Đánh Đồn Có Địch – Chương 56: Chap 55 – Botruyen

Đánh Đồn Có Địch - Chương 56: Chap 55

Thời gian sau đó “chuyện tình tôi cứ lênh đênh dòng trôi, và người con gái tôi yêu nơi làng quê, có ai ngờ chân lấm bùn mà tôi ngỡ gót chân tiên…”

Cũng như bao cô gái khác đến tuổi trăng tròn, em ngày càng đẹp. Từng đường nét “con gái” trên cơ thể em ngày càng hoàn thiện, đầy đặn và trở lên “đàn bà” hơn. Vì thế nhiều người để ý em lắm. Có người thổ lộ, có người không nhưng em đều từ chối tất cả. Em nói chỉ mong tôi về.

Chuyện của mình và em cũng như bao nhiêu đôi khác thôi, lúc thì nhớ nhung mong ngóng đợi chờ, lúc lại giận hờn vô cớ vu vơ. Đầy lần em giận mình cả tháng không thèm ra gặp. Mặc kệ mình nói gì thì nói, em nhận thư nhưng dứt khoát không thèm trả lời. Nhưng rồi hết giận lại thương, và “đêm ra đồng… em lại cởi áo trao tôi”. Quãng thời gian này đẹp lắm. Kiểu như là… “Ôi đẹp làm sao tình yêu thắm thiết gởi trao, tình quê gắn bó ngọt ngào, ngày anh về hạnh phúc biết bao. Bên lũy tre làng có người con gái ngây thơ ôm mộng mơ của tuổi xuân thì tình yêu đầu mong nhớ thở than…”.

Gốc mít giờ đây đã trở lên quá quen thuộc với cả mình và em. Mỗi lần về quê mình lại ra nhà thằng Cường chơi. Ngồi cùng bố mẹ nó một lúc rồi tùy thời cơ để ra gặp em. Lần thì mình xin phép đi về rồi lặng lẽ chuồn ra gốc mít gặp em. Lần thì mình nói với bố nó là ra đi ỉa. Và mình “ỉa” nhờ nhà nó nhiều đến nỗi bố thằng Cường còn phải thắc mắc “không biết hố xí nhà tao có gì mà mày thích ra đấy ỉa thế không biết, mà lần nào ỉa cũng cả tiếng đồng hồ”. Mình nghĩ bụng hố xí thì chỉ có cức thôi chứ làm gì có cái gì khác hả bác, rồi mình trêu bố nó hố xí nhà bác được cái phong thủy đẹp . Nghe xong bố nó lại chửi tổ sư bố anh… Có một lần bố nó hỏi mình “Qua mày ỉa không chùi đít à? Sao sáng nay tao đi ỉa lại thấy vẫn còn nguyên tờ giấy tao dắt ở đấy buổi chiều qua?”. Mình biết, thật ra bố nó cứ vừa hỏi vừa trêu vậy thôi chứ ông cũng chả để ý gì cả đâu. Tính ông là vậy.

Cũng vì với nhà thằng Cường mình như người nhà và hiểu hết thói quen sinh hoạt từng người nhà nó nên mình và em trở nên chủ quan và bớt cảnh giác hơn. Vì thế vào mâm là hai đứa cắm đầu ăn không để ý gì đến xung quanh nữa, cho nên một hôm đã xảy ra tai nạn nhớ đời với cả hai đứa…

Thời gian đó mình đang được nghỉ hè và em cũng thế nên chuyện quan hệ của hai đứa rất đều đặn. Mình và em không còn chỉ biết một tư thế truyền thống nữa mà hai đứa bắt đầu thử những tư thế khác, hào hứng hơn, tiện lợi hơn. Nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ hai đứa âu iếm vùng nhạy cảm cho nhau bằng miệng.

Tối hôm đó cũng như mọi khi, sau khi ngồi nói chuyện với bố thằng Cường một lúc mình xin phép đi về rồi lại luồn ra sau vườn gặp em. Gặp nhau mừng mừng tủi tủi, mình ôm em tựa vào gốc mít rồi hôn em ngấu nghiến. Vừa hôn mình vừa đưa tay xuống mơn trớn bướm em. Còn em một tay đặt lên vai mình, một tay em thò vào trong quần vuốt ve chim mình. Đến khi cả hai đứa ướt nhoẹt thì mình cởi hẳn quần em ra, đẩy em tựa vào gốc mít, nâng một chân em nên rồi từ từ đưa chim vào người em và nhấp.

Em cong mình đón nhận từng cú nhấp của mình và rên lên khe khẽ.

– Hự… hự… ư… a… a… anh ơi… em thích quá. Đứng thế này…ư…a..ư.. anh mỏi chân không?

– Anh thích lắm. Không sao đâu. Em đẩy ngưởi lên phía trước một chút đi…

– Vâ…â….â…ng… ư…a…ư…ư…

Mình nói rồi lại tiếp tục nhấp. Dâm thủy từ trong bím em chảy ra ướt nhoẹt đùi mình và em.

– Ư… a… anh ơi. Anh ơi… anh… em thích lắm anh ơi……. anh ngồi xuống đi.. anh ngồi xuống em làm anh thích nhé.

– Ừm…

Rồi mình ngồi xuống tựa vào gốc mít. Em khẽ khàng ngồi lên đùi mình rồi cầm chim kê vào cửa mình của em và hạ mông xuống.

“Xụt…” chim mình chui tọt vào trong bướm em.

– Anh thích không? Nhớ em không?

– Có… nhớ N-Anh lắm.

– Em cũng nhớ anh lắm…, thèm lắm ý… em… em lắc nhé… ư… ư…

– Ừm…

– Ơ… ơ…

– CƯỜNG ƠI. BÁC THOAN RA THÌ BẢO BÁC NGỒI CHỜ BỐ MỘT TÍ NHÉ. BỐ ĐI ỈA.

Tiếng bố thằng Cường nói to. Mình và em giật mình quay ra thì ông Thịnh bố thằng Cường đang lừ lừ đi tới.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.