Đây là một vị cường giả quan minh lỗi lạc, khiến ấn tượng về Thiên phủ của Đinh Hạo tốt hơn chút xíu. Tiếc rằng Tây Môn Quỷ Ảnh biết điều gì nhưng không muốn nói, nếu không thì mọi đáp án đã vén lên.
– Mạc Hoàng Thiên Linh, lại hỏi ngươi một câu, Thiên Xu và Thiên Cơ ở đâu?
Tay trái Đinh Hạo cầm đao, tay phải cầm kiếm, sát khí sôi trào áp sát.
– Meo meo, đừng đáp lời, đừng đáp lời.
Đại ma vương Tà Nguyệt cười dụ dỗ ba cường giả thần cảnh Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh, vì nếu như vậy nó có thể lấy cớ nuốt trọng thần hồn của ba cường giả.
Mạc Hoàng Thiên Linh lạnh lùng nói:
– Đã chết hết.
Đinh Hạo tức giận quát:
– Xem ra ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!
Đinh Hạo đinh ra tay nhưng đại ma vương Tà Nguyệt giành trước, giơ vuốt nhỏ lên. Chi trước của đại ma vương Tà Nguyệt biến to khổng lồ nhanh như chớp vỗ ra ngoài.
Mạc Hoàng Thiên Linh hộc máu:
– Phụt!
Tứ chi Mạc Hoàng Thiên Linh bị vỗ nát, nửa người dưới bầy nhầy.
Tim Đinh Hạo đập nhanh, sao mèo mập bỗng trở nên lợi hại như vậy?
Thực lực của Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh chắc cỡ tam khiếu, tứ khiếu thần cảnh, muốn đè ép bọn họ ngay mặt phải có lực lượng thần cảnh từ ngũ khiếu trở lên. Không lẽ mèo mập là cao thủ ngũ khiếu Võ Thần cảnh?
Đinh Hạo cẩn thận cảm ứng, phát hiện manh mối, thầm nghĩ:
– Không đúng, có gì đó lạ, trong cơ thể tên này có gì đó . . .
Trong cơ thể đại ma vương Tà Nguyệt ẩn chứa lực lượng kỳ lạ gần như tiên, rất giống với hơi thở toát ra từ xác tiên trong tiểu thế giới thanh kiếm rỉ sét, như khi Thiên Nộ Kiếm Nạp Lan Tính Đức thúc giục tiên khí, gần như tiên.
Đây là lực lượng đẳng cấp cao về chất, hoàn toàn khắc chế lực lượng thần cảnh bình thường.
Hay là sau khi lọt vào biển máu chết chóc mèo mập có kỳ ngộ tuyệt thế gì?
Vô số dấu chấm hỏi hiện lên trong đầu Đinh Hạo.
Hơn nữa tại sao đại ma vương Tà Nguyệt xuất hiện trong tay Đinh Hồng Lệ?
Qua cơn kinh ngạc, mừng như điên, Đinh Hạo kahửng định quả trứng kỳ lạ lúc trước Đinh Hồng Lệ tặng cho chính là đại ma vương Tà Nguyệt đang ngủ say. Đinh Hạo luôn mang theo quả trứng, vừa rồi nó bị lực lượng gì kích thích bỗng nhiên thức tỉnh nên mới bay ra khỏi không gian trữ vật.
Mặc dù Đinh Hạo rất tò mò nhưng cũng biết bây giờ không phải là lúc truy hỏi những điều này.
Phía đối diện.
Hai cường giả thần cảnh Doãn Vinh, Xuất Vân Thiên Thương biểu tình vừa kinh vừa giận, nhưng khó thể che giấu nỗi sợ trong lòng. Ở trước mặt con mèo mập này mạnh như Doãn Vinh, Xuất Vân Thiên Thương, Mạc Hoàng Thiên Linh lại giống con chuột bị đùa giỡn, bọn họ thấy nhục chưa từng có.
Ba cường giả thần cảnh Doãn Vinh, Xuất Vân Thiên Thương, Mạc Hoàng Thiên Linh bị con mèo buộc đến đường cùng.
– Sử dụng thần khí tổ tông!
– Vào giây phút sinh tử tồn vong của gia tộc phải dùng thần khí tổ tông!
Ba cường giả thần cảnh Doãn Vinh, Xuất Vân Thiên Thương, Mạc Hoàng Thiên Linh cùng chung ý kiến, thúc giục pháp quyết, tụ tập lực lượng, ngâm xướng bp gia tộc cổ xưa, thanh âm kỳ lạ vang vọng trong thiên địa dẫn đến Thiên Chi đảo đáp lại. Có lực lượng khủng bố ngủ say dưới lòng đất chậm rãi thức tỉnh.
Mạc Hoàng Thiên Linh rống to:
– Anh linh tổ tiên ngủ say trong viễn cổ, xin hãy tỉnh lại!
Biểu tình Mạc Hoàng Thiên Linh vặn vẹo như tín đồ thành kích, người lão ủn bần bật dường như đang triệu hoán thứ gì.
Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh cũng làm chuyện tương tự.
– Ô, meo bà nội nó, đánh không lại muón mời người lớn đến trợ trận sao? Thật là không có lá gan gì hết, có gan thì đánh đơn xem!
Đại ma vương Tà Nguyệt khinh thường bĩu môi, tò mò đánh giá. Đại ma vương Tà Nguyệt vươn vuốt muốn cào Mạc Hoàng Thiên Linh nhưng bị lực lượng kỳ lạ đột nhiên xuất hiện chặn lại.
Đinh Hạo giật mình, kiếm ý, đao ý oanh kích nhưng phát hiện lúc tiến hành nghi thức thức tỉnh thì trăm thước quanh thân ba cường giả thần cảnh Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh có lực lượng vô hình chặn lại mọi công kích.
– Tiểu tạp chủng, ngươi nhất định phải chết.
– Buộc chúng ta sử dụng thủ đoạn này, ta muốn ngươi vạn kiếp bất phục, nghiền xương ngươi thành tro!
– Hãy sám hối với ba thế gia, biến mất khỏi thế giới này đi!
Ba cường giả thần cảnh nổi danh đã lâu khuôn mặt dữ tợn, ba đoàn sáng rực rỡ từ ba vị trí khác nhau trên Thiên Chi đảo bắn lên. Đất rung rinh, có thứ khủng bố gì chậm rãi thức tỉnh, mở mắt ra, phát lực lượng tận thế khiến các sinh linh run rẩy.
Đinh Hạo giật mình thầm nghĩ:
– Đây là lực lượng thần khí.
Đinh Hạo từng thấy ba thần khí Luân Hồi Thiên Bàn, Trấn Thần Ấn, Niên Hoa Chi Sa nên rất quen thuộc hơi thở của thần khí. Từ ba đoàn sáng phát ra hơi thở chắc chắn là lực lượng thần khí.
Đinh Hạo thầm chửi thề:
– Tổ cha nó, đây là điểm làm người ta ghét siêu thế lực, dù đến đường cùng thì bọn họ vẫn có lá bài tẩy.
Uy lực thần khí vốn là không gì sánh kịp, nếu do ba cường giả thần cảnh lâu năm Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh điều khiển sẽ phát ra uy lực khó hình dung, tình huống khó thể đoán trước.
Đinh Hạo liếc đại ma vương Tà Nguyệt một cái.
Đại ma vương Tà Nguyệt dựng đứng lông tơ, nó hiểu ngay ý của Đinh Hạo, con ngươi co rút cỡ kim châm.
Đại ma vương Tà Nguyệt tức giận hậm hực nói:
– Meo, ngươi nhìn ta làm gì? Không lẽ muốn ta đi lên đỡ công kích ba thần khí? Nhân sủng, ta cảnh cáo ngươi, đừng làm bậy! Tuy bây giờ meo rất cường đại, lông chim rất đẹp, nhưng đây chính là thần khí . . . Ngươi sẽ đùa chết meo!
Đinh Hạo bị đại ma vương Tà Nguyệt chọc tức, bật cười.
Tất nhiên Đinh Hạo sẽ không để mèo mập đi đỡ công kích của ba thần khí, tuy đại ma vương Tà Nguyệt mạnh nhưng có xác thịt, chưa chắc đỡ nổi. Sau khi mất rồi có được, Đinh Hạo càng quý trọng đại ma vương Tà Nguyệt hơn, sao có thể để nó mạo hiểm?
– Nếu vậy thì . . . Hôm nay quậy trời long đất lỡ, để Thiên Chi đảo của ngươi không sống yên!
Đinh Hạo đã quyết định không đánh bừa với ba cường giả thần cảnh Mạc Hoàng Thiên Linh, Xuất Vân Thiên Thương, Doãn Vinh.
Đinh Hạo thầm nghĩ:
– Không làm gì được ba lão già các ngươi nhưng chẳng lẽ không đụng được người khác?
Thiên Chi đảo lớn như vậy, ba thế gia có nhiều tài sản, từng chút một bị Đinh Hạo phá hủy thì không sợ bọn họ không khuất phục. Đầu trọc đâu sợ bị nắm tóc, ngay mặt đối kháng không tốt cho đám người Đinh Hạo.
Đinh Hạo hét to một tiếng:
– Chúng ta đi!
Đinh Hạo biến thành luồng sáng tới bên cạnh đám người Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương, giơ tay đánh ra luồng kiếm khí rực rỡ. Trong tiếng nổ ầm ầm, trận pháp minh văn đầy trần bị đánh thủng một khe hở to.
Vù vù vù vù vù!
Đám người Đinh Hạo, đại ma vương Tà Nguyệt, Lý Y Nhược, Nạp Lan Du Hiệp, hai tiểu đạo đồng Tiểu Viên, Tiểu Phương biến thành luồng sáng phóng lên cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com