Đánh Đồn Có Địch – Chương 58: Chap 57 – Botruyen

Đánh Đồn Có Địch - Chương 58: Chap 57

Lần đầu hôn bướm…

Đi qua nhà tôi tôi nói với thằng Cường.

– Vào tao uống nước không?

– Ờ, khát quá. Mày chạy sang quán ông N mua đá đi.

Tôi chạy sang mua 1000 đá rồi mang về, còn thằng Cường ra vườn nhà tôi hái một quả chanh mang vào hai thằng pha nước và ngồi uống với nhau. Tu xong cốc nước nó hỏi tôi:

– Tối bận dái gì thế?

– Rủ N-Anh đi chơi.

Mình nói nhỏ chỉ đủ thằng Cường nghe thấy. Nghe xong nó tủm tỉm cười rồi hỏi mình:

– Ở đâu?

– Ra trường Cấp 2 xã mình.

– Xa thế? Sao không sang mẹ vườn nhà tao mà ngồi.

– N-Anh sợ.

Rồi tôi bảo nó ngồi uống nước còn tôi leo lên gác viết mấy chữ dặn em. Đợi tôi viết xong thằng Cường cầm thư rồi mới đi về, còn tôi chạy ra sau nhà múc nước tắm gội. Nhớ em lắm rồi.

Cơm tối xong tôi lấy xe đạp rồi đi ra đầu làng đứng đợi em. Một lúc sau thì thấy thằng Cường chở em ngồi sau đi qua cổng làng rồi thả em xuống. Theo lời dặn em đi bộ đến dưới gốc cây nhãn cách cổng làng chừng 100m rồi leo lên sau xe và bám chặt hông tôi.

– Anh ơi. Đi đâu?

– Ra trường Cấp 2 nhé.

– Sợ có người không anh?

– Không. Chả có ai cả. Anh với thằng Cường ở đó đến gần 7h tối mà chả thấy bảo vệ đâu cả.

– Anh đi đâu ra đấy?

– Chiều hai thằng ra đá bóng cùng bọn làng mình.

– Thế ạ. Thảo nào.

Tôi đưa một tay ra sau nắm lấy tay em. Em mở ngón tay ra rồi nắm lại tay tôi thật chặt. Gần 2 tháng rồi, cả hai chắc nhớ nhau lắm.

Trường cấp 2 xã tôi lúc đó là những dãy nhà ngói cũ kĩ được xây theo hình chữ L. Dãy nhà ngang có khoảng 7 phòng học còn dãy nhà dọc chỉ khoảng 3, 4 phòng gì đó. Và cơ sở vật chất trong trường thì cũng chẳng có gì ngoài những hàng bàn ghế ghép liền với nhau và những cái chổi cùn, hót rác mục dựng ở góc lớp để sáng ra học sinh trực nhật. Vì thế mang tiếng là có bảo vệ nhưng thực chất bảo vệ chỉ có mặt lúc có giáo viên và học sinh đến lớp thôi còn khi giáo viên và học sinh về hết thì bảo vệ cũng đi về.

– Ngồi đâu bây giờ hả anh?

– Mình vào lớp học nhé.

– Vâng. Thế cũng được.

Em theo tôi đi lên hành lang lớp học. Đi hết dãy nhà ngang, tôi kéo tay em đi xuống cuối dãy nhà dọc rồi vào phòng học cuối cùng.

Vừa vào trong lớp tôi và em ôm chặt lấy nhau. Đẩy em dựa vào tường tôi tìm môi em rồi hôn ngấu nghiến.

– Bao lâu rồi anh nhỉ?

– Chắc cũng phải gần hai tháng rồi.

– Anh nhớ em không?

– Có. Nhớ lắm chứ…

– Ưm… ư… từ từ thôi. Em buộc lại tóc cái đã.

Em tháo dây thun trên đầu luồn vào cổ tay rồi cột lại tóc sau đó lại lấy dây thun buộc tóc lên cao. Xong xuôi em quay sang ôm ngang người tôi rồi ngậm lấy môi tôi mà mút.

Đẩy em tựa lại vào tường tôi kéo chiếc áo thu đông qua khỏi đầu em rồi để xuống dãy bàn học đầu tiên. Luồn tay ra sau lưng em tôi cởi nốt chiếc xu chiêng cho khỏi vướng víu rồi vục mặt vào ngực em liếm láp. Hết núm vú bên này tôi lại quay sang mút núm vú bên kia của em. Toàn thân đờ đẫn, em ngửa mặt lên vừa ôm đầu tôi vừa rên khe khẽ.

Rời khỏi vú em tôi ngồi xuống chiếc ghế băng rồi tìm đến khuy quần của em và từ từ cởi ra. Kéo quần qua khỏi hông em tôi thả tay ra rồi chiếc quần từ từ rơi xuống đất. Vén đáy quần lót của em sang một bên tôi đưa bốn đầu ngón tay xuống háng em rồi miết ngược lên. Em trân mình lên rên rỉ, dưới háng em dâm thủy rỉ ra ướt nhẹp. Tôi tiếp tục dùng cả 4 ngón tay quệt một vệt dài từ sát lỗ đít của em lên đến tận âm vật rồi đưa lên miệng mút… Cái mùi thật tuyệt. Mùi của dục tình.

– Anh ơi… có mùi gì không?

– Không, thơm lắm.

– Ư…

– Anh cởi quần lót của em ra nhé.

– Ừmmmm…

Em gật đầu rồi khẽ nâng chân lên để tôi gỡ chiếc quần lót ra khỏi người em. Tôi nhìn chằm chặp vào bướm của em. Đẹp quá, đám lông đen nhánh nổi lên giữa một vùng ra trắng ngần. Đây là lần đầu tiên tôi được nhìn lôn` của em gần đến thế này. Hương vị da thịt con gái sộc thẳng vào mũi tôi… ngầy ngậy ngất ngây.

– Cho anh… hôn của em nhé.

– Không sợ… bẩn sao?

– Không… ngậy và thơm lắm.

Em khẽ gật đầu rồi lại run run chờ đợi.

– N-Anh ơi…

– Dạ.

– Em ngồi lên bàn đi.

Rời khỏi bức tường em quay lưng lại rồi đặt mông lên bàn và co chân lên. Tôi quỳ phía dưới gác chân em lên vai mình rồi rúc vào háng em. Mùi hương thơm ngát từ da thịt em phả vào mũi tôi thật ngọt ngào. Ghé miệng sát chiếc chân đang gác trên vai, tôi liếm dọc bắp đùi trong rồi nhìn thẳng vào háng em. Một mảng thịt to tối đầy lông đen, ẩm ướt và nóng ấm tuyệt vời. Ngước mắt lên nhìn em vài giây rồi tôi bắt đầu đưa lưỡi chạm vào vùng thịt nóng bỏng nhất của em.

– A… anh…

Em khẽ giật mình ưỡn bụng ra rồi hóp lại luôn. Em thở thật sâu rồi nhắm mắt lại và ngửa cổ lên. Tôi liếm táo bạo hơn… Em thở hổn hển khi lưỡi tôi lướt dọc theo các nếp thịt ẩm ướt của em.

– Anh ơi… của em ướt lắm phải không?

– Ưm… Em thích không?

– Em… có… nhưng em sợ… bẩn mất miệng anh.

Tôi không nói gì mà tiếp tục ngoáy lưỡi trong âm đạo của em. Rồi người em cứng lại và thở mạnh hơn khi lưỡi tôi chạm vào hột le. Vừa dang rộng hai chân, vừa co đầu tôi vào háng mình em rên không ngớt.

– Ư… a… a…

Em gần như là gào lên giữa phòng học và đẩy mạnh háng em vào lưỡi của tôi. Chắc em sướng lắm. Dâm thủy từ trong người em liên tục tứa ra, vài giọt đã nhỏ cả xuống mặt bàn.

– Xuân ơi… sao… sao thế này… người em nóng quá…

Em rên rỉ từng cơn, tôi cảm nhận được háng em đang giật lên từng đợt và đập mạnh vào môi tôi. Mấy giây sau em thở nhè nhẹ rồi ngượng ngùng

– Anh… ơi… em không chịu được… ướt hết miệng anh rồi phải không?

– Em thích không?

– Em… em thích… thích xong rồi.

Em ôm tôi thủ thỉ. Rồi kéo tôi đứng dậy và hôn tôi mãnh liệt…

Vẫn ngồi trên ghế vừa ngửa mặt lên hôn tôi em vừa cởi khuy quần tôi ra rồi nắm lấy chim tôi xóc nhẹ.

– Của anh… cũng ướt hết rồi này.

– Ừm…

– Anh nhớ em lắm.

Em lấy đầu ngón trỏ xoa nhẹ lỗ sáo rồi đưa lên miệng mút.

– Có vị gì không?

– Ngọt ngọt, ngai ngái… vẫn như các lần trước anh ạ.

– Ừm… em liếm… liếm chim cho anh nhé.

Lưỡng lự một lúc em thì thầm.

– Nhưng… làm như nào.

Tôi cũng chẳng biết nhưng cứ trả lời bừa.

– Em ngậm vào thôi.

– Vâng. em… thử.. anh ngồi lên bàn đi.

Em đứng xuống đất còn tôi nửa ngồi nửa đứng ngay sát cạnh bạn. Dương vật bung ra cứng ngắc chĩa thằng vào em. Em khom lưng xuống rồi ngậm mạnh vào đầu chim tôi.

– Á…

Em nhả vội ra hoảng hốt hỏi tôi

– Sao… sao thế anh?

Em đưa cả hàm răng bặm vào chim tôi làm tôi đau điếng. Chim tôi khẽ xìu xuống.

– Răng em bặm vào đau quá.

– Em… không biết… hay là thôi… em chẳng biết làm đâu.

Em nói rồi cúi xuống cầm chim tôi vuốt ve, chưa đầy một phút sau nó lại cương lên. Em vừa xóc nhẹ vừa mân mê hai hòn bi. Tôi không chịu được lại giục em lần nữa.

– Em liếm đi, nhưng nhẹ thôi.

Em xóc thêm vài nhịp rồi chụm môi lại cúi xuống thơm đầu chim tôi.

– Anh còn đau không?

– Không…

– Em liếm nhé.

Tôi gật đầu. Em le lưỡi ra ngoáy ngoáy đầu chim rồi lại hỏi tôi.

– Em làm thế anh có đau không?

– Không… anh thích lắm. em mút đi.

– Mút… như nào cơ?

– Ngậm hẳn miệng vào.

– Em sợ anh đau như lúc nãy.

– Em đừng để răng chạm vào…

– Vâng…

Em há miệng ra rồi ngậm lấy chim tôi . Miệng em nóng ấm làm tôi suýt nữa xuất tinh.

– Anh thích quá… nhưng anh ra mất.

– Anh ra đi.

– Thôi… em đừng mút nữa. Anh… cho vào em nhé.

Đứng xuống đất tôi đẩy em sát lại bàn học rồi bảo em quay lưng ra ngoài.

– Em dang rộng chân ra một tí đi.

– Ưm…

Em đứng gập lưng ép ngực xuống bàn và chĩa mông quay về phía tôi, cặp mông tròn trịa trắng ngần… đẹp lắm.

Một tay tôi nâng mông em lên và khẽ kéo ra còn một tay tôi cầm chim mình rồi di từ đùi sau lên sát bướm em, bướm em ướt nhẹp, miệng em hổn hển:

-Anh cho… vào đi.

Em khẽ “hự” lên một tiếng khi tôi đâm vào rồi lại “ờ” khe khẽ khi tôi rút ra… cứ thế… cứ thế… rồi em bắt đầu rên lên khe khẽ đều đều…

– Hự… ờ… hự… ờ… hự… ờ… ờ… ờ… anh ơi… hự… hự… ư…ư..ư..ư..

Em rên lớn hơn khi tôi nhấp mạnh.

– Ờ… ờ… ư… ư.. anh ơi… em lại thích… Xuân ơi… ư… ư… em thích…

Em tiếp tục rít lên

– Thích… anh ơi… em thích…ư… ư… ư…. thích lắm anh ơi…

Bên trong lô`n em chim tôi đang bị bóp chặt bởi những lần co thắt và hẩy mông của em. Không chịu được nữa tôi dập thật mạnh rồi bắn thẳng vào trong em.

Giật giật… bên trong động ngọc cả tôi và em vẫn đang siết chặt lấy nhau.

Cực khoái qua đi em và tôi cùng nhau hoảng hốt.

– Anh ơi… nhỡ em có bầu thì chết.

Tôi bần thần…

– Anh nhớ em quá, chẳng kìm được nữa. Giờ phải làm thế nào?

– Anh ơi… hu hu…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.