Đinh Hạo xoay người chắp tay với công chúa nhân ngư hải tộc, cười nói:
– Công chúa điện hạ, đã lâu không gặp, không ngờ công chúa điện hạ có mặt tại đây.
Công chúa nhân ngư hải tộc kéo tóc dài hoàng kim, cười nói:
– Ta cũng không ngờ sẽ gặp Đinh công tử. Bây giờ ta có nên gọi Đinh công tử là Đinh minh chủ của võ minh Bắc Vực không?
Tin tức của nhân ngư tộc thật nhanh nhạy.
Tim Đinh Hạo đập nhanh, cười nói:
– Sao hải tộc thất hải Thần Ân đại lục cũng giáng xuống Vô Tận đại lục? Muốn chia một chén canh sao? Có vẻ hoàn cảnh tự nhiên của Nam Hoang rất thích hợp cho hải tộc.
Công chúa nhân ngư hải tộc nghe ra ẩn ý trong câu nói:
– Đinh minh chủ yên tâm, chúng ta tới đây chỉ vì hậu duệ của Hải Thần điện hạ, tuyệt đối không có ý tranh giành không gian, tài nguyên.
Công chúa nhân ngư hải tộc kiềm không được nhìn hướng cá heo nhỏ Manh Manh trên vai Lý Y Nhược.
Đinh Hạo sớm đoán được, nói:
– Xem ra công chúa điện hạ đã phát hiện được.
Công chúa nhân ngư hải tộc gật đầu, nói:
– Mấy hôm trước đại tế ti của tộc ta bỗng xác nhận vị trái hậu duệ Hải Thần ở gần Thiên Chi đảo Nam Hoang, ta dẫn đại quân đến vừa lúc thấy Thiên Chi đảo rơi vào chiến loạn. Chúng ta lên đảo xem xét, không ngờ gặp kẻ thù không đội trời chung cũ của hải tộc.
Đinh Hạo ngây người:
– Kẻ thù không đội trời chung cũ của hải tộc?
Đinh Hạo nghĩ đến điều gì.
Công chúa nhân ngư hải tộc gật đầu chỉ hướng bóng ma hắc ám Thiên Sát bị đại ma vương Tà Nguyệt hành hạ bèo nhèo, nói:
– Năm xưa hậu duệ của Hải Thần điện hạ biến mất trong thần điện hải tộc, hải tộc thất hải nổi giận điều tra mọi mặt, rốt cuộc tìm đến một ít manh mối, xác nhận hậu duệ của Hải Thần điện hạ rất có thể bị người đánh cắp. Kẻ làm chuyện đó có hơi thở lực lượng rất giống với tên kia.
Cường giả bí ẩn có lực lượng tương đồng với bóng ma hắc ám Thiên Sát?
Vậy chắc là thế lực hắc ám phe U Minh Chân Tiên.
– Hải tộc từng giết mấy cường giả bí ẩn có được loại lực lượng hắc ám này, tiếc rằng cuối cùng không thể tìm về hậu duệ của Hải Thần điện hạ. Sau này hải tộc thất hải chia rẽ nhưng nếu gặp ai có được lực lượng hắc ám này tuyệt đối không bỏ qua!
Khi công chúa nhân ngư hải tộc nói câu này biểu tình thù hận, sau đó nhìn hướng cá heo nhỏ Manh Manh.
– Két két két két két!
Cá heo nhỏ Manh Manh vẫy đuôi, đôi mắt trong suốt nhìn công chúa nhân ngư hải tộc.
– Không ngờ cơ duyên xảo hợp ta thật sự tìm thấy hậu duệ của Hải Thần điện hạ . . .
Mắt công chúa nhân ngư hải tộc lóng lánh ngấn lệ, giọng run run.
Đến đây thì Đinh Hạo đã hiểu hết.
Đinh Hạo hỏi:
– Công chúa điện hạ chắc chắn không?
Công chúa nhân ngư hải tộc gật đầu, chậm rãi đến trước mặt Lý Y Nhược, mỉm cười thân thiện. Sau khi được Lý Y Nhược cho phép, công chúa nhân ngư hải tộc giơ chiến kích đinh ba Hải Thần tới gần cá heo nhỏ Manh Manh.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
khí thế kỳ lạ bắn lên cao, ảo ảnh hư không hiện ra sau lưng cá heo nhỏ Manh Manh.
Đó là bức tranh viễn cổ, một thần hình cao ngất đâm mây đứng giữa thiên địa, nửa người trong biển cả, nửa người ngang với trời trăng. Tầng mây lượn lờ bên vai thân hình đó, chiến kích đinh ba khổng lồ như đâm trời trăng, kích thích thị giác làm người rung động.
Đó là một thần linh to lớn, chỉ ảo ảnh đã khiến mọi người muón quỳ bái.
Hải Thần!
Một vị tồn tại thời đại tiên cổ chúa tể tất cả vùng nước.
– Khi binh khí của Hải Thần điện hạ đến gần con cháu của mình sẽ có kỳ cảnh xuất hiện, đó là ký ức khắc trong binh khí. Đồn rằng Hải Thần điện hạ không chết mà chọn luân hồi, tiếc rằng ở thời đại này đường luân hồi đã đứt nên xảy ra nhiều chuyện ngoài ý muốn.
Công chúa nhân ngư hải tộc cất chiến kích Hải Thần, bức tranh giữa hư không biến mất.
Đinh Hạo, Lý Y Nhược liếc nhau, biết công chúa nhân ngư hải tộc nói đúng. Thân phận, lai lịch của cá heo nhỏ Manh Manh vốn bí ẩn, không ngờ nó có lai lịch lớn như vậy. Nhưng tại sao cá heo nhỏ Manh Manh xuất hiện trong chiến trường bách thánh?
– Ta muốn nghênh đón hậu duệ của Hải Thần điện hạ trở vê,f một khi quay về thất hải thì hải tộc thất hải sẽ lại thống nhất, không còn rơi vào chiến loạn.
Công chúa nhân ngư hải tộc nhìn Đinh Hạo, Lý Y Nhược, nói:
– Xin hai vị đồng ý cho ta mang điện hạ về.
Lý Y Nhược không nói, nhìn hướng Đinh Hạo.
Đinh Hạo im lặng.
Đinh Hạo biết thê tử Lý Y Nhược và cá heo nhỏ Manh Manh có tình cảm thâm sâu không thua gì hắn cùng đại ma vương Tà Nguyệt, kêu hai người tách ra thì chắc chắn trong lòng nàng rất buồn.
Công chúa nhân ngư hải tộc kiên nhẫn nói:
– Bây giờ thần cách, ký ức của điện hạ chưa hồi phục, thực lực chìm trong ngủ say. Trong tế đàn thần điện vua thất hải chúng ta có thể giúp điện hạ lấy lại vinh quang ngày xưa, đây là lựa chọn tốt nhất cho điện hạ.
Làm sao công chúa nhân ngư hải tộc không nhìn ra lý do Đinh Hạo, Lý Y Nhược chần chừ?
Câu nói của công chúa nhân ngư hải tộc khiến Lý Y Nhược động lòng.
Lý Y Nhược hy vọng đồng bạn của mình có thể biến mạnh hơn, hy vọng cá heo nhỏ Manh Manh sẽ tìm về ký ức, thân phận thuộc về mình. Nhưng nếu chia cách cá heo sẽ làm Lý Y Nhược rất luyến tiếc.
Công chúa nhân ngư hải tộc tiếp tục khuyên:
– Thật ra Đinh phu nhân có thể cùng chúng ta đi thất hải. Bây giờ điện hạ rất ỷ lại người nói lên trong đó óc duyên phận, huyền bí. Có lẽ vô hình trung thiên ý đã đi, hồi phục ký ức, thực lực sẽ không xóa đi tình cảm bây giờ của điện hạ. Có lẽ tương lai điện hạ vẫn sẽ đi theo bên người.
Lý Y Nhược động lòng, nhìn Đinh Hạo.
Đinh Hạo ngẫm nghĩ, nói:
– Chuyện này do nàng và Manh Manh tự quyết định đi.
Đinh Hạo nhìn công chúa nhân ngư hải tộc, hỏi:
– Nếu Y Nhược và Manh Manh đi thất hải có thể bảo đảm an toàn của bọn họ không? Ta nhớ công chúa điện hạ từng nói bây giờ các tộc thất hải cát cứ, thế cục hỗn loạn.
Công chúa nhân ngư hải tộc nghiêm túc nói:
– Ta có thể bảo đảm với Đinh minh chủ tuyệt đối không có vấn đề. Tuy hải tộc loạn nhưng mỗi tộc nhân đều trung tinh với Hải Thần điện hạ không thể nghi ngờ, đây là tín ngơngx, giới hạn của mỗi một chủng tộc đại dương. Điều này khác với nhân tộc các ngươi. Chỉ cần điện hạ xuất hiện trong thất hải thì khi đó hải tộc thất hải sẽ thống nhất ngay, tuyệt đối không ai tổn thương bọn họ.
Công chúa nhân ngư hải tộc tiếp tục bảo:
– Khi điện hạ hồi phục thực lực, ký ức thì chắc chắn điện hạ sẽ thống nhất hải tộc. Quan hệ giữa điện hạ và người tốt như vậy, tương lai toàn hải tộc sẽ là minh hữu của người. Hiện giờ thế cục rối loạn, tin tưởng có một minh hữu cường đại giúp Đinh minh chủ nhẹ nhàng hơn.
**********************************************
Chương 1427: Thật khó ăn.
Đinh Hạo không để bụng mấy lời công chúa nhân ngư hải tộc dụ dỗ.
Tuy công chúa nhân ngư hải tộc nói rất hay nhưng thế cục hải tộc như thế nào thì Đinh Hạo chưa thấy, không biết, càng không thể yên lòng để thê tử đi vào nguy hiểm.
Dù sao Hải Thần chết quá lâu, hải tộc thất hải Thần Ân đại lục có ủng hộ hậu duệ của Hải Thần như trước hay không? Hoặc nên nói đó chỉ là ý nghĩ đơn phương của công chúa nhân ngư hải tộc, không thể doán trước được. Không chuẩn bị vẹn toàn trăm phần trăm Đinh Hạo sẽ không vì công chúa nhân ngư hải tộc vẽ viễn cảnh minh hữu khiến Lý Y Nhược mạo hiểm.
Công chúa nhân ngư hải tộc giơ cao chiến kích Hải Thần, biểu tình nghiêm túc thề:
– Ta biết điều Đinh minh chủ lo lắng, ta thề nhân danh hoàng thất nhân ngư tộc dù xảy ra tình huống gì nhất định sẽ bảo vệ an toàn cho Manh Manh, Đinh phu nhân.
Đinh Hạo vẫn không dao động.
Thề thì sao? Dù công chúa nhân ngư hải tộc chân thành nhưng thế lực, năng lực của nhân ngư tộc trong hải tộc thất hải có thực hiện được lời thề không? Ai bảo đảm?
Lúc này Lý Y Nhược bước tới nắm tay Đinh Hạo, cười dịu dàng nói:
– Hạo ca ca hãy để ta mang Manh Manh đi thất hải một lần. Ta chưa đi đáy đại dương, ta rất mong chờ khiến Manh Manh tìm về thân phân thật.
Đinh Hạo nhíu mày nói:
– Sẽ rất nguy hiểm.
Nói thật là Đinh Hạo hơi phản cảm công chúa nhân ngư hải tộc. Nữ nhân này tâm kế nặng, lúc trước vì tìm hậu duệ của Hải Thần mà hợp tác cùng đám người Đinh Sát, những lời công chúa nhân ngư hải tộc vừa nói là cho Lý Y Nhược nghe.
Bởi vì công chúa nhân ngư hải tộc biết rõ tình cảm của Lý Y Nhược dành cho cá heo nhỏ Manh Manh, một khi nói Manh Manh hồi phục lực lượng, thân phận sẽ giúp ích cho Đinh Hạo thì chắc chắn Lý Y Nhược không chút do dự mạo hiểm. Đây là tình yêu, sự ủng hộ của thê tử với trượng phu. Đừng nói là có nguy hiểm nhất định, dù chín chết một sóng thì Lý Y Nhược vẫn bướng bỉnh thử một lần.
– Không sao, ta tin tưởng vị tỷ tỷ này, nhân ngư tộc sẽ bảo vệ ta.
Lý Y Nhược siết chặt tay Đinh Hạo, mỉm cười nói:
– Huống chi Manh Manh cũng sẽ bảo vệ ta, nếu nó thật sự là hậu duệ của hải tộc thì còn ai dám khó xử nó? Hơn nữa bốn chữ Phúc Thủy Tiên Kiếm không phải nói chơi, lúc trước ta phát hiện vùng nước càng rộng lớn thì lực lượng của ta càng mạnh. Ta rất mong chờ trong biển sẽ phát huy ra sức chiến đấu thế nào.
Đinh Hạo trừng Lý Y Nhược, nói:
– Mặc kệ nàng nói gì, không cho đi.
Lý Y Nhược rất ngọt ngào, nàng biết Đinh Hạo lo cho mình. Lý Y Nhược ngẫm nghĩ tìm cách thuyết phục Đinh Hạo, nàng muốn giống như Tạ Giải Ngữ, Lý Lan, Tây Môn Thiên Tuyết có thể giúp đỡ phu quân của mình.
Đinh Khả Nhi đã đánh bại võ si hắc ám bị ô nhiễm chạy về nghe một lúc lâu, lên tiếng:
– Ca ca, xong việc nơi này ta tạm thời không có chuyện gì khác, có thể cùng đại tẩu đi thất hải, ca ca yên tâm đi.
Đinh Hạo nhìn Đinh Khả Nhi, không biết nên nói cái gì.
Ôn Đa Tình bỗng mở quạt, cười nói:
– Diệu cực diệu cực, ta cũng luôn muốn đi lĩnh vực hải tộc Thần Ân đại lực đi dạo một vòng, hay là nhân cơ hội này đi xem. Nếu Đinh huynh không ngại thì ta nguyện đi chung với nữ hiệp Phúc Thủy Tiên Kiếm, mặc dù Đa Tiình bất tài nhưng nguyện giúp một tay.
Đinh Hạo lấy làm lạ liếc thiên tài yêu tộc, mỉm cười nói:
– Ôn Đa Tình thiên tài yêu tộc ngày xưa kiêu căng đi đâu rồi? Ngươi bỗng nho nhã nói chuyện làm ta không quen.
Ôn Đa Tình cười cười.
Đinh Hạo gật gù, nghiêm túc suy nghĩ đề nghị của công chúa nhân ngư hải tộc.
Nếu chỉ một mình Lý Y Nhược, cá heo nhỏ Manh Manh đi thì Đinh Hạo kiên quyết không đồng ý. Nếu có thêm hai thiên tài tuyệt thế Đinh Khả Nhi, Ôn Đa Tình, bọn họ nắm giữ thần khí trong tay, dù đến hải tộc Thần Ân đại lực gặp nguy hiểm gì cũng không khó sống sót trốn thoát.
Nếu tìm thêm vài cao thủ đi cùng thì Đinh Hạo có thể đồng ý cho Lý Y Nhược, cá heo nhỏ Manh Manh đi hải tộc thất hải.
Cục diện Thần Ân đại lục, Vô Tận đại lục bây giờ rối ren, mặt sau còn có thế lực bí ẩn cực kỳ khủng bố như Trung Thổ Siêu Thiên Thần Điện. Mặc kệ là Vấn Kiếm tông hay võ minh Bắc Vực, thậm chí là toàn Vô Tận đại lục có thoát một kiếp này hay không còn khó đoán. Nếu được một hải tộc thất hải thống nhất giúp đỡ có lẽ phần thắng lớn hơn chút.
– Cho ta suy nghĩ thêm chút.
Đinh Hạo ngẩng đầu nhìn công chúa nhân ngư hải tộc, nói:
– Đợi chuyện Thiên Chi đảo hoàn toàn giải quyết, hết thảy bình lặng ta sẽ cho công chúa điện hạ câu trả lời cuối cùng.
Công chúa nhân ngư hải tộc cười gật đầu, nói:
– Hy vọng Đinh minh chủ sẽ đồng ý yêu cầu của tộc ta. Việc này không nên chậm trễ, nếu thế lực hải tộc thất hải khác hậu duệ của Hải Thần điện hạ ở đây thì sẽ ùa đến, khó tránh khỏi sinh ra ma sát.
Lúc này phương xa chợt vang tiếng gào thảm thiết.
Mọi người quay đầu nhìn.
Thân hình bóng ma hắc ám Thiên Sát một lần nữa bị đại ma vương Tà Nguyệt đánh nát, nhưng khác với trước là gã không thể tổ hợp lại cơ thể. Sương đen lượn lờ, cơ thể biến ảo tàn phá như búp bê gắn bậy vào, nhanh chóng tan vỡ.
Tồn tại đáng sợ bóng ma hắc ám Thiên Sát không biết ẩn núp trong Thiên Chi đảo bao lâu cứ thế bị đại ma vương Tà Nguyệt đùa chết.
Bóng ma hắc ám Thiên Sát hết sức bày mưu tính kế, được pháp môn khống chế thần khí tổ tông của tứ đại thế gia, hầu như nắm giữ tất cả trong tay. Tiếc rằng bóng ma hắc ám Thiên Sát không tính được đám người Đinh Hạo đến đánh vỡ mọi kế hoạch, kết quả là ác có ác báo.
Một luồng sáng đen bay ra khỏi cơ thể tan vỡ nhanh chóng chạy đi xa, là thần hồn của bóng ma hắc ám Thiên Sát.
Đại ma vương Tà Nguyệt sẽ bỏ qua sao?
Vù vù vù vù vù!
Mười hai cánh chim vỗ đập nháy mắt đuổi theo thần hồn bóng ma hắc ám Thiên Sát, há mồm táp.
– Ha ha ha ha ha ha! Thần hồn ngon lành, chạy đi đâu? Mau vào trong miệng ta!
Ánh sáng đen thần hồn bóng ma hắc ám Thiên Sát bị hút vào miệng đại ma vương Tà Nguyệt, nó liếc Đinh Hạo một cái, xác nhận nhân sủng không giành với mình thì nhắm mắt lại nhấm nháp.
Nhưng giây sau nụ cười đông trên mặt đại ma vương Tà Nguyệt.
– Meo? A phi phi phi . . . Mùi vị quái quỷ gì vậy?
Đại ma vương Tà Nguyệt há mồm ho khan như nuốt độc dược, vuốt trước cào cổ họng ói ra sương đỏ.
Đại ma vương Tà Nguyệt hét chói tai, chửi thề:
– Khụ . . . Khụ . . . Khó ăn . . . Meo sắp bị độc chết!
Đại ma vương Tà Nguyệt ói một bãi.
Khiến người khác nhiên là thứ đại ma vương Tà Nguyệt nôn không có mùi hôi thối mà thơm nức lòng người, ẩn chứa linh khí đậm đặc, bên trong có mảnh vụn thân hình linh thú Thiên Chi đảo, mấy cọng thnà dược chưa tiêu hóa hết, các loại linh thảo linh dược càng là nhiều không đếm xuể. Trời biết đại ma vương Tà Nguyệt nuốt bao nhiêu thiên tài địa bảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com