Chương 22 : Cửu Lâu Cốt Tửu
Sau khi hoàn thành giao dịch, Tiêu Viêm nhận tiền và đảm bảo 3 ngày sau có Phục Hồn Đan ngũ phẩm cho Phong rồi rời đi không biết là đi đâu.
” Công tử…người đó và người cùng họ Tiêu, hai người là anh em sao?” Đứng một bên rót nước, A Mai tò mò hỏi.
Phong đáp : ” Ừ thằng đó coi như là bằng hữu, ở một thế giới khác nó cũng là nhân vật chính, đáng tiếc thay.”
” Nhân Vật chính? Công tử người nói gì ta chưa hiểu.” A Mai nghe những từ chưa nghe bao giờ thì thắc mắc.
” Cái này ngươi không cần hiểu, thôi chúng ta bắt đầu tu luyện.” Phong giật mình vì lỡ lời, sau đó bình tĩnh trở lại nói.
” Dạ!”
Tu luyện ngoài việc nâng cao thực chiến thì cũng có thể nhờ vào đan dược hỗ trợ. Hôm qua Phong có lấy từ dưới hầm một viên đan dược, dựa vào vốn kiến thức hạn hẹp của mình hắn đoán đây là đan dược nhị phẩm.
Vậy là không trần trừ liền đem ra hấp thụ, nhờ tu luyện Âm Dương Hợp Hoan Công nên khả năng hấp thụ đấu khí của Phong tốt gấp đôi người thường.
Hắn rủ A Mai ngồi tu luyện chung bởi vì có hơi thở của nữ nhân bên cạnh giúp hắn tăng cường sự hấp thụ đấu khí trong thiên địa.
Phải nói A Mai có thiên phú rất tốt, nếu có đan dược bổ trợ thì chưa tới nửa năm sẽ đột phá lên Đấu Giả.
Thời gian 3 ngày trôi qua, Tiêu Viêm quay trở lại giao cho Phong viên Phục Hồn Đan ngũ phẩm sau đó lại đi ngay.
Phong sướng như điên, đêm đó ăn tối xong liền phi xuống hầm sử dụng.
Hắn đem Phục Hồn Đan dí gần vào chiếc nhẫn màu bạch kim đeo trên tay, nơi đó là nơi linh hồn Dược Ngọc ngủ say.
Đột nhiên đan dược bị hút mất vào trong giới chỉ, Phong biết Dược Ngọc đã hấp thu nó.
Chỉ một lát sau, từ chiếc nhẫn một làn khói bay ra hóa hình dạng linh hồn xinh đẹp tuyệt sắc, môi hồng khẽ chu lên : ” Thật thoải mái, cuối cùng cũng khôi phục…tiểu tử ngươi làm rất tốt.”
” Hehe sư phụ người tỉnh rồi!” Phong mừng rỡ.
” Đồ đệ ngoan, không phụ lòng sư phụ tin tưởng ngươi.” Dược Ngọc nói, sau đó nhận ra xung quanh có chút kì lạ.
Thấy Dược Ngọc nhìn ngó xung quanh, Phong bèn giới thiệu : ” Đây là nơi con vô tình phát hiện ra, có thể là của ai đó thích sưu tầm.”
Dược Ngọc nhìn mọi thứ xung quanh, mấy loại binh khí kia nàng không thèm nhìn, những giá đan dược kia nàng chỉ lướt qua. Chiếc rương rỗ kia không còn gì, nàng hỏi : ” Ngươi lấy thứ bên trong ra rồi sao? Đưa ta xem.”
Phong lấy ra lọ thủy tinh chứa chất dịch màu xanh lam, đưa cho nàng.
Dược Ngọc khẽ mỉm cười : ” Tên tiểu tử ngươi, không ngờ lại tìm ra thứ này.”
Phong tò mò : ” Nó là thứ gì con không biết.”
” Đây là nước mắt của Bát Giai Ma Thú – Thiên Thanh Vọng Hương Điểu.”
” Bát Giai ma thú…ngang với Đấu Tôn?” Phong nín thở thốt lên kinh ngạc.
” Đúng vậy…nước mắt của nó có thể giúp người tu luyện thăng cấp rất nhanh, chỉ cần lọ nước này bị phát hiện thì cường giả Đấu Tông sẽ vây kín cái Gia Mã Đế Quốc này để tranh đoạt.” Dược Ngọc vắt chéo chân lơ lửng trên không giải thích.
Phong thất kinh, không ngờ rằng chỉ vô tình thuê một căn nhà, vô tình tìm thấy căn hầm lại có thể tìm ra thứ giá trị như vậy.
Hắn liền hỏi : ” Nó giúp tăng cấp sao?”
Dược Ngọc đáp : ” Chỉ cần uống một giọt, đấu Sư tăng liền 3 tinh, nhiêu đây đủ để một con chít hôi như ngươi bước vào Đấu Vương cấp bậc.”
Phong suýt thì té ngã khi nghe những lời này, hắn định thần lại nhưng miệng vẫn phải há ra kinh ngạc : ” Đấu…Đấu Vương.!”
” Ta biết tiểu tử ngươi sẽ sốc mà…haha! Tuy nhiên hiện giờ ngươi không đủ sức chịu đựng loại nước này đâu, chỉ cần sơ ý uống vào dù chỉ một giọt, năng lượng cũng là quá lớn để khiến cơ thể ngươi nổ tung.” Dược Ngọc vừa nói vừa xem xét nét mặt của Phong, nàng không nhịn nổi cười.
Dược Ngọc mải tán chuyện với Phong nên không để ý rằng phía góc hầm có một hũ rượu ngâm đầu lâu ma thú. Nàng ngửi thấy mùi thơm đó thì mới quay lại rồi ngạc nhiên : ” Cửu Lâu Cốt Tửu!”
” Cửu…cái gì hả sư phụ?” Phong nghe không rõ hỏi lại.
Dược Ngọc không thèm để ý đến phong, bay tới chỗ hũ rượu to đùng kia rồi cẩn thận xem xét.
Sau đó nàng phá lên cười rồi quay sang xoa đầu Phong khen ngợi : ” Tiểu tử ngươi quả là may mắn…ngươi biết thứ này dù là Đấu Thánh cũng phải tranh giành không?”
Không để Phong có thời gian bất ngờ, Dược Ngọc kể : ” Từ thời viễn cổ có một chủng ma thú cực kì mạnh mẽ, xương cốt của chúng rắn chắc vô cùng. Nếu đem xương cốt của chúng ngâm với rượu ủ trên 100 năm sẽ trở thành thứ bồi bổ nhục thân cực tốt…ngươi uống liền cho ta.”
” Uống? Có bị nổ banh xác không sư phụ?” Phong e dè hỏi.
” Không nha, loại rượu này mỗi ngày uống một ly sẽ giúp rèn luyện gân cốt, đến khi đạt mức cực hạn ngươi có thể cùng ma thú cửu giai đối địch.”
Nghe vậy Phong mừng rỡ, cuối cùng cũng có hàng tốt để hắn hưởng. Hắn mở nắp hũ ra, mùi rượu thơm dễ chịu bay khắp căn hầm. Hắn múc ra đúng một ly nhỏ sau đó đậy lại thật chặt rồi đem cất cả hũ rượu vào nạp giới.
” À mà sư phụ, con còn lụm được hai bộ đấu kĩ, một là Huyền Giai cao cấp , một là Hoàng Giai hạ cấp.” Phong đem chiến tích ra khoe, đồng thời uống hết ly rượu.
Dược Ngọc đưa tay nhận lấy hai bộ đấu kĩ, mở ra xem rồi gật gù : ” Bộ Hoàng Giai hạ cấp này nhìn vậy thôi chứ thực ra nó có thể….!”
Đang nói thì Dược Ngọc ngưng lại vì thấy Phong mặt đỏ phừng phừng, chân khép nép tay che giữa háng khổ sở : ” Sư….sư phụ! Hình như rượu này….là xuân dược.”
Dược Ngọc vỗ trán : ” Ta quên mất, không nói với ngươi nó có tác dụng như xuân dược….giờ tìm bé Tiêu Mị mà giải quyết đi
Phong thiếu điều muốn đè bà sư phụ này ra hấp cho chừa cái tật đãng trí nhưng vì nàng là linh hồn nên hắn bất lực.
Phong chỉ còn biết chạy ra khỏi hầm tìm sự giúp đỡ, Cửu Lâu Cốt Tửu cũng là một loại xuân dược cực kì mạnh, nếu trong 1 canh giờ không giải quyết sẽ dẫn đến kinh mạch đứt đoạn, cực kì nguy hiểm.
A Mai đang thiu thiu giấc ngủ thì chợt có hơi nóng phả vào mặt, một tiếng ồ ồ thở gấp sau đó là một bàn tay mạnh mẽ ôm lấy eo nàng từ phía sau.
A Mai giật mình hét toáng lên nhưng khi nhận ra đó là Phong thì run rẩy chống cự : ” Công tử…người làm gì vậy!….buông ta ra.”
Phong lúc này do tác dụng của rượu nên mất hết thần trí, cả cơ thể khó chịu chỉ muốn đem nó giải tỏa hết ra ngoài.
” Ta xin lỗi…ta không kiềm chế được.”
Phong như con thú, hung hăng đè A Mai xuống giường sờ soạng khắp cơ thể nàng, hung hăng hôn lên mặt nàng.
” Công tử đừng….người đừng mà….huhu!”
A Mai sợ hãi đến bật khóc, nàng nhanh chóng bị Phong chế ngự, chỉ biết vùng vẫy trong tuyệt vọng.
Phong đưa tay xé áo A Mai ra rồi hung hăng hôn lên bầu vú non mơn mởn trắng sữa thơm ngon của nàng, hắn mút lấy nụ hoa của nàng, dùng chiếc lưỡi xoắn lại như muốn hút lấy nụ hoa vào trong miệng.
A Mai lần đầu bị cảm giác này, nàng ré lên hoảng sợ, nước mắt chảy như mưa miệng không ngừng van xin.
” Huhu….đừng mà…tha cho ta…công tử….a…!”
” Ta xin người….tha cho ta…đừng làm thế với ta….mà….huhu.”
Miệng A Mai rất nhanh đã không thể kêu được nữa bởi Phong đã ngẩng đầu lên hôn nàng, nụ hôn mạnh mẽ và hoang dã.
A Mai thất kinh sợ hãi nhưng không thể làm gì hơn ngoài việc chấp nhận, chiếc lưỡi tham lam kia tìm và bắt được chiếc lưỡi nhỏ dụt dè của nàng dù đã cố gắng khép chặt miệng nhưng không thành.
” Um…Um!”
Phong luồn tay xuống xé nốt lớp y phục còn lại của nàng, hắn chạm vào phần đùi trắng nõn kia rồi di chuyển đến nơi cấm kỵ, nơi đó nhẵn nhụi và có phần ướt át.
A Mai đã khiệt sức, nàng đành buông xuôi cho việc gì đến thì đến. Bàn tay Phong chạm vào phần nhạy cảm giữa hai chân nàng khiến nàng rùng mình chống cự yếu ớt.
Phong vẫn đang hôn nàng, nụ hôn này lúc đầu đối với nàng rất ghê tởm nhưng sau đó có một thứ gì đó xui khiến nàng đáp lại, cảm giác bị người khác dùng lưỡi cuốn lấy lưỡi mình cũng rất kích thích.
Phong rời môi A Mai sau đó lật nàng nằm sấp chổng mông lên, hắn hung hăng liếm dọc sống lưng nàng rồi dừng lại cắn nhẹ vào bờ mông trắng nõn như bánh bao, A Mai rùng mình kích thích, nàng không thể phủ nhận rằng khi lưỡi Phong liếm nàng đã rất thích.
” Công tử…người định làm gì….a!”
A Mai ré lên khi Phong hôn lên âm đạo nàng từ phía sau, hắn dùng lưỡi liếm hai bên mép thịt hồng tươi sau đó len lỏi vào giữa nơi có khe động thiên thai thơm ngọt.
” Ư….Ư….A….A…Ư!”
A Mai thở dốc, đây là lần đầu trong đời nàng trải qua cảm giác này, ai đó dùng miệng hôn vào chỗ đó của nàng.
” Không…..đừng….A….Thôi đi….Ư….!”
Tiếng rên rỉ càng làm Phong phấn khích, hắn vừa liếm âm đạo nàng vừa bóp vú nàng một cách đầy thô bạo.
Hắn liếm cho đến khi cảm thấy đủ sau đó lại lật A Mai lại banh chân nàng ra cúi xuống liếm lần nữa. A Mai lúc này đã hết chống cự, cảm giác nhồn nhột thư sướng từ âm đạo đang lan khắp cơ thể nàng
Phong chồm lên ôm eo A Mai rồi hôn hít khắp cơ thể nàng, A Mai cũng bắt đầu đón nhận bằng cử chỉ ôm lại Phong. Rồi nàng cảm thấy có thứ gì đó lớn và dài đang dí sát vào âm đạo mình, khi định thần lại thì ra đó là dương vật của Phong, nàng đã vô tình nhìn thấy nó một lần nhưng không to và cứng như lần này.
” A Mai ta xin lỗi…ta sẽ chịu trách nhiệm.” Phong gầm lên trong cơn phê rượu, hắn đẩy mạnh cắm phập dương vật vào tận sâu trong âm đạo trinh nguyên của A Mai, máu đào theo đó chảy ra.
A Mai hét không thành tiếng, cơn đau mất lần đầu khiến nàng tê dại, sau đó là những cú nhấp tăng dần nhịp độ Phong dành cho nàng, dù rất đau nhưng nàng chỉ biết chịu đựng.
” Ư…A….Ư…!” Phong sướng khoái rên, hắn nghịch ngợm bầu vú trắng trẻo của nàng, vuốt ve eo nàng, liếm cổ nàng, hôn môi nàng.
” Ưm…Ư…A…Ứm…Ứm!” A Mai chịu đủ kích thích, cơ thể nàng dần phản ứng với từng lần chạm nhẹ của Phong, cả cái dương vật to tướng của hắn cũng đang khiến âm đạo của nàng phát điên.
” Ta…sắp ra rồi!” Phong gầm lên, hắn đẩy mạnh như vũ bão vào âm đạo A Mai khiến nàng rên rỉ liên hồi.
” A…A…A..Ư..Ư..A!”
” Ư..A..Ư..A…Ư…A!”
” TA RA ĐÂY!”
Phong gầm lên cơ thể giật đùng đùng, dương vật bắn từng đợt tinh dịch đặc sệt béo ngậy vào tử cung A Mai, nàng khi đó cũng đã bị dương vật kích thích cho sướng như điên rên rỉ thật lớn rồi lên đỉnh, dâm thủy bắn ra xối xả.
” Khoan đã….! A Mai sướng phát điên sau khi lên đỉnh, nhưng nàng có cảm giác Phong chưa muốn dừng lại.
Do Phong vẫn còn bị xuân dược do rượu nên hắn vẫn chưa thỏa mãn, trực tiếp đè A Mai xuống đút dương vật vào âm đạo nàng lần nữa rồi dập liên hồi.
A Mai vừa lên đỉnh xong mệt mỏi giờ lại tiếp tục hứng chịu những lần dập như trời giáng của Phong khiến nàng rùng mình mệt mỏi nhưng cảm giác sung sướng khiến nàng phục tùng.
Phong bế thốc nàng lên, một chân nàng được hắn vắt lên vai còn một chân buông thõng, dương vật cắm vào âm đạo rồi vào ra không ngừng.
” A…A…công tử ơi….ta sướng quá…xin người dừng lại…!”
” Sương sao lại dừng? Ta cho nàng biết tay.” Phong nghiến răng ken két, hắn càng thúc mạnh hơn nữa.
A Mai đầu tóc rũ rượi gò má ửng hồng , tay bám vào vai Phong, miệng không ngừng rên rỉ những từ vô nghĩa. Nơi giao hợp của hai người dâm thủy hòa cùng tinh dịch tạo thành thứ kết dính hoàn hảo.
Tiếng nhóp nhép từ nơi giao thoa giữa âm đạo và dương vật hòa cùng tiếng hai người hôn nhau, giây phút đó công pháp Âm Dương Hợp Hoan Công được vận.
Sau khi đạt cực khoái, cả hai tiếp tục đổi tư thế. A Mai hai tay chống tường cong mông về phía sau, Phong từ sau đút dương vật vào âm đạo nàng hai tay bóp vú nàng vừa dập liên hồi.
A Mai thư sướng đến cùng cực, cảm giác vừa lên đỉnh xong lại được đón nhận dương vật trong âm đạo thích cực kì, âm đạo nàng đã rung lên vô số lần bởi dương vật của Phong.
” Ư…A…Công tử….ta sướng…ta lại sắp ra nữa rồi…a….công tử ơi….ư…thiếp sướng…!”
” Ta cũng sướng, âm đạo nàng khít quá….ta ra đây….hự…!”
Phong rên rỉ sau đó giữ chặt eo A Mai sau đón lần nữa bắn tinh vào tử cung nàng.
Cả hai mệt mỏi nằm ra giường, lúc này tác dụng của Cửu Lâu Cốt Tửu mới giảm phân nửa, Phong cũng đã kiểm soát được thần trí của mình. Hắn nhìn sang A Mai mệt mỏi nằm thở bên cạnh trong lòng cảm thấy có lỗi vô cùng.
A Mai thì sau khi được Phong giải thoát khỏi làm tình đã lịm đi vì quá mệt, hơi thở nàng đã đều đều nhưng thỉnh thoảng lại có tiếng nấc.
Phong kéo chăn đắp lại cho nàng, sau đó hắn cũng ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Sáng hôm sau…
A Mai tỉnh dậy trước, bên cạnh là Phong vẫn đang ngủ ngon lành.
Viễn cảnh đêm qua tái hiện trong tâm trí nàng, A Mai cảm nhận cơ thể mình vẫn còn những vết tích do cuộc truy hoan đêm qua, cơn đau nơi âm đạo đã không còn tuy nhiên trái tim nàng lại rất đau. Đau vì bản thân đã bị làm nhục, trở nên dơ bẩn, sau này sẽ chẳng còn ai dám lấy nàng làm thê tử.
Nàng hận hắn, muốn tát vào cái bản mặt đang nằm cạnh nàng thật mạnh. Nhưng đêm qua trong khoảnh khắc nào đó nàng đã cảm thấy hạnh phúc, cảm thấy sung sướng, cảm thấy mình có chút tình cảm với Phong.
Nhưng nàng gạt bỏ ý nghĩ đó, đêm qua Phong hành động bất thường rất có thể là do bị uống phải thứ gì đó, có lẽ đó mới là lý do hắn hành sự với nàng chứ không xuất phát từ tình cảm.
” Nếu vậy thì…có nghĩa gì đâu!” A Mai lòng quặn thắt, nàng hiểu dù sao thì mình chỉ là con ăn mày, may mắn được Phong cưu mang mà thôi.
Đúng lúc này…Phong tỉnh dậy thấy A Mai đang rơm rớm nước mắt nằm bên cạnh mình. Hắn nhớ lại đêm qua mình đã hành sự ra sao, hắn cảm thấy có lỗi và muốn bù đắp.
Như một thói quen, Phong dang tay kéo A Mai vào lòng khiến nàng vô cùng bất ngờ.
” Đêm qua ta thực sự xin lỗi, là lỗi của ta.” Phong thành thật nói, hắn có thể cảm nhận rõ bờ vai nhỏ của A Mai đang run lên.
Nằm trong lồng ngực của Phong, A Mai không khỏi run rẩy nhưng là vì xúc động. Nàng nghẹn ngào : ” Công tử…ta không trách người…xin người đừng đuổi ta đi là được.”
Phong hỏi, tay hắn vuốt ve mái tóc của nàng, cử chỉ rất ân cần : ” Sao ta lại phải đuổi ngươi? Đêm qua ta không làm chủ được mình nên đã thành ra như vậy…nhưng ngươi yên tâm đi ta rất có trách nhiệm, việc ta gây ra cho ngươi ta sẽ bù đắp.”