hôm nay, hôm nay là ngày vui của Gia Liệt gia tộc ta…cách đây mấy hôm ta nhờ cơ duyên đã đột phá cấp bậc Đại Đấu Sư! Ở thành Ô Thản này cường giả hiếm hoi, đạt tới Đại Đấu Sư là một chuyện vô cùng tốt với ta và cả gia tộc…mời mọi người một ly.”

Gia Liệt Áo nâng cao ly rượu rồi uống cạn. Mọi người trong buổi tiệc cũng nâng cao ly của mình thi nhau uống cạn.

Mọi người bắt đầu ăn uống vui vẻ, những chuyện được đem ra trao đổi cũng đều là chuyện làm ăn buôn bán.

Phong ngồi một chỗ đưa mắt quan sát hết tất cả, những người có trong buổi tiệc không phải thương gia cũng là trưởng đoàn của một nhóm dong binh đoàn.

Nhã Phi lúc này bước lên phía trước trên tay cầm chiếc hộp tinh xảo đặt trước mặt Gia Liệt Tất khẽ nói : ” Ta là Nhã Phi của phòng đấu giá, hôm nay đến chúc mừng chuyện vui của Gia Liệt lão gia có đem theo chút quà mọn.”

Tất cả cặp mắt đều dán hết vào cặp chân dài miên man và vòng ba quyến rũ của Nhã Phi khi nàng bước đi, Gia Liệt Tất cũng không ngoại lệ, lão cười sảng khoái : ” Nhã Phi cô nương thật có lòng, không những xinh đẹp lại còn khéo léo…nếu tiểu tử Liệt Áo nhà ta lấy được một nữ nhân như cô đúng là phúc lớn cho gia tộc.”

Như chuẩn bị từ trước, Gia Liệt Áo đứng bật dậy chắp tay nói với cha hắn : ” Phụ thân có lòng rồi.”

Nghe vậy Nhã Phi khóe mắt hơi giật giật sau đó mỉm cười : ” Lão gia quá khen rồi!” sau đó nàng trở về chỗ ngồi.

Mọi người đều hiểu ý Gia Liệt Tất muốn con trai lão và Nhã Phi có quan hệ, nếu được thì hỏi cưới luôn. Nếu cưới được Nhã Phi rồi thì chẳng phải Gia Liệt gia tộc và phòng đấu giá về chung một mối sao?

Phong ngồi rung đùi thầm mắng : ” Lão già khôn như vậy bao giờ mới chết, con trai lão có cửa với nàng?”

Vấn đề chính của buổi tiệc vẫn là việc Gia Liệt Tất muốn các thế lực lớn nhỏ quy về một mối do lão đứng đầu. Thay vì các thế lực phải tranh nhau tài nguyên thì khi gộp lại làm một sẽ có tài nguyên cho tất cả.

Lúc trước có hai thế lực ở thế cân bằng là Tiêu Gia và Gia Liệt gia, tuy nhiên sau khi Tiêu Gia vong thì thế lực lớn nhất chính là Gia Liệt gia. Cộng thêm việc Gia Liệt Tất mới tấn cấp Đại Đấu Sư khiến các thế lực khác khiêng kị, một là gia nhập cùng lão hai là bị chèn ép.

” Các vị yên tâm, em trai ta Gia Liệt Dương là Ngũ Tinh Đại Đấu Sư, là đoàn trưởng của dong binh đoàn khét tiếng trong Ma Thú Sơn Mạch, tài nguyên vô số quan hệ rộng rãi . Nếu các vị gia nhập cùng ta thì sẽ chỉ có lợi tuyệt đối không có hại.”

Gia Liệt Tất tiếp tục thuyết phục mọi người, sau một hồi đắn đo suy nghĩ có người đứng lên tuyên bố : ” Dù sao nhà ta ba đời bán thuốc cũng chẳng khá hơn, chi bằng liều một phen đi theo Gia Liệt lão gia biết đâu lại quật khởi.”

Sau đó là một người, rồi hai người, rồi tất cả đều đồng ý gia nhập với Gia Liệt gia tộc.

” Rất tốt! Với tinh thần này thì không chỉ Ô Thản thành, thậm chí cả Gia Mã Đế Quốc cũng sẽ thuộc về chúng ta.” Gia Liệt Tất dõng dạc tuyên bố.

Mọi người suýt chút nữa sặc rượu vì độ ảo tưởng của lão.

” Thế lực mới của chúng ta sẽ tên là Liên Minh không cần thêm chữ Huyền Thoại, hãy chung tay cùng nhau xây dựng một Liên Minh vững mạnh và phát triển.”

Ngồi một bên Nhã Phi thầm cười chế giễu độ ảo tưởng của đám người này : ” Gì mà Liên Minh? Một cái Ô Thản thành nhỏ nhoi không có lấy một Đấu Linh, tam đại gia tộc chỉ cần một gia tộc ra tay nhẹ nhàng đủ diệt sạch cả đám.”

Không chịu nổi mấy lão già tự thủ dâm tinh thần, Phong chán nản ngáp một cái quay sang cưa cẩm Nhã Phi : ” Nhã Phi tỷ tỷ, tỷ đến Ô Thản thành này trong bao lâu?”

Nhã Phi quay sang cười híp mắt đáp : ” Một vài năm gì đó nếu hoàn thành thử thách.”

” Thử thách?” Phong hỏi dò.

Nhã Phi mỉm cười : ” Chúng ta mới gặp nhau thôi mà, đệ đang điều tra ta đó à?”

Phong cười gượng : ” hehe chỉ là tò mò chút thôi.”

Trong mắt Nhã Phi, tiểu tử trước mặt khiến nàng có chút hảo cảm tuy chỉ mới gặp lần đầu. Nhưng chút hảo cảm đó không đáng để nàng đi tâm sự chuyện của bản thân ra.

Nữ nhân này làm ăn buôn bán đầu óc không hề đơn giản, Phong muốn tạo mối quan hệ với nàng chỉ có cách đem đồ giá trị ra nhờ nàng đấu giá.

” Phải rồi Nhã Phi tỷ tỷ!”

” Hả?”

” Ta có đồ vật muốn đem đấu giá, nhờ tỷ tỷ được không?”

” Ồ vậy sao? Còn phải xem đồ của đệ thế nào đã, ngày mai tới phòng đấu giá gặp ta.” Nhã Phi ánh mắt tinh anh nói, đối với nàng việc kinh doanh vẫn là ưu tiên.

Ngồi phía đối diện, Gia Liệt Áo nhìn thấy Phong cùng Nhã Phi cười nói vui vẻ trong lòng nổi lên cỗ ghen tức, nắm tay siết chặt ly rượu.

” Hắn và Nhã Phi lại quen nhau?”

Buổi tiệc kéo dài đến tận chiều tối với những màn ba hoa bốc phét, thủ dâm tinh thần đến từ vị trí của Gia Liệt Tất cùng đồng bọn.

Phong đã sớm rời khỏi ghế và đi dạo trong vườn hoa cùng với Nhã Phi và Gia Liệt Áo.

Gia Liệt Áo từ lâu đã để ý Nhã Phi, muốn nàng làm nữ nhân của hắn nhưng lại không thể tiếp cận bởi Nhã Phi tính tình ưu nhã, lời lẽ khéo léo nên luôn tìm được lý do thuyết phục để từ chối mà không làm mất lòng đối phương.

” Mẹ bà thằng Tiêu Phong, cút đi cho tao tán gái.” Hắn thầm chửi rủa.

Phong chỉ cần liếc qua đã biết tên dâm tặc này có ý đồ xấu với nàng, hắn luôn đi kè kè bên cạnh Nhã Phi nhằm cho Gia Liệt Áo không có cơ hội.

” Mày muốn tao rời đi để mày dễ hành sự? Tao càng lì ở đây” Phong thầm cười xảo trá.

Tối hôm đó buổi tiệc cũng đã tàn, Gia Liệt Tất cùng đồng bọn say bí tỉ dắt díu nhau đi chơi gái. Gia Liệt Áo giữ hình tượng trước Nhã Phi nên hôm nay không say sưa gì mà luôn có mặt lúc nàng cần.

Tuy nhiên con kỳ đà cản mũi Tiêu Phong đã phá hoại tất cả, hắn tìm được một tiêu đề mà Nhã Phi vô cùng quan tâm chính là đồ vật quý có thể đem đấu giá.

Sau đó thì Nhã Phi cũng ra về, Phong cũng tạm biệt Gia Liệt Áo rồi thong thả đi về nhà.

Trong khi đó Dược Ngọc hiện ra trước mặt Phong nói : ” Tiểu tử! Thời cơ tán gái tới rồi.”

Phong nhíu mày vội vã nhìn quanh sau đó khó hiểu hỏi : ” Ý sư phụ là….?”

” Ta đựa vào lực lượng linh hồn cảm nhận được có một đám người đang theo sát xe ngựa của con bé Nhã Phi kia, không hề có ý tốt.”

” Cơ hội đây rồi.” Phong mừng ra mặt, vội mượn sức mạnh của Dược Ngọc khiến thực lực tạm thời tăng lên Đấu Vương, sau lưng xuất hiện đôi cánh đấu khí màu lục bảo giống như cánh diều hâu rồi rất nhanh lao vút lên trời.

Nhã Phi lúc này đang trên xe ngựa trở về phòng đấu giá, xe đi được nửa đường bị chặn lại bởi một nhóm người mặc đồ đen thần bí.

Thấy xe bị chặn lại Nhã Phi nhàn nhạt hỏi tên phu xe : ” Có chuyện gì vậy sao không đi tiếp?”

Gã phu xe sợ hãi nói : ” Tiểu thư…có người cản đường.”

Nhã Phi hơi nhíu đôi lông mày, kéo tầm màn che ra để quan sát thì thấy mười mấy người bịt mặt mặc đồ đen đứng bao vây xe của nàng.

” Nhã Phi…mau theo bọn ta về vui vẻ hehe.”

Trong nhóm người có tên cười sảng khoái nói.

Nhã Phi thiên phú tu luyện không cao, nàng chỉ là một Đấu Giả nhị tinh nhỏ nhoi, tuy nhiên sức chiến đấu của nàng cực kì hạn chế bởi nàng không hứng thú với việc đánh đấm.

Biết là không chống lại được đám người này, Nhã Phi chỉ biết dùng miệng lưỡi của mình để kéo dài thời gian : ” Các vị chặn đường ta như vậy…ắt hẳn có thù oán cá nhân, tuy nhiên ta nhắc các ngươi một điều trong phòng đấu giá hiện tại có một Đấu Vương đang tọa trấn, một lát nữa không thấy ta trở về vị Đấu Vương đó sẽ đến Gia Liệt Gia tộc hỏi chuyện…đến lúc đó các ngươi tự biết lo cho mình đi.”

” Ặc! Nó biết mình là người của Gia Liệt gia tộc à?” Một tên giật mình hỏi.

Tên khác bên cạnh tát vào gáy tên kia : ” Ngu thế! Nó bốc phét đấy mà cũng tin.”

” Nhưng nhà nó có Đấu Vương thật à? Tao run vl.”

Đám người cũng lo sợ, vì không biết lời Nhã Phi nói thật hay giả. Bất quá nếu không hoàn thành nhiệm vụ về Gia Liệt Áo chắc chắn không phát thuốc cho cắn, vậy nên chúng liều mạng.

” Boa hoa bốc phét gái đĩ già mồm! Đập thằng phu xe, giết con ngựa quèn, đốt xe rồi bắt Nhã Phi về sẽ có thưởng.” Tên cầm đầu thét lên đầy khí thế rồi rút kiếm trong quần ra lao lên.

” Cái đậu má liên quan gì?” Tên phu xe sợ vãi đái ra quần chui xuống háng con ngựa để trốn bị nó đá hậu bay mất hàm răng trên. Còn con ngựa hí lên phá đứt dây rồi chạy mất vì sợ bị làm thịt.

” Ngươi dám…!” Nhã Phi run rẩy nói, nàng đưa tay lên tự vệ.

Rầm!

Mặt đất trấn động, tên kia vừa lao đến đang nằm bẹp dưới đất, hắn bị đạp lên đầu bởi chân của một thiếu niên trẻ tuổi.

Kẻ kia vừa xuất hiện, đấu khí hùng hồn bộc phát khiến đám người áo đen run bần bật vừa chạy bạt mạng vừa la làng : ” Mẹ ơi đấu khí hóa cánh? Đấu Vương? Chạy.”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.