Tôi đang ngồi chờ em thì thấy thằng P sang gọi:
– Sang nghe điện thoại thằng Cường gọi về kìa Xuân ơi.
– Ờ.
Tôi nghĩ bụng, chắc thằng Cường gọi về trách móc chuyện để xảy ra ẩu đả trong ngày vui của chị nó rồi. Thôi, cứ nghe rồi nói nó một câu rằng mọi chuyện qua hết rồi cho nó yên tâm. Con mẹ nhà thằng Sinh Sự chứ, tại nó mà ra hết. Làm mình bây giờ mồm thì vêu, lại còn có lỗi với thằng cứt bạn mình.
– Tao đây Cường ơi.
– Ờ. Vẫn ở nhà tao từ tối à.
– Ừ. Từ chiều luôn. Cả hội thằng OPQ nữa.
– Ờ. Nãy thằng Ss gây sự với mày à.
– Ờ. Nó say rượu nên nói khó nghe quá.
– Tao vừa thấy mẹ tao kể chuyện. Dm, sao mấy thằng không đập chết mẹ nó đi. Tao ghét thằng chó ấy sẵn rồi. Mẹ, có tao nhà chắc tao cũng dã cho phát.
– Thôi, cũng chả có gì. Lúc đấy bọn tao cũng hơi nóng.
– Ờ, đéo sao đâu. Này, mai mày cả hội thằng OPQ ra xem có gì giúp tao nhé. Mai đón dâu sớm chắc mọi người đi đưa dâu hết. Chúng mày ở nhà phục vụ cỗ bàn giúp nhà tao.
– Rồi, không phải lo chuyện đấy đâu. Nhà đầy người mà.
– Ờ, gọi điện về thấy mọi người nhộn nhịp cỗ bàn, còn mình giờ mới lọ mọ ăn tối một mình mà chán đéo tả được mày ạ.
– Cố lên. Dm, đi được 1/4 thời gian rồi còn đéo gì nữa.
– Ờ. Thế nhé. Mày gọi mẹ tao vào tao nói chuyện tiếp với.
Tôi đặt ngửa máy lên rồi gọi mẹ thằng Cường vào nghe điện. Trước khi cầm máy lên mẹ nó bảo tôi:
– Thỉnh thoảng nói chuyện Xuân động viên nó giúp bác. Chứ bác thấy nó buồn lắm.
– Vâng, bác nghe máy đi không có nó chờ.
– Ừ, một lúc nữa người ta chở gà đến thì mấy thằng ở lại làm giúp bác nhé.
– Vâng.
Tôi ra ngoài nói bọn thằng OPQ đi đâu thì đi khoảng gần tiếng nữa quay lại làm thịt gà giúp bố mẹ thằng Cường. Mấy thằng nó nhìn đồng hồ rồi rủ tôi về nhà thằng P gần đó ngồi chơi. Tôi nói chúng nó cứ sang trước đi, tôi chạy về nhà có tí việc rồi vòng lại sau. Sau đó tôi sang nhà em rồi cùng em đi ra đầu làng và rẽ vào vườn nhà tôi. Trời tối om om nhưng không sao, vì đã có con chim dẫn lối.