Đánh Đồn Có Địch – Chương 46: Chap 45 – Botruyen

Đánh Đồn Có Địch - Chương 46: Chap 45

Cảm giác lúc đó bây giờ mình không biết phải tả thế nào. Chỉ biết là vui lắm và sung sướng nữa, không thốt được lên lời.

Ăn kem xong đi về qua nhà mình mình rẽ vào nhà luôn rồi chạy lên gác đọc thư. Từng nét chữ đep mê hồn, nhưng quan trọng nhất là câu “Xuân ơi. Anh đi học rồi, em buồn và nhớ anh lắm. Em định không trả lời anh mà để đến khi em cũng thi xong đại học như anh(2 năm nữa) nhưng em không chờ được…”.

Cầm lá thư mình gấp lại cẩn thận, cho vào túi quần sau đó lấy một tờ giấy khác rồi viết rằng “Anh yêu em. N-Anh ạ” và chạy ra nhà thằng Cường.

– Mày đưa cho N-Anh hộ tao với.

– Luôn bây giờ à?

– Ừ. N-Anh trả lời tao rồi.

– Đâu đâu.

– Đây.

– Nó nhờ ai thế?

– Nãy đi ăn kem đến đoạn nhà ông G N-Anh rúi vào tay tao. Chắc ngại mày nên không đưa.

– Đâu, tao đọc được không.

– Đây.

Đọc thư xong thằng Cường nói mình:

– Mày ngồi đây chờ tao. Tao sang đưa cho N-Anh.

– Thôi, tao đi xuống cùng mày rồi tao về luôn. Muộn rồi về không có mẹ tao đợi cửa.

– Ừ. Mai đi nhé.

– Ừ.

Sáng hôm sau mình cũng nói với bố mẹ mình là lên trường xem điểm. Bố mình đưa cho 20.000 để trả tiền đò và đi đường uống nước. Hơn 7h thì thằng Cường đèo em ra gọi mình. Ra khỏi quãng đường làng em sang ngồi sau xe mình rồi ôm mình thật chặt.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.