Bởi vì Doãn Vinh nhìn ra người làm nội ứng là đệ tử, trưởng lão, cao thủ Tây Môn thế gia. Hèn gì hôm nay Xuất Vân Thiên Thương Vũ Diệt Tuyệt có thể thoải mái vào Thiên Chi đảo, hóa ra là Tây Môn thế gia phản bội.
Tây Môn Quỷ Ảnh bỗng xuất hiện giữa hư không:
– Tây Môn thế gia làm như vậy chẳng qua là vì muốn bảo vệ cơ nghiệp của tổ tông tứ đại thế gia, không muốn nó bị ác ma chiếm cứ. Doãn Vinh đồ ngu, ngươi không biết mấy năm nay là ai đang khống chế Thiên Chi đảo.
Tây Môn Quỷ Ảnh mặc áo đen bó sát người như thật sự là quỷ ảnh mơ hồ, thân hình mỏng tựa tờ giấy bay theo gió. Không có quỹ tích cố định, thần thức nào cũng không thể tỏa định được Tây Môn Quỷ Ảnh.
Người lấy sát nhập đạo quả nhiên khác với người thường.
Doãn Vinh không ngốc, dần cảm thấy có điều không đúng, hôm nay quá nhiều chuyện kỳ lạ.
– Ngươi . . . Nói vậy là sao?
– Nếu không muốn chiến thì mang Doãn gia tránh sang bên, sau khi xong chuyện cho ngươi một lời giải thích, nếu không thì tiêu diệt luôn Doãn gia ngươi. Buồn cười cho ngươi làm thái thượng trưởng lão nhưng không hay biết gì, già lú lẫn!
Giọng Tây Môn Quỷ Ảnh mạnh mẽ mỏng như sợi tơ di chuyển trong không trung.
– Ngươi . . .!
Doãn Vinh nổi giận nhưng cuối cùng cố nhịn, bây giờ lão bị thương nặng, như cá nằm trên thớt. Nếu cứ đối kháng thì Doãn Vinh chỉ có nước chết.
Doãn Vinh thụt lùi, nghiêm túc nói:
– Ta tạm thời không tham gia nhưng nếu các ngươi làm việc là vì tiêu diệt Thiên Chi đảo, Doãn Vinh ta còn một hơi tuyệt đối sẽ tử chiến với ngươi, dù phải trả giá Doãn gia diệt tuyệt!
Lần này Doãn Vinh nói năng dõng dạc.
Mắt Đinh Khả Nhi tràn ngập sát khí liếc Doãn Vinh.
Doãn Vinh giật nảy mình.
Tây Môn Quỷ Ảnh hiểu ý của Đinh Khả Nhi, khẽ thở dài:
– Đinh cô nương, ta biết năm xưa Doãn gia cũng là đồng lõa, nợ cô nương rất nhiều. Nhưng hôm nay thế cục đặc biệt, Doãn Vinh bị thương nặng, trưởng lão Doãn gia tử thương nhiều. Doãn gia đã trả giá đắt, hay là tiêu trừ ân oán này đi.
Đinh Khả Nhi liếc Đinh Hạo, trầm ngâm nói:
– Được.
Chuyện năm đó trong tứ đại thế gia chỉ có Tây Môn thế gia là đứng về phía Đinh Khả Nhi, nếu không có Tây Môn Quỷ Ảnh lén giúp đỡ thì nàng tuyệt đối không sống rời khỏi Thiên Chi đảo được. Biết ơn không trả không phải quân tử, Đinh Khả Nhi phải cho Tây Môn Quỷ Ảnh mặt mũi.
Trong lúc nói chuyện . . .
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên Chi đảo rung lắc dữ dội.
Đặc biệt là hướng chủ thành Mạc Hoàng thế gia phía xa, từng tầng ánh sáng trắng rực rỡ phá đất bay ra bao phủ nguyên chủ thành rộng lớn. Ba cột sáng trắng bắn lên cao như ba cột chống trời đâm vào khung trời sâu nhất.
– Là thần khí tổ tông của ba thế gia!
Biểu tình Tây Môn Quỷ Ảnh trầm trọng. Lúc trước chắc chắn là người đó quấy phá, dùng bp gì quấy nhiễu Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh khống chế thần khí tổ tông, nhờ uy lực thần khí Trấn Thần Ấn của Vũ Diệt Tuyệt, lĩnh vực đao kiếm của Đinh Hạo cướp đi thần khí tổ tông. Bây giờ ba thần khí tổ tông đã nằm trong tay người đó.
Một thanh âm ôn hòa phát ra từ Mạc Hoàng thế gia:
– Ha ha ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha! Không ngờ có mấy con sâu phát hiện ra ta tồn tại.
Trong ánh sáng trắng vô tận, một thân hình màu đen quỷ quyệt từng bước một đi ra, chớp mắt đã đến bên trên hoa viên Thiên phủ.
Nơi bóng đen đi qua để lại dấu chân đen thui trên bầu trời, dấu chân tựa ngọn lửa đỏ đốt cháy.
Sau lưng bóng đen, chỗ Mạc Hoàng thế gia tỏa ánh sáng trắng rất nhanh biến thành bóng đen vô tận. Nửa bầu trời đốt cháy lửa đen vặn vẹo, khung trời và mặt đất cháy bỏng như thể tất cả sắp bị hủy diệt, bóng tối đậm đặc che phu thiên địa.
Tim Đinh Hạo run lên.
Lực lượng này quá quen thuộc.
Đinh Hạo từng ở trong thức hải của người tay cụt kim câu cảm giác quanh thân chúa tể ngồi trên thần tọa toát ra hơi thở kinh khủng đó, giống y như bóng đen trước mắt. Điều khác biệt duy nhất là lực lượng của bóng đen này kém xa chúa tể kia.
Đinh Hạo nhớ lúc trước quanh chúa tể có vô số bóng dáng cường đại, bao gồm Ngụy Thần Đế, Đinh Đồng. Chỉ một ánh mắt của chúa tể đã làm thần thức Đinh Hạo lẻn vào thức hải người tay cụt kim câu tan vỡ, nỗi sợ hãi nghẹt thở.
Còn người áo đen này tuyệt đối không phải chúa tể đó, nhưng lực lượng giống y đúc chứng minh bóng đen và chúa tể cùng một nguồn, là cùng môn phái hoặc tổ chức. Đây là lực lượng bí ẩn.
Vô hình trung có nhiều chuyện bắt nguồn từ Thần Ân đại lục, sau lưng mơ hồ có bóng dáng chúa tể đó. Đinh Hạo không ngờ hôm nay tổ chức kia lại xuất hiện trên Thiên Chi đảo Nam Hoang. Tia chớp xẹt qua đầu Đinh Hạo, hắn cảm thấy mình đã bỏ qua cái gì.
Cùng lúc đó.
Khi thấy bóng đen này thì trong mắt Đinh Khả Nhi bắn ra tia sắc bén, sát khí như thực chất sôi trào quanh thân nàng.
Đinh Khả Nhi gằn từng chữ:
– Năm xưa chính là bóng đen này ở sau lưng ám toán giết Thiên Cơ sư tôn!
– Khống chế tứ đại thế gia, đảo điên Thiên Chi đảo ta, đáng giết!
Tây Môn Quỷ Ảnh nhìn thấy người áo đen thì sát khí dâng trào, không kiềm chế được nữa rống to, thân hình biến mất trong không trung, sát phạt.
Đinh Khả Nhi lạnh lùng quát:
– Trấn Thần Ấn, trấn sát!
Đinh Khả Nhi ra tay.
– Thiên Sát, ân oán giữa ngươi và yêu tộc ta nên thanh toán.
Thiên tài số một yêu tộc, Ôn Đa Tình hiếm khi nghiêm túc, hai tay khép lại. Quạt ngọc lóe ánh sáng bạc rồi biến mất, hạt cát lăng giác màu da cam to cỡ nắm tay sau lưng Ôn Đa Tình quay tròn hiện ra, tỏa ánh sáng mông lung mộng ảo.
Một trong ba thần khí Niên Hoa Chi Sa.
Ôn Đa Tình thúc giục ngay thần khí Niên Hoa Chi Sa.
Ba cường giả vừa ra tay đã dùng thủ đoạn mạnh nhất, không chút nương tay, hiển nhiên rất e ngại người áo đen này.
Doãn Vinh đứng một bên nhìn cực kỳ giật mình.
Doãn Vinh không hay biết người áo đen có lai lịch gì.
Thiên Chi đảo luôn nằm trong quyền khống chế của tứ đại thế gia, Doãn gia biết rõ ràng tình huống của ba nhà khác nhưng chưa từng phát hiện trong Mạc Hoàng thế gia ẩn giấu một chí tôn cường đại, tà ác thế này.
Lửa đen quái dị tà ác ẩn chứa một loại lực lượng ô nhiễm.
Ba thần khí tổ tông của Xuất Vân thế gia, Mạc Hoàng thế gia, Doãn gia bị lửa đen ô nhiễm từ màu trắng biến thành đen, bề ngoài cũng thay đổi. Ba thần khí tổ tông biến thành ba đóa sen yêu dã quái dị, cánh hoa phập phềnh bên cạnh người áo đen.
Mấy năm nay Mạc Hoàng thế gia, Mạc Hoàng Thiên Linh đã che giấu cái gì?
Doãn Vinh cảm thấy sợ hãi, tức giận vô cùng.
Thì ra lão luôn bị che mắt, bị Mạc Hoàng Thiên Linh lợi dụng?
Nói vậy chuyện mười năm trước lão cũng là quân cờ của Mạc Hoàng Thiên Linh? Không biết Xuất Vân Thiên Thương có biết sự thật không? Nếu không biết thì Xuất Vân Thiên Thương chết quá oan và ngu ngốc.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Chiến đấu đáng sợ chớp mắt bộc phát.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com