Chương 12 : Lừa Gạt
” Ác thế, ta không đồng ý.” Phong nhíu mày lắc đầu, nghĩ đến cái cảnh các nàng chờ hắn kiệt lực thì đem giết mà không khỏi rùng mình.
Linh Linh đáp : ” Chàng không đồng ý cũng được để ta chơi với chàng, ta sẽ không giết chàng đâu” Nàng vừa nói vừa cười quyến rũ nhích lại gần Phong, trước giờ nàng chưa gặp qua nam nhân nào khiến nàng thích thú như hắn lúc này, chắc tại nàng đã trúng tiếng sét ái tình mất rồi.
Thạch Hoa gằn giọng liếc Linh Linh : ” Thú Nhân các người đúng là lật lọng, lời tuyên thệ năm xưa chỉ vì một nam nhân mà đánh bay vậy sao? Bọn ta nhường tên này lại cho Thú Nhân các người luôn!”
Linh Linh hai mắt sáng bừng, nàng nhảy dựng lên hỏi xác nhận : ” Thật chứ? Ngươi thật là hào phóng nha.” rồi nàng kéo tay Phong đứng dậy đi về phía người của mình.
Thạch Hoa cùng người của nàng chỉ hơi bất ngờ, Thú Nhân đúng là suy nghĩ bồng bột không nhìn xa được, Thạch Hoa nghĩ thầm rằng chỉ cần một thời gian nữa là Thú Nhân tộc sẽ phải sang cầu cứu tộc của nàng vì cái hành động dại dột này.
” Ta nhắc ngươi một câu, nam nhân vẫn mãi là nam nhân bản chất không thay đổi, đến khi hắn trở mặt với các ngươi thì bọn ta cũng không can dự vào đâu!” Thạch Hoa để lại một câu nói khó chịu sau đó rời đi cùng nhóm người của mình.
Phong nheo mắt nhìn theo hướng Thạch Hoa rời đi, không phải hắn tiếc nuối mà vì có một thứ gì đó màu hồng đang di chuyển rất nhanh về phía hắn.
Ụt Ụt!
Là heo hồng, nó đã chạy tới đây khi lần theo mùi hương của Phong mặc cho chân còn đang bị thương. Thạch Hoa nhìn thấy nhưng không ngăn cản, Phong mỉm cười nhẹ sau đó cúi xuống xoa đầu vỗ vỗ nó nói : ” Muốn theo ta sao?
Ụt Ụt!
Nó kêu lên rồi cọ mũi vào lòng bàn tay Phong như muốn xác nhận.
Phong đã từng nuôi thú cưng nên cũng hiểu phần nào, hắn nhìn lên Linh Linh rồi chỉ thấy nàng cười rạng rỡ gật đầu.
Phong dẫn thú cưng theo Linh Linh về địa bàn của Thú Nhân Tộc. Nơi này không khác gì nơi ở của Thạch Tộc nhưng hoang dã hơn nhiều. Dân số cũng khoảng vài trăm người ăn mặc kiêu gợi và tất cả đều là nữ nhân, Phong cảm thấy họ thân thiện hơn so với người bên Thạch Tộc của Thạch Hoa.
Phong được đưa đến một căn lều riêng nằm ở phía trung tâm của các căn lều khác, đủ hiểu tầm quan trọng của hắn. Khi thoát khỏi những ánh mắt nữ nhân nhìn mình, Phong nằm vật ra tấm lông thú êm ái trong lều suy nghĩ về việc có nên đi tìm chiếc nhẫn chứa linh hồn Dược Ngọc và Tiêu Mị hay là ở lại nơi này hưởng khoái lạc, hắn ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Tiếng hát trong trẻo làm Phong tỉnh giấc, hắn thò đầu ra khỏi lều và thấy vài nữ nhân đang ngồi vây quanh Linh Linh, người thì bóp chân người thì tết tóc người thì nắm tay, họ đang thưởng thức giọng hát ngọt ngào của nàng.
Phong phải công nhận giọng hát và ngoại hình của Linh Linh nếu ở hiện đại chắc chắn sẽ trở thành ca sĩ nổi tiếng.
Linh Linh bắt gặp Phong đang nhìn mình thì ngưng giọng hát nhẹ nhàng chỉ tay về phía hắn nói : “Chàng lại đây!”
Mấy nữ nhân kia nhìn về hướng nam nhân đó, mặt ai cũng hiện lên vẻ tò mò. Họ đều là những cô gái mới lớn chưa được gặp nam nhân bao giờ hôm nay lần đầu thấy nam nhân nên tò mò tìm đến Linh Linh hỏi về Phong là chính, nghe hát chỉ là phụ thôi.
Phong trần trừ một chút sau đó bước đi tới vừa ra gãi đầu vừa nói : ” Xin lỗi ta không có ý nghe lén đâu tại nàng hát hay quá!”
Linh Linh khẽ mỉm cười khi được Phong khen giọng hát của mình, nàng giới thiệu hắn với mấy cô gái bên cạnh : ” Đây là Tiêu Phong nam nhân khác biệt nhất mà ta kể cho các ngươi nghe đấy.”
” Khác biệt?” Phong tự hỏi, họ gặp được bao nhiêu nam nhân mà đánh giá hắn khác biệt?
Sau lời giới thiệu của Linh Linh mấy cô gái kia thay phiên nhau giới thiệu chào hỏi với Phong : ” Chào Tiêu Phong ta là Lan Lan!”
” Ta là Hương Hương, hân hạnh được gặp ngươi!”
” Chào….ngươi!”
Nhìn mấy cô gái miền nở với mình, Phong hơi ngạc nhiên chào lại rồi đưa mắt về phía Linh Linh. Nàng hiểu ý khẽ ngoắc tay nói : ” Mấy cô gái này đều là thiếu nữ mới lớn đến tuổi cập kê và rất tò mò về nam nhân nên mong chàng giúp họ hiểu hơn về nam nhân.”
” tưởng gì…để ta!” Phong vỗ ngực sau đó hớn hở ngồi xuống hóng chuyện.
Mấy cô gái kia cũng không ngại ngùng mà hỏi luôn, cô gái ngực khủng lên Hương Hương hỏi trước : ” Tiêu Phong, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi”
“15 tuổi”
” Trẻ quá…vậy ngươi có tu luyện đấu khí không? Tới mức nào rồi?”
” Ta có….thất đoạn đấu khí.”
” Ò vậy cho ta xem tay ngươi được không?” Hương Hương híp mắt hỏi.
” Được!” Phong đưa tay ra
Hương Hương lập tức nắm bàn tay hắn rồi xuýt xoa : ” Thô quá, gân guốc…!”
Nàng sờ mò lên phần cánh tay và bắp tay nói, mấy cô gái bên cạnh nhìn theo chăm chú : ” Rắn chắn quá, chắc khỏe lắm!”
Rồi như có ma lực kêu gọi, Hương Hương sờ lên bả vai rồi định luồn tay vào cổ áo hắn nhưng bị Linh Linh nhắc nhở mới ngây người ra rồi tự động xấu hổ.
Phong cười gượng vì bị nữ nhân sàm sỡ công khai, hắn đảo mắt một lượt rồi hỏi nhỏ : ” Các ngươi đã bao giờ nhìn thấy Bé Dương chưa?”
” Bé Dương là ai?” Linh Linh, Hương Hương cùng tất cả mấy cô gái kia tò mò.
Phong tự hào nói : ” Bé Dương là thứ có thể đánh nữ nhân sưng bụng mà nam nhân nào cũng có!”
” Ủa! Vậy ngươi có không? Mang ra xem chơi.” Hương Hương tò mò phát điên.
” Có chứ, không những thế lại còn bự nữa!” Phong khoe khoang khiến mấy cô gái ngây thơ giống như bầy cừu non mà không biết rằng đang mắc mưu sói già.
” Nhưng mà Bé Dương hay ngại lắm, chỉ ai quý ta thì nó mới gặp thôi!”
” Ta quý ngươi….cho ta xem Bé Dương với!”
” Vậy sao! Bé Dương thích những nơi kín đáo và chỉ cho từng người xem một thôi nên các ngươi tự thu xếp với nhau đi nhé.” Phong càng nói càng điêu và lộ rõ ý muốn dụ các nàng lên giường nhưng các nàng lại không đủ nhận thức để biết điều đó, họ chỉ tò mò xem Bé Dương là ai mà có thể đánh nữ nhân sưng bụng.
Với tư cách là tộc trưởng, Linh Linh đứng ra nói : ” Để ta gặp trước, biết đâu có thể nói chuyện để tìm cách giải trừ lời nguyền không sinh được con trai.”
Mấy cô gái kia cũng biết an phận nên đành rời đi nhanh chóng để Linh Linh gặp Bé Dương của Phong.
Nhìn Linh Linh xinh đẹp quyến rũ, Phong muốn lao vào ngay nhưng cố kìm chế, càng nàng đã rất ghét nam nhân rồi giờ hắn còn gây ấn tượng xấu nữa có khi bị đem xẻ thịt luôn cũng nên.
” Được rồi giờ cho ta xem Bé Dương nào!” Linh Linh vừa nói vừa kéo Phong vào lều của hắn.
Phong chưa kịp làm gì thì Linh Linh đã đẩy hắn ra thảm lông thú rồi đè lên hắn ép bộ ngực tròn vào ngực hắn sau đó dù mũi ngửi khắp mặt hắn.
” Ơ….Ơ!” Phong chỉ kịp kháng cự có vậy, môi hắn đã bị bịt chặt bởi bờ môi gợi cảm của Linh Linh, hắn giờ mới nhận ra một điều nàng vô cùng có kinh nghiệm.
Vừa hôn môi Phong, Linh Linh vừa tự cởi y phục của nàng để lộ cơ thể trắng nõn gợi cảm vòng eo con kiến bờ mông gợi dục cùng bộ ngực khủng, đầu nhũ hoa hồng hào.
Vừa hôn hắn nàng vừa nói : ” Sao hả chàng có thích như vậy không?”
” Thích!” Mỡ dâng đến miệng mèo rồi chẳng lẽ lại từ chối? Phong gật đầu lia lịa rồi tay hắn bắt đầu sờ mó khắp cơ thể Linh Linh khiến nàng rùng mình rên nho nhỏ.
Tay hắn chạm đến đâu là Linh Linh rùng mình đến đó, nàng không chịu nổi những động chạm da thịt với một nam nhân, nó có cảm giác kích thích khó tả so với khi các cô gái khác chạm vào người nàng.
” Khoan đã!” Đột nhiên Linh Linh rời môi Phong khẽ đẩy hắn ra.
” Bé Dương đâu? Cho ta xem Bé Dương.” Linh Linh sực nhớ ra mục đích của mình liền hỏi, dưới bẹn nàng có một thứ gì đó cứng ngắc đang độn lên từ trong quần của Phong.
” Nó đấy.” Phong nhướng mày xuống dưới quần nói, sau đó siết vòng eo của Linh Linh rồi lại hôn môi nàng say đắm.
Hắn muốn chinh phục nàng, nếu hắn thành công thì cả bộ tộc này có thể rơi vào tay hắn, hắn sẽ xây dựng một thế lực toàn nữ nhân.
” Ư…Ư….!” Linh Linh rên lên khi những ngón tay nghịch ngợm của Phong se nhẹ vào đầu nhũ hoa của nàng, cảm giác nhột nhột khiến nàng thích thứ nhưng cái thứ đang đâm vào bẹn nàng mới khiến nàng cảm thấy khoan khoái. Rồi hắn lần mò sờ mông nàng, đùi nàng rồi đến âm đạo nhỏ bé hoang dã của nàng.
Phong hôn khắp người Linh Linh, từ cánh tay đến chiếc bụng phẳng lì, bộ ngực tròn trịa núng nính giống như chứa đầy sữa đang chờ có ai đó bú. Hắn hôn đùi nàng, hôn lên cặp chân dài thẳng trắng trong như bạch ngọc, được Phong chăm sóc tận tình như vậy Linh Linh khép hờ đôi mắt lim dim rên nhỏ : ” A…chàng khiến ta thoải mái quá, cảm ơn chàng.”
” Không cần cảm ơn, trả ơn là được!” Phong cười ranh ma nói sau đó trút bỏ y phục rồi để Bé Dương bật ra chĩa mũi về phía Linh Linh khiến nàng che miệng thốt lên nho nhỏ.
” Đó…đó là Bé Dương?….nó dính trên người chàng sao?” Linh Linh ngây thơ hỏi, nàng chưa bao giờ thấy cơ thể trần trụi của nam nhân.
Phong hơi ngạc nhiên vì sự ngạc nhiên của nàng, với kinh nghiệm hôn môi thành thạo của Linh Linh thì chắc hẳn đã không dưới một lần hôn, ít nhiều cũng va chạm với nam nhân nào đó vậy mà lại không biết vụ này.
Quả thực nàng không biết bởi tất cả những gì nàng được dạy truyền từ đời tộc trưởng này sang đời tộc trưởng khác chỉ hy vọng tìm được nam nhân để thụ thai. Nàng biết hôn và đó là tất cả những gì nàng được dạy, còn những thứ khác nàng cũng mù tịt.
Lần đầu nhìn thấy Bé Dương, Linh Linh đưa tay vỗ vỗ đầu khấc chào hỏi : ” Chào Bé Dương ta tên Linh Linh…có phải ngươi có thể khiến nữ nhân mang thai như Tiêu Phong nói không?”
Chỉ thấy Bé Dương hơi giật giật Nàng ngước lên nhìn Phong, hắn đáp : ” Nó bảo đồng ý và nó muốn thụ thai cùng nàng!”
” Vậy sao? Làm luôn đi Bé Dương, trông cây vào ngươi.” Linh Linh ngây thơ nói sau đó ngơ ngác nhìn Phong để chờ hắn phiên dịch.
Phong nói : ” Giờ nàng nằm ngửa ra, bay hai chân rồi hít thở đều để Bé Dương làm việc nào!” Vừa nói Phong vừa thơm lên má Linh Linh như để động viên nàng, hắn thích cái cảm giác dụ dỗi những cô nàng ngây thơ vào con đường tội lỗi.
Bên ngoài lều, Hương Hương ngực bự và Lan Lan cùng vài cô gái khác đang rình nghe lén.
” Tộc trưởng được gặp Bé Dương rồi kìa, xem ra ngài ấy sắp được thụ thai rồi!” Lan Lan đoán.
Hương Hương bĩu môi áp tai vào lều nói nhỏ : ” Vậy để Bé Dương thụ thai cho tộc trưởng sau đó ta sẽ lấy Tiêu Phong làm tướng công.”
” Tướng công? Ngươi ảo tưởng gì vậy chúng ta cần tướng công làm gì?” Nghe vậy mấy cô gái trách móc.
Hương Hương đáp : ” Các ngươi thì biết gì chứ đợi tộc trưởng được thụ thai sau đó sẽ rõ!”
” Ư….Đau Quá!” tiếng hét từ trong lều phát ra…