Ngoái đầu nhìn lại, màu đen và trắng như kẻ thù vĩnh viễn dây dưa trong thiên địa, mỗi giây mỗi phút có sinh mệnh mất đi. Nỗi lòng Đinh Hạo phức tạp, đối với võ giả mặc giáp trắng có lẽ tín niệm vững chắc trong lòng có thể giúp bọn họ lấy ít thắng nhiều. Tạm thời không nhìn ra được kết quả cuối cùng của chiến trường này.
* * *
Sau một canh giờ.
Một lòng chảo đen to lớn xuất hiện trước mắt mọi người, nhìn tư xa như miệng cự thú khủng bố, tối tăm chĩa lên trời. Không biết diện tích lớn bao nhiêu, với thị lực của mọi người nhưng không thể cuối hay mép lòng chảo.
Đinh Hồng Lệ đứng trong không trung chỉ xuống lòng chảo vô cùng tận, nói:
– Nơi này là trung tâm ác quỷ đạo, có người gọi nó là Hố Ác Quỷ, ranh giới của nó là trời sao vô ngần, tầng xám hỗn độn, có lẽ là chỗ đứt của đại lục.
Đinh Hồng Lệ nghiêm túc nói:
– Ngạ quỷ đạo sớm suy sụp hoang tàn, không có nguy hiểm, nhưng Hố Ác Quỷ không tầm thường, là nơi rất nguy hiểm, tuyệt địa, cấm địa trong Hố Ác Quỷ. Nghe nói năm xưa khi luân hồi đứt đoạn, một số chí tôn trong ngạ quỷ đạo rút vào Hố Ác Quỷ, không biết đã thủ vững nhiều năm mới dần diệt tuyệt. Đương nhiên còn có một cách nói khác là trong Hố Ác Quỷ vẫn có ác quy sống sót, vào đó khó đoán sống chết. Các vị hãy cẩn thận, sức mạnh hắc ám tại đây mạnh mẽ hơn bên ngoài rất nhiều.
Nhiều cường giả thần cảnh nhìn gió đen vù vù, hố đen như mực ăn mòn, biểu tình trầm trọng.
Mấy vạn năm qua các đại tông môn tìm kiếm mọi cơ hội thành tiên, cường giả thần cảnh có địa vị cao nên tất nhiên nghe truyền thuyết về ngạ quỷ đạo, Hố Ác Quỷ, biết lợi hại thế nào.
Thực lực đến cảnh giới như cường giả thần cảnh truy cầu bất tử thành tiên, cơ hội đặt ngay trước mắt sao bọn họ chịu rút lui bỏ qua?
– Đi!
Thấy các cường giả thần cảnh đồng lòng thì Đinh Hồng Lệ không nói thêm, vẫn là người đầu tiên dẫn đường lao xuống dưới.
Khi các cường giả thần cảnh xông vào gió lạnh ăn mòn, mỗi người cảm thấy dựng đứng lông tơ. Bọn họ vận chuyển huyền khí hộ thể, sức mạnh hắc ám khiến người nghẹt thở. Đinh Hạo đè vai Cuồng Đao Trương Phàm, thiếu niên thợ săn dùng thể tu bước vào thần cảnh hơi yếu thế trong hoàn cảnh này.
Bên dưới dần có năng lượng nóng cháy.
Mọi người vào sâu trong lòng chảo gần vạn thước, gió lạnh ăn mòn biến mất, ánh sáng đỏ ập vào mặt, tiếng dung nham chảy ầm ầm truyền đến. Trước mắt các cường giả thần cảnh là môi trường kỳ lạ. Đá đen, dung nham đỏ kết hợp lại thành thế giới hai màu. Dung nham cuồn cuộn như nước lũ chạy chồm trong lòng sông. Nhìn từ xa có thể thấy thác nước dung nham đổ ầm ầm xuống chỗ sâu hơn.
Đinh Hồng Lệ ngừng lại, mọi người đứng im theo.
Bởi vì trong lũ dung nham có một chiếc thuyền gỗ màu xanh bềnh bồng. Không biết chất liệu gỗ gì tạo con thuyền không bị hao tổn trong dung nham khủng bố này, thuyền phát ra ánh sáng xanh mông lung, xuất trần.
Một người mặc áo tơi ngồi ở mũi thuyền, tay cầm cần câu. Sợi tơ dài chìm vào dung nham, sự quỷ dị và bình tĩnh hài hòa.
Câu cá trong dung nham?
Vớ vẩn thật, có sinh vật nào sống được trong dung nham?
Chiếc thuyền con màu xanh thả neo trong lũ dung nham, bập bềnh nhưng chưa từng trôi theo dòng nước. Người mặc áo tơi có tiên khí xuất trần, hình ảnh quỷ quyệt, tiếng thác nước dung nham ầm ầm dần biến mất.
Một cường giả thần cảnh hừ lạnh một tiếng:
– Hừ! Là ai ở đây giả thần giả quỷ?
Cường giả thần cảnh mới dứt lời.
Vù vù vù vù vù!
Cổ tay người mặc áo tơi trên thuyền xanh vung lên, một tiên ảnh chợt lóe, cần câu vung. Một con cẩm lý đỏ rực bị câu lên khỏi lũ dung nham, vùng vẫy ở giữa không trung. Người mặc áo tơi trên thuyền xanh há mồm hút một cái, cẩm lý đỏ rực rơi vào miệng gã.
Cái này . . . Trong dung nham có cẩm lý thật sao?
– Không đúng, cẩm lý không phải ính vật tự nhiên mà là . . .
Thiên nhãn võ đạo của Đinh Hạo đã có thành tựu, trong khoảnh khắc nhìn rõ ràng cẩm lý là tinh hoa lẻ, tinh linh nguyên tố hỏa hệ hiếm thấy, tinh phách lửa gần với lực lượng căn nguyên, vô cùng hiếm thấy. Đối với kẻ tu luyện huyền khí hỏa hệ thì nó chính là thánh vật.
Không ngờ trong dung nham lửa dựng dục ra thần vật như vậy.
Đại ma vương Tà Nguyệt vốn nửa mê nửa tỉnh thấy vậy mắt sáng lên, duỗi người nhảy đến gần bờ sông, mũi hít hà.
Đại ma vương Tà Nguyệt chảy nước miếng nói:
– Meo, ha ha ha ha ha ha! Cá nhiều quá, ta ngửi được mùi ngon. Nhân sủng, mau tới bắt cá giúp ta!
Đinh Hạo che mặt.
Mấy người khác bật cười.
Không khí nặng nề bị con mèo mập hề xóa tan.
Đại ma vương Tà Nguyệt mặc kệ biểu tình của người khác, cẩn thận thò móng vuốt cảm nhận nhiệt độ ròi reo lên, nhảy xuống nước lũ dung nham.
Một số cường giả thần cảnh thầm giật mình.
Có một số cường giả thần cảnh không biết lai lịch đại ma vương Tà Nguyệt thế mới hiểu mèo ngốc đáng yêu luôn theo bên cạnh Đinh Hạo có thực lực khủng khiếp như vậy. Nên biết độ nóng dung nham rất đáng sợ, cường giả cảnh giới Võ Thánh cảnh rơi vào đó sẽ bị hòa tan ngay.
Một cường giả thần cảnh tới bên bờ nhìn chằm chằm người mặc áo tơi bí ẩn trên thuyền xanh, hỏi:
– Các hạ là ai?
Nhưng đáp lại cường giả thần cảnh là một tiên ảnh dài nhanh như chớp.
Người mặc áo tơi bí ẩn không nói không rằng, cổ tay rung lên. Cần câu bay hướng kỳ lạ vượt qua khoảng cách không gian chém vỡ tầng tầng hư không giết tới.
– Ngươi . . . Muốn chết!
Cường giả thần cảnh hỏi chuyện vừa kinh vừa giận, gã có thân phận cao thế nào? Cường giả thần cảnh hừ lạnh một tiếng, hai tay vỗ, huyền khí hùng hồn dâng lên, bàn tay như đao chém hướng cần câu.
Bùm!
Lực lượng cường đại nổ tung trong không trung.
Cường giả thần cảnh rên rỉ, biểu tình kinh hoàng thụt lùi, một tay vịn cổ tay phải, máu chảy ròng ròng. Àn tay phải cường giả thần cảnh bị dây câu quấn cắt đứt rơi xuống đất.
Ngay lúc đánh nhau cường giả thần cảnh đã chịu thiệt lớn.
Mọi người rung động.
Cường giả thần cảnh này tên là Lam Tinh, một người thành danh đã lâu trong Bắc Vực, thực lực trên nhất khiếu thần cảnh. Gã nổi tiếng như cồn nhưng không ngờ mới đánh một chiêu đã đứt tay, người mặc áo tơi bí ẩn trên thuyền con màu xanh có thực lực hơi kinh khủng.
Đinh Hồng Lệ biểu tình nghiêm túc hỏi:
– Các hạ chặn đường tại đây không lẽ là một trong Thập Nhị Ám Sử?
Trên thuyền con màu xanh, người mặc áo tơi bí ẩn cười to, cần câu vung lên, tiếng kêu vù vù làm tim người đau nhói. Dây câu lại câu được một con cẩm lý đỏ rực trong dung nham cuồn cuộn, há mồm nuốt. Người mặc áo tơi bí ẩn bỗng ngoái đầu lại.
Khuôn mặt dưới mũ rơm ẩn trong bóng tối mơ hồ không rõ, cảm giác quái dị.
– Trước sông diệt tuyệt, chỉ chết không sống, ta sinh sinh, ngươi chết chết.
Giọng nói âm u vang vọng bên trên dung nham như u hồn nguyền rủa, tràn ngập sát ý khiến người lạnh gáy.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com