Người xung quanh nhìn thiếu nữ đẹp tuyệt trần, rất nhanh nhận ra thân phận. Bọn họ như thấy ôn dinh kinh hoàng tránh né. Đám người Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh cũng lộ vẻ mặt e ngại không dám đến gần.
Kẻ thù lớn nhất của Thiên phủ Thiên Chi đảo gần mười năm nay quang minh chính đại xuất hiện trong hoa viên Thiên phủ.
Giữa hư không.
– Là nàng?
Đinh Hạo trông thấy thiếu nữ thì hơi ngạc nhiên, nở nụ cười nói:
– Đã lâu không gặp.
Chỉ khi nhìn Đinh Hạo thì ánh mắt sôi sục sát khí, sắc bén như đao mới lóe tia dịu dàng, thân thiết, thiếu nữ nhẹ gật đầu.
Vũ Diệt Tuyệt!
Thiếu nữ chính là Vũ Diệt Tuyệt.
Đinh Hạo không ngờ Vũ Diệt Tuyệt sẽ xuất hiện vào lúc này.
Ngay khi ánh sáng đỏ kỳ lạ xuất hiện Đinh Hạo liền biết chuyện gì xảy ra.
Đinh Hạo đã nhiều lần thấy hơi thở một trong ba thần khí Trấn Thần Ấn nên rất quen thuộc, nó vừa xuất hiện hắn liền biết ai công kích.
Đây là cuộc tập kích hoàn mỹ.
Vào lúc Mạc Hoàng Thiên Linh tự hào có phòng ngự mạnh nhất thì Vũ Diệt Tuyệt bay lên giết ngay.
Nếu đổi lại ở trạng thái bình thường, Mạc Hoàng Thiên Linh có đề phòng thì bị thần khí Trấn Thần Ấn có lẽ sẽ làm lão bị thương nhưng không đến mức sức sống xói mòn như bây giờ.
Đinh Hạo ngầm hiểu.
Người từng phản ra Thiên Chi đảo quả nhiên là ma nữ này. Hai bên có thù sâu như biển máu, nếu không thì Vũ Diệt Tuyệt đã chẳng mạo hiểm lớn lẻn vào Thiên Chi đảo.
Trên bầu trời.
– Mạc Hoàng Thiên Linh!
Xuất Vân Thiên Thương vẫn không hiểu nổi chuyện xảy ra, nổi khùng hét to:
– Đây rốt cuộc là chuyện gì? Năm xưa xảy ra chuyện gì? Tại sao lại như vậy? Yêu nữ còn sống? Thất Nghĩa Minh có bao nhiêu chuyện che giấu chúng ta? Còn chuyện gì mà chúng ta không biết?
Doãn Vinh cũng cực kỳ tức giận.
Bây giờ có thể khẳng định chuyện năm đó có Mạc Hoàng thế gia nhúng tay vào che giấu nên hôm nay mới có kết cuộc này.
– Ha ha ha ha ha ha! Xảy ra cái gì? Chẳng lẽ các ngươi không biết sao? Ha ha ha ha ha ha!
Mạc Hoàng Thiên Linh ọc máu, cười khổ, vẻ mặt đôi khi dữ tợn, có khi hối hận, tức giận, bất đắc dĩ, thay đổi nhiều lần. Cuối cùng Mạc Hoàng Thiên Linh thở dài, dữ tợn mà không cam lòng cười lên.
– Hối hận . . . Hối hận là lúc trước mủi lòng không giết tiểu tiện nhân này ngay mới có chuyện hôm nay.
– Năm đó ta không chết nên bây giờ ngươi chết đi.
Mắt Vũ Diệt Tuyệt lóe tia sáng, thần khí Trấn Thần Ấn bay ra.
Mạc Hoàng Thiên Linh trơ mắt nhìn thân thể bị đánh trúng sau đó nổ tung, một mẩu xương cũng không còn. Mạc Hoàng Thiên Linh biến thành luồng khói tan mất trong không trung, cường giả thần cảnh nổi danh từ lâu đi qua năm rộng tháng dài cuối cùng chết chết bằng cách này.
– Tồi tệ!
Một cao thủ Mạc Hoàng thế gia rống to:
– Tiện nhân, nếu không phải ngươi đánh lẽn thì sao . . . Sao lão tổ chết?
Ánh sáng chợt lóe, cao thủ Mạc Hoàng thế gia đó hóa thành tro.
Thần khí Trấn Thần Ấn xoay tròn trên đầu Vũ Diệt Tuyệt.
Thần viêm đỏ nhạt tôn lên khuôn mặt thiếu nữ càng lạnh lùng, Vũ Diệt Tuyệt lạnh nhạt nói:
– Quá trình không quan trọng, kết quả mới là duy nhất. Ha ha ha ha ha ha! Nếu nói tồi tệ thì có ai sánh bằng Mạc Hoàng Thiên Linh?
Vũ Diệt Tuyệt dứt lời, mấy chục cao thủ Mạc Hoàng thế gia nổ tung, nháy mắt bị thần khí Trấn Thần Ấn giết.
Khác với Đinh Hạo khinh thường giết đệ tử bình thường của tứ đại thế gia, Vũ Diệt Tuyệt như tên của nàng, một niệm diệt tuyệt. Vũ Diệt Tuyệt càng lạnh lùng, vô tình, khi ra tay tuyệt đối không có người sống.
Vô số đệ tử tứ đại thế gia kinh khủng hét chói tai thụt lùi.
– Ha ha ha ha ha ha! Từng chó cậy mặt chủ tùy tiện khi dễ người khác, chẳng phải lúc đó các ngươi uy phong làm sao? Sao bây giờ chật vật như con chó? Ta ở đây, những kẻ từng nói muốn đạp trên mặt ta đến đây đi, những thiên tài, trưởng lão, cao thủ thề muốn lấy đầu ta đâu? Sao các ngươi xoay người chạy trốn như chó cụp đuôi?
Vũ Diệt Tuyệt cười trào phúng, từng bước một đi qua đám đông.
Thần khí Trấn Thần Ấn tỏa ánh sáng đỏ chết chóc, thiếu nữ như tử thần. Ánh sáng kình khí xẹt qua đám đông, có đệ tử tứ đại thế gia liên tục bị giết.
Mắt Vũ Diệt Tuyệt liếc qua đâu, ai bị nàng nhìn là chết ngay.
Những người này lả kẻ thù của nàng, đều đáng chết.
Lần này Vũ Diệt Tuyệt mang theo giận dữ sấm sét là muốn huyết tẩy nơi này.
– Tiện nhân, ngươi dám . .
Xuất Vân Thiên Thương vừa kinh vừa giận nhìn mây đệ tử ưu tú của Xuất Vân thế gia bị giết, lửa giận rực cháy. Xuất Vân Thiên Thương không kiềm được ra tay, ếnu cứ mặc kệ thì đệ tử có tiềm lực của Xuất Vân thế gia sẽ bị giết hết như gặt lúa.
– Ha ha ha ha ha ha! Sao? Giống như năm đó sao? Muốn lặp lại chuyện cũ? Đánh nhỏ thì già lên?
Biểu tình khinh thường càng rõ ràng, Vũ Diệt Tuyệt nói:
– Đến đây, hai chó già. Bây giờ khác với ngày trước, mọi ân oán nên kết thúc, dâng ra mạng chó của các ngươi trả nợ đi!
Thần khí Trấn Thần Ấn phóng lên cao.
Toàn thân Vũ Diệt Tuyệt bao phủ trong thần viêm thần khí Trấn Thần Ấn, thân hình rạch phá hư, biểu tình quyết tuyệt tựa nữ sát thần. Vũ Diệt Tuyệt mang theo khí thế không gì sánh được xông hướng Xuất Vân Thiên Thương.
Điên phong đối quyết.
– Hợp tác!
Xuất Vân Thiên Thương gào thét:
– Giết tiểu tiện nhân này trước!
Doãn Vinh biểu tình cực kỳ khó xem gật đầu, định xông lên thì bị Đinh Hạo che trước mặt.
Không cần nói cái gì, ánh mắt kiên quyết của Đinh Hạo đã nói lên tất cả. Đinh Hạo đứng về phía Vũ Diệt Tuyệt.
Cuộc chiến đấu điên cuồng bắt đầu.
Lòng Xuất Vân Thiên Thương chìm xuống, cắn răng bất chấp tất cả thúc giục thần khí tổ tông:
– Hỡi thần khí tổ tông, vì vinh diệu Xuất Vân thế gia hãy thức tỉnh đi.
Một đoàn sáng rực rỡ như mặt trời từ chủ thành Xuất Vân thế gia bay lên cao lao hướng Xuất Vân Thiên Thương.
Vũ Diệt Tuyệt lạnh lùng quát:
– Thần khí tổ tông? Ha ha ha ha ha ha! Cút về đi!
Lòng Vũ Diệt Tuyệt máy động, thần khí Trấn Thần Ấn biến thành ánh sáng đỏ kéo tầng mây như lửa đốt giữa đường chặn luồng sáng.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai thần khí mạnh va chạm vào nhau.
Năng lượng khủng bố khuếch tán, từng vòng ánh sáng nổ tung.
Nơi vòng sáng lan tới trong ngàn thước mọi sịnh vật thành bột phấn.
– Tiện tỳ, chết đi!
Xuất Vân Thiên Thương lộ biểu tình mừng rỡ, biểu tình dữ tợn xông lên công kích. Thực lực thần cảnh hoàn toàn bộc phát, thần thông Xuất Vân Chưởng Ấn tụ ở lòng bàn tay Xuất Vân Thiên Thương, vỗ chưởng ra. Xuất Vân Thiên Thương muốn dựa vào thực lực cường đại giết Vũ Diệt Tuyệt ngay.
Mắt Vũ Diệt Tuyệt lóe tia đùa cợt.
Biểu tình Vũ Diệt Tuyệt bình tĩnh vươn tay ngọc va chạm với Xuất Vân Thiên Thương.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai người cùng lùi lại.
Xuất Vân Thiên Thương kinh ngạc nói:
– Sao có thể như vậy?
Một kích kia Xuất Vân Thiên Thương bộc phát toàn bộ lực lượng nhưng không thể giết đối thủ, thậm chí không để lại chút vết thương trên người Vũ Diệt Tuyệt. Tiểu tiện nhân cũng vào thần cảnh?
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com