Tranh thủ cô giáo đi tập thể dục viết luôn, không có tẹo thằng Cường và bạn cô giáo đến, rượu 20/10 xong phê phê lại mò lên viết lăng nhăng thì mệt lắm.
Tiếp:
Tụi thằng DEF về thì em cũng vừa giặt quần áo xong. Vào phòng em nói với tôi:
– Anh ơi, em thấy ba cậu này cứ gian gian kiểu gì ấy.
– Gian cái gì. Mới đến biết chúng nó thế nào đâu. Thôi kệ người ta. Em giặt quần áo xong chưa?
– Em giặt xong rồi, còn phơi nữa thôi.
– Ừm. Phơi xong làm vài ván nhé. Hì hì.
– Anh chuẩn bị đi. :”>
Tôi hào hứng kinh khủng. Tôi phát hiện ra rằng, cứ mỗi lần giận nhau xong thì hai đứa lại yêu nhau hơn thì phải. Có lẽ giống như cái lò xo bị đè xuống, rồi khi được bung ra thì bao giờ nó cũng bật lên cao hơn ấy. Tôi nói hơi lủng củng nhưng mà Kiểu kiểu như thế.
Tôi lên bàn học lôi đống giấy tôi kẻ sẵn từ hôm qua mang xuống giường rồi đời em vào là thi đấu. Thèm em lắm rồi.
Nhưng…
Em đang phơi quần áo thì chạy vội vào trong.
– Anh ơi…
– Sao thế?
Mặt em sụng sịu.
– Em bị rồi. Anh lấy cho em cái cặp sách.
Tôi cũng tiu ngỉu theo. Cầm cặp sách đưa cho em mà buồn rười rượi. Em lấy băng vệ sinh ra, đóng cửa lại rồi kéo quần xuống và dán băng vệ sinh vào đáy quần lót xong rồi lại ra phơi nốt quần áo.
Đêm đó tôi ôm em ngủ trong trạng thái căng cứng cả về tâm lý lẫn sinh lý. Liền mấy ngày sau đó, nhìn em ngọt ngào ngay bên cạnh mà chẳng được làm gì. Cảm giác ngửi thấy mùi của em thôi là chim tôi đã dựng đứng lên rồi. Thèm ghê lắm.
Cuối tuần, tối thứ 6 tôi thèm quá nên đòi em, nhưng em nói vẫn còn một ít màu nhạt nhạt chưa sạch hẳn nên em không cho vì sợ bẩn. Đêm đó em nằm ôm tôi, hôn tôi rồi nói cố nhịn mai về quê em cho. Tôi lại thấp thỏm mong ngóng ngày mai. Về quê chắc lại đưa em ra trường cấp 2 thôi. Chứ nhịn thêm ngày nữa chắc hắt xơi một cái là tinh trùng bay tứ tung.
Thứ 7 học xong hai đứa về quê. Về đến nhà chả thấy ai. Đang định chạy vào bà nội thì thì bố thằng Cường (chắc thấy em về nên nghĩ tôi cũng về) đi xe máy vào nhà tôi nói tôi ra ăn cơm trưa rồi chiều bê tráp cho nhà trai. Bố mẹ tôi cũng làm giúp ngoài đấy cả rồi. Nhà trai ở xa nên mượn luôn người nhà gái bê tráp hộ trong lễ ăn hỏi.
Tôi đi luôn ra nhà thằng Cường, vào trong rạp thì thấy em đang ngồi ăn cơm cùng mọi người. Hai đứa nhìn nhau tủm tỉm cười mà chẳng dám nói gì. Cơm xong tôi lấy chìa khóa của bố mẹ tôi rồi về tắm rửa thay quần áo để chiều bê tráp. Ra ngõ thấy em đang đứng làm cổng tôi ghé vào tai em nói nhỏ:
– Thèm… thèm… thèm.
Em đỏ mặt rồi vừa đẩy tôi lên phía trước vừa nói nhỏ:
– Xì, đi về đi. :”>
Tôi đi được một đoạn thì gặp ông bạn chị thằng Cường (gọi tạm ông này là ông S nhé. Sinh Sự mà) đến. Chắc hắn cũng vừa ở trên HN về. Tôi chào hắn bình thường rồi đi về thay quần áo.
Buổi chiều nhà trai đến, tôi bê tráp còn em đỡ cháp. Em mặc áo dài đỏ, nhìn duyên dáng và ra dáng cô giáo lắm. Tôi đang thèm thì chờ, giờ nhìn thấy em mà… khó chịu vô cùng. Lúc này ông S đã le ve quanh em rồi. Nói thật tôi cũng ngứa mắt lắm nhưng thôi, mặc kệ nó. Chẳng lẽ lại cấm nó đi lại trong đám cưới. Như thế nó oánh bỏ mẹ.
Buổi chiều trôi qua khá êm ả ngoài chuyện thằng S cố tình bám lấy em rồi tìm cách bắt chuyện.
Tối đến, tụi thằng OPQ bạn tôi cũng về. Cả hội ngồi thành một mâm ở góc sân ăn uống vui vẻ với nhau, bạn thân cả mà. Còn em, thỉnh thoảng mang canh đi tiếp cho các mâm rồi lại về mâm tôi ngồi cùng tôi và anh em.
Đang ngồi thì thằng S cầm chén rượu sang mâm tôi rồi ngồi xuống ngay cạnh em. Hắn cố tình đẩy ghế vào để ngồi thật sát với em (Vì phải mang canh, cơm đi tiếp cho các mâm nên em ngồi ngoài cùng cạnh tôi). Nói chung là tôi chẳng vui tí nào. Nhưng thứ nhất trong đám, nhiều người. Thứ hai là sân nhà thằng Cường cũng trật. Nên đành phải chịu mà lơ đi.
– Anh mời các chú một chén.
– Vâng, mời anh.
Hội bạn tôi (OPQ) biết rõ chuyện trước kia thằng S này thích em, cũng đã tìm đủ mọi cách để tán tỉnh em nhưng không được nên chúng nó mời thằng S uống thêm vài chén. Không biết vì có em máu sĩ nổi lên hay vì cay cú mà hắn uống bằng sạch, bất kể ai mời.
Xong hội OPQ hắn quay sang tôi và em.
– N-Anh, làm một chén với anh chứ?
– Không, em không uống được.
– Một chén không chết đâu em ơi. Hay là em khinh anh.
Mình nghĩ bụng, dm thằng này say mẹ rồi. Bắt đầu có dấu hiệu bẩn đầu từ. Sau khi thấy nó ngồi lèo nhèo uống với không uống với em tôi quay sang bảo nó.
– Người yêu em trước giờ có uống được rượu đâu anh.
Tôi nói xong hắn trợn mắt quay sang chỉ mặt tôi:
– Thế chú phải uống thay N-Anh.
Tôi nói nhẹ nhàng.
– Vâng. Thế cũng được.
Tôi rót rồi mời hắn. Tôi và hắn cùng hết. Vừa đặt chén xuống hắn lại rót tiếp rồi mời tôi uống luôn.
– Luôn hả anh. Nhanh thế. Để em nghỉ mệt tí đã.
– Không được.
Mình nghĩ bụng. Dm thằng này nãy giờ uống như thế rồi mà vẫn còn húng. Dmm, tầm này mày đôi công với bố là đồng nghĩa với tự sát đấy con ạ. (4 năm rèn luyện ở XD không phải dễ bắt nạt ) ) Nhưng mình vẫn chối. Vì em vừa quay sang cấu tay mình rồi nói mình không bắt chuyện với nó nữa.
– Từ từ anh ạ. Anh ăn gì đi. Em thấy anh uống mà chẳng ăn gì cả.
– Tóm lại là chú có uống không? Không thì để em N-Anh uống cho. Trình bày nhiều.
Dm thằng này, mình cú lắm rồi nhưng thôi. Cứ tìm cánh thi đấu cầm chừng, chắc chắn ở phần sân nhà rồi tìm cách phản công. Chứ đôi công thắng đậm quá người ta lại nghi ngờ. )
– Vâng. 50 thôi anh nhé.
– 50 thì uống làm ịt gì.
Thấy hắn nói tục và có vẻ say nên em đứng dậy đi vào nhà. Thấy thế hắn liền kéo tay em lại khá thô bạo. Em giật tay hắn ra rồi nói:
– Anh làm cái gì đấy.
Hắn cười cười rồi nói:
– Anh đùa thôi. Em đi đâu thì đi đi để anh xử thằng người yêu em.
Rôi hắn vỗ mông em “keng”… “keng” hai cái liền (như kiểu anh em vẫn hay vỗ vai động viên nhau ấy). Mắt em long lên sòng sọc quay lại định nói gì đó thì hắn bất ngờ cầm tay em giật xuống.
– Em ngồi xuống đây đã.
Mình quay sang hỏi nó:
– Dm thằng Sinh Sự, mày làm cái gì đấy?
– Ơ dm thằng Xuân Hùng, mày chửi tao à?
– Bố chửi mày đấy.
Hắn chẳng nói chẳng rằng vả bốp phát vào mặt mình. Dm, hoa hết cả mắt, rỉ ít máu ở khóe môi. Hội bạn mình thấy thế đẩy nó ra rồi thằng Q đạp cho phát vào bụng.
Số nó cũng đen khi động vào con gái rượu của cụ mà lại để cụ nhìn thấy. Bố em nãy giờ ngồi cách đó mấy bàn chắc là quan sát thấy hết mọi việc liền lao sang xốc áo nó lên rồi mít tơ bin thêm cho nó một phát vào mồm làm nó tóe máu ngã gục xuống sân. Thấy ồn ào, họ hàng nhà thằng Cường lao ra can. Mẹ em thì co bố em, còn em thì co tôi đi vào nhà…
Sau đó mọi người đưa hắn về còn tôi cùng hội bạn ở lại chơi tiếp. Đến 10 giờ thì em ra bàn ngồi cạnh tôi rồi hỏi:
– Anh còn đau không? Còn chảy máu không?
– Không. Nhẹ thôi mà.
– Làm em hết cả hồn. Anh ơi, bố em bảo em sang gọi anh sang nhà em bố nói chuyện gì ấy.
…