Đánh Đồn Có Địch – Chương 89: Chap 88 – Botruyen

Đánh Đồn Có Địch - Chương 89: Chap 88

Chốt cửa ngõ nhà tôi xong, em theo tôi mò mẫm đi ra ngoài vườn. Khu vườn rộng, nhưng đất cằn nên nhà tôi không trồng cây cối gì cả. Chỉ độc một cái đống rơm trơ trọi giữa vườn. Đây là lần đầu tiên em ra vườn nhà tôi. Em thì thầm:

– Rộng nhỉ anh nhỉ.

– Ừ. Sau này lấy nhau anh với em xin các cụ nửa cái vườn này thôi là đủ.

– Hì hì. Anh ơi đứng đâu. Mà có sợ bố mẹ về không?

– Không, bố mẹ còn phải làm giúp ngoài nhà bác Thịnh, nếu phải về lấy cái gì thì bố mẹ cũng không ra vườn đâu.

– Hì hì. Em sợ lắm. Bố mẹ anh mà thấy em theo anh ra đây thì chết. Chắc em chẳng dám gặp bố mẹ anh nữa đâu.

– Lo gì. Người ta đang nhớ không thể chịu được nữa rồi đây này.

– Nhớ gì. Có mấy ngày mà đã… thế nhỡ sau này phải đi làm xa thì sao.

– Lúc đó tính sau.

– Anh ơi, đứng đây luôn à?

Tôi nhìn một vòng quanh vườn. Đứng đây chắc không ổn. Mà ngồi dưới chân đống rơm chắc cũng chẳng được. Nhỡ có bọ mạt thì có mà đêm nay hai đứa nằm gãi cành cạch cả đêm. Chắc chỉ còn cách chui vào chuồng lợn mất thôi. Lâu lắm rồi nhà tôi không nuôi lợn nên cũng chẳng có phân lợn để mà hôi hám gì.

– Vào chuồng lợn nhé.

– Bẩn không anh?

– Không, mấy năm nay bố mẹ có nuôi lợn đâu.

Em theo tôi đi vào chuồng lợn. Nói thật từ ngày yêu em cho đến bây giờ, mười mấy năm nhưng tôi chả biết cái nhà nghỉ hay khách sạn là như thế nào. Cứ bạ đâu phang đó thôi. Kín đáo là được. Hì.

Chuồng lợn ở quê thường xây theo kiểu hai nền. Nền dưới thường sâu hơn vài chục xen ti mét so với nền trên, gọi là cái thùng để chứa phân lợn. Còn nền trên xây cao, thường là ngang với mặt vườn để lợn ăn xong nằm ngủ. Vì thế cái nền cao đó cũng khá sạch sẽ bởi lâu lắm rồi mẹ tôi không bắt lợn về nuôi. Hồi xưa nuôi lợn, tôi cũng phải đi lấy rau rệu, rau vẩy ốc, thái dọc khoai và nấu cám lợn suốt. Mỗi lần bán lợn được mẹ cho ít tiền mua bộ quần áo và đôi dép tổ ong mới. Giờ nghĩ lại chỉ thấy vui chứ không thấy khổ sở gì.

Dắt em vào chuồng, chọn chỗ gọn gàng sạch sẽ và view tốt rồi tôi đứng ôm em.

– Anh sưng hết cả môi rồi này.

– Ừ. Mẹ thằng Sinh Sự.

– Em không nghĩ ông đó vô học thế. May mà ngày xưa mình không nhận lời. Hì hì.

– Ừ thôi, đừng nhắc đến nó nữa. Nay may cho nó là bố anh không nhìn thấy nó vả anh. Chứ bố anh mà nhìn thấy chắc cánh tay lực điện và bàn tay to như cái quạt (cụ quạt mát cho cả nhà bao năm nay) vả cho nó một phát thì có mà giờ chắc đang cấp cứu trên huyện luôn rồi. Mẹ nó.

– Hì hì. Sao không cố nhịn đến mai lên xóm trọ… :”>

– Nhớ kinh khủng ý. Nhịn nữa chắc lăn ra ốm.

– Điêu.

– Thật mà.

Tôi vừa “Thật mà” vừa luồn tay vào trong áo em mân mê bầu vú. Kéo áo em lên tôi vùi mặt vào rồi mút chùn chụt. Em ôm đầu tôi rồi khẽ tựa vào thành tường.

Vừa hôn ngực em tôi vừa luồn tay xuống rồi cởi cúc quần em ra. Cởi xong cúc quần tôi ngồi thụp xuống rồi kéo luôn quần lót của em ra khỏi người em và đưa lưỡi liếm một vệt dài dọc theo khe bướm. Em bắt đầu thở mạnh và rên khe khẽ. Dâm thủy từ trong bướm em bắt đầu rỉ ra dính xuống lưỡi tôi thơm nừng và kích thích khủng khiếp.

Em kéo tôi lên rồi hôn tôi nồng nàn. Hơi thở thơm mát, lại thêm cảm giác nhớ nhung làm tôi gần như dại đi chước em. Lùa lưỡi, hôn sâu, cả tôi và em hòa vào làm một. Em lần tay xuống gỡ thắt lưng giúp tôi rồi em khom lưng ngậm đầu chim và mút. Chim tôi căng cứng, ướt nhẹp vì em. Không chịu được nữa tôi đẩy em quay mặt vào tường rồi đứng đằng sau đưa vào trong em.

Em đứng thẳng lưng, hai chân rãng ra và kiễng lên hết cỡ. Bướm em mở ra nuốt trọn chim tôi. Ấm và nóng. Ướt át và đê mê. Tôi nhấp liên tục.

Em bám hai tay vào cạnh tường để đỡ những cú dập của tôi, miệng em rên rỉ:

– Hự… ưm… ư… ư.. ư…

Tôi nhấm nước bọt rồi luồn tay xuống, vừa dập vừa xoa lỗ đít làm em quàn quại sung sướng. Mông em hẩy lên liên tục.

– Ư… a… anh ơi… cảm giác lạ quá… anh xoa nữa đi… ư… ư…

– Em thích không?

– Có… cảm giác lạ lắm… lần đầu tiên… ư… ư… anh xoa… xoa lỗ… lỗ đít em…anh… anh làm thế… nữa đi… ư… ư… ư… em ra… anh ơi… ư… ư… ưmmmmmmmmmmmmmmmmm….

Em rên lớn hơn rồi lắc mông liên tục. Không chịu được nữa tôi rút chim ra rồi bắn ngược lên vai em. Tê tái…

Em quay lại tóm lấy chim tôi rồi cúi xuống liếm sạch đầu chim làm tôi hơi bất ngờ và nhột nhột. Người tôi rụt lại… Tôi không thấy thích thì phải.

– Em không sợ bẩn à?

– Không, lúc đó phê lắm. Chả biết gì nữa. Nhớ anh quá… Yêu anh nữa nên mặc kệ. Hi hi. :”>

– Có mùi gì không?

– Ngai ngái, tanh tanh. Hì hì.

– Ưm.

Em hôn chim tôi lúc còn dính đầy tinh trùng nên tôi chả dám hôn miệng em nữa vì tôi rất kinh mùi đó. Đứng ôm em một lúc rồi tôi và em kéo quần lên đi ra đám cưới. Lúc này người chở gà vẫn chưa mang gà đến nên tôi rẽ vào nhà thằng P ngồi chơi, còn em về nhà rửa ráy rồi đi ngủ.

Đêm đó thỉnh thoảng em lại chạy sang xem tôi và mọi người làm thịt gà rồi sau đó ngồi gặm chân gà cùng hội bạn tôi. Nhìn em lúc vô tư cũng đẹp và đáng yêu lắm. Đêm đó tôi ngồi uống rượu mà đầu óc không ngừng mơ về một đám cưới như này với em. Cô giáo của tôi.

Hơn một năm sau tôi vừa ra trường thì thằng Cường về nước. Lúc này em đi thực tập ở dưới Xuân Mai – Hà Tây. Thằng Cường lên, tôi sang ở với nó một tuần, hai thằng lại say lướt khướt. Đến cuối tuần hai thằng rủ nhau xuống chỗ em chơi. Tối đó cũng thật đáng nhớ, khi em vừa tiếp tôi và thằng Cường vừa phải tiếp thêm vài fan hâm mộ nơi em thực tập đến chơi cả tối. Truyền thuyết Sơn Tinh Thủy Tinh nghĩ lại vẫn thấy buồn cười… )

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.