Đao Kiếm Thần Hoàng – Chương 1419: Người Trong Quan Tài. – Botruyen

Đao Kiếm Thần Hoàng - Chương 1419: Người Trong Quan Tài.

Tây Môn Quỷ Ảnh, Đinh Khả Nhi, Ôn Đa Tình, ba chí tôn thần cảnh cùng ra tay. Thần khí Trấn Thần Ấn, thần khí Niên Hoa Chi Sa, thần khí tổ tông Tây Môn thế gia hết sức thúc giục, bùng phát ra sức chiến đấu mạnh nhất oanh giết người áo đen.

Người áo đen cười to bảo:

– Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha! Châu chấu đá xe!

Người áo đen không chút sợ hãi, ba đóa sen quỷ màu đen quay quanh người. Người áo đen thoải mái đỡ đợt công kích thứ nhất.

Theo tiếng cười của người áo đen, trong lửa đen vô tận sau lưng gã lao ra các bóng đen. Những cái bóng toàn thân cháy lửa quỷ như không phải vật sống xông hướng các góc Thiên Chi đảo. Rất nhanh có đệ tử Tây Môn thế gia, các đệ tử ba thế gia không biết làm sao, cường giả Diệt Tuyệt phong, yêu tộc xung phong vào Thiên Chi đảo hỗn chiến.

Chỉ trong khoảnh khắc Thiên Chi đảo an bình, xinh đẹp biến thành địa ngục Tu La. Tiếng gòa giết, thê thảm cầu xin không dứt. Đặc biệt là bóng đen rực chứa lửa quỷ màu đen như các vết dơ nơi chúng đi qua là mặt đất, tảng đá, cây cối, hồ nước sẽ rực cháy lửa đen.

– Những bóng dáng này là đệ tử Mạc Hoàng thế gia bị lửa đen vô nhiễm.

Đinh Hạo vận chuyển thiên nhãn võ đạo nhìn ra chút manh mối.

Mạc Hoàng thế gia tiêu đời.

Trong tộc gần như tất cả cao thủ, trưởng lão trấn giữ chủ thành bị ô nhiễm. Chỉ đám người Mạc Hoàng Phẩm hôm nay xuất hiện trong hoa viên Thiên phủ là may mắn thoát khỏi. Đám Mạc Hoàng Phẩm nhìn chuyện đột ngột xảy ra, lòng kinh hoàng, hốt hoảng không biết nên làm gì.

Bắt giặc trước bắt vua.

Đinh Hạo nhìn hướng bóng ma hắc ám Thiên Sát, tay cầm thanh kiếm rỉ sét, ma đao tàn khuyết, khí thế không ngừng tăng lên.

Người áo đen thẩm thấu vào tứ đại thế gia Mạc Hoàng thế gia, dường như làm gì với yêu tộc. Rõ ràng bóng ma hắc ám Thiên Sát ẩn núp trong Nam Hoang một thời gian dài, chắc chắn có mối liên kết với Thần Đình phương đông Thần Ân đại lục, không chừng năm xưa cuộc chiến Đinh Thánh Thán chết tại Kỳ Liên cổ phong có liên quan đến thế lực này.

Bắt giữ bóng ma hắc ám Thiên Sát trước rồi tính.

Lòng máy động, Đinh Hạo định ra tay.

Lúc này đại ma vương Tà Nguyệt nằm trên vai Đinh Hạo bí hiểm truyền âm nói:

– Nhân sủng, chiến sự bên này tạm thời không đáng lo, người theo ta đi, ta dẫn ngươi gặp một người.

Trán Đinh Hạo nổi gân xanh nói:

– Đừng phá.

Con mèo mập lại nổi điên gì đây.

Đại ma vương Tà Nguyệt rất là bí hiểm nói:

– Là người rất quan trọng, chúng ta hãy cứu hắn trước, nếu không đi ngươi sẽ hối hận.

Con mắt to như thủy tinh tỏa sáng gần sát Đinh Hạo, nói:

– Nếu không tin thì ngươi hãy nhìn thẳng vào ta, nhìn khuôn mặt chân thành này đây, ta không phá.

– Thật sự không phá?

Đinh Hạo không quá tin tưởng mèo mập.

Đại ma vương Tà Nguyệt bí hiểm nói:

– Yên tâm đi, mấy người đó còn chống đỡ được, chúng ta cứu người trước. Chờ cứu người rồi làm thịt quỷ ảnh Thiên Sát vênh váo này cũng không muộn.

Đinh Hạo nhìn hướng chiến trường.

Đúng là đám người Đinh Khả Nhi, Tây Môn Quỷ Ảnh, Ôn Đa Tình không yếu thế.

Đinh Hạo truyền âm cho Đinh Khả Nhi bảo nàng cẩn thận ứng đối, lặng lẽ cùng đại ma vương Tà Nguyệt rời khỏi chiến trường.

* * *

– Đây là nơi nào?

Đinh Hạo nhìn bốn phía âm trầm nặng nề, trong không khí tràn ngập khí huyết sát, có tiếng quỷ hồn rít gào. Đây là môi trường rất lạ, cây cối xung quanh khô như đã hóa thạch.

– Ngục giam của Thiên Chi đảo, nhốt một số yêu ma, nhân tộc tội ác tày trời.

Đại ma vương Tà Nguyệt lén lút nhìn bốn phía, đi trước dẫn đường.

Đinh Hạo tò mò hỏi:

– Sao ngươi biết chỗ này?

Đại ma vương Tà Nguyệt nhớ lại quá khứ không tốt đẹp, mắt trợn trắng nói:

– Nếu khi ngươi ngủ mỗi ngày có người lải nhải bên tai ngươi nói ngàn vạn lần thì ngươi cũng sẽ biết rõ chô này.

– Ý ngươi là . . .

Đinh Hạo hiểu ra:

– Là chí tôn Bắc vực Huyền Sương Chiến thần mới Đinh tỷ nói với ngươi?

Lúc trước Đinh Hạo đã xác nhận đại ma vương Tà Nguyệt phá xác từ quả trứng Đinh Hồng Lệ tặng cho, hắn đoán ra được ngay.

Đại ma vương Tà Nguyệt chu môi nói:

– Không phải mụ đàn bà đó thì còn ai?

– Sao Đinh tỷ tìm ngươi?

Đinh Hạo hỏi dồn:

– Ta đang định hỏi ngươi, lúc trước rơi vào biển máu mục xương làm sao ngươi sống sót được?

Nghe câu hỏi đại ma vương Tà Nguyệt liếc Đinh Hạo, tròng máy xoay tròn:

– Trước khi trả lời vấn đề ngươi có thể đồng ý với meo một điều được không?

Đinh Hạo gật đầu, nói:

– Được.

– Meo?

Đại ma vương Tà Nguyệt trợn to mắt nói:

– Đồng ý dễ như vậy không phải phong cách của ngươi, nhân sủng, chắc không phải ngươi trở quẻ đi?

Đinh Hạo trừng đại ma vương Tà Nguyệt.

– Meo, được ròi, tin tưởng ngươi.

Đại ma vương Tà Nguyệt không dám làm quá, nói:

– Ngươi còn nhớ lúc ta cướp được một gốc thuốc dẫn tiên dược . . .

Đinh Hạo gật đầu, nói:

– Ngươi nuốt thuốc dẫn tiên dược nên mới tránh khỏi họa sát thân?

Cái này gần giống suy đoán của Đinh Hạo, mấy ngày nay hắn càng nghĩ càng cảm thấy nếu đại ma vương Tà Nguyệt còn sống thì hy vọng nằm ở chỗ thuốc dẫn tiên dược nó cướp được.

– Meo, đúng vậy.

Đại ma vương Tà Nguyệt vô tội chớp mắt nói:

– Nhân sủng, ngươi phải tin ta, lúc đó ta bất đắc dĩ mới nuốt thuốc dẫn tiên dược. Ta biết nó rất quan trọng với ngươi, cần chữa trị cho mẫu thân ngươi nhưng mà . . .

– Cha nó!

Đinh Hạo cốc đầu đại ma vương Tà Nguyệt, nói:

– Chẳng lẽ ta là người không nói lý như vậy sao? Chỉ một thuốc dẫn tiên dược chứ có gì? Đừng nói là một thuốc dẫn tiên dược, dù hai, ba cái ngươi có nuốt cũng không sao, chỉ cần ngươi sống quay về bên cạnh ta là được.

Đại ma vương Tà Nguyệt vốn nghĩ Đinh Hạo sẽ oán trách nó, dù sao thuốc dẫn tiên dược quá quý giá. Đại ma vương Tà Nguyệt không ngờ Đinh Hạo có thái độ như vậy, làm mèo mập vô tâm vô phế rất là cảm động.

Đại ma vương Tà Nguyệt nói:

– Tất nhiên ta không nuốt hết, còn lại một chút xíu . . .

Đại ma vương Tà Nguyệt móc từ không gian trữ vật trên bụng ra một phần tư thuốc dẫn tiên dược, mùi thơm thấm lòng người lan tỏa.

Đinh Hạo cười nói:

– Gốc thuốc dẫn tiên dược này là ngươi cướp được nên quyền chi phối thuộc về ngươi. Nhưng ta nhớ lúc cướp thuốc dẫn tiên dược thì Lão nhân hướng dẫn viên tóc rối cũng dốc sức, ngươi có thể suy nghĩ cho lão một chút.

– Meo?

Đại ma vương Tà Nguyệt kinh ngạc nói:

– Lão tiểu tử còn sống? Thật là người tốt không sống lâu, tai họa dai ngàn năm.

Khi Đinh Hạo, đại ma vương Tà Nguyệt nói chuyện đã bước vào vị trí trung tâm ngục giam Thiên Chi đảo.

Ngục giam bày đầy trận pháp minh văn, cơ quan cạm bẫy. Tứ đại thế gia đều cắt cử cao thủ canh gác tại đây, xem như nơi canh phòng nghiêm ngặt nhất trừ bốn chủ thành. NhưngThiên Chi đảo rơi vào loạn chiến, thủ vệ lơi lỏng nhiều. Trên đường đi đại ma vương Tà Nguyệt đánh xỉu nhiều thủ vệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.