Tiếc rằng cá heo nhỏ Manh Manh mỗi ngày trừ kêu 'két két' ra không biết tiếng người, nếu nó giống đại ma vương Tà Nguyệt thì nhiều đáp án sẽ vén màn. Có lẽ khi cá heo nhỏ Manh Manh lấy lại ký ức, lực lượng huyết mạch, tái hiện sức mạnh Hải Thần thì nhiều bí ẩn sẽ rõ ràng.
Nói đến đại ma vương Tà Nguyệt.
Bây giờ người tứ đại thế gia trên Thiên Chi đảo sắp bị đại ma vương Tà Nguyệt lăn qua lộn lại đến thần kinh.
Trong mấy ngày ngắn ngủi vườn thuốc, chỗ nuôi linh thúd của tứ đại thế gia bị đại ma vương Tà Nguyệt lật ngược. Nhiều bảo dược thần dược, linh cầm đặc biệt nuôi dưỡng đột nhiên biến mất chỉ để lại chút cặn, lông chim. Đan phòng, kho tinh thạch cũng tổn thất nặng nề. Vốn mọi người không nghi ngờ đến đại ma vương Tà Nguyệt nhưng ngày nọ, một trưởng lão làm nhiệm vụ phát hiện đại ma vương Tà Nguyệt ngủ ngáy bên hồ nước, khóe miệng còn treo lông đuôi vũ hạc năm sắc mới mất tích. Các đệ tử tứ đại thế gia điên lên.
Từ khi bị lộ đuôi, Đinh Hạo răn dạy một trận, đại ma vương Tà Nguyệt biểu thị hối cải, không lên đảo săn bắn mà trấn lột hải vực xung quanh.
Kết quả ngày thứ ba, hạm đội hải tộc Thần Ân đại lực yêu tộc sợ hãi lùi ra sau ngàn dặm.
Ngày hôm nay.
Cuối cùng Đinh Hạo quyết định đồng ý lời đề nghị của công chúa nhân ngư hải tộc.
Nhưng trước đó Đinh Hạo tìm Lý Y Nhược, lặng lẽ giao thuốc dẫn tiên dược cho nàng.
Biểu tình Đinh Hạo nghiêm túc nói:
– Lúc trước Tà Nguyệt nhờ thuốc dẫn tiên dược mới nhặt về một mạng. Chuyến đi thất hại sẽ không thuận buồm xuôi gió, tuy rằng nhân ngư tộc bảo vệ nhưng ta không yên tâm. Nàng hãy luôn mang theo tiên dược, nếu có gì ngoài ý muốn, vào phút mấu chốt có thể hóa giải một lần kiếp nạn.
– Như vậy sao được? Hạo ca ca, tiên dược này có giá trị quá quan trọng, ta . . .
Lòng Lý Y Nhược ngọt ngào như uống mật, phu quân vì nàng không tiếc đưa thuốc dẫn tiên dược, điều này đã quá đủ.
Lý Y Nhược lắc đầu, nói:
– Giữ tiên dược lại có lẽ còn tác dụng quan trọng.
Đinh Hạo cười nói:
– Tác dụng duy nhất của nó bây giờ là bảo vệ nàng bình an trở về.
Cuối cùng Đinh Hạo quá kiên quyết, Lý Y Nhược nhận thuốc dẫn tiên dược. Đinh Hạo ngẫm nghĩ lại đưa thần khí Luân Hồi Thiên Bàn, hai mươi thể tu Hãn Hải sâm lâm tinh nhuệ cho thê tử. Đinh Hạo tự mình luyện chế ba bình thần đan tục mệnh, hồi phục huyền khí cho Lý Y Nhược, xong xuôi mới yên lòng.
Nửa tháng sau.
Đinh Khả Nhi giải quyết chuyện trong Thiên Chi đảo xong, thời gian ngắn không còn việc quan trọng nào khác. Đinh Khả Nhi hẹn Ôn Đa Tình cùng Lý Y Nhược, đại quân nhân ngư tộc xuất phát đi hải vực thất hải Thần Ân đại lục.
Đinh Hạo tiễn đoàn người đi, hắn ở lại Thiên Chi đảo nửa ngày mới khởi động chiến hạm số hiệu Viễn Phàm trở về Bắc Vực.
Khoảng nửa tháng sau, chiến hạm số hiệu Viễn Phàm ra lãnh thổ Nam Hoang vào Trung Thổ Thần Châu.
Trên đường đi Đinh Hạo qua nhiều sóng gió, biến cố Thiên phủ chưa truyền ra, nhiều đảo Thiên phủ tạm thời bình an. Nhưng một số châu vực Nam Hoang vẫn chiến loạn không dứt, hải tộc thất hải từ Thần Ân đại lục lục tục xuất hiện, thế lực khác nhau hợp lại đánh nhau như rơi vào thời chiến quốc.
Chiến hạm số hiệu Viễn Phàm nhiều lần bị cuốn vào chiến tranh.
– Rốt cuộc đi ra Nam Hoang.
Đinh Hạo đứng ở đầu thuyền, phong cảnh trước mắt bắt đầu thay đổi, không còn là vùng nước xanh nối trời mà đất đai núi non trập trùng, rừng rậm nguyên thủy, thảo nguyên không thấy cuối. Trung Thổ Thần Châu được gọi là mảnh đất phì nhiêu nhất năm đại vực, tú lệ hơn Bắc Vực rất nhiều.
Theo Đinh Hạo tính toán thì cỡ mười ngày nữa sẽ đến Bắc Vực.
Trên đường đi Đinh Hạo nhận tin Đinh Hồng Lệ thúc giục kêu hắn nhanh chóng chạy về Bắc Vực, bảo là cánh cửa luân hồi đã mở, sắp xảy ra việc lớn. Nhiều cao thủ, cường giả Bắc Vực đã tụ tập, chỉ chờ Đinh Hạo quay về là sẽ vào cánh cửa luân hồi.
Truyền tin ghi đơn giản, Đinh Hồng Lệ không giải thích kỹ cánh cửa luân hồi là gì.
Sau khi Đinh Hạo nhận tin ngựa không dừng vó chạy nhanh về.
Một đệ tử Vấn Kiếm tông đi theo Đinh Hạo trở về nói:
– Chỗ này là Vị Châu của Trung Thổ, coi như tốp mười đại châu Trung Thổ Thần Châu.
Người trên chiến hạm số hiệu Viễn Phàm rất ngạc nhiên, không ngờ tình hình Vị Châu rất bình tĩnh, đi nửa ngày toàn thấy thành thị cư trú đâu vào đấy, một số đội võ giả tuần tra bốn phía.
Chiến hạm số hiệu Viễn Phàm cũng nhận kiểm tra.
Tuy đội tuần tra cảnh giác, nghiêm ngặt nhưng không khó xử đám người Đinh Hạo. Chỉ cần không phải yêu tộc, ác ma dong binh đến từ Thần Ân đại lục thì đều cho qua.
Có người đoán:
– Không lẽ Trung Thổ Siêu Thiên Thần Điện đã ra tay, cai quản Trung Thổ Thần Châu?
Nhưng không đúng, trên đường đi chỉ thấy Vị Châu là hòa bình, không có chiến loạn. Các đại châu khác của Trung Thổ Thần Châu vẫn chiến tranh liên miên, nhân loại và yêu tộc, thế lực Thần Ân đại lục, Vô Tận đại lục không ngừng đánh nhau, khắp nơi đầy mùi thuốc sung, chiến hỏa ngập trời, xác chất cao như núi, máu chảy thành sông.
Cho nên bước vào Vị Châu làm mọi người, bao gồm Đinh Hạo thấy ngạc nhiên.
So sánh đối lập quá rõ ràng.
Ít nhất vẫn thấy được nụ cười trên mặt nhân loại Vị Châu, không phải biểu tình kinh hoàng, tuyệt vọng, chết lặng mà là dào dạt sức sống, đó là lực lượng tinh thần phát ra từ tận đáy lòng. Dù là bình dân cũng biểu lộ hy vọng cuộc sống, trung thành với Vị Châu.
Nếu Trung Thổ Siêu Thiên Thần Điện cai quản thì tình huống này không nên chỉ có ở một châu vực Vị Châu.
Hơn nữa Vị Châu không phải châu vực tổng bộ Trung Thổ Siêu Thiên Thần Điện.
Thời gian trôi qua.
Khi chiến hạm số hiệu Viễn Phàm chuẩn bị xuyên không gian thì gặp phải một đội cao thủ tuần tra khác của Vị Châu, áo giáp sáng choang, đằng đằng sát khí. Người dẫn đầu là một thanh niên hai mươi ba, bốn tuổi, mày kiếm mắt sáng, khá điển trai. Mái tóc dài màu tím đỏ rất bắt mắt, mặt mày có sự kiêu ngạo, lanh lợi.
– Dừng lại nhận kiểm tra.
Thanh niên tóc dài màu tím đỏ vung tay, một kình khí rực rỡ chặn đằng trước chiến hạm số hiệu Viễn Phàm, không cho qua.
Mấy trăm cường giả sau lưng thanh niên thực lực cỡ Võ Thánh cảnh nghe vậy bao vây chiến hạm số hiệu Viễn Phàm, địc ý tràn ra trên không trung.
Mấy đệ tử Vấn Kiếm tông, thể tu Hãn Hải sâm lâm trên chiến hạm số hiệu Viễn Phàm lộ biểu tình tức giận.
Đinh Hạo lắc đầu cản đệ tử Vấn Kiếm tông, thể tu Hãn Hải sâm lâm lại.
Vòng phòng hộ chiến hạm số hiệu Viễn Phàm rút đi, lơ lửng trong không trung. Thanh niên tóc dài màu tím đỏ cười nhạt bay lên sàn tàu, ánh mắt như kiếm liếc qua đám người Đinh Hạo.
Thanh niên tóc dài màu tím đỏ thuận miệng hỏi:
– Các ngươi là ai, từ đâu tới, muốn đi đâu?
Một đệ tử Vấn Kiếm tông thong dong nói:
– Chúng ta là đệ tử của Vấn Kiếm tông Bắc Vực, từ Nam Hoang trở về, đang trên đường về Bắc Vực.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com