Đấu Khí Đại Lục – Ta Tới Rồi! – Chương 23 : Thực Lực Tăng Tiến – Botruyen

Đấu Khí Đại Lục – Ta Tới Rồi! - Chương 23 : Thực Lực Tăng Tiến

Chương 23 : Thực Lực Tăng Tiến
” Cảm ơn công tử…vì đã không phũ phàng với ta! Đêm qua ngài….!” Nói đến đây A Mai xấu hổ chùm chăm khiến Phong bật cười.

Phong liền kể cho nàng nghe nhiều chuyện cười để giúp nàng phần nào xua đi nỗi đau mất trinh tiết. Cả hai cũng cởi mở hơn trong việc nói chuyện, A Mai cũng cười nhiều hơn.

Sau khi Dược Ngọc tỉnh lại thì vẫn luôn ở dưới hầm, một phần vì không muốn nghe đôi uyên ương tâm sự phần khác vì muốn tìm ra cách giúp Phong mạnh lên, chỉ khi hắn mạnh lên thì cơ hội nàng có một cơ thể mới mới xảy ra.

Một lát sau Phong đi xuống hầm thì bị Dược Ngọc lôi đầu ra sai bảo : ” Đồ đệ ngoan, ta nhờ ngươi một việc.”

” Sư phụ có gì dặn dò?”

” À! Hiện tại ta rất cần ma hạch của một ma thú Nhị Giai, ngươi hãy cùng ta vào Ma Thú Sơn Mạch một chuyến.”

Trận bán kết phải hơn 2 tuần nữa mới diễn ra, Phong liền gật đầu đồng ý : ” Thôi được!”

Sau khi giao phó việc trông nhà cho A Mai, Phong cùng Dược Ngọc tiến vào Ma Thú Sơn Mạch một lần nữa. Hắn rất vất vả mới có được ma hạch của ma thú nhị giai, Dược Ngọc dùng nó làm nguyên liệu để điều chế đan dược.

” Sư phụ! Người thu phục Dị Phong kiểu gì vậy ạ?” Phong hỏi khi thấy Dược Ngọc đang luyện đan.

Dược Ngọc đáp : ” Là ta vô tình phát hiện ra nó sau đó nhờ cơ duyên mà thu phục được! Không giống với Dị Hỏa thiêu đốt thân thể khi luyện hóa, Dị Phong rất dễ luyện hóa tuy nhiên do không ai biết sự tồn tại của chúng nên mới không thu phục.”

” Như vậy có nghĩa sư phụ là người duy nhất thu phục được Dị Phong ư?” Phong tò mò hỏi.

Dược Ngọc đáp : ” Đúng vậy!”

Phong chán nản thở dài : ” Hazzz! Cứ tưởng nếu theo học sư phụ sẽ có cơ hội thu phục Dị Phong, xem ra ta mong đợi vô ích rồi.”

Dược Ngọc hừ lạnh khinh thường : ” Nhóc con mới có chút bản lĩnh đã tinh tướng, ngươi tưởng muốn là được sao?”

Dược Ngọc nói tiếp : ” Công pháp Âm Dương Hợp Hoan Công của ngươi ngoài việc hấp thụ đấu khí của nữ nhân kia quan hệ ra còn có thể hấp thu luôn thuộc tính của nữ nhân đó nếu có.”

Mỗi người khi tu luyện đấu khí đến cảnh giới Đấu Giả, ngoài việc có thể tu luyện thêm đấu kĩ thì trong nội thể sẽ sinh ra thuộc tính của người đó.

Ví dụ một Luyện Dược sư sẽ có hỏa thuộc tính cộng với mộc thuộc tính.

Băng Hoàng Hải Ba Đông là băng thuộc tính, nữ vương Mỹ Đỗ Toa là hỏa thuộc tính.

Khi biết thuộc tính của bản thân, người tu luyện sẽ chọn những đấu kĩ phù hợp với thuộc tính của bản thân để tu luyện. Từ đó góp phần nâng cao thực lực.

Mà Phong tu luyện Âm Dương Hợp Hoan Công dẫn đến việc bản thân không thể sinh ra thuộc tính. Hắn chỉ có thể nhận thuộc tính từ việc quan hệ với nữ nhân mà hắn quan hệ.

Sau khi nghe Dược Ngọc giải thích, Phong cảm thấy mình hiểu hơn về đấu khí, hắn hỏi : ” Vậy nếu như con quan hệ với nhiều nữ nhân mang nhiều thuộc tính khác nhau thì sao?”

Dược Ngọc đáp : ” Nếu ngươi đủ bản lĩnh để dung hòa các thuộc tính trong cơ thể, thì ngươi có thể cùng lúc sở hữu nhiều thuộc tính.”

” Lợi hại như vậy sao? Haha haha haha.” Phong cười lớn làm chim tróc bay toán loạn, quả này hắn được buff rồi, hắn bá rồi.

Dược Ngọc thấy Phong tự mãn, nàng nhắc nhở hắn : ” Tiểu tử đừng vội đắc ý, việc ngươi dung hòa được các thuộc tính với nhau còn khó hơn việc ngươi cùng lúc sở hữu 2 Dị Hỏa vậy, cực kì khó khăn. Chính vì vậy mà ngươi cần nâng cao thực lực nếu muốn làm được điều đó.”

” Nhất định!” Phong tự tin nắm chặt tay nói.

Khi Dược Ngọc luyện chế xong đan dược, một đan dược Tam Phẩm giúp rèn luyện thể lực từ trong ra ngoài. Nàng giao nó cho Tiêu Phong bắt hắn hấp thu hết.

Phong tìm một hang động vắng vẻ rồi hấp thụ đan dược.

Một tuần sau Phong từ Ma Thú Sơn Mạch trở về, hắn đang lang thang trên đường thì bất chợt đụng phải một người.

Là một thiếu nữ xinh đẹp, mặc bộ y phục xanh lam, dáng người thon thả ngực nở mông cong, vô cùng quyến rũ. Từ nữ nhân này tỏa ra khí chất khinh phong vân đạm, nàng ta không ai khác chính là tông chủ đương nhiệm Vân Lam Tông – Vân Vận.

Nàng hoàn toàn che giấu khí tức Đấu Hoàng của mình để có thể đi dạo thoải mái trên đường. Xung quanh những cặp mắt nam nhân đều chăm chăm nhìn vào nàng, vào những đường cong động lòng người kia.

Phong cũng vậy, hắn dán mắt vào bộ ngực ngồn ngộn của nàng không rời. Mỹ nhân này quả thực là rất đẹp, vậy mà trong tác phẩm gốc bị thằng Viêm Trẩu chỉ coi là nhân tình.

Phong thầm nói : ” Ngươi không cưới…thì để ta!”

Tuy nhiên Phong biết Vân Vận không thích nam nhân vồ vập, càng theo đuổi nàng nàng lại không ưa. Lần trước nàng vào Ma Thú Sơn Mạch mượn Tử Linh Tinh của Tử Tinh Dực Sư Vương thành công bởi Tử Tinh Dực Sư Vương bị Dược Ngọc đánh một chiêu trọng thương. Chính vì thế Vân Vận không hề bị thương, Tiêu Viêm không cứu nàng, hai người chưa từng gặp nhau.

Chỉ cần không có cuộc gặp định mệnh đó, Phong vẫn còn cơ hội theo đuổi nàng.

Tuy nhiên hiện tại hắn còn quá yếu, để cưu cẩm nàng thì chí tí cũng phải có chút bản lĩnh. Đầu tiên là phải lấy được chức quán quân của đại hội.

Vân Vận chắc hẳn đang tìm mua thứ gì đó, nàng di chuyển hết quầy hàng này sang đến quầy hàng khác.

Muốn gây sự chú ý với nữ nhân thì tỏ ra tử tế hay ưu nhã là không được, phải mất liêm sỉ.

Phong liền đi nhanh hơn để tiếp cận nàng, là Đấu Hoàng nên Vân Vận dễ dàng phát hiện có người theo đuôi liền quay lại rồi bị một bàn tay bất ngờ chụp lên ngực nàng.

Ngực nàng vừa to vừa mềm, Phong giả vờ vấp té úp mặt vào ngực Vân Vận sau đó bị nàng một chưởng đánh bay.

” Ui da!” Phong nằm sõng soài trên đất, tuy nhiên hắn vẫn cảm thấy mãn nguyện.

Vân Vận tiến tới rút kiếm chĩa vào hắn lạnh lùng nói : ” Tên nhóc này ngươi muốn chết!”

Phong xua tay giả vờ sợ hãi : ” Không không ta chỉ là bị vấp té, theo phản xạ liền tìm nơi để bám ai ngờ lại trúng ngay vị tỷ tỷ đây…xin lỗi xin lỗi.”

Vân Vận cũng không muốn to chuyện, nàng hừ lạnh : ” Lần sau cẩn thận cái mạng của ngươi đấy, ngươi có biết Tiêu Gia nằm ở đâu không?”

Thấy Vân Vận hỏi về Tiêu Gia, Phong ngạc nhiên sau đó đáp : ” Tiêu Gia nằm ở phía tây của Ô Thản Thành nhưng nơi đó giờ đã thuộc quyền sở hữu của Gia Liệt gia tộc, tộc nhân của Tiêu Gia cũng bị tàn sát không rõ nguyên nhân.”

” Ý ngươi là Tiêu Gia đã không còn? Vậy thì con bé Yên Nhiên….!” Vân Vận khẽ nhíu đôi lông mày lá liễu, nàng siết nhẹ thanh kiếm trong tay sau đó quay lưng rời đi.

Phong nghĩ nàng đang muốn tới Tiêu Gia, hắn liền nói : ” Nếu tỷ tỷ xinh đẹp đây muốn thì ta sẽ dẫn ngươi tới Tiêu Gia.”

” Thôi khỏi ta tự đi.” Vân Vận từ chối một cách phũ phàng.

Phong cũng không có ý muốn theo đuôi, hắn trở về nhà.

Về đến nhà, A Mai tươi cười ra mở cửa mừng hắn về. Thay vì lời chào bình thường, Phong trực tiếp kéo A Mai vào lòng khiến nàng ngượng ngùng đỏ mặt.

Trải qua cái đêm đó, A Mai bắt đầu nảy sinh tình cảm với Phong mặc dù vẫn gọi hắn là công tử và vẫn xem mình là người ở.

” Ta đi lâu vậy ở nhà có nhớ ta không?” Phong siết lấy vòng eo tinh tế của A Mai hỏi đùa.

A Mai khẽ xấu hổ cúi đầu, biểu cảm của nàng tỏ rõ sự thẹn thùng muốn nói có nhưng không dám cất lời.

Thấy vậy Phong cười rồi cùng nàng vào trong nhà.

Giờ Dược Ngọc đã tỉnh nên tiền Phong kiếm được sẽ dành vào việc mua đứt căn nhà này rồi sửa sang lại. Vì bên dưới nó có báu vật vô giá.

Một tuần không gặp lại bị Phong gạ gẫm đốt lò, A Mai không còn cách nào đành phải đồng ý, cái cảm giác được bàn tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể, được dương vật dũng mãnh của hắn đánh liên tục vào một chỗ khiến nàng từ lạ lẫm thành quen, từ không hứng thú thành mê mẩn.

Sau khi cả hai xong việc, Phong cảm nhận lượng đấu khí mà hắn hấp thụ từ nàng khá nhiều nên quyết định cho nàng nghỉ ngơi một thời gian.

Một tuần tiếp theo, Phong cũng chỉ quanh quanh ở nhà chăm sóc cho A Mai vì Dược Ngọc nói A Mai mang lôi thuộc tính, nếu hắn có thể hấp thụ được thuộc tính này thì cực kì tốt.

Vòng bán kết cuối cùng cũng đã diễn ra, khán đài đông hơn mọi khi bởi chỉ còn 4 đối thủ trên có tư cách thi đấu. 4 người này đều là những người vô cùng mạnh mẽ.

Trận đấu đầu tiên diễn ra vô cùng kịch tính, đến trận thứ 2 cũng là trận của Phong. Hắn không làm mọi người và các anh em cá độ thất vọng khi giành chiến thắng.

Sau khi hấp thu đan dược Tam Phẩm do Dược Ngọc điều chế, thực lực hắn giờ đã là Tứ Tinh Đấu Giả. Tuy thua đối thủ một Tinh nhưng do tài quan sát và nắm bắt được điểm yếu của đối thủ nên hắn đã chiến thắng.

Phong chiến thắng khiến cho Gia Liệt Áo phải mang xe ngựa đến để đem tiền về vì thắng lớn. Gia Liệt Áo vô cùng hài lòng và chia cho Phong hẳn 10 vạn kim tệ.

10 vạn kim tệ dư sức mua một trang viên nhỏ, tuy nhiên Phong chưa muốn dùng số tiền này mà để đến lúc thích hợp hơn.

Vì muốn tăng tình cảm đôi bên, Gia Liệt Áo mời Phong tới trang viên của hắn để ăn chơi thác loạn. Đây là cơ hội vàng để Phong hấp thụ vô số đấu khí, hắn ngu gì mà từ chối.

Trang viên của Gia Liệt Áo là nơi chứa vô số nữ nhân, được hắn ưng mắt từ trong và ngoài thành. Số nữ nhân này có xuất thân khác nhau, người thì vì hoàn cảnh đưa đẩy, người thì vì lười lao động muốn lấy lỗ làm lãi. Người vì cha mẹ già ở nhà. Biết hôm nay có khách quý nên ai lấy đều ăn mặc cực kì mát mẻ để gây chú ý.

Gia Liệt Áo đã bày sẵn tiệc rượu, hắn ngồi chễm chệ trên ghế dài, hai bên là hai mỹ nhân vừa rót rượu vừa đút thức ăn

Trong lúc đó Phong cũng đã có mặt ở cửa và được gia nô đưa vào. Hắn khá là thích phong cảnh nơi này, có rất nhiều chỗ để quan hệ thác loạn.

Phong theo chân gia nô bước vào một mái đình, thấy Phong tới Gia Liệt Áo liền vui vẻ.

” Tiêu Phong…tới trễ!” Phong lịch sự chắp tay nói.

” Mọi người đây là khách quý hôm nay ta nhắc tới…Tiêu Phong!” Gia Liệt Áo chỉ tay về Phong trịnh trọng giới thiệu cho mấy chục nữ nhân xung quanh.

Mấy chục nữ nhân đó đều tỏ ra vô cùng thích thú liền vồ vập kéo Phong vào ngồi xuống người rót rượu người đút thức ăn.

” Tiêu Phong còn trẻ như vậy…ngươi bao nhiêu tuổi?” Một nữ nhân kéo áo trễ ngực ra hỏi.

” Ta năm nay…15!”

Nghe vậy đám nữ nhân như ong bâu mật thốt lên kinh ngạc : ” 15 tuổi sao! Trời ơi 15 tuổi đã là Đấu Giả rồi, lại còn lọt tới chung kết tỷ võ toàn thành…thiên tài hiếm có a!”

” Tiêu Phong tiểu đệ…có thích tỷ tỷ không?”

” Ngươi tránh ra, Tiêu Phong tiểu đệ nhìn ngực ta nè có đẹp không?”

” Tiêu Phong tiểu đệ ngươi thích nữ nhân thế nào? Có phải thích ta rồi không!”

Cứ thế Phong bị đám nữ nhân bâu lấy hỏi han mời gọi không ngớt. Phong không khách khí nữa mà bắt đầu hưởng lạc, mỡ dâng tận miệng rồi mà không húp thì chỉ có thái giám.

Gia Liệt Áo cũng tham gia, vậy là một cuộc chiến khốc liệt giữ 2 nam nhân và mấy chục nữ nhân diễn ra. Dưới mái đình trong tiết trời mát mẻ, tiếng nữ nhân rên rỉ không ngừng.

Phong hai tay ôm hai nữ nhân vừa hôn vừa bóp vú, dương vật hắn được ba nữ nhân khác tranh nhau chăm sóc mân mê.

Rồi những nữ nhân đó thay phiên nhau chổng mông ngồi vào đùi Phong để âm đạo nuốt trọn dương vật hắn. Tiếng rên tiếng thở vang lên khắp cả trang viên, Gia Liệt Áo cũng đâu có vừa hắn đang dùng chiêu la hán đẩy xe bò khiến hai nữ nhân rên sung sướng.

Những nữ nhân còn lại chưa đến lượt thì quay sang bú liếm, mơn trớn lẫn nhau. Một cảnh tượng hết sức dâm loạn, Phong không quên vận công hấp thụ đấu khí của đám nữ nhân này khi họ nhún trên đùi hắn.

Sau cuộc truy hoan kéo dài, Phong nằm giữa mấy chục mỹ nữ thở phào sảng khoái và mệt mỏi sau khi làm tất cả các nàng lên đỉnh. Nhưng mục đích chính của hắn vẫn là hấp thu đấu khí, điều đó khiến đám nữ nhân này sau khi lên đỉnh thì mệt nhoài lăn ra ôm nhau ngủ.

Gia Liệt Áo khoác tạm áo ngoài ngồi trên ghế uống rượu sau khi thác loạn, hắn thấy Phong cũng đứng dậy mặc y phục thì gọi lại ngồi uống rượu.

Hai tên máu gái vừa uống rượu vừa nói chuyện.

Gia Liệt Áo nói : ” Haha Tiêu Phong, ta vẫn chưa hiểu tại sao Tiêu Gia của ngươi bị diệt mà ngươi lại không báo thù?”

Phong nốc một bát rượu rồi đáp : ” Sao ta phải báo! Ta còn việc quan trọng hơn cần làm kia.”

Gia Liệt Áo sớm đã nhìn ra thiên phú kinh người của Phong, hắn muốn nắm bắt cơ hội này để kết giao bằng hữu với thiếu niên trẻ tuổi này.

” Tiêu Phong à! Thời gian tới ta sắp mở một tửu lâu, mọi thứ có đủ chỉ thiếu một người đứng ra bảo kê…chỗ quen biết nên ta muốn ngươi bảo kê tửu lâu cho ta…giá cả thương lượng.”

Ở ngưỡng sức mạnh từ Đấu Sư đổ xuống, không gia nhập dong binh đoàn thì cũng là thủ hộ giả của một địa phương nhỏ lẻ nào đó.

Thực lực hiện tại của Phong chưa thể đi tranh đấu với đời, việc bảo kê tửu lâu cũng tốt vừa được ngắm gái đẹp vừa có cơ hội hấp thu đấu khí gia tăng thực lực.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.