Đánh Đồn Có Địch – Chương 9: Chap 8 – Botruyen

Đánh Đồn Có Địch - Chương 9: Chap 8

Mưa gió bão bùng… Chiều qua tan làm mình đi thẳng một mạch về Nhân Chính để vào quán bia ngồi trước đợi thằng bạn. Định là ngồi uống vài cốc thôi, vừa uống vừa nói cho nó biết chứ không cho xem ảnh và clip ở quán. Sau đó sẽ tùy theo tình hình mà tính tiếp. Nếu nó buồn và sốc quá thì mình sẽ lôi nó về nhà mình uống rượu rồi hai vợ chồng động viên phân tích cho nó chứ cũng không muốn ngồi lâu ở quán mà làm gì.

Ngồi đến 6h mà vẫn không thấy mặt nó đâu. Định gọi cho nó xem đi đến đâu rồi nhưng lại thôi, trời mưa chắc nó đi chậm. Thằng này nó bị cận thị, lại vốn tính cẩn thận, chậm mà chắc. Cố chờ thêm tí nữa.

– Bạn bè con chó. Ăn mảnh mà không biết nhục.

Mình quay lại thì không phải 1 mà là 2 thằng bạn nữa lù lù 1 đống đi đến. Thấy nản rồi. Vì mình chỉ rủ thằng kia đi để nói chuyện chứ có phải tổ chức ăn uống gì đâu mà gọi tất cả mấy anh em. Chắc thằng Cường cứt lại gọi 2 thằng nó đến.

– Tao mời mày cặc đâu mà mày đến. Cút đi.

– Ơ thằng Xuân Hùng này (nó réo cả tên ông già mình lên). Mày mời tao cặc đâu mà mày đòi đuổi tao.

Thôi kệ…, dù gì cũng mấy thằng cùng quê, chơi với nhau từ bé đến giờ. Chắc cũng chẳng ngại ngần mất mặt gì. Anh em cùng động viên nó vậy.

– Mà thằng Cường cứt đâu rồi?(thằng bạn mình hỏi)

– Đã đến đéo đâu.

– Dm, thôi kệ mẹ nó. 3 thằng mình cứ triển trước thôi. Gọi đồ rồi nó đến là vừa. Lẩu vịt nhé.

– Ờ. Mày gọi cho nó xem đi đến đâu rồi.

– Ờ.

– Đéo nghe máy ông ạ. Chắc đang đi đường.

“Các ông ngồi đâu đấy?” – Thằng cường a lô cho mình.

“Mày đến nơi chưa?”

“Tao đến rồi đây, đang ở ngoài này, chúng mày ngồi đâu?”

“Ê… đây… nhìn thấy chưa?”

Mình đứng lên vừa gọi vừa vẫy tay cho nó nhìn thấy. Nhưng mà hỡi ơi… con vợ sắp cưới của nó cũng đi cùng. Đúng là người tính không bằng trời tính, trời tính chưa chắc đã bằng con đàn bà nó tính. Quá nản với đội phụ sản.

– Em chào các anh.

– Ờ… Vân à.

– Anh Xuân đi một mình à? Sao không cho chị N-Anh đi.

– Ừ. Nhà anh bận.

Đệch mợ, em nó cứng thật chứ chẳng phải đùa. Mình thấy gợn gợn, không vui lắm. Thằng cứt kia đã thế lại còn chọc mình.

– Mặt mày nhìn như đống cứt thế. Mới bị đuổi việc à?

Đã thế, hỏng việc rồi thì thôi nhưng mình cũng phải đánh động em Vân phát xem thái độ em nó thế nào.

Cả hội ăn uống tự nhiên, chắc trưa nay gặp thằng kia nhưng em Vân vẫn không biết việc mình biết chuyện thời gian này em nó vẫn còn qua lại với thằng Minh (thằng Minh làm gì dám nói) nên mới thỏa mái như thế. Quay sang thằng CCứt thì thấy nó thỉnh thoẳng gắp thịt vịt vào bát con vợ sắp cưới của nó rồi giục con vợ nó ăn. Nhìn em Vân ăn uống nhẹ nhàng thanh tao mình nghĩ… mẹ, nhìn sạch sẽ tiểu thư vậy thôi nhưng cái miệng kia trưa nay chắc chắn thổi kèn cho thằng Minh. Mà tan làm thằng Cường cứt đón nó luôn thì làm kẹc gì đã kịp thay váy và quần lót, dám chắc ở đáy quần lót của em này bây giờ tinh trùng và dâm thủy vẫn còn vón cục ở đấy. Nghĩ mà tủi cho thằng bạn mình.

Nghĩ mà cay cú nhưng nay thì chắc không làm gì được nó rồi. Đánh động phát. Mình móc điện thoại ra ngồi nhắn tin. Viết linh tinh thôi để chúng nó không để ý.

– Mày cút mẹ về với vợ đi. Ăn thì ngồi mà ăn, nhắn tin nhắn tiếc cái con kẹc gì.

Thật ra có nhắn gì đâu. Cứ ngồi bấm bấm thế thôi rồi tìm số thằng Minh mình nháy. Nháy xong mình để máy lên bàn hướng con mẹ màn hình về phía em Vân với thằng Cứt bạn mình rồi mình cắm đầu ăn.

Thằng Minh đang xoắn. Chắc chắn thế nên nó gọi lại ngay. Máy mình đổ chuông, rung tì tì trên mặt bàn. Màn hình hiện chứ Minh Mỏ đang gọi. Mình coi như không biết, cắm đầu ăn tiếp.

– Ai gọi kìa, nghe máy đi. (Thằng Cường nhòm nhòm màn hình rồi nói mình)

Mình cúi xuống nhìn màn hình rồi nói

– Kệ, thằng cu em ở cùng xóm trọ ngày xưa ấy mà. Ăn đi. Lát tao gọi lại cho nó sau.

Hết chuông thằng Minh lại gọi lại luôn. Mình nhìn điện thoại rồi nhìn em Vân. Mặt em ấy bắt đầu biến sắc.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.